Hôm nay Cá Chạch có thể nuốt chửng Bạch Tuộc Vương, dự là nó sẽ có một lần lột xác, Dương Bách Xuyên biết từ giây phút này trở đi, Cá Chạch đã thay đổi.
Mặc dù Bạch Tuộc Vương bị mọi người tấn công dẫn đến trọng thương, sau đó mới bị Cá Chạch nuốt vào bụng, nhưng đây chẳng phải là biểu hiện sức mạnh của Cá Chạch sao?
Việc nuốt chửng sinh linh khác vốn là thiên phú của Côn Bằng.
Loại thiên phú này vô cùng mạnh.
Dương Bách Xuyên rất mong đợi biểu hiện của Cá Chạch trong tương lai.
Ở phía xa, ba đại hải yêu còn lại cũng nhìn thấy Cá Chạch một ngụm nuốt sống Bạch Tuộc Vương, bọn chúng lập tức trở nên hoảng sợ.
Một Bạch Tuộc Vương tôn quý với tu vi Thông Ngộ lục trọng thiên đỉnh phong lại bị nuốt chửng.
Đây là chuyện kinh hoàng đến mức nào?
Có thể nuốt được Bạch Tuộc Vương thì cũng có thể nuốt chửng được ba bọn chúng.
Không thể tiếp tục như thế này được nữa, cục diện đã bắt đầu đảo ngược.
Nếu cứ như vậy thì bọn chúng sẽ gặp nguy hiểm.
Lúc này, hoa văn trên lớp vảy của Cá Chạch không ngừng chuyển động, sừng trên đỉnh đầu phát ra từng luồng ánh sáng bảy sắc cầu vồng, toàn thân run rẩy rồi dừng lại.
Dương Bách Xuyên biết Cá Chạch cần thời gian để tiêu hóa Bạch Tuộc Vương. Dù Bạch Tuộc Vương đã bị trọng thương nhưng nó vẫn chưa chết, Cá Chạch xem như là nuốt sống Bạch Tuộc Vương.
Chưa nói đến việc phải tiêu hóa thân hình khổng lồ của Bạch Tuộc Vương, quan trọng nhất là nó vẫn còn yêu hồn cường đại, Cá Chạch nuốt sống Bạch Tuộc Vương, nhưng chắc chắn phải trải qua một trận tranh đấu mới có thể khiến Bạch Tuộc Vương hoàn toàn tiêu tan.
Dương Bách Xuyên nói với đám người Huyết Ưng: “Các ngươi vây quanh bảo vệ Cá Chạch, không được để nó bị ngoại giới quấy rầy.”
“Tuân lệnh, chủ nhân yên tâm.”
Các đại yêu đồng thanh trả lời.
Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên nhảy vọt lên, mục tiêu là Cua Vương mà Tiểu Phượng Hoàng và ba huynh đệ nhà họ Tạ đang hợp sức chống lại.
Đầu tiên phải giải quyết Cua Vương trước, sau đó dẫn Tiểu Phượng Hoàng, ba huynh đệ nhà họ Tạ hợp sức tiêu diệt Hải Xà Vương và Lươn Điện Vương. Tứ đại hải yêu bá chủ coi như xong đời.
Đương nhiên, suy nghĩ thì rất đẹp, nhưng hiện thực lại rất tàn khốc.
Dương Bách Xuyên biết hắn đã xem thường đám sinh linh bá chủ ở biển Đại Hoang này.
...
Lươn Điện Vương và Hải Xà Vương bắt đầu lo lắng, chúng biết Dương Bách Xuyên muốn giết chết tứ đại hải yêu. Bây giờ Bạch Tuộc Vương đã xong đời, chỉ còn lại ba bọn chúng. Dương Bách Xuyên đánh về phía Cua Vương. Nếu Cua Vương cũng bị tiêu diệt thì hai bọn chúng sẽ gặp nguy hiểm.
Không được, bọn chúng phải nghĩ cách.
Lươn Điện Vương và Hải Xà Vương thầm trao đổi.
Ngay sau đó, cả hai gầm lên, phát động tấn công dữ dội vào Tử Kim công công. Trong lúc nhất thời, Tử Kim công công có chút chống đỡ không nổi.
“Hú...”
“Gru...”
Hải Xà Vương và Lươn Điện Vương phát ra tiếng gầm, một con như hú lên, con còn lại thì như khóc, tiếng kêu của chúng đều rất khó nghe.
Nhưng âm thanh lại lan truyền khắp vùng biển, dưới đáy biển lập tức chấn động.
Cơ thể Dương Bách Xuyên rung chuyển, đầu óc ong ong, hắn cũng bị ảnh hưởng.
Chỉ trong chớp mắt, không chỉ hắn mà cả Tiểu Phượng Hoàng và đám xuyên sơn giáp cũng trở nên chậm chạp. Tử Kim công công đang cố gắng chống cự, nhưng đang rút lui từng bước.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy Lươn Điện Vương thân dài ba mươi mét, toàn thân phát ra từng tia chớp trắng. Thiên phú bẩm sinh của lươn điện là tia chớp.
Hải Xà Vương thân dài trăm trượng, toàn thân tỏa ra sương mù đỏ sẫm, nó phun ra một ngụm máu. Dương Bách Xuyên thấy vậy thì vẻ mặt lập tức thay đổi, hắn lớn tiếng nói: “Mọi người làm tốt phòng ngự, sương mù có độc.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất