Được rồi, nếu Dương Bách Xuyên đã muốn thu hồi tiên quả Tử Kim thì mọi người cũng không phản đối, dù sao bọn họ cũng biết chủ nhân là một luyện đan sư.
Nếu luyện ra được tiên đan, chắc chắn bọn họ sẽ có phần.
Tử Kim công công làm một việc quyết đoán hơn. Sau khi thấy Dương Bách Xuyên cất 70 quả tiên quả Tử Kim đi, lão ta mở lời: "Chủ nhân, có một gốc cây Tử Kim sinh ra ở cấm địa Tử Kim của bọn ta, cũng là căn cơ của tộc Tử Kim bọn ta, sinh trưởng ở mắt mạch khoáng Tử Kim. Cứ vạn năm lại ra hoa, vạn năm kết quả, vạn năm chín. Mỗi lần chín chỉ có đúng ba quả tiên quả Tử Kim. Sở dĩ tộc Tử Kim bọn ta trở thành một trong những bá chủ của Dị Vực Giới, phần lớn là nhờ có tiên quả Tử Kim. Xin chủ nhân thương tình..."
Tử Kim công công rất thông minh, lão ta nhìn thấu ánh mắt nóng bỏng của Dương Bách Xuyên đang nhắm vào cây Tử Kim, cho nên dứt khoát lên tiếng cầu xin.
Tộc Tử Kim có thể tuyệt diệt cao thủ, nhưng chỉ cần cây Tử Kim còn đó, sau này tộc Tử Kim vẫn sẽ thịnh vượng và quật khởi ở Dị Vực Giới.
Nếu cây Tử Kim không còn, tộc Tử Kim sẽ thực sự kết thúc.
Tuy nhiên, lão ta tin là cây Tử Kim sẽ không sao, bởi vì môi trường sinh trưởng đã quyết định tất cả.
Lão ta nói ra điều này để bày tỏ lòng trung thành, cũng hy vọng Dương Bách Xuyên sẽ không làm khó tộc Tử Kim.
"Được rồi lão cẩu, ta không đến mức nhỏ nhen như thế." Dương Bách Xuyên nghe Tử Kim công công nói, biết ngay ý đồ của lão yêu quái này.
Đối với hắn, chuyến đi đến tộc Xuyên Sơn Giáp Tử Kim đã thu được rất nhiều lợi lộc, vì đã quyết định giữ lại tộc Tử Kim nên hắn sẽ không cắt đứt đường sống của bọn họ.
Rõ ràng tiên quả Tử Kim chính là căn cơ của bọn họ, có được 70 quả tiên quả là đủ rồi, bảo vật càng quý càng khó có được, hắn sẽ không động đến cây Tử Kim của tộc Tử Kim.
"Chủ nhân thánh minh." Tử Kim công công cúi người.
"Đi tìm Xuyên Sơn Hiếu đến đây, làm việc chính thôi." Dương Bách Xuyên uống cạn ly tiên tửu và nói.
"Vâng, lão nô đi làm ngay." Tử Kim công công cúi người, rồi quay ra ngoài điện hô to: "Đi mời Cửu Hoàng tử đến."
…
Thực tế, Tử Kim công công cũng không làm khó Xuyên Sơn Hiếu, ít nhất là sau khi phát hiện huyết mạch của Cửu Hoàng tử này thăng cấp, lão ta đã tiến hành nghiên cứu, hy vọng có thể tìm được bí mật của việc thăng cấp huyết mạch.
Chỉ tiếc là bí mật này nằm trong tay Dương Bách Xuyên.
Một lúc sau, Xuyên Sơn Hiếu bước vào đại điện.
Nhìn thấy Dương Bách Xuyên đang ngồi trên ngai vàng Tử Kim, gã run lên vì xúc động, vội vàng chạy tới quỳ xuống bái lạy, miệng hô: "Xuyên Sơn Hiếu bái kiến chủ nhân!"
Đầu gã đã chạm xuống đất.
Xuyên Sơn Hiếu cảm kích Dương Bách Xuyên từ tận đáy lòng. Ban đầu, mặc dù gã bị Dương Bách Xuyên thu phục vì đuổi bắt Hầu Đậu Đậu, nhưng sau đó, người chủ nhân Dương Bách Xuyên này đã ban thưởng cho gã một giọt nước thần, khiến huyết mạch của gã quả nhiên phản tổ tiến hóa thành huyết mạch Tử Kim, thậm chí còn thuần khiết hơn bất kỳ huyết mạch Tử Kim nào khác.
Sau đó vài trăm năm, gã đã đột phá đến Yêu Tôn Cảnh, muốn trở về gia tộc để cứu mẹ.
Hai điều kiện của gia tộc ban đầu là: một là trở thành cấp Tôn, hai là có huyết mạch Tử Kim.
Gã đã đạt được cả hai điều kiện này nhờ giọt nước thần kỳ diệu mà chủ nhân ban cho, nhưng không ngờ, sau khi trở về gia tộc, gã lại bị Đại Tế Tư Tử Kim giam lỏng cho đến tận bây giờ.
Đương nhiên, Đại Tế Tư điều tra nguyên nhân huyết mạch phản tổ của gã, tất nhiên gã không thể bán đứng chủ nhân nên đã đặt cấm chế vào yêu hồn từ trước, một khi sưu hồn, cấm chế sẽ kích hoạt và hồn bay phách tán.
Vì vậy, Đại Tế Tư không làm gì được gã, cũng sẽ không thực sự giết gã, dù sao gã cũng là con trai thứ chín của Hoàng đế Xuyên Sơn Giáp, mặc dù chỉ là con riêng nhưng cũng là huyết mạch Hoàng tộc, dù huyết mạch Hoàng tộc của gã ngay từ khi sinh ra đã không được thừa nhận.
Nhưng sau khi huyết mạch tiến hóa, gã đã khiến một số người phải câm miệng, ví dụ như các huynh đệ của mình.
Xuyên Sơn Hiếu không hận Đại Tế Tư, vì Đại Tế Tư không làm khó gã, thậm chí trong suốt những năm bị giam cầm, ngược lại còn chỉ điểm cho gã tu luyện, giúp tu vi của gã tiến bộ vượt bậc, hiện nay chỉ còn một bước nữa là đến Thông Ngộ Cảnh rồi.
Chỉ là không cho gã bước ra khỏi cung điện giam cầm nửa bước, tính ra cũng đã hơn một ngàn năm.
Hôm nay, thị vệ lại cung kính thả gã ra và truyền lệnh Đại Tế Tư triệu gọi gã đến đại điện Tử Kim. Xuyên Sơn Hiếu không biết chuyện gì, nhưng cảm giác việc giam cầm của mình sắp kết thúc.
Dọc đường đi, gã luôn nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì?
Cho đến giây phút này, nhìn thấy Dương Bách Xuyên, mọi thứ đều đã rõ ràng, hóa ra là chủ nhân đến...
Xuyên Sơn Hiếu vô cùng cảm động. Trong cuộc đời người... ồ không, trong cuộc đời làm yêu của gã, ngoài mẫu thân ra thì người tốt nhất với gã chính là chủ nhân Dương Bách Xuyên.
Gã không ngờ chủ nhân vì mình mà đích thân đến tộc Tử Kim, đầu tiên trong lòng gã rất kinh ngạc, bởi vì gã biết cao thủ trong tộc Tử Kim nhiều như mây, sau đó gã lại thở phào nhẹ nhõm, chủ nhân có thể ngồi trên ngai vàng Tử Kim, có thể khiến Đại Tế Tư đứng bên cạnh nịnh hót như thế, đủ để nói lên vấn đề.
Chắc chắn chủ nhân đã chinh phục được tộc Tử Kim và Đại Tế Tư.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất