Để Tử Hoàng ở lại Dị Vực Giới cũng là một lựa chọn không tồi.
Mục tiêu của hắn là "quét sạch" địa bàn của vài thế lực đứng đầu ở Dị Vực Giới. Như vậy, sẽ không còn các thế lực đầu sỏ ở Dị Vực Giới nữa, và Tử Hoàng sẽ trở thành tân hoàng giả của Dị Vực Giới trong tương lai.
Dù sao thì địa bàn của Sư Tử Vương và Ưng Vương đã được Tử Hoàng bắt tay vào sáp nhập.
Điều này cũng coi như là lợi ích mà Dương Bách Xuyên để lại cho Tử Hoàng, ngày đó hắn đã nói chuyện với Tử Hoàng, nàng ta cũng bày tỏ ý nguyện trở thành thế lực ngoại viện của Vân Môn.
Đương nhiên, giờ đây tình hình đã có thay đổi, Dương Bách Xuyên cũng chuẩn bị để lại Cửu Hoàng tử Xuyên Sơn Hiếu của tộc Tử Kim, sau này coi như là một sự kiềm chế với Tử Hoàng.
Lỡ như có chuyện gì xảy ra, cũng có thể lấy ra làm tấm đệm.
Dù sao thì hắn cũng mang đi hết các cường giả Thông Ngộ của tộc Tử Kim, chỉ để lại Xuyên Sơn Hiếu.
Tất cả các mục tiêu đều rõ ràng. Khi chuyện của tộc Tử Kim xong xuôi, Dương Bách Xuyên sẽ chuẩn bị đến địa bàn của Bạch Sa Kình Vương cuối cùng, sau đó trở về Vân Môn, tiếp đến, trọng tâm sẽ là chiến đấu với vài kẻ thù lớn ở Tiên Giới.
Một câu thôi - tiêu diệt bọn họ.
Dù sao cũng là mối thù không thể hóa giải, không phải ngươi chết thì ta vong.
Đây cũng là lý do lần này hắn đến Dị Vực Giới, một mặt là tìm người, mặt khác là không ngừng thu phục đại yêu, củng cố thế lực của mình, để chuẩn bị cho cuộc chiến với các thế lực lớn ở Tiên Giới sau này, phòng ngừa chu đáo.
Mà còn Đăng Thiên Lộ...
Đây mới là mục tiêu cốt lõi của hắn ở Tiên Giới.
Lên Thiên Giới thông qua Đăng Thiên Lộ, tìm kiếm con đường tu luyện cao nhất, tìm kiếm luân hồi thần bí, tiến vào U Minh để tìm lại chấp niệm lớn nhất trong lòng hắn - Liễu Linh Linh.
Từ đầu đến cuối, tâm ý ban đầu của hắn vẫn không thay đổi.
…
Khoảng mười phút sau, một quần thể cung điện hùng vĩ và tráng lệ trong lòng núi xuất hiện trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên, hắn hoàn toàn bị chấn động, đây đúng là một toà thành trong lòng núi, một thành trì màu tím vàng mang phong cách kiến trúc tinh xảo tuyệt đẹp, còn tinh xảo hơn cả những kiến trúc ở Vân Môn của hắn.
Đương nhiên, đó chỉ là cảm giác về mặt thị giác, bởi vì vật liệu được dùng là đá Tử Kim.
Đá Tử Kim ở đây đều có thể sánh ngang với Tiên Thạch, điều này có nghĩa là mỗi cung điện đều là một trận pháp tụ linh.
Thật xa xỉ!
Dương Bách Xuyên cảm thán.
"Chủ nhân, mời vào cung ạ."
Khuôn mặt già nua như hoa cúc của Tử Kim công công lại một lần nữa nở rộ, nịnh hót và hèn hạ.
"Lão cẩu, đừng cười nữa." Dương Bách Xuyên không nhịn được đá cho Tử Kim công công một cái, thực ra là vì thấy cái bản mặt già nua đó quá hèn hạ, nên hắn không nhịn được muốn đá.
"Ôi chao..."
Tử Kim công công bị đá một cái, kêu lên một tiếng kỳ quái, khiến Dương Bách Xuyên nổi da gà.
Chuột Vương không nhịn được thì thầm với Chồn Nhỏ: "Chồn Nhỏ đại ca, tên công công chết tiệt này đang cướp sự nổi bật của ngươi đấy. Cả Vân Môn, ai mà không biết ngươi là đại ca được chủ nhân cưng chiều nhất, ta nghĩ nên dạy dỗ tên lão cẩu này một trận."
"Ta ủng hộ ý kiến của Chuột Vương. Chồn Nhỏ đại ca, bọn ta ủng hộ ngươi đi đánh tên lão cẩu đó. Một tên công công chết tiệt, dám cướp sự nổi bật của ngươi, đánh lão ta đi!" Than Đen không sợ chuyện lớn.
"Chồn Nhỏ đại ca, ta cũng cảm thấy tên lão cẩu này khó ưa quá." Cá Chạch cũng lên tiếng.
Chỉ có Tiểu Phượng Hoàng là bĩu môi không nói gì.
Chồn Nhỏ thoải mái nằm trên đầu Cá Chạch, nghe Chuột Vương và mấy con kia nói chuyện, đôi mắt nó đảo qua đảo lại, nhìn về phía Tử Kim công công đang đi bên cạnh Dương Bách Xuyên.
Ai cũng biết, khi mắt Chồn Nhỏ đảo qua đảo lại thì sẽ có người gặp xui xẻo, Chuột Vương và Than Đen nhìn nhau, thành công rồi, ha ha!
Còn Tử Kim công công đi phía trước, mặc dù không quay đầu lại nhưng cả người lại run lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất