Dứt lời, Dương Bách Xuyên giơ chân đạp một cước.
“Bịch ~”
“A ~”
Vút một cái, yêu đế Xuyên Sơn Giáp này trực tiếp bị Dương Bách Xuyên một cước đá lên trời, chớp mắt đã biến mất trong tầng mây sâu, không thấy bóng dáng.
Kết quả thế nào, không cần nói cũng biết.
Với tu vi hiện tại của Dương Dương Bách Xuyên, một cước đá bay một yêu đế chẳng khác nào bắt nạt người ta, à không, bắt nạt yêu ~
Nhưng cảm giác này chỉ có hai chữ - Thật đã.
“Hóa ra cảm giác bắt nạt người à không, bắt nạt yêu lại đã như vậy, trước đây sao không phát hiện nhỉ?” Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, trong lòng hoàn toàn không có cảm giác tội lỗi, dù sao cũng là yêu tộc mà.
Ba huynh đệ họ Tạ nghe vậy thì rụt cổ, trong lòng thầm nghĩ, chủ nhân này nhìn có vẻ không thân thiện với yêu tộc, sau này nói năng làm việc phải cẩn thận!
Ba huynh đệ trao đổi ánh mắt, trong lòng tự nhủ.
Sự thật là gì?
Có đôi khi Dương Bách Xuyên đối với yêu tộc còn tốt hơn nhân tộc, nhưng hắn đối với yêu tộc bên địch càng tàn nhẫn, mà tộc Xuyên Sơn Giáp, từ lúc hắn cưỡng ép phá cửa xông vào thì hai bên đã là địch, không cần mềm lòng.
“Vút vút vút vút...”
Trong chớp mắt, toàn bộ thung lũng nổ tung.
Đương nhiên không phải nổ tung thật, chỉ là một cách nói miêu tả.
Vô số Xuyên Sơn Giáp, vảy giáp đủ màu sắc, trong mắt Dương Bách Xuyên thì đây là toàn tập các loại xuyên sơn giáp.
Không chỉ nhiều màu vảy, hình thể bề ngoài cũng vô cùng phức tạp.
Nhưng đều là yêu tộc Xuyên Sơn Giáp.
Có hoàn toàn thân người, có nửa thân người, cũng có cả bản thể.
Chi chít từ các hang động ở hai bên hẻm núi Tử Kim bay ra, trên trời dưới đất xuất hiện vô số, không đếm xuể, có lẽ mấy vạn, có lẽ mấy chục vạn cũng nên.
Tu vi cao thấp đều có, nhưng hiện tại Dương Bách Xuyên vẫn Chưa phát hiện nhân vật lợi hại nào, chỉ xuất hiện ba Xuyên Sơn Giáp cấp Thông Ngộ.
Chúng rất hung dữ, không nói lời nào đã tấn công họ.
“Haha ~ Giết ~”
Dương Bách Xuyên khoanh tay đứng nhìn, nhẹ nhàng ra lệnh.
Ngay lập tức, một đám đại yêu sau lưng xông lên, chỉ có Tiểu Phượng Hoàng, Chồn Nhỏ và ba huynh đệ họ Tạ đi theo sau hắn là không ra tay, trước mắt vẫn chưa cần đến cấp bậc như bọn họ.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng chưa ra tay.
Tộc Tử Kim chân chính vẫn chưa xuất hiện, hắn cảm nhận được tộc Tử Kim ở sâu trong thung lũng, có lẽ tộc Tử Kim Xuyên Sơn Giáp cao quý kiêu ngạo vẫn còn khinh thường hắn.
Vậy thì giết sạch đống bia đỡ đạn này tiến vào sâu trong thung lũng.
“Gào ~”
Một tiếng gầm chói tai vang lên.
Dương Bách Xuyên sững sờ, không ngờ con hàng Cá Chạch kia lại xông lên đầu tiên, nó há cái miệng nuốt sạch đám Xuyên Sơn Giáp chi chít.
“Con hàng này đói vậy sao?” Dương Bách Xuyên mắng nó.
“Ca, Cá Chạch nói rồi, nó muốn nhanh chóng tăng thực lực, nếu thực lực không đủ thì không chừng ngày nào đó sẽ bị huynh vứt bỏ, vậy thì quá mất mặt nên nó mới muốn cắn nuốt để tăng thực lực.” Chồn Nhỏ ngồi xổm trên vai Dương Bách Xuyên nghiêm túc nói.
“Ặc ~” Dương Bách Xuyên không nói nên lời, vứt bỏ Cá Chạch? Trừ khi hắn điên.
Nhưng hắn biết bởi vì sự xuất hiện của Tiểu Phượng Hoàng bên cạnh, khiến Cá Chạch có áp lực lớn, đúng hơn thì Cá Chạch là huyết mạch Côn Bằng, còn mạnh hơn cả Tiểu Phượng Hoàng, nhưng bây giờ thực lực của Tiểu Phượng Hoàng lại mạnh hơn, điều này đã kích thích nó.”
Chuyện tốt~
Dương Bách Xuyên không ngăn cản Cá Chạch đi cắn nuốt Xuyên Sơn Giáp.
Hắn biết cắn nuốt càng nhiều thì lực lượng sẽ càng ngày càng mạnh, thuộc tính thiên phú của con hàng này dường như là cắn nuốt sinh linh khác, biến sức mạnh của người ta thành của nó.
Chỉ vài phút ngắn ngủi, Xuyên Sơn Giáp chi chít ở cửa thung lũng đã ít đi một nửa, sau khi thất bại liên tiếp, chúng rút lui vào sâu bên trong.
“Dừng tay...”
Một tiếng hét vang khắp thung lũng.
Dương Bách Xuyên nhìn vào sâu bên trong, hắn cười lạnh: “Không ngồi yên được nữa sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất