Ở phía bên kia, Vương Quan Điêu vô cùng hoảng sợ ~
Bởi vì nó luôn theo dõi cuộc chiến giữa Ưng Mỏ Sắt và Dương Bách Xuyên. Lúc đầu khi thấy Ưng Mỏ Sắt mổ xuyên thủng cơ thể Dương Bách Xuyên, nó tưởng Dương Bách Xuyên sẽ xong đời.
Nhưng ngay sau đó, nó phát hiện Ưng Mỏ Sắt lại tan thành tro tàn.
Chỉ sau một cái chớp mắt, Dương Bách Xuyên đã hóa thành cơn lốc cuốn tới.
Lúc này, Vương Quan Điêu đã vô cùng lo lắng ~
Bạn tốt Ưng Mỏ Sắt chết rồi, trong lòng nó như rỉ máu.
Nó và Ưng Mỏ Sắt cùng nhau khai linh, cùng nhau tu luyện, cả hai đều là thuộc hạ dưới trướng Phi Ưng Vương. Ngay cả động phủ tu luyện cũng ở cạnh nhau. Trải qua biết bao năm tháng. Nhưng giờ đây, người huynh đệ của nó đã bỏ mạng.
Bị một tên nhân tộc giết chết.
“Chiếp... Bản tọa muốn các ngươi phải chết...”
Vương Quan Điêu thét lên một tiếng, có vẻ như nó đã nổi điên.
Đối mặt với ba yêu tộc dưới trướng Dương Bách Xuyên, Vương Quan Điêu càng đánh càng kinh hãi.
Chuột Vương thì không cần phải nói, lão ta am hiểu khống chế sức mạnh ngũ hành thiên địa, giống như một cái mai rùa. Trước đó, Chuột Vương trốn vào trong núi đá, biến cả ngọn núi thành kim loại để ẩn náu, khiến nó và Ưng Mỏ Sắt phải tốn rất nhiều sức mới tìm được. Cả hai bắt tay bao vây chỗ này, chuẩn bị tóm được Chuột Vương thì không ngờ Dương Bách Xuyên lại xuất hiện.
Điều này cũng đủ chứng minh thiên phú dị thường của con chuột này.
Điêu Nhi kia tuy nhỏ bé, nhưng lại có một đôi móng vuốt sắc bén, có thể xé rách không gian, thậm chí phá hủy lớp phòng ngự. Vài lần, nó suýt bị Điêu Nhi này làm bị thương, may mà tu vi đã đạt tới cảnh giới Thông Ngộ, nếu không đã sớm bị Điêu Nhi này đả thương.
Sinh vật không rõ chủng tộc, toàn thân phát ra ánh sáng bảy sắc cầu vồng, biến thân thành hình thể khổng lồ dài nghìn mét kia còn khó chơi hơn, lúc đối đầu với nó, Vương Quan Điêu lại có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi khó tả từ sâu trong linh hồn.
Vương Quan Điêu biết đây là một yêu tộc có huyết mạch cao quý, nhưng nó không thể nhận ra sinh vật này thuộc huyết mạch gì. Vừa đánh vừa quan sát trận chiến giữa Ưng Mỏ Sắt và Dương Bách Xuyên, Trong lúc phân tâm, Vương Quan Điêu lại đánh ngang tay với ba tiểu yêu mà nó vẫn luôn xem thường.
Đường đường là một đại yêu Thông Ngộ lại không thể bắt được ba tiểu yêu còn chưa đạt tới cảnh giới Thông Ngộ, đây là điều mà nó không thể nào tưởng tượng nổi.
Hơn nữa, phía bên kia, Ưng Mỏ Sắt đã chết, tâm trí của Vương Quan Điêu bị kích thích.
Nó hét một tiếng đầy giận dữ.
Căm tức – Sợ hãi, hai cảm xúc trái ngược nhau cùng xuất hiện.
Dưới ánh sáng vàng rực rỡ, Vương Quan Điêu hiện nguyên hình, trở thành một con đại bàng vàng có thân hình cao hơn 30 mét, trên đỉnh đầu có một cái mào đỏ rực vô cùng nổi bật.
Trông giống hệt một chiếc vương miện~
“Ầm...”
Ngọn lửa bùng lên từ người Vương Quan Điêu.
Sóng nhiệt cuồn cuộn quét về phía Chuột Vương và Điêu Nhi.
Cá Trạch thân hình khổng lồ, toàn thân hiện ra phù văn, đôi cánh vỗ mạnh, đẩy lùi ngọn lửa bay ra xa.
Ánh sáng ngũ sắc của Chuột Vương bảo vệ bản thân nhưng vẫn bị chìm trong biển lửa.
Điêu Nhi xé rách không gian muốn bỏ chạy nhưng ngọn lửa của Vương Quan Điêu khiến không gian rung chuyển, nó không thể chạy thoát, cũng bị cuốn vào trong biển lửa giống Chuột Vương.
“Chít chít...”
“Chít...”
Ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Chuột Vương và Điêu Nhi vang lên.
Rõ ràng là đã bị thương.
Không gian bị dao động bởi ngọn lửa vàng của Vương Quan Điêu, đủ chứng minh sức mạnh khủng khiếp mà hắn bùng phát.
Dương Bách Xuyên trong cơn lốc cuốn tới, nó trầm giọng nói: “Ba ngươi lui xuống~”
“Phù phù...”
Hắn điều khiển cơn gió lao vùn vụt, trong nháy mắt giải cứu Chuột Vương và Điêu Nhi khỏi biển lửa của Vương Quan Điêu.
Luồng gió lốc thổi qua tách đôi ngọn lửa.
Hắn biết lửa của Vương Quan Điêu không phải là lửa bình thường, mà là hiện thân của pháp tắc.
Dù sao thì đám Điêu Nhi cũng không phải Thông Ngộ, đối mặt với đại yêu Thông Ngộ, dù thiên phú huyết mạch cao quý thì vẫn kém xa.
Hắn giết chết Ưng Mỏ Sắt khiến Vương Quan Điêu bị kích thích, sát khí bùng phát.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất