Ngẫm lại, Vân Môn còn có quạ đen và cây liễu già, tạm thời không cần lo lắng.  

 

 

Hiện tại tông môn cần thời gian phát triển. Theo như Đại sư huynh nói, trong vòng ngàn năm có thể khiến Vân Môn xuất hiện hàng chục Thông Ngộ, thậm chí nhiều hơn. Bởi vì trên người Đại Thanh Quy còn có cảm ngộ mà sư phụ để lại. Đây chính là niềm tin để Vân Môn có thể đứng vững gót chân ở Tiên giới.  

 

 

Lão đầu là ai?  

 

 

Đó chính là cường giả đỉnh cao của Tiên giới, từng đánh bại Tam Đại Thiên Tôn. Cảm ngộ Thông Ngộ mà ông để lại thì sao có thể tầm thường?  

 

 

Thời gian tới, Dương Bách Xuyên và Đại sư huynh bàn bạc, quyết định mở ra kế hoạch đào tạo quy mô lớn cho đệ tử Vân Môn, đồng thời để các lão tiên tôn lĩnh hội cảnh giới Thông Ngộ.  

 

 

Việc này Dương Bách Xuyên giao toàn quyền xử lý cho Đại sư huynh, huynh ấy sẽ phụ trách chỉ dạy tất cả đệ tử Vân Môn, còn hắn thì không quan tâm.  

 

 

Lại tự tìm cho mình một cái cớ, bắt đầu bế quan luyện đan.  

 

 

Hắn muốn luyện đan cho người thân, vợ, con cái, bạn bè và đệ tử Vân Môn.  

 

 

Đại sư huynh là điện chủ điện Truyền Thừa, vốn dĩ phụ trách dạy dỗ đệ tử.  

 

 

Quả thật là mệt nhọc.  

 

 

Nhị sư huynh Tinh Thần Tử còn ác hơn. Sau khi hai vị sư nương rời đi, hắn lập tức tuyên bố bế quan lĩnh ngộ kiếm đạo, huynh ấy nói: “Ta cảm thấy bình cảnh kiếm đạo đã dãn ra, lần này kiếm đạo của ta sẽ đại thành~”  

 

 

Kiếm đạo đại thành thì Tinh Thần Tử chính là Thông Ngộ. Nếu hắn đạt tới Thông Ngộ, đây sẽ là cường giả có sức tấn công mạnh nhất Vân Môn, Dương Bách Xuyên và Vân Trường Sinh đều rất ủng hộ.  

 

 

Vậy nên Tinh Thần Tử giao lại điện Hình Pháp cho Lạc Dương, bế quan tu luyện.  

 

 

Tiểu Sư Tỷ Cơ Tử Hà đắm chìm vào việc thuần hóa tiên thú. Dương Bách Xuyên và Vân Trường Sinh chỉ mong nàng đừng gây chuyện là được.  

 

 

Điện tiếp đón vẫn còn thiếu người, Dương Bách Xuyên trực tiếp chỉ định lão đầu Đông Phương Hạo Thiên.  

 

 

Như vậy, chín tổng điện của Vân Môn đã đủ người, còn lại để bọn họ tự hoàn thiện.  

 

 

Còn khu kiến trúc hiện đại kia, Dương Bách Xuyên dành cho gia đình và bạn bè, quy thành khu cấm địa thứ hai của Vân Môn. Cấm địa thứ nhất vẫn là đỉnh núi nơi lão liễu trú ngụ.  

 

 

Một trăm linh tám tòa ngoại điện còn trống nhiều, Dương Bách Xuyên tuyên bố, dựa vào thành tích tu luyện và cống hiến cho Vân Môn để vào ở.  

 

 

Như vậy thì sẽ khơi dậy nhiệt huyết tu luyện của toàn bộ đệ tử cấp thấp.  

 

 

Sau đó, Dương Bách Xuyên bế quan luyện đan, đương nhiên vẫn mời lão Phương đến truyền thụ Kỳ Quân Đan Đạo, còn phong ông làm điện chủ điện Luyện Đan, một trong 108 ngoại điện, chuyên đào tạo đệ tử luyện đan.  

 

 

Lão Phương tuyển chọn một ngàn đệ tử có căn cơ đan đạo, theo Dương Bách Xuyên học luyện đan. Trong số này không thiếu cao thủ Tiên Đế, Tiên Tôn từ Luyện Tạo Tiên Minh.  

 

 

Nhưng lão Phương là truyền nhân đan đạo của Dương Bách Xuyên, không ai dám không phục về vấn đề tu vi của lão Phương, từ trước tới nay, luyện đan không quan trọng tu vi mà dựa vào trình độ.  

 

 

Lão Phương được Dương Bách Xuyên truyền thụ Kỳ Quân Đan Đạo, đương nhiên là người đứng đầu đan đạo ở Vân Môn, tương lai sẽ trở thành một bậc thầy.  

 

 

Một tháng sau, Dương Bách Xuyên truyền thụ xong, cũng luyện ra một núi nhỏ đan dược, vét sạch tiên dược trong bình Càn Khôn.  

 

 

Hắn cũng có thêm nhận thức hoàn toàn mới về luyện đan.  

 

 

Đang chuẩn bị nghiên cứu Huyền Thiên Đan cửu chuyển do Vân Hạc tặng, thì tiểu sư tỷ tìm đến.  

 

 

“Vân Tử, Đại Nha Bạch đến, nói có chuyện quan trọng tìm đệ~”  

 

 

Dương Bách Xuyên giật mình: “Bạch Nha sư huynh? Ở đâu?”  

 

 

“Điện tiếp khách đó, đệ ngày ngày ở đây luyện đan, không ai dám quấy rầy. Hắn đợi nửa tháng rồi, mãi không thấy người nên mới tìm ta. Chắc là việc đệ nhờ hắn làm đã có manh mối.” Cơ Tử Hà nói.  

 

 

“Lão Phương, những gì cần truyền thụ thì ta đã truyền thụ. Số đan dược này một phần giao cho Triệu Nam, phần còn lại do ông phân phát, khen thưởng đệ tử Vân Môn. Từ nay về sau, việc luyện đan của Vân Môn giao hết cho ông. Ta đi trước đây~” Dương Bách Xuyên dặn dò xong, phất tay biến mất.  

 

 

Ngay sau đó, hắn đã xuất hiện ở điện tiếp đón.  

 

 

Năm đó khi đến Dị Vực Giới, hắn và Cơ Tử Hà quen biết với Đại Nha Bạch. Lúc rời đi, hắn nhờ Đại Nha Bạch nghe ngóng giúp tin tức về Nghé Con, Tiểu Phượng Hoàng...  

 

 

Sau đó, một thời gian dài trôi qua nhưng Đại Nha Bạch vẫn không có tin tức gì, chỉ sai tộc kiến mang đến một ít đá quý để trang trí Vân Môn, đây là lần đầu tiên mà hắn đích thân tới đây.  

 

 

Vậy thì chắc chắn là có tin tức gì đó. Dương Bách Xuyên rất kích động, lập tức kết thúc luyện đan, giao hết cho Lão Phương.  

 

 

“Bạch Nha sư huynh, để huynh đợi lâu rồi, thật sự xin lỗi~”  

 

 

Dương Bách Xuyên xuất hiện trong đại điện, vội vàng xin lỗi. Không ngờ Đại Nha Bạch đã đợi nửa tháng.  

 

eyJpdiI6InM2M0ptc1VDNW5ISXhWdkZoaXpzSkE9PSIsInZhbHVlIjoidUtiR25mSzFxWEw5aStoR1pKOTdwMlFHY0U5T3NBdlFXakVET1FHSFl3ME4wak5EY2hYNTk5OE1rSllTeWtWTG1JdHZlQXRidm41RlJvbXZWemxMd2c9PSIsIm1hYyI6Ijc5OGU2OThiMWU1M2EwMDQ5NzA2MTg4MGMwZWQxMDg0MjkwZTNkZWFmNjUwNjM4MWFjZmI3OWRlODRkYjM5MzkifQ==
eyJpdiI6IngwVE1tbnE5MWVzQzdXU2NjWDd6ZFE9PSIsInZhbHVlIjoieVwvYXFhUHJuYTRtSGoycHA3ZnVOMjJlY2gwSjhsOWRTNXY1aHBaTFl0d0tiM2hUUG92NW1SWm9mdHhwaFd1bFJDcXNldStGNzVLdWt5M1JoV01aNnJqR1JDV01wVEMwd0lWRnpJcUUwV2RtdXRSM1ZJOWd4aXhLZ1hCelBBRnN0RWIxbTZKR200eVRoVlo3ZWVJamZoUjJDa1Q0MlBFaDVYV0lMUHVOenREM1BSZEtcL3hKU0t1S0R4RXlDVlF0YU9HVWJzTUVBdTNNSEkyMk81aEhqTERkSnFjM1hTcmdVd1FPVEZWYk1VUkQya1wvUUx6NHRHRlZFK3VSbVc3QVNyQmJ3SFd5azhkaitZWXVHNkNqenluS3VpNzZwSnBIcmVtR0FVOVBDWU5oc3laZ0ZPbmZ4dUpiaWRBWk9hZWRVTGRVSG9DRjNkeFwvaDBRRGJlMytYM1VXcXc1a0UxTHRremVlOU0yT3Zvd09vK2padEw1Q3hzSU0zN05lWnc2ZXpnN1p0ZUZoZWdCc3M2NUtlVDJyUVhHSEtHUWVHUlppYzFKRmdsK0FnNStOb0V2dk9MTE4rSlpjeVEyVFwvaEg4WlRqZzJhYUg0Qk84YURrc0dnVStKZUF5MzZsanVsYXpZbHZPNXhlcDdXc05PQT0iLCJtYWMiOiI5YWE4NDlkYmY3OTlkN2JhNWU0NGYzZTY0YzUyNjFkMGZkNzU1MzEyYTVjZDYxNGRiYTJkOTY4MzM4OGRhYTU4In0=

 

Ads
';
Advertisement
x