“Dương đạo hữu~”  

 

 

“Đạo hữu tội gì? Đã chọn giúp ngươi thì lão phu đâu có sợ chết?”  

 

Vân Hạc và U Linh trưởng lão cùng lên tiếng.  

 

“Hai vị không cần lo lắng, chuyện này ta có thể giải quyết.” Dương Bách Xuyên tràn đầy tự tin, giọng kiên quyết.  

 

“Hai vị cứ an tâm, mời theo ta...” Trong lòng Vân Trường Sinh đầy kiên định, hắn hiểu rõ tiểu sư đệ, nếu đệ ấy đã nói như vậy thì chắc chắn có niềm tin vào chim Thần Ma, bọn họ còn có cây liễu già ở đây. Đã đến lúc để cường giả trấn thủ Vân Môn lộ diện trước Tiên giới.  

 

“Haizz~”  

 

Vân Hạc và U Linh trưởng lão thở dài, nhưng vẫn đi theo Vân Trường Sinh. Nếu Dương Bách Xuyên đã nói vậy, bọn họ cũng muốn xem Vân Môn có bản lĩnh gì.  

 

Dương Bách Xuyên là đồ đệ của Vân Thiên Tà.  

 

Sau khi đám người Vân Trường Sinh rời đi, ánh mắt Dương Bách Xuyên sắc lạnh nhìn chằm chằm vào kẻ địch rồi lớn tiếng nói: “Dương Bách Xuyên ta tuyên bố, từ giờ phút này, thế lực Tam Đại Thiên Tôn, Vẫn Tinh Điện, Tiêu Dao Cung đều là kẻ thù không đội trời chung của Vân Môn, chúng ta sẽ đấu cho đến khi các ngươi tan thành mây khói, hoặc Vân Môn ta tiêu tán!”  

 

Lời nói như sấm vang khắp Vân Môn.  

 

Sát khí ngút trời.  

 

Tuyên bố của Dương Bách Xuyên như một lời thề.  

 

Cũng là mối thù không thể hóa giải.  

 

Cảnh tượng này khiến vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.  

 

Bao gồm của người của Tam Đại Thiên Tôn, Vẫn Tinh Điện và Tiêu Dao Cung.  

 

“Ngông cuồng, bây giờ bản tôn sẽ giết chết ngươi ~”  

 

Vu Hoàng nổi giận, lao thẳng tới Dương Bách Xuyên.  

 

Dương Bách Xuyên híp mắt, quát lớn: ”Quạ đen, giết không tha!”  

 

Dứt lời, mặt trời do chim Thần Ma hóa thành trên không trung bỗng sáng rực lên.  

 

Ngay sau đó là tiếng chim hót: “Chiếp ~”  

 

“Ầm!”  

 

Tất cả đều trông thấy một luồng ánh sáng vàng bắn ra, đánh thẳng về phía Vu Hoàng.  

 

Đồng thời, một cỗ uy áp khủng khiếp lan tỏa.  

 

Tràn ngập ra xung quanh.  

 

Lúc này mọi người mới phát hiện mặt trời trên Vân Môn bất thường.  

 

Luồng uy áp khiến tim đập chân run tỏa ra từ mặt trời trên đỉnh đầu.  

 

Trước đó bọn họ hoàn toàn không cảm nhận được.  

 

Bây giờ mới bùng lên.  

 

Lúc này mới biết, mặt trời của Vân Môn là sinh linh sống do một cường giả hóa thành.  

 

Dưới uy áp lan tỏa, phía dưới Vân Môn, những tiên nhân có tu vi thấp hơn Tiên Quân ngã lăn ra đất.  

 

Chỉ có Tiên Quân trở lên mới có thể chống lại được uy áp này.  

 

Rất nhiều trưởng bối của các tông môn hoàn hồn trong khiếp sợ, bọn họ vội vàng đánh ra pháp lực để che trở cho đệ tử của mình, dưới uy áp kinh khủng như vậy, đệ tử có tu vi thấp rất có thể sẽ bị đè chết.  

 

“A~ Ầm!”  

 

Một tiếng thét thảm thiết vang lên.  

 

Mọi người ngẩng đầu nhìn, thấy Vu Hoàng gầm lên, pháp lực quanh thân bùng nổ, trong tay xuất hiện pháp khí huyết nguyệt, đó chính là pháp khí mà Lôi Hâm từng dùng, ánh sáng đỏ rực bùng nổ, khí thế thi triển ra mạnh gấp mấy chục lần Lôi Hâm, chém về phía tia sáng mặt trời.  

 

Dương Bách Xuyên lơ lửng trên không trung lạnh lùng quan sát. Hắn nhận ra pháp khí hình huyết nguyệt trong tay Vu Hoàng, lần trước sau khi giết chết Lôi Hâm, món pháp khí đó đã bay ra ngoài, hắn từng đi tìm nhưng không thấy, hóa ra bị Vu Hoàng lấy mất.  

 

Thần khí trong tay cường giả như Vu Hoàng, uy lực mạnh gấp mấy chục lần Lôi Hâm.  

 

Huyết nguyệt chém ra, trời đất rung chuyển.  

 

Hắn lo lắng không biết quạ đen có đỡ được không.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt.  

 

Đúng lúc này, ba cường giả khác cũng lao về phía hắn.  

 

“Liễu tỷ tỷ còn không định ra tay sao?” Hắn thản nhiên nói.  

 

Hắn lập tức cảm nhận không gian quanh mình dao động, ánh sáng bảy sắc cầu vồng rực rỡ, một cành liễu dài ba mươi mét đột nhiên xuất hiện.  

 

Bên tai vang lên giọng cười khúc khích của cây liễu già: ”Vân đệ đệ đừng sợ, xem tỷ tỷ quất chết bọn chúng nha~”  

 

“A~”  

 

Vu Hoàng thét lên.  

 

Dương Bách Xuyên thấy rõ huyết nguyệt của Vu Hoàng va chạm với kim quang thì lập tức bốc hơi, ánh sáng rực rỡ nhanh như tia chớp đánh lên người Vu Hoàng. Sau tiếng hét thảm, cơ thể Vu Hoàng tan dần rồi hóa thành tro bụi, hắn không đỡ nổi một đòn.  

 

Dương Bách Xuyên giật mình.  

 

Hắn không ngờ quạ đen lại mạnh đến thế!  

 

“Bịch bịch bịch ~”  

eyJpdiI6IkIrdlJsMnJVYlp0V2dQeHN3SVdQZ3c9PSIsInZhbHVlIjoiaDM0MTBWU2VENkJ0Qkl0VXM3NllVTmZ5a0RDakpwQWsxTlZ4TkVDekN0djBicDhKdkVTbGdHOUZJa29ScHFMVCIsIm1hYyI6ImY1OWRkZTkyZTc5ZDM0YzQ2YWY1OTdmMmNlYTNkMjIzZmEyZWVlNGRjNmI3NTZmM2EwNmIzNWNmMmIzOTYxYTEifQ==
eyJpdiI6IkFTeTRlVnZuMnVMZzEwSjBzSFVXTVE9PSIsInZhbHVlIjoib2JKMUc1K1lZb1lxSjg2MktpZDhQTkJHb2ljSExVaGZ2d1pwRmlhNWxEYXhleEJNaGp5ZjlPa3BnZnc0SWFma1Q3UUJJbUJCVGVNVGhpaGxlK1ZTMU81WXVaOU02UE9ucGx1VTlMc2YyNXFPcVdtRGRkWGtkWGVHWGE4OVVcL2ZkIiwibWFjIjoiN2M5MDQ2MWQ1OGM3OWFkNjhmZDE2N2JkMjQwMjlhOTBiMDQ5ZDBiZDczMTMxMTFiYjU4YjNiODZhYmRiNzljYSJ9

Ads
';
Advertisement
x