Người xuất hiện lúc này là U Linh trưởng lão của Quỷ Quật, một cường giả Thông Ngộ tam trọng thiên. Lão tà vật này toàn thân đều là độc, khó đối phó nhất. Thật ra, rất nhiều thế lực trên Tiên giới đều không muốn qua lại với đám Quỷ Quật này. Vân Môn các ngươi lại rất cởi mở, haha ~”  

 

 

Lời nói của Ôn Tâm Tiêu Dao Cung khiến người nghe không thoải mái, nhưng cũng không thể trách móc gì.  

 

Chỉ có Vân Trường Sinh và Tinh Thần Tử nghe Ôn Tâm gọi thẳng tên của sư phụ thì nhíu mày, nhưng hôm nay là đại điển Vân Môn, bọn họ cũng không tiện lên tiếng.  

 

Dương Bách Xuyên thì căn bản không để ý chuyện Ôn Tâm gọi thẳng tên sư phụ mình, lúc này trong đầu hắn chỉ nghĩ tới mất chữ Quỷ Quật Quỷ tu.  

 

Bởi vì phản ứng đầu tiên của hắn chính là nghĩ tới Thu Nhi.  

 

Không biết đệ tử bế quan mà Hoàng Tuyền bà bà thu nhận có phải là Thu Nhi không?  

 

Theo lời Ôn Tâm, đệ tử bế quan được Hoàng Tuyền bà bà thu nhận chính là người phi thăng từ hạ giới.  

 

Trong số những nữ nhân của hắn, Ngô Mặc Thu và Bộ Thanh Mai đều có thể coi là đi theo con đường Quỷ Tu, đương nhiên còn có Kiều Phúc, nhưng thiên phú kém hơn, không so được với hai người trước.  

 

Trong số đó, chỉ có Thu Nhi là có thiên phú Quỷ tu xuất chúng nhất, tiếp theo là Bộ Thanh Mai.  

 

Trong số những người chưa tìm thấy, còn có Lục Tuyết Hi, nàng không có thân xác, nhưng lại đi theo con đườn Tán Tiên.  

 

Nghe Ôn Tâm nói vậy, hắn lại nghĩ tới Thu Nhi.  

 

Lúc này hắn hận không thể lập tức đi hỏi vị U Linh trưởng lão của Quỷ Quật vừa tới.  

 

Sau trận gió lạnh, một lão giả mặc áo choàng đen hiện ra, gương mặt trắng bệch, toàn thân toát ra khí âm khiến nhiệt độ xung quanh giảm xuống.  

 

Dương Bách Xuyên nén nhịn, hắn tiến lên chào hỏi với tư cách môn chủ Vân Môn, sau đó mời vào trong. Không thể để khách quý đứng ngoài cổng được.  

 

Đặc biệt là năm thế lực đều đã tới, cũng nên mời họ vào trong Vân Môn.  

 

...  

 

Đến đại điện Vân Môn ~  

 

Lúc này đại điện Vân Môn được dùng pháp lực ngưng tụ tạm thời, sau đại lễ sẽ xây lại.  

 

Đoàn cường giả tiến vào khiến đám đông xôn xao, các tông môn lớn nhỏ đều đi tới chào hỏi.  

 

Những cường giả này chỉ khẽ gật đầu đáp lễ.  

 

Dương Bách Xuyên với tư cách Môn chủ, hôm nay hắn đứng ngang hàng với các cường giả, ngay cả đại sư huynh và nhị sư huynh cũng đi phía sau.  

 

Hắn lịch sự giới thiệu qua các đại điện trong Vân Môn cho các cường giả của năm thế lực.  

 

Hắn nhận ra, ngoại trừ Vân Hạc Tiên Tôn, những người kia đều tỏ ra khinh thường, chỉ không thể hiện rõ thái độ mà thôi.  

 

Nhưng khi tiến sâu vào bên trong Vân Môn, vẻ kiêu ngạo trên mặt họ dần tan biến, không hẹn mà cùng nhìn về hai hướng, nhưng rất kín đáo.  

 

Một là nhìn lên bầu trời.  

 

Dương Bách Xuyên biết họ đang nhìn mặt trời do quạ đen hóa thành, chắc hẳn đã cảm nhận được sự bất phàm của nó.  

 

Hai là nhìn về ngọn núi chỗ lão liễu, đương nhiên họ cũng cảm nhận được khí tức của cây liễu già.  

 

Tất cả bọn họ trở nên thành thật hơn rất nhiều, thậm chí còn hơi khiếp sợ.  

 

Dương Bách Xuyên thầm đắc ý, đừng tưởng Vân Môn chỉ có mỗi đại sư huynh là Thông Ngộ, bọn họ còn có cây liễu già và quạ đen, chỉ cần một trong hai ra tay cũng khiến cho bọn họ sợ hãi.  

 

Tính đến thời điểm hiện tại, trong số các cường giả của năm thế lực, Dương Bách Xuyên chưa phát hiện ai thực sự có ác ý với Vân Môn.  

 

Hắn mời mọi người vào đại điện được hình thành bằng pháp lực, lúc này đại điện trong suốt, có thể quan sát toàn bộ quảng trường Vân Môn.  

 

Quảng trường chật cứng người từ các tiên môn lớn nhỏ.  

 

Đúng lúc Dương Bách Xuyên chuẩn bị tuyên bố bắt đầu nghi lễ, một tiếng hừ lạnh vang vọng khắp bầu trời Vân Môn.  

 

“Vân Môn đúng là có giá, ba chúng ta tới chúc mừng, các ngươi lại không mở đại trận, có phải xem thường thế lực của Tam Đại Thiên Tôn chúng ta không?”  

 

Giọng nói như sấm rền đầy khiêu khích, rõ ràng là tới gây sự.  

 

Dương Bách Xuyên nhíu mày, sơn môn đương nhiên đã mở, nhưng giọng nói này rõ ràng là muốn vào từ trên không trung, yêu cầu này quá vô lý, trước đó lão Liễu đã đánh đui Vu Hoàng, bây giờ xem ra hắn đã bắt tay với hai người khác để tới gây rối.  

 

Lúc này, Vân Hạc Tiên Tôn đứng dậy, lạnh lùng nhìn lên trời: “Vị đạo hữu nào từ thế lực của Tam Đại Thiên Tôn tới đây, cửa chính có không đi mà sao cứ thích leo tường vào vậy?”  

eyJpdiI6ImpGUlduY0hrN2d6T3orbUtON3hETGc9PSIsInZhbHVlIjoiaGV6RGFsbmhudWNzVmpNaUlET0VWdlVteHJlTGIzbCtPbkpvSlU1WjFpbTF4RndpSUNQR21DdWphaTJVREEwUiIsIm1hYyI6IjhlM2UzMWEzZDRjNTBiYjBmNzI4MTUyZjI2OWJkYmQ5NTI2YWZjMmI3OTdjYTZmZDU5NmUwYWZiYTkyY2FkNjkifQ==
eyJpdiI6ImhKUTczTnB3XC9RZkVPSXBRMnpsTlJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Im5LKzZvNXNTOUFLcERjNk5xWHFCS1pRNDBuRHFCNkJcL3FIOHVxOE5NaWVJMkZ3S2QxcVd0RDhjclordXF5Y3kyY1FIY2tibnBzRXIyRllQcWNOQzRLQ3g2Rm1Id3JSNHJPXC9HaE42QWdNSFdvSWdVYmVhM1Y0aTU5S2hxc0t2RWRUXC9nOWY1VHMwM1NYbFBzOW1nckdKYWNyZ1pzR1BnK0tTdmZZeW1QaUo4enZKM09RUE5LRmxlQTRqNFNMTE5vVHQ0cURjVmZJeFhcL2V2M0NGMDk4d3dCNENTRnYwbm1JV0Z2dmdsTUIrajhwNzlKTmJVVzZ3ZXdLeUxwaFdZeVNITlZkME1jcCs2QlRCS2dhTUtRdDVUdz09IiwibWFjIjoiODRlZGRlNGY0MmQzYWQxNWEzOGQ1NmIxOWVkOWUxNGZjNWFmODYzMGJiZDFlOGVkNzViYzliNDUyZjZlYjZjZiJ9

Ads
';
Advertisement
x