Điều này khiến các tiên nhân không ngừng liên tưởng, bọn họ đoán là do Vân Môn làm, nhưng không một ai biết chuyện gì đã xảy ra.  

 

...  

 

Sau khi chim Thần Ma hóa thân thành mặt trời, ba người Vân Trường Sinh mới đi tới, bọn họ nhìn mặt trời ở trên cao rồi nói: “Tiểu sư đệ, sư phụ dặn đệ phải đối xử tốt với chim Thần Ma quả không sai. Mặt trời do nó hóa thành chính là thiên nhãn giám sát toàn bộ Vân Môn, nếu có kẻ địch xâm phạm thì sẽ bị phát hiện ngay lập tức, thậm chí còn có thể tiêu diệt, quả là không tệ.”  

 

Dương Bách Xuyên cười: “Đúng vậy, đệ cũng không ngờ quạ đen lại là Tam Túc Kim Ô. Ở quê hương của đệ, Tam Túc Kim Ô vốn là hóa thân của mặt trời, xem ra là không sai.”  

 

“Ta cảm nhận được môi trường Vân Môn đang thay đổi, đặc biệt là các thảm thực vật tràn đầy sức sống, chúng đang xảy ra biến hóa rất lớn. Chỉ cần thời gian, sợ là từng ngọn cỏ trong Vân Môn cũng có thể tu luyện.” Tinh Thần Tử cảm thán.  

 

Dương Bách Xuyên chỉ cười. Nhân tộc tu đạo đã khó, huống chi là cây cỏ.  

 

Nhưng họ không ngờ rằng, nhiều năm sau, trong Vân Môn thực sự xuất hiện vô số yêu tinh thảo mộc.  

 

Dĩ nhiên có rất nhiều yếu tố, đây không chỉ là công lao của một mình chim Thần Ma.  

 

“Tiểu sư đệ, đệ bắt chim Thần Ma hóa thân thành mặt trời, chẳng phải là lãng phí tài năng sao?” Cơ Tử Hà bước lên hỏi.  

 

Dương Bách Xuyên cười: “Sư tỷ yên tâm, quạ đen không hoàn toàn hóa thân thành mặt trời. Đối với nó, một hơi bản mệnh cũng có thể tạo ra mặt trời. Ta chỉ bảo nó tạm thời hóa thân thôi, đại lễ sắp tới, có nó trên đó giám sát, sẽ tránh được không ít phiền phức.”  

 

“Vậy thì tốt. Ta còn tưởng nó sẽ biến thân vĩnh viễn chứ, à đúng rồi, lần trước đệ nói còn có tiên thú giao cho ta phải không? Một con gà trống già không đủ đâu. Còn con Đại Thanh Quy này, ta mang đi nhé?” Cơ Tử Hà lúc này chỉ nghĩ đến việc làm sao để mở rộng viện Tiên Thú của mình.  

 

Dương Bách Xuyên cười khổ: “Sư tỷ, trên người Đại Thanh Quy có bí mật thông ngộ của sư phụ, không thể vào viện Tiên Thú được. Đệ có sắp xếp khác cho nó, đệ đã chuẩn bị tiên thú để lấp đầy viện Tiên Thú của tỷ. Nếu hiện tại viện đã xây xong, đệ sẽ thực hiện lời hứa.”  

 

Nói xong, hắn nhìn Vân Trường Sinh: “Đại sư huynh, thu hồi kết giới đi.”  

 

Vân Trường Sinh gật đầu, vung tay thu hồi trận pháp bao phủ tổng điện Vân Môn.  

 

Dương Bách Xuyên vung tay, chim Răng Cưa xuất hiện đầy trời.  

 

Chỉ trong thời gian ngắn, bầu trời như bị che khuất, tiếng kêu vang vọng khắp Vân Môn.  

 

“Woa ~”  

 

Cơ Tử Hà không nhịn được reo lên, hai mắt sáng rực.  

 

Dương Bách Xuyên cười nói: “Răng Cưa vương, từ hôm nay ngươi dẫn binh sĩ đi theo sư tỷ Cơ Tử Hà của ta, bảo vệ Vân Môn, không phép phạm sai lầm.”  

 

“Gào~”  

 

Răng Cưa Vương gật đầu, bay lượn trước mặt Dương Bách Xuyên đáp lời.  

 

Sau ngàn năm tu dưỡng, Răng Cưa Vương được Dương Bách Xuyên ban cho ba giọt nước Sinh Mệnh, hiện tại nó đã tiến hóa, tu vi đạt tới Đại Tiên Đế đỉnh phong. Với thiên phú đặc biệt, Dương Bách Xuyên tin chắc, ngay cả Tiên Tôn sơ kỳ nó cũng có thể đối phó.  

 

Hơn nữa, sau khi huyết mạch tiến hóa nhờ nước Sinh Mệnh, tiềm lực tương lai của Răng Cưa Vương là vô cùng lớn. Để nó đi theo tiểu sư tỷ cũng không tệ.  

 

Năm đó, những con Răng Cưa trưởng thành đã giúp Dương Bách Xuyên chống lại kẻ địch, thương vong chỉ còn lại ba – bốn vạn. Nhưng trong không gian bình Càn Khôn, Dương Bách Xuyên đã thêm nước Sinh Mệnh vào hồ Long Ngư, chúng uống nước hồ nên huyết mạch cũng được tiến hóa, tu vi đạt tới cấp Tiên Quân, Tiên Vương, một số ít đã đạt tới Tiên Đế sơ kỳ. Số còn lại là chim non nở ra từ trứng, sinh ra trong bình Càn Khôn, sức tiềm tàng cũng không hề nhỏ.  

 

Dương Bách Xuyên cười nói với tiểu sư tỷ: “Sư tỷ, đàn chim Răng Cưa này có ba mươi vạn con, mặc dù phần lớn là hoang thú nhưng tất cả đều đã khai mở linh trí. Bây giờ đệ giao chúng lại cho tỷ, có Răng Cưa vương hỗ trợ thống lĩnh, chắc chắn có thể huấn luyện chúng trở thành vật cưỡi cho đệ tử của Vân Môn.  

 

Ngoài ra đàn chim Răng Cưa này đã từng nhiều lần cùng đệ vào sinh ra tử, đệ cũng hi vọng sư tỷ có thể đối xử tốt với chúng. Nói cho mỗi đệ tử Vân Môn, nếu muốn có tọa kỵ thì phải đối xử tốt với từng con chim Răng Cưa. Ba ngày nữa là đại lễ, bắt đầu từ bây giờ, đại quân Răng Cưa này sẽ giao cho tỷ, tỷ dẫn chúng duy trì trật tự đại lễ, có thể làm được chứ?”  

 

“Sư đệ yên tâm, ta chắc chắn sẽ đối xử tốt với chúng, cũng nhất định hoàn thành nhiệm vụ.” Cơ Tử Hà vô cùng phấn khích, lúc này trong đầu nàng chỉ nghĩ đến việc làm sao để huấn luyện được đám chim Răng Cưa này.  

 

“Vậy thì tốt, nếu có chuyện gì thì cứ việc tìm đệ.” Dương Bách Xuyên gật đầu.  

eyJpdiI6InA5ZVpyazMrejRvOEp2UWorcHdFU2c9PSIsInZhbHVlIjoiXC9cL1FBYTNyVFM5YmtDVGorMkFnYlg3Wkd6WWtMR0J6MmNYNXdxV05yWkVoYlBURUN6WHdDN2xLV2pZN1J0ZGd5IiwibWFjIjoiNzgxMzAzNGJkMzVlZGI3ZTFiNzliNGZhZjA5MmU5Y2U4MTZlMDY0MDQ5ZDE4NDRlMzUwMjQ0MjkzZTEyOGRkZiJ9
eyJpdiI6IkFSQkplNHdvZVBDN0g3MVgxQTZ2Smc9PSIsInZhbHVlIjoiYjNIQlRXN05yYUp6RzZSdHZmazdPQTV5V0NJZVNKb2xCXC9odEI3UDZkVXdkUHd3VFFiVHhpSHl2cFo5SjFHQkxLVXZsaytYNmhqYnpKck9GSHVITUo3RmxsWCtjU2hOalwvbDB2alhsR3dQandVVkozVXVZNGJuR2JZQ0xteU9oem12ZGJtYmFWQ01UZHNOMWdDWUdrb2tjTDFIeFM3c1wvbFwvTW0xRkE1em5kdnRTOWlSOEozYVI0U1wvZ0VQTU9nZnpXaEhcL1RJRllLMFA4Z1hGNFJpZkJCNU1wdU1CdWxicmtZVEhhZXdUMEk4Zlg4Uzd6RlpCcDZJdDA0MEJyS3MrbnlveVZZa2tBc1ZXdEtEc1Q5RlVtZTM1bzlLY0h3cktEZ1NhMjZPdGE4OW89IiwibWFjIjoiOGIyMjdlZTg5MGMzZmJjNmRlNGU4YmI3NzFkZGViY2U5YjQ4Y2ZkMTJjMGY1Yjc4ZWE5MjgyZGYyMTVlOWU0YiJ9

Nói xong, Cơ Tử Hà không thể chờ đợi, nàng nhảy lên lưng Răng Cưa Vương, chỉ trong nháy mắt đã chỉ huy cho Răng Cưa Vương dẫn theo ba mươi vạn chim Răng Cưa đi về phía viện Tiên Thú, biến mất khỏi tầm mắt của Dương Bách Xuyên.

Ads
';
Advertisement
x