Từ đầu đến cuối, Dương Bách Xuyên cực kỳ bình tĩnh, bởi vì hắn đã nhỏ nước Sinh Mệnh vào yêu đan của Qụa Đen. Khoảnh khắc Qụa Đen dung hợp yêu đan, hắn đã cảm ứng được nước Sinh Mệnh.
Vì vậy nắm thóp được Qụa Đen.
Nước Sinh Mệnh chính là chí bảo đầu tiên trong bình Càn Khôn, nếu hắn không phát động nó thì Qụa Đen rất khó phát hiện ra. Hơn nữa ban đầu Qụa Đen quá hưng phấn khi nhìn thấy yêu đan của mình nên không kiểm tra yêu đan, cứ vậy nuốt xuống.
Vậy nên Dương Bách Xuyên mới không để ý đến lời đe dọa của Qụa Đen, cứ để nó khoe khoang, chờ khoe khoang đủ rồi thì cho nếm một đòn, cho nó nhớ kỹ sự trừng phạt này.
Đòn này thực sự rất hiệu quả!
Lúc sự tự tin của Qụa Đen dâng lên đến mức cao nhất, Dương Bách Xuyên phát động nước Sinh Mệnh trong yêu đan của nó.
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên.
Dương Bách Xuyên không dừng lại.
Lần này không để lại bóng ma tâm lý cho Qụa Đen thì hắn thề không bỏ qua.
Số người biết được bí mật về bình Càn Khôn chỉ đếm trên đầu ngón tay, Qụa Đen là một trong số đó, cũng là kẻ duy nhất, bởi vì năm đó Qụa Đen từng đối mặt với khí linh bình Càn Khôn.
Khí linh bị hắn tiêu diệt.
Mà bây giờ Qụa Đen lại còn dám ngông nghênh trước mặt hắn.
Chính hắn cũng không biết rõ lai lịch của bình Càn Khôn, nước Sinh Mệnh rất thần kỳ, ngay cả cây liễu già cũng bị ảnh hưởng, thế nên Qụa Đen cũng khó thoát.
Vân Trường Sinh giật mình nhìn Qụa Đen lăn lộn xin tha trên mặt đất.
Hắn và Tinh Thần Tử nhìn nhau, rồi lại nhìn tiểu sư đệ, cả hai cùng nở nụ cười bất đắc dĩ.
Kẻ mạnh nhất Vân Môn là cây liễu già, nhưng hôm nay đứng trước mặt chim Thần Ma, cây liễu già lại yếu thế hơn một phần. Nhưng thì sao chứ?
Còn không phải vẫn co thành một đống trước mặt tiểu sư đệ sao?
Tính ra thì người mạnh nhất Vân Môn chính là tiểu sư đệ.
Bởi vì chỉ có hắn mới quản được chim Thần Ma, sử dụng được chim Thần Ma.
Trước đó bọn họ còn lo lắng Vân Môn sẽ bị thế lực Thiên Tôn theo dõi, lo lắng cho an nguy của tiểu sư đệ, nhưng giờ cũng yên tâm được phần nào.
…
Bên kia, Dương Bách Xuyên mỉm cười nhìn dáng vẻ thảm thiết của Qụa Đen: “Còn khoe khoang không?”
“Không không, mau dừng lại, không dám không dám.” Qụa Đen vội xin tha, không còn vẻ kiêu ngạo như trước nữa.
Dương Bách Xuyên dừng cười.
Thật ra hắn biết rõ Qụa Đen nói cho hắn một bài học, thực ra chỉ khoe khoang một chút mà thôi, không có khả năng đánh chết hắn, ngược lại, chính hắn cũng vậy.
Ở chung mấy ngàn năm, hắn và Qụa Đen cũng coi như một đôi oan gia, cùng nhau trải qua nhiều trận chiến sinh tử.
Năm đó phi thăng lên Tiên giới, hắn chỉ mang theo mình Qụa Đen cũng đủ hiểu.
Lần đầu tiên hắn sử dụng lực Càn Khôn Thần Điện, sau khi bị phản phệ thì chính Qụa Đen đã dùng kim huyết bản mạng cứu hắn.
Cho nên hắn biết Qụa Đen sẽ không thực sự tổn thương hắn, thứ này chỉ thích khoe khoang mà thôi.
Nhưng nếu không dạy dỗ một trận thì sau này sẽ mắc sai lần, hôm nay cũng đủ để lại bóng ma trong lòng nó, khiển trách một đợt, sau này sẽ dễ dàng hơn.
Nhìn Qụa Đen nằm im trên mặt đất, Dương Bách Xuyên cười nói: “Được rồi, đừng giả chết. Ngươi có thể khoe khoang nhưng lần sau đừng thể hiện trước mặt ta. Ta là môn chủ Vân Môn, dám làm ta mất mặt trước mặt các sư huynh sư tỷ, trừng phạt này còn nhẹ chán.”
“CMN cái đồ…” Qụa Đen bay lên, há mồm muốn chửi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất