Gà trống già từng nói sinh linh trong sông U Minh cực kỳ quỷ dị, khác với sinh linh trong Tiểu Hồng Hoang, dường như miễn dịch với pháp lực.
Kết hợp với hơi thở mà Dương Bách Xuyên cảm nhận được, hắn chợt nhớ đến U Minh Cốt.
Năm đó hắn đi đến Tiên Vực Hỗn Loạn gặp được Cốt Yêu, lấy được U Minh Cốt, theo lời Qụa Đen thì có thể dùng nó để triệu hoán sinh vật U Minh.
Lúc này hơi thở tỏa ra từ con sông này và sinh linh trong sông mà gà trống già nói vô cùng tương tự với hơi thở của U Minh Cốt.
Đây là một con sông quỷ dị.
Ngay sau đó hắn triệu hoán Qụa Đen ra.
“Hừ, đồ gà rù, cuối cùng ngươi cũng nhớ phải thả lão tử ra.”
Từ lần trước khi Côn Bằng xuất thế, nói mấy câu vô liêm sỉ y hệt Qụa Đen thì Dương Bách Xuyên biết Qụa Đen đã dạy dự Côn Bằng. Hắn đã mắng Qụa Đen một trận rồi bảo chồn nhỏ nhổ sạch lông chim của nó, sau đó nhốt nó trong không gian bình Càn Khôn đến giờ.
Hiện tại đụng tới sông U Minh, Dương Bách Xuyên lập tức nghĩ đến Qụa Đen, tên này tự xưng là chim Thần Ma đứng đầu tam giới, bản lĩnh khoác lác không nhỏ, nhưng thật sự có tầm nhìn. Bây giờ cần tìm Qụa Đen hỏi về con sông này, xem có thể nhìn ra gì không nên đành phải thả nó ra.
Tính xấu không đổi, chim Thần Ma vẫn lắm mồm như cũ, vừa ra đã cất giọng chửi mắng Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên đã quen với việc này rồi.
Trợn trắng mắt không để ý, nói: “Con sông này tên là sông U Minh, ngươi nhìn xem nó có quan hệ gì với U Minh giới không?
Ngoài ra ta nghe nói trong con sông có những sinh linh rất quỷ dị, ngươi xem có phải giống với sinh vật U Minh do U Minh Cốt triệu hồi ra không?”
Nói xong, trong tay hắn xuất hiện một bộ U Minh Cốt.
Đã lâu lắm rồi hắn không triệu hồi sinh vật U Minh, lát nữa thử xem.
Có đoạn thời gian không triệu hồi sinh vật U Minh bởi vì theo sự tăng trưởng tu vi, kẻ địch cũng ngày càng cường đại, mỗi lần triệu hồi ra sinh vật U Minh rồi bị tiêu diệt, hắn cũng không cố tình đi triệu hồi nữa.
Lúc này lại lấy ra U Minh Cốt, Dương Bách Xuyên muốn thử triệu hồi một con sinh vật U Minh chân chính ra xem có thể đối phó với sinh linh trong sông U Minh này không.
Lấy U Minh Cốt làm môi giới, sinh vật U Minh mạnh yếu phụ thuộc vào tu vi thực lực của hắn, tu vi càng mạnh thì sinh vật U Minh cũng càng mạnh. Bây giờ hắn đã là Tiên Đế đại viên mãn đỉnh phong, không biết lần này có thể triệu hồi ra được loại sinh vật nào?
…
Cầm U Minh Cốt trong tay, Dương Bách Xuyên chờ Qụa Đen trả lời.
Quạ Đen nói: “Con sông này rất kỳ quái, có hơi thở U Minh nhưng thuần tịnh hơn, giống dị biến hơn, nhưng lại rất mạnh, trong hơi thở còn chứa đựng cả ma khí, thuộc về sự kết hợp giữa U Minh và ma khí. Nếu con sông này có sinh linh sống ở đó thì đó không có khả năng là sinh vật U Minh, nếu sinh vật U Minh sống trong dòng sông này thì sinh linh Yêu tộc thế giới này đã diệt vong.
Giống như có đại trận cổ xưa nào đó giấu ở nơi này hơn, trên thông trời, dưới thông Cửu U, ngoài ra còn có lôi đình âm sát, gió lốc không gian… Nhưng tuyệt đối không phải thứ mà sinh linh Tiên giới có thể cải biến, giống bút tích của Ma Thần Thần giới hơn.
Theo lời của ngươi thì đây là nơi hiểm yếu bảo vệ núi Tiểu Bất Chu, nhưng theo ta thấy thì đây chỉ là thủ thuật che mắt, chắc chắn sông U Minh này có thứ gì đó mà người ta muốn che giấu.”
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì nhíu mày:
“Gì mà che giấu hay không che giấu, ta không muốn chọc rắc rối, chỉ muốn bước qua con sông này, bước lên Tiểu Bất Chu mời Hắc Liên rời núi, ngươi chỉ cần nói chúng ta có thể đi qua con sông này không thôi.”
Nghe Qụa Đen nói có vẻ nơi này không liên quan mấy đến U Minh giới, giống như thủ đoạn của Thần Ma nào đơn hơn, và ở đây có che giấu thứ gì đó và có cả đại trận vô thượng.
Nếu không liên quan đến U Minh giới thì Dương Bách Xuyên cũng không có hứng thú, không còn nhiều thời gian. Nếu sau khi đi qua nơi này có thể bước lên núi Tiểu Bất Chu, hắn sẽ đi tìm Hắc Liên rồi trở về Vân Môn, đại điển thành lập Vân Môn không thể chậm trễ.
Nếu gặp rắc rối thì để đó, chờ đại điện thành lập kết thúc rồi quay lại tính sổ sau.
“Muốn qua thì đơn giản, chỉ không biết sinh linh trong sông là loại nào, hay là ngươi thử chui vào nước xem sao?” Qụa Đen nói, giọng điệu có chút xấu xa.
Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, một sinh linh bí ẩn, sao nó không đi mạo hiểm đi?
Để đám Cá Chạch đi, Dương Bách Xuyên nghĩ lại thấy không ổn, còn chưa đến lúc bắt buộc phải mạo hiểm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất