Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, cả Cá Chạch và Ong Tiên đều ngạc nhiên nhìn về phía hắn.  

 

 

Nhóc con cũng nhe răng nhếch miệng nói: “Chủ nhân, mọi người cùng lên đi, ngọn lửa trên người người đá kia không hề yếu, hơn nữa lực lượng không hề thua kém ta.”  

 

Nhóc con nghiêm túc nói.  

 

“Đúng vậy, Xuyên Tử, không thể lơ là.”  

 

“Chủ nhân, để ta lên.”  

 

Ong Tiên và Cá Chạch lần lượt nói.  

 

  Dương Bách Xuyên mỉm cười: “Nếu xét về cảnh giới pháp lực thì ta thật sự không dám tùy tiện xông lên, nhưng nếu đám người đá đó chỉ là những con rối không có pháp lực thì ta có cách xử lý bọn chúng. Yên tâm đi, nhân cơ hội này ta cũng muốn thử thần thông Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm tỷ tỷ, rất thích hợp để đối phó với đám người đá đó.”  

 

Dứt lời, Dương Bách Xuyên nhảy lên cao, đứng trên cao nhìn xuống 8 người đá.  

 

Lúc này, âm thanh già nua pha chút khinh thường kia lại vang lên: “Không biết lượng sức, nếu ngươi tìm chết thì bản tôn thỏa mãn ngươi, bày trận.”  

 

Ngọn lửa trên người 8 người đá hoàn toàn bùng nổ.  

 

“Ầm ầm ầm…”  

 

Trên người mỗi một người đá bộc phát ra ngọn lửa màu đỏ tím, tám ngọn lửa bùng lên cao, chỉ thẳng phía chân trời.  

 

Sau đó hình thành một đại trận bát quái, tám ngọn lửa chiếm cứ 8 phương, bao vây Dương Bách Xuyên vào trong.  

 

Cảnh tượng này khiến Cá Chạch sốt ruột, định xông lên.  

 

Nhưng Ong Tiên lại nói: “Cá Chạch, đừng gấp, nhìn kỹ đã rồi tính. Chủ nhân nhà ngươi đã tự tin đến vậy, ta tin tưởng hắn có thủ đoạn của mình, hắn cũng không phải kẻ hấp tấp, đợi lát nữa ba người chúng ta hành động tùy theo hoàn cảnh. Hai người các ngươi để ý cái khe bên kia, chắc hẳn kẻ chủ mưu thao túng người đá đang nấp trong cái khe đó, không tìm được hắn thì sẽ rất phiền phức.”  

 

“Được, chúng ta đi tìm tên rùa đen kia rồi túm cổ ra.” Cá Chạch nói.  

 

Trong lúc ba người bàn chuyện, Dương Bách Xuyên đang bị ngọn lửa của 8 người đá bao vây bên trong.  

 

Nhưng hắn không thèm để ý, những ngọn lửa còn chưa vây được hắn.  

 

Tám người đá tám ngọn lửa, mỗi một cái đều cao trăm mét, trông rất khí thế, nhưng ở trong mắt Dương Bách Xuyên thì cũng chỉ vậy mà thôi. Nếu hắn vận chuyển Pháp Tướng Kim Thân thì còn mạnh hơn những người đá đó gấp 10 lần.  

 

Hơn nữa Dương Bách Xuyên muốn thử xem uy lực của thần thông Phương Thốn Càn Khôn đã được cải tiến.  

 

Còn trận pháp của người đá, ha hả, nói đến cùng chỉ là Man Yêu mà thôi, có thể tạo ra được trận pháp lợi hại đến mức nào?  

 

Nói về trận pháp thì Nhân tộc mới là tổ tông.  

 

Yêu tộc chỉ học lỏm mà thôi, còn không học được cái tinh hoa trong đó.  

 

Ở trong mắt hắn, trận pháp bát quái kia đầy sơ hở, không hề ảnh hưởng đến việc hắn thi triển thần thông Phương Thốn Càn Khôn.  

 

“Phương Thốn Càn Khôn, Càn Khôn Nghịch Chuyển.”  

 

Dương Bách Xuyên lơ lửng trên không, nhìn xuống tám người đá, vận chuyển pháp lực trong cơ thể, niệm bí pháp, hai tay liên tục tạo pháp quyết.  

 

“Ầm!”  

 

Pháp lực trên người Dương Bách Xuyên bùng nổ khuếch tán, ngay lập tức bao trùm lên cả tám người đá, thiên địa cũng phải vặn vẹo vì nó.  

 

Dòng khí cường đại hình hành.  

 

Quả nhiên trận pháp của tám người đá không hề ảnh hưởng đến hắn.  

 

Giây tiếp theo, một cảnh tượng kỳ tích xuất hiện.  

 

Đám Ong Tiên đứng bên ngoài thấy trên người Dương Bách Xuyên bộc phát ra dòng khí cường đại, bao trùm lấy cả tám người đá và cái khe.  

 

Ngay sau đó ba người bọn họ nhìn thấy tám người đá cao trăm mét bắt đầu co nhỏ lại.  

 

“Làm được rồi, Xuyên Tử học được thần thông Phương Thốn Càn Khôn đã được Lam Tâm tỷ tỷ cải tiến, uy lực rất lớn, hiệu quả tăng gấp bội, hiện tại tám người đá kia phải tiêu đời. Qủa nhiên kỳ ngộ của tiểu tử này không bình thường, chỉ trong ba tháng ngắn ngửi đã thi triển được thần thông bản cải tiến, còn dùng thuần thục, thật sự khó lường.” Ong Tiên cảm thán.  

 

“Hử, sao những người đá đó lại thu nhỏ lại hết rồi.” Cá Chạch ngạc nhiên.  

 

Nhóc con cũng trợn tròn mắt, hai người bọn họ chưa từng thấy Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm, lần này coi như được mở rộng tầm mắt.  

 

“Cái này là Phương Thốn Càn Khôn, do Lam Tâm tỷ tỷ truyền thụ cho Xuyên Tử. Năm đó ở hạ giới, Xuyên Tử từng tu luyện nhưng uy lực không lớn như vậy, lần này hắn cũng được coi như là chân truyền của Lam Tâm tỷ tỷ.” Ong Tiên giải thích cho Cá Chạch và Phi Hùng.  

eyJpdiI6IktyWG0wdXY1MVZaaStJVURneE5BOUE9PSIsInZhbHVlIjoidmdpTWNTeUI3RzZaSjJIM1B6U05PbEtYbE9SdWdVcWFzTGU5aHZcLzNxUnV1VnVKY1MxTnQ4bEM1WlZlSGVEYTMiLCJtYWMiOiI0NWQ3MWY2MjhkNTc0OTM0NzdhNWI4MzM1M2NmNmYzZjAwN2I1NTY2NzYzYTFkNGU0MWFiNmIyMmI0ODZhODYzIn0=
eyJpdiI6IjJpclwvcnk5bWQ5S29nUkVHQ0ZZZHVRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InhybUNBb2RCc1V4TXFOS2owVStYK1l3TnRXTGlxaHFIOFVacjhZcHVwQURRVDVobVRtSFhRZHpSRVwvQUNJcGo5QTRuN05qVnJHaTg0OGJ1XC9GQzhUMUdCbU5kTlBcL2xkeHRISnN4Rk5MQ2tiYjhNNzJmY3JNTmxHbThpbWJvY1wvVGVVRXRFbTFsVE5jZkd1YVY1NGpTZHc9PSIsIm1hYyI6ImM1MzU1NTJiMGI3MzM0YTk3ODM4YTdjNzFhODgxNTY0NDhjZTliNjdmNWUzNDRjZGZiNTVlYjg2ZjE1OGQ4MGYifQ==

Ads
';
Advertisement
x