"Khụ khụ."  

 

 

Thái Thúc Lệnh lúng túng nói:  

 

- Chúng ta nhanh lên đường.  

 

Ôm lấy Tiểu Nhi, bay xuống núi.  

 

Tây Lâm thành.  

 

Giáp Tử phòng Vân Phi Dương từng ở qua.  

 

Thái Thúc Lệnh đi tới, chóp mũi hắn nhẹ nhàng khẽ động, nói:  

 

- Tiểu Nhi, thân thể phát ra mùi vị khác biệt, dù trải qua mưa gió cũng không thể dễ dàng tiêu tán.  

 

Tiểu Nhi cười nói:  

 

- Cái mũi của Thái Thúc đại thúc còn tinh hơn chó, gia hỏa gọi Chân Suất kia khẳng định không trốn thoát!  

 

- Ngươi đang khen ta?  

 

- Đương nhiên!  

 

Thái Thúc Lệnh im lặng.  

 

Quả nhiên, con nít nghĩ gì nói đó.  

 

Hắn nhớ kỹ mùi vị lưu lại trong gian phòng mang theo Tiểu Nhi rời đi.  

 

Kim Tỉ thành.  

 

Thái Thúc Lệnh và Tiểu Nhi đứng trong Đan Phường bị đánh cướp.  

 

- Ừm?  

 

Hắn nhíu mày, ngưng trọng nói:  

 

- Khí tức còn sót lại nơi này giống với khách sạn.  

 

Tiểu Nhi nói:  

 

- Nói như vậy, Chân Suất và Vũ Ngân Suất là cùng một người?  

 

"Hẳn là."  

 

Thái Thúc Lệnh nâng cằm cười nói:  

 

- Một Thối Cốt Kỳ có thể theo chạy trốn trước mặt Hư Không cảnh, còn đánh bất tỉnh Phá Toái cảnh đại viên mãn, đến cùng làm sao làm được?  

 

"Oa."  

 

Tiểu Nhi sùng bái.  

 

- Người kia thật lợi hại!  

 

Thái Thúc Lệnh còn cười nói:  

 

- Đáng tiếc, gặp được Thái Thúc đại thúc của ngươi, đu hắn chạy thế nào, ngụy trang làm sao cũng trốn không thoát tay ta.  

 

- Đi thôi.  

 

Ôm lấy Tiểu Nhi, nói:  

 

- Chúng ta đuổi theo con thỏ.  

 

Vân Phi Dương cũng sẽ không nghĩ tới có một cường giả Khai Khiếu kỳ đang đuổi sau mông dựa theo mùi vị mình tản ra.  

 

Hắn lại đổi thay hình đổi dạng, tiến vào một tòa thành nào đó, tiếp tục bán Siêu cấp Hồi Nguyên Đan.  

 

Người phụ trách Đan Phường trong nội thành tuy chú ý tới, nhưng có vết xe đổ trước, không dám phái người đến bắt, chỉ hy vọng cao thủ Liệp Ưng Đường mau chạy tới đây.  

 

Nhưng.  

 

Để người phụ trách Đan Phường sụp đổ là.  

 

Vân Phi Dương bán xong hai ngàn bình linh thạch lại chủ động tìm tới cửa.  

 

"Phù phù!"  

 

"Phù phù!"  

 

Sau khi đánh xỉu võ giả Đan Phường, tên này bắt đầu không kiêng nể gì thu đan dược.  

 

Dù sao cũng đã đắc tội Đan Tông, lại đoạt một lần cũng không quan trọng.  

 

Sau khi cướp sạch Đan Phường, Vân Phi Dương nghênh ngang rời đi.  

 

Người qua đường và võ giả đứng ngoài tiệm nhìn thấy tất cả, từng người trợn mắt hốc mồm.  

 

Từ khi Vân Phi Dương đi vào, đánh bất tỉnh võ giả Đan Phường, bọn họ tận mắt nhìn thấy, thậm chí rất nhiều người lúc ấy còn mua đan dược trong tiệm.  

 

Trời đụuuu.  

eyJpdiI6InlrUWY3dCsxdXJMNUV0ZGdPaHNJdHc9PSIsInZhbHVlIjoiQXZqOHNOeVwvMFdBMmswVGZidW1WYUk5T21pbmJpSGp1VXRwRis1MGhlZWthbEZsS3hFb1lXeDVnSzFUTVN1NXMiLCJtYWMiOiI1ZjQxMTU0ZjEwNDVkZDc2N2FhYWViNzY0NWZlYzg1MTZhNzc1MTQ2NmI4MzgxNjRiNzAzM2EyZGI2OWRhZmYyIn0=
eyJpdiI6IkE2Mnc0bGdvaHpzOTJqbWxNZ2tWV2c9PSIsInZhbHVlIjoib0VpRG50eXhsS1g3M1FiRXZndlwvdG95T1wvOTRlOHRHVStKRGRVektqMXdKOGRWQ0NnOEpVOHdqRHB5ZlZqMlNLamxSdGtCVHpmTkpxMVpJcUt1R05xR1ZmWlBQT25KSTlFbVRZXC9RRDE2K29QMElIOGxCeHF4TzdidWpsUGhDalZWSTltd3dFaE0rbVE0NllCQVhRRlYyelByRFJxTWxHY2l2ZUR0WWtJME1BQnMzWHBIclhlbXVZc2VYME95M2NrQ0ZCTk5sMWR1WlhtejBnd3B5YU02Ym9Fak1sM2dyMUdZS2xMOGhyNSt4SVwvVXJsNTRnVEpFZXZXaVptN2c1R09mTTMyYmlXR0xtT3orbDg2dzVMNFUrVUZmdEw0ZVNmaHlLSFdEMmtWRXpmTlR0blJka3VQa2dmTW5WdzdRZHQ3ajUwNUc0dXVUV09zelg4dU1Pb2VCVHlZMkRWR1ErOEdRblFjWURoQzg5QT0iLCJtYWMiOiIzNzJmMmZhZjQzMjZlZGVhMjNjYzVkZTYzNTg5MGZmNTllM2Y4Zjk3ODEzYTMwMDY3ZDA0MjQ3YWI2OTUzNDNlIn0=

Ads
';
Advertisement
x