Hai đạo hỏa cầu vừa vặn bay tới Vân Phi Dương, hắn biến sắc, lúc này thi triển Cuồng Tông Phi Bộ né tránh.
- Oanh!
Hỏa cầu thứ nhất rơi trên mặt đất oanh ra một cái hố sâu.
Né tránh được hỏa cầu thứ nhất nhưng Vân Phi Dương không thể né tránh quả thứ hai, cuối cùng bành một tiếng bị đánh vào lưng.
Thánh thú có thể so với Hóa Thần cảnh, phun ra hỏa diễm dù bị hóa giải thành từng đạo hỏa cầu cũng có thể so với mấy chục trọng Chân Long Lực.
Vân Phi Dương bị đánh trúng, bay ra trăm trượng xa, khi hạ xuống sắc mặt hắn dữ tợn, máu trong cơ thể sôi trào, có thể phun ra bất cứ lúc nào.
Cũng may kịp thời mặc vào Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, vì triệt tiêu lực lượng cường đại, nếu không, hiện tại hắn không chết cũng phải trọng thương.
- Đáng giận.
Vân Phi Dương chật vật đứng lên, hung hăng trừng chúng nó một cái.
Đây là hắn không có thực lực, nếu có thực lực, hắn đã sớm xông lên đánh chết hai con Thánh thú rồi.
- Hừ.
Vân Phi Dương tiếp tục đi tới, thầm nói.
- Chờ lão tử đột phá đến cảnh giới cao hơn, nhất định rút hết gân bọn ngươi!
- Xoát!
Đột nhiên lại có hỏa cầu vỡ nát vọt tới!
- Ngọa tào!
- Có hết hay không?!
Vừa phải ẩn dấu hơi thở, không thể bại lộ.
Lại phải thường xuyên chú ý dư uy khinh khủng và hỏa cầu lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Khoảng cách ngắn ngủi mấy chục dặm, Vân Phi Dương dùng trọn vẹn một canh giờ mới rốt cục đi tới sơn cốc.
Quá trình có thể nói cửu tử nhất sinh.
- Mẹ nó.
Hắn đến trước gốc dược tài nghĩ:
- Vì ngươi, ta trải qua sinh tử, tuyệt đối đừng khiến ta thất vọng.
Nói rồi thừa dịp hai cái Thánh thú đanh nhau, nguyên niệm khẽ động thu hoa sen bảy màu vào Phi Dương đại lục.
Vật đã tới tay.
Vân Phi Dương tất nhiên không dám ở lâu, vội vàng rời đi, mà giờ khắc này, Nghịch Thiên Quyết phát huy tác dụng cực lớn, khiến cho hắn lặng yên tới gần, lại an toàn thối lui.
Giữa không trung.
Hai Thánh thú cường đại còn đang mạng tranh đấu, hoàn toàn không biết thiên tài địa bảo của chúng bị một tên trộm vô sỉ lấy đi.
Vân Phi Dương phi nước đại một hơi vài trăm dặm, xác định không có nguy hiểm nữa, lúc này đì vào Phi Dương đại lục.
Hắn hiện tại cấp thiết muốn biết, gốc cây hoa sen bảy màu kia là cấp bậc gì, lại có công hiệu gì!
Liễu Nhu, khẳng định biết!
- Sư tỷ.
Vân Phi Dương đi vào Y Đường, hô to:
- Mau đến nhìn xem đây là vật gì?
Liễu Nhu từ trong nhà đi ra.
Khi nàng thấy rõ trong tay Vân Phi Dương cầm một đóa liên hoa bảy màu lộng lẫy, thần sắc đột nhiên ngốc trệ, một hồi sau, cả kinh nói:
- Thất Thải Ngọc Liên? !
Vân Phi Dương vui vẻ.
Quả nhiên, sư tỷ nhận biết.
Mà nàng hiện ra biểu lộ chấn kinh, Thất Thải Ngọc Liên này khẳng định không tệ!
- Sư tỷ.
Vân Phi Dương cười nói:
- Phẩm giai thế nào?
Liễu Nhu hơi hơi suy nghĩ một lát, nói:
- Theo hình thái đến xem, cần phải đạt tới Địa Giai.
Địa giai?
Vân Phi Dương có hơi thất vọng.
Hắn cho rằng dù gì cũng phải Thiên giai.
- Sư tỷ, Thất Thải Ngọc Liên này có công hiệu gì?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất