Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính (full)

Ads
Lúc An Lâm bò ra khỏi gầm bàn, cả người vẫn mềm nhũn, nhìn Mạc Thịnh Hoan cắt quả táo thành từng miếng nhỏ, An Lâm thở phào một hơi, lau mồ hôi trên đầu.

“Gặp ác mộng sao?” An Nhu tiện tay lấy tăm xiên một miếng táo cho vào miệng nhai, lại thuận tay xiên cho An Lâm một miếng.

“Không, không ăn đâu.” An Lâm xua xua tay, táo do Mạc Thịnh Hoan cắt, cho cậu một trăm lá gan cậu cũng không dám ăn.

An Nhu phát hiện hình như An Lâm rất sợ chú Mạc, nhưng cậu cũng không nói gì, ăn táo xong lại vào bếp xem nồi canh.

An Lâm nơm nớp lo sợ ăn cơm, còn cố ý vô tình cách thật xa Mạc Thịnh Hoan, ăn xong lập tức chuồn mất khiến An Nhu vô cùng ngạc nhiên.

Tên này sao thế nhỉ?

Tuần tiếp theo, Mạc Thịnh Hoan vẫn không đi làm, vẫn đi dự thính ở lớp An Nhu.

Phía trước có ngọn núi lớn nên Tề Trừng thậm chí còn không nói chuyện với An Nhu được, cậu ta vò đầu bứt tai, bất đắc dĩ, Tề Trừng xé giấy viết vài chữ rồi cẩn thận chọt chọt sau lưng An Nhu.

An Nhu quay đầu, thấy tờ giấy nhỏ, cậu lập tức ngồi ngay ngắn rồi lặng lẽ dịch dịch với ra mặt bàn phía sau.

Tề Trừng nhét tờ giấy nhỏ vào tay An Nhu.

An Nhu mở giấy, bên trên chỉ có một câu.

[Cuối tuần trước có mấy bạn học hỏi tôi sao gần đây cậu không livestream, nói sao giờ?]

An Nhu nghĩ một lúc rồi cầm bút trả lời.

[Tối nay tôi sẽ live, nhưng bác sĩ không cho dùng máy tính trong thời gian dài, lần sau khám lại tôi sẽ hỏi bác sĩ, cậu cứ nói với họ là tôi ôn thi cuối kỳ đi.]

An Nhu nhìn giáo sư đang giảng bài rồi tuồn lại tờ giấy nhỏ về.

Làm xong hết cậu mới quay ra nhìn Mạc Thịnh Hoan, chỉ thấy chú Mạc đang cúi đầu nhìn mình, như thể đã trông thấy hết một loạt động tác nhỏ của cậu.

Bị bắt gặp chuyển giấy, An Nhu chột dạ cười cười, sau đó quay lên nhìn giáo sư, ra vẻ mình chưa hề làm việc riêng trong giờ học.

Nhưng chỉ lát sau, một trang giấy nhỏ chỉnh tề từ bên cạnh đưa tới.

An Nhu nhìn Mạc Thịnh Hoan, lại nhìn nhìn giáo sư, cậu mở trang giấy, chỉ thấy bên trong vẽ một quả đào vô cùng tròn trịa mượt mà.

An Nhu không nhịn được khẽ cười, cậu cân nhắc một lát rồi viết ba chữ “Mạc tiên sinh”, đằng sau còn thêm vài trái tim nhỏ, sau đó mới cẩn thận đưa giấy qua trước mắt giáo sư.

Chỉ lát sau lại có giấy truyền tới.

Trên trang giấy có hai chữ “Nhu Nhu”, bên cạnh còn vẽ một người đàn ông đang ôm người yêu bé nhỏ.

An Nhu nhìn trang giấy một lúc lâu, đột nhiên nhận ra.

Chú Mạc sẽ viết chữ nha!

Không biết Mạc Thịnh Hoan học được từ lúc nào, có lẽ từ lúc anh có thể mô phỏng chữ ký của mình thì khả năng đọc viết cũng khôi phục rồi.

Bình thường không có cơ hội biểu hiện, nhưng vừa rồi thấy mình và Tề Trừng truyền giấy, cho nên anh ấy cũng muốn truyền giấy với mình.

An Nhu cố gắng kìm nén kích động nho nhỏ, nhìn hai chữ “Nhu Nhu” mà Mạc Thịnh Hoan viết, bút lực cứng cáp, sờ vào mặt sau tờ giấy còn thấy hơi hơi phồng lên.

Chú Mạc sức lớn, viết chữ cũng rất mạnh tay, nhưng nét chữ lại có phần uyển chuyển, thanh thoát, rất đẹp.

“Mạc tiên sinh giỏi quá đi!” An Nhu viết lại, vừa thấy giáo sư quay đi chỗ khác liền lập tức đưa cho Mạc Thịnh Hoan.

Chỉ lát sau tờ giấy đã lại truyền tới, An Nhu vừa mở ra đã thấy trên giấy vẽ hai người nho nhỏ, một người ôm mặt người kia hôn lên, bên cạnh còn viết rõ âm chú thích “Bẹp”.

An Nhu cố gắng nín cười, quay sang nhìn Mạc Thịnh Hoan, thấy vẻ mặt chú Mạc vẫn đạm nhiên như thể vẫn đang đứng đắn nghe giảng.

An Nhu kẹp tờ giấy vào trong sách, đỏ tai tiếp tục nghe giảng.

Buổi chiều, áo chống phóng xạ mà An Nhu mua đã ship tới, An Nhu mặc áo vào, bảo vệ ngực và bụng mình rồi chuẩn bị livestream.

Nhưng mới live chưa được một tiếng, An Nhu đã muốn đi vệ sinh, ngồi thêm một giờ nữa liền mỏi mỏi muốn hoạt động chân tay, đến lúc live xong, An Nhu thấy eo mình đã mỏi nhừ.

Mạc Thịnh Hoan ngồi đối diện An Nhu, vẫn luôn dùng máy tính biên tập cái gì đó, thấy An Nhu không thoải mái liền bước qua bế cậu vào phòng ngủ rồi xoa bóp cho An Nhu.

Cửa phòng ngủ bị gõ nhẹ hai lần, Mạc Thịnh Hoan ra mở, thấy dì Dương bưng canh đứng trước cửa, có hơi ngượng ngùng.

“An thiếu gia, đã hâm nóng canh mấy lần rồi, cậu nếm thử không?”

An Nhu ngồi dậy, nắm tay Mạc Thịnh Hoan đến phòng ăn, hôm nay dì Dương nấu canh cá trích, còn bỏ thêm ít nấm tươi, rất thơm ngon.

An Nhu vui vẻ ăn canh, dì Dương thì nhìn sang Mạc Thịnh Hoan.

“Thịnh Hoan thiếu gia, hôm nay lão gia tới, hỏi cậu bao giờ mới tới dự đại hội cổ đông, nhân tiện bao giờ mới bỏ lão gia ra khỏi blacklist.”

“Ba tới ư?” An Nhu ngạc nhiên nhìn sang, “Sao không gọi điện cho cháu?”

“À, tôi nói cậu đi học, Thịnh Hoan thiếu gia đi cùng cậu.” Dì Dương tươi cười trả lời.

“Lão gia có vẻ không vui, nói Thịnh Hoan thiếu gia cả ngày cứ dính lấy cậu, thật chẳng có chí khí.”

An Nhu hơi vội, “Dì Dương, dì chưa nói chuyện cháu mang thai chứ?”

“Không không.” Dì Dương liên tục xua tay, “Quê tôi có quy củ, mang thai chưa đến trăm ngày, trừ chồng mình thì không thể nói lung tung được.”

An Nhu lập tức nhẹ nhàng thở ra.

“Người già còn nói, người mang thai không thể bước cao, không được cầm kéo, còn không được để người phía sau vỗ lưng mình.” Dì Dương nghiêm túc liệt kê, “An thiếu gia, cậu nhất định phải chú ý.”

“Cháu biết rồi.” An Nhu hơi dở khóc dở cười, không bước cao thì còn hiểu được, nhưng không cầm kéo thì là gì chứ.

“Thịnh Hoan thiếu gia.” Dì Dương lại nhìn sang Mạc Thịnh Hoan, “Trước khi đi lão gia còn nói, nếu cậu cứ không nhận điện thoại thì mai ông lại tới.”

Mạc Thịnh Hoan rũ mắt nhìn di động, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng với dì Dương.

Buổi tối trước khi đi ngủ, An Nhu xem điện thoại một lát, Mạc Thịnh Hoan tắm xong bước ra liền ôm eo An Nhu, áp tai vào bụng cậu một lát.

An Nhu cảm thấy hơi ngứa, nhìn xuống mái tóc dày của chú mình, không khỏi sờ sờ.

“Giờ chưa nghe được gì đâu anh.”

“Có nghe.” Giọng Mạc Thịnh Hoan rất nhẹ, như thể sợ quấy nhiễu gì đó vậy.

An Nhu hơi buồn cười, nhưng nghĩ đến chú Mạc là lần đầu làm cha, cảm giác lúc mới làm cha hẳn chính là như vậy.

Vừa cẩn thận vừa vui sướng chờ mong.

An Nhu không nói nữa, cậu đặt điện thoại xuống rồi nằm im, còn vén áo ngủ lên để Mạc Thịnh Hoan nghe rõ hơn.

Lúc này An Nhu có thể tuỳ ý xoa xoa đầu chú Mạc, bình thường chỉ có anh ấy xoa đầu mình thôi, mình đúng là lùn quá, giờ mới có cơ hội xoa đầu anh ấy.

Không biết đã qua bao lâu, An Nhu đang ngủ gật thì tỉnh lại, thấy chăn đắp trên người mình, vừa vén chăn lên đã thấy Mạc Thịnh Hoan chôn trong chăn, vẫn đang nghe bụng cậu.

“Mạc tiên sinh.” An Nhu dở khóc dở cười nhìn mái tóc hỗn độn của Mạc Thịnh Hoan, hơn nữa không đủ dưỡng khí nên còn hơi thở gấp, liền kéo anh ra khỏi chăn.

“Hôm nay nghe tới đó thôi, giờ chúng ta nghỉ ngơi được không?” An Nhu ngọt ngào hôn hôn lên mặt Mạc Thịnh Hoan, “Chờ mấy hôm nữa đi khám, khi đó anh sẽ nghe được càng rõ hơn, nói không chừng còn trông thấy hình dáng bé con đó.”

“Ừm.” Đáy mắt Mạc Thịnh Hoan mang theo vài phần nhu hoà, anh hôn nhè nhẹ lên môi An Nhu rồi xoay người tắt đèn.

Trong ổ chăn ấm áp, An Nhu nằm trong ngực Mạc Thịnh Hoan, ngửi mùi hương quen thuộc, vô cùng thoả mãn.

Từ lần trước khi cậu nói không thích mùi sữa tắm, chú Mạc đã chuyển hết sang dùng loại sữa tắm dầu gội không mùi, thoả mãn đam mê nho nhỏ này của cậu.

Cẩn thận nghĩ lại, dường như mỗi một việc cậu nói, Mạc Thịnh Hoan đều sẽ đáp ứng vô điều kiện, hơn nữa còn làm tốt hơn cả An Nhu mong đợi.

Chú Mạc quan tâm đến từng lời nói, lắng nghe từng yêu cầu của mình, loại cảm giác được người ta coi là báu vật quả thực là chạm đến trái tim.

An Nhu cọ cọ trong ngực Mạc Thịnh Hoan như thú nhỏ, vô cùng thân mật.

Mạc Thịnh Hoan kéo chăn lên chút, nhìn đỉnh đầu thiếu niên, ánh mắt hơi tối lại.

Sáng sớm hôm sau, An Nhu có một bài kiểm tra cho mở sách, Mạc Thịnh Hoan nhận điện thoại, đồng ý tham gia đại hội cổ đông.

Mạc Thịnh Hoan đưa An Nhu vào tận lớp học, giáo sư cũng đã nhận ra anh, còn trêu ghẹo hỏi anh có muốn thi không.

Sau một thời gian dài, cuối cùng Tề Trừng cũng lại được ngồi cạnh An Nhu, vừa nghe tiếng ghế kẽo kẹt, cậu ta biết chắc mình lại tăng cân rồi.

Bài kiểm tra do các giáo sư tự ra đề, chủ yếu là những câu hỏi khái quát, An Nhu và Tề Trừng cùng hợp tác tìm đáp án trong sách, hiệu suất vô cùng cao.

Kiểm tra xong, hai người về ký túc thì thấy shipper giao cơm đã đứng chờ sẵn ở cửa, đồ ăn đưa tới đều rất tốt cho người mang thai, còn ship tận hai phần, Tề Trừng lại được thơm lây.

Buổi chiều còn có một tiết học, đột nhiên không có Mạc Thịnh Hoan bên cạnh, An Nhu còn hơi không quen.

Nghỉ giữa giờ, chú Mạc luôn mang đồ ăn vặt cùng nước cho An Nhu, giống như một chiếc chăn bông siêu lớn cực kỳ tri kỷ, nay không có anh, chẳng có ai lấy nước cho An Nhu nữa.

Đến Tề Trừng cũng còn thấy không quen, hơi buồn miệng.

“Đại ca, anh ấy…..còn tới đây nữa không?” Tề Trừng chép chép miệng, cố gắng không để lộ ý định thực sự của mình.

An Nhu nhớ tới những gì Mạc Thịnh Hoan và Mạc lão gia tử đã nói với nhau, thở dài, lắc lắc đầu.

Mạc lão gia tử sẽ cho chú Mạc một nửa cổ phần của mình, anh ấy nhận xong là sẽ phải quay lại công ty, tiếp tục làm việc.

“Cũng phải nha.” Tề Trừng hơi tiếc nuối, “Đại ca cũng không thể ở bên cậu cả ngày được, anh ấy còn phải kiếm tiền mua sữa bột cho cậu và em bé chứ.”

An Nhu lại nhớ tới dáng vẻ Mạc Thịnh Hoan nghiêm túc nghe bụng mình tối qua, không nhịn được khẽ cười, “Đúng vậy.”

“Tôi lên mạng tra rồi.” Tề Trừng hạ giọng, “Trước ba tháng khá nguy hiểm, nhưng bốn năm tháng cũng thế, giờ đại ca không ở bên, cậu phải tự chú ý đó.”

An Nhu gật đầu.

Tề Trừng nghĩ nghĩ một lát lại thấy không ổn, “Cần tôi đưa cậu về nhà không?”

“Không sao mà, có hơn mười phút thôi.” An Nhu rất bình tĩnh, “Tôi cũng nên vận động vừa phải mà.”

“Đại ca!” Tề Trừng đột nhiên hô lên.

An Nhu nhìn theo ánh mắt Tề Trừng, thấy Mạc Thịnh Hoan đang tây trang giày da bước vào phòng học, tay anh còn đang cầm bình giữ nhiệt và một hộp trái cây đã cắt sẵn thành miếng.

Có vẻ như anh vừa vội vã tới, trên trán vẫn còn một tầng mồ hôi mỏng, vừa đặt đồ xuống thì chuông tan học đã vang lên, Mạc Thịnh Hoan cởi áo khoác của mình đưa cho An Nhu, cúi đầu hôn trán cậu rồi cầm điện thoại của An Nhu ra khỏi phòng học.

“Đại ca đi nhé.” Tề Trừng nhiệt tình chào hỏi.

Mạc Thịnh Hoan và giáo sư gặp nhau, hai người còn gật đầu chào hỏi.

“Món ngon gì thế.” Tề Trừng chớp mắt ngó lên.

An Nhu cúi đầu nhìn cái hộp, có táo, chuối, cảm, các loại quả mà người mang thai có thể ăn đều được cẩn thận cắt thành miếng nhỏ, còn để sẵn hai chiếc xiên nhựa.

Lúc đi học không thể ăn gì được, An Nhu mở nắp bình giữ nhiệt ra, một mùi sữa dừa thơm ngọt ập vào mặt cậu.

An Nhu vội vặn nắp bình lại, vành tai đỏ rực, còn chưa uống đã thấy trong lòng ngọt vô cùng rồi.

Chú Mạc thực sự tốt quá. 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement