Hướng Vãn Tình chợt hiểu ra: "Đúng rồi, Nhị sư huynh cũng đã từng qua chỗ này, đã là trận tử thì huynh ấy nhất định dùng sức mà phá, sớm đã thoát ra rồi. Nhưng vấn đề là, pháp trận này vẫn còn đó sao?" 

 

Lý Dục Thần nói: "Mắt trận then chốt của pháp trận này nằm ở hoa Bỉ Ngạn, chỉ cần hoa Bỉ Ngạn còn, trận bị phá rồi vẫn có thể tái sinh. Nhị sư huynh phá trận thoát ra, nhưng không hủy hoa Bỉ Ngạn, nên pháp trận lại tái tạo. Nhưng chỉ cần Nhị sư huynh đã từng phá, nơi này chắc chắn có vết tích huynh ấy phá trận, giống như rãnh kiếm dài ngàn dặm ở Quỷ Môn Quan. Chỉ cần chúng ta tìm được nơi có kiếm khí của Nhị sư huynh, sẽ tìm ra chỗ yếu nhất của trận này." 

 

Hướng Vãn Tình gật đầu đồng ý. 

 

Hai người không còn lần theo chỉ dẫn của hoa Bỉ Ngạn nữa, mà phóng thần thức ra xa, cẩn thận truy tìm kiếm khí của Nhị sư huynh. 

 

Chẳng bao lâu, họ đã phát hiện sự bất thường giữa biển hoa. 

 

Trong biển hoa vô tận, có vài đóa hoa sinh trưởng tương đối kém, màu cánh hoa cũng hơi tối so với hoa xung quanh, trông như thiếu dinh dưỡng. 

 

Những bông hoa ấy xếp thành một đường thẳng, kéo dài về phía trước. 

 

"Chính là chỗ này!" Lý Dục Thần nói, "Sư tỷ, tỷ thử chém thêm một kiếm lên vết kiếm của Nhị sư huynh xem." 

 

Hướng Vãn Tình hơi do dự: "Kiếm thuật của tỷ, e rằng không thể với tới xa như vậy." 

 

Lý Dục Thần cười nói: "Sư tỷ đừng xem thường bản thân, tỷ đã không còn là tỷ trước kia nữa rồi!" 

 

Hướng Vãn Tình chợt giật mình, mới nhớ từ khi vào Nhược Thủy đến nay, bản thân sớm đã lột xác. Đầu tiên là Lý Dục Thần trình diễn kiếm Thất Tinh, lấy kiếm Thất Tinh đối kháng với kiếm hồn Nhị sư huynh để lại trên thân cự ma; lại nghe Lý Dục Thần giảng đạo, nghe được sự lĩnh ngộ khác biệt về đạo tuy nghịch thiên nhưng quả thực khiến người ta mở mang tầm mắt; lúc qua Quỷ Môn Quan, đi xuyên qua kiếm khí ngàn dặm còn sót lại từ một kiếm của Nhị sư huynh, kiếm Thất Tinh không ngừng run rẩy, đó vừa là sự trưởng thành của kiếm hồn, cũng là sự trưởng thành trong cảm ngộ kiếm đạo của cô ấy; cuối cùng uống bát canh Mạnh Bà kia, tương đương với tôi luyện tinh khí thần của bản thân một lần nữa." 

 

Tất cả những thứ này so với trăm năm tu hành trước kia, chỉ có hơn chứ không kém, nếu xảy ra ở thế giới cũ, e rằng thiên kiếp sớm đã giáng xuống. 

 

Nghĩ vậy, Hướng Vãn Tình phấn chấn tinh thần, kiếm Thất Tinh trong tay lơ lửng, hóa thành bảy đạo kiếm khí. 

 

Kiếm khí nổi lên không trung, bảy sắc giao thoa, nhắm về phía xa, tựa Bắc Đẩu ngắm sao, khí Tử Vi từ xa truyền tới, phát ra từ gốc thiên khu, lấy sát khí của Tham Lang, chuyển tuyền cơ qua quyền hành, tụ khí ở Khai Dương, kiếm quang đại thịnh, như mặt trời nhô lên cao. 

 

Kiếm khí mạnh mẽ ngưng tụ, cuối cùng phát ra từ Dao Quang. 

 

Dao Quang, chính là Phá Quân. 

 

Tâm Dao Quang hướng bắc, một kiếm phá thiên môn! 

 

Kiếm khí bộc phát, như siêu tân tinh nổ tung, một luồng quang diễm xanh tím rực rỡ tuyệt đẹp xé nát vũ trụ. 

 

Khoảnh khắc ấy, tựa như đã kéo dài vạn năm. 

 

Nhưng khoảnh khắc sau, kiếm quang đột nhiên thu lại, mọi thứ rơi vào bóng tối sau ánh sáng rực rỡ. 

 

Ngay trong giây phút giao thoa giữa ánh sáng và bóng tối, giữa âm và dương, thân ảnh Lý Dục Thần khẽ động, bắt lấy đóa hoa Bỉ Ngạn sắp rơi vào bóng tối. 

 

Bóng tối ngắn ngủi lướt qua, ánh sáng dần dần trở lại. 

 

Biển hoa đã chẳng còn, trên đất đen mênh mông, khắp nơi đều là những bộ xương trắng chồng chất, nhìn thấy mà kinh hãi. 

 

Xa xa là núi do hài cốt chất đống, hết ngọn này đến ngọn khác. 

 

Trên mặt đất có một vết nứt, từ dưới chân Hướng Vãn Tình kéo dài ra phía trước. 

eyJpdiI6Ik8rWGxCMXdEdzFGdmZ1MzdiNndDblE9PSIsInZhbHVlIjoiQjhhMm1YMk9EMmdnYTFUY1RjM0xBbW5OM3pYdzkxOFI3QytyV1lTZjJTNkNxUlNOSlVHRVVWenkrRFZ1eGlxRCIsIm1hYyI6IjczMzFiNzMwYjNkMjdhMjk5OTQyM2MyYmE2ZWI5Njc5MjgzMmUxMzg5MTI1MzI1OTI4NjU3MzE0ZWYyYjVlZmIifQ==
eyJpdiI6IjZ1Z21XODRYc2VyNm9UaVkwMTZmYlE9PSIsInZhbHVlIjoiQjZmYUxHSTFYMFRXZmQxOHJRbW1tQ1VDS0IyZ3dXa0llaFBuaXc0TmY0bVdtbjZ0QXJxeFlHYkczRTZPSHQyRXNHRU84UzFWUWdRNkxsTkttaWNyYk13YTh4cGtCWUVxVzNzTXRJMWVJYkhHYzMwWmdRMElWTUdDN3dvS0M1V0gxMzZZR0xrTVRrOWVlVzFrOEk2QWdCd0lKNkNPNllMT0xvTGR6akpKZ0hSSDFUZCs5eEUwMmtRMVhWYkdyeWg3WlFOVVFaNGpqcExSNFZBT0liSVFIYnNWazRObFY5YmVUbjZTK0hUODZ3YXNOZGloN3JPZ3Q1emVnRmtjOUZvdnlqb1g5TGlhUE5zTUsycERzSEgybmFFbnVtU2pOR3I4ZyswTEdlQTU5akZQS2dqN1BJVk5kQSt2Mjc4ZVVwMFk1UitoeHlJUzR6NzBRNmtUNjdyZGhnPT0iLCJtYWMiOiI3NjA0YWVjMjcxNDQ0NTQzNjFkYzZhNmZlN2FkNDE5ODkwNjk5NTUxMjcwNTMwZTU5ZGRlNGYzYjQ5ODA2NTQzIn0=

Thật lâu sau, cô ấy mới thở ra một hơi thật dài, thu kiếm Thất Tinh vào vỏ.

Ads
';
Advertisement
x