Hòa thượng khô gầy kia chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn theo Bạch Thần. 

 

 

“Nghe đây, lời thề của cậu vẫn còn vang vọng giữa dãy núi, như gió lùa qua khe đá. Núi đang nghe, Đại Địa cũng đang nghe. Cậu không thể phản bội lời thề ấy. Nếu cậu vượt giới, sẽ chọc giận thần linh. Lửa địa ngục chưa chắc có thể khiến Shivin sống lại, nhưng việc cậu vượt giới, nhất định sẽ khiến các vị thần tức giận.” 

 

“Các vị thần tức giận thì đã sao?” Khuôn mặt cương nghị của Bạch Thần vẫn bình thản như nước. 

 

“Núi non sẽ rung chuyển, mặt đất sẽ nứt toác, tuyết đọng sụp đổ, dung nham phun trào, lửa và băng tràn ngập, sinh linh lầm than…” 

 

Trên gương mặt khô khốc của nhà sư thoáng hiện vẻ bi thương, như thể thảm cảnh đã diễn ra ngay trước mắt, khóe mắt lấp lánh lệ. 

 

“Vậy thì ông nên đi ngăn cản cái gọi là các vị thần của ông, chứ đừng đứng đây ngăn cản tôi.” Bạch Thần lạnh lùng nói. 

 

“Hẻm núi đã nhuốm màu đen, có lẽ chẳng bao lâu nữa, các vị thần sẽ hạ xuống nhân gian. Đến lúc đó, tôi sẽ dâng hiến sinh mạng nhỏ bé này, cầu xin thần linh thương xót muôn dân. Nhưng trước khi khoảnh khắc ấy đến, tôi phải làm tròn bổn phận của mình. Tôi là tín đồ của Sati, là người canh giữ dòng sông Kaligan, tôi sẽ không cho phép cậu vượt qua khe núi này.” 

 

Thái độ của vị hòa thượng lộ rõ vẻ kiên quyết. 

 

Bạch Thần khẽ cười: “Ông nghĩ chặn được tôi sao? Tôi hứa sẽ không vượt giới chỉ vì tôn trọng nữ thần núi Tuyết, hơn nữa tôi cũng chẳng ưa cái mùi hỗn loạn của long mạch trên đất các ông, chứ chẳng phải vì tôi sợ ông.” 

 

Hòa thượng khẽ thở dài, gương mặt già nua hằn sâu nếp nhăn thoáng hiện nét bi thương, rồi bắt đầu tụng những câu chú kỳ lạ, khó ai nghe hiểu. 

 

Làn da đen sạm của ông ta dưới ánh mặt trời chợt ánh lên sắc vàng. 

 

Hai cánh tay của ông ta theo đó mà dang rộng, dọc theo bờ sông Kaligan, không gian vặn xoắn, từng lớp đá chồng lên nhau, dựng thành bức tường khổng lồ cao chạm mây. 

 

Bức tường chắn mất ánh sáng, bóng tối phủ xuống cả mặt đất. 

 

Bên kia bức tường là ánh sáng rực rỡ của ban ngày, còn bên này, lại chìm trong bóng tối u ám như đêm đen. 

 

“Xem ra, ông thật sự muốn liều mạng với tôi rồi!” 

 

Bạch Thần nhướng mày, ngửa mặt gầm lên, tiếng gầm chấn động cả trời đất. 

 

Thân hình anh ta bỗng vọt thẳng lên không trung, rồi trong khoảnh khắc, hóa thành con rồng màu trắng… 

 

… 

 

Đinh Hương dừng bước, quay đầu nhìn. 

 

Bọn họ đã vượt qua hẻm núi Kaligan, sau lưng chỉ còn vùng hoang vu tĩnh lặng, ngoài vô số đá tảng ngổn ngang, chẳng còn gì khác. 

 

“Các cậu có nghe thấy không? Hình như có tiếng rồng gầm!” 

 

“Ai mà biết tiếng rồng thế nào chứ?” Từ Hiểu Bắc nói  “Chắc là tiếng sấm thôi!” 

 

“Tôi nghe qua rồi.” Đinh Hương nói. 

 

“Hả?” Từ Hiểu Bắc sững người. 

 

Vô Hoa khẽ liếc nhìn Đinh Hương, ánh mắt như ẩn chứa suy tư. 

 

Đinh Hương khẽ lắc đầu: “Có lẽ là tôi nghe nhầm.” 

 

Ba người tiếp tục lên đường. 

 

Cảnh sắc dọc đường bắt đầu trở nên tươi sáng hơn, thỉnh thoảng còn thấy chút màu xanh thoáng qua. 

 

Có ngọn núi lớn như từ dưới đất trồi lên, chắn ngang phía trước, chặn mất đường đi. 

 

Thân núi hiểm trở, hùng vĩ, trên núi hầu như không có cây cối, trơ trọi toàn là những tảng đá màu nâu lộ thiên. Trong đó là vách đá dựng đứng, sắc bén như bị dao chém ngang. 

 

Trên vách đá ấy, có tòa kiến trúc như cung điện, mái nhà trắng xóa phản chiếu cùng núi tuyết phía xa, tường đỏ như ngọn lửa nhảy múa trước mắt khách thăm quan, rực rỡ đến chói mắt. 

 

“Đây chính là ngôi miếu mà Bạch Thần đã nói đến sao?” Vô Hoa nói. 

 

Từ Hiểu Bắc nói: “Có gì ghê gớm đâu, để tôi lên xem thử, mấy người cứ đợi ở đây.” 

 

“Tiểu Bắc!” Đinh Hương kéo gã “Thôi đi, mục tiêu của chúng ta là rừng Tử Trúc, ở đây nhìn chẳng có cây trúc nào.” 

eyJpdiI6IlFHNFdsdUdLb2dDZG5lSDgzTUt4Qmc9PSIsInZhbHVlIjoiaE42XC9KenpFbk9GYnVQbk5PSUVJS1lpQmhtQURIdlVLcVBsZ1BFTzF4NFwvQm4wQjVnSGx5eXAzdHEyZFdiMkVKIiwibWFjIjoiNDJiYWUzMjM3MjQyZDFjNTg2OWFmMTczYzAzMzg3NzZkZDVjZmQxMWI1YjI5ZmEwZjViODI3MDkyOWU4Njg1MSJ9
eyJpdiI6Iisya2RSVEYzeXZwc3V5ZlVWVVZuS3c9PSIsInZhbHVlIjoiV3hTXC9ySW1HT3ZqSjFUckw4ZnZVS0szVWdFcmJjQ1o0RmpYU0VmcXBublZrVlczXC9BTHFWb2l3ajdFYTRxVzEweEduRmg0Rlk0T2I2cGhvaDlMRmlZN1FkWmpUTE96SVFyMzc1TFwvUDJYa2hlOThrMGpLQkVlc3BkTUpoU0R4cGNFSHVDWVBCaFJiKzhUQnlIaGlnWElhamJNeE9uSzN1N3hWam1KYVNSOGd0Z09vbVNDZGVQb1RmdnE5NVVGMDR0TzArT1ZCKzBHMFo4bytvbmt6b3lsVWRRODZoK0gzczlVQUFkMGE3dGxLWWs0cW5DeThJc1lmeXU4blZuZmhGVWVUb0xXTjJ2ZHNrczJLNjI5WDlQXC9BaVIrUERKUTM4eHNKN1Y0d0JscTNoOXlOcmRTbDRLQXlodXNaKytcL0s1U0dwTDVYblFYOHR3c3E3NDh0YkhvUFwvZ0JjaEJnNEVIdmZjeVd2aDJ6U1FuRCthajJtVHZqangza09sMXZkVGlwRGIzS014NTF4Umpzc2hkTjZPbTZDbEdjakZacGl4d3RkSWI3ckV2bVF3Y3pWOUJYQ2lPOGw0U2oyWUZtcUYwRkRMRjl3cHlTOEg4ZWQyaHk2UmliYXZKNFwvTnIxdE5QTTJZdk1BaTlrVFg4PSIsIm1hYyI6ImJiOThiZWM5NDk3Y2Y4Nzk0NzAxZWUxMzYwNjhmY2UzN2VlYzUwZDRlM2E5MGI1ODI0ZjBkNDgyZGMyZDNhMjIifQ==

Ads
';
Advertisement
x