Quy Phục Vợ Yêu - Lăng Tuệ (Truyện full)

Ads

Cả người anh thì lại nồng nặc mùi bia rượu.

Vừa mới nâng đầu anh lên cao, Phó Mặc Quân đã nhón người hôn lên môi cô.

Hành động bất ngờ này khiến ly nước trên tay Lăng Tuệ hơi sóng sánh, một vài giọt đổ ra ngay lập tức.

Nụ hôn đầy mùi bia rượu áp trên miệng cô.

Được một lúc, Phó Mặc Quân mới buông ra, ánh mắt nhìn cô nóng bỏng hẳn, không còn dáng vẻ một người say ban nãy.

Lăng Tuệ ngạc nhiên đứng thẳng dậy, cô hơi cau mày.

Phó Mặc Quân nghiêng đầu nhìn cô, câu nói từ miệng anh thốt ra lại lần nữa khiến cô nghẹn đi.

“Anh yêu em rất nhiều, anh không muốn chúng ta lại phí đời người thêm nữa. Vì vậy…”

Vì vậy chúng ta cùng nhau bước tiếp nhé!

Lời chưa nói xong Lăng Tuệ đã đưa tay che miệng anh lại, cô không đủ can đảm nghe nữa.

“Anh mau đi về đi, đêm khuya rồi.”

Giọng cô nghẹn lại đôi chút, có một chút muốn anh rời đi, lại một chút mông lung muốn để anh ở lại.

Phó Mặc Quân hiển nhiên không để lời của cô lọt vào tai. Anh đứng thẳng dậy mà bước vào cửa phòng của cô. Thấy hành động này Lăng Tuệ ngạc nhiên chốc lát mà chạy theo chặn lại.

“Anh mau đi về.”

Giọng nói của cô vừa đủ nghe, không quá to để đánh thức hai đứa trẻ.

Phó Mặc Quân nhìn cô, nói với giọng đầy oan ức.

“Em giam chồng mình ở ngoài sáu năm rồi, như thế là phạm pháp đấy em biết không?”

Lăng Tuệ đẩy anh ra, nhưng chưa kịp đẩy Phó Mặc Quân lại trở người, bàn tay dồn cô vào một góc, giam cầm lấy thân thể nhỏ bé của cô.

Trong màn đêm, đôi con ngươi sâu thẳm của anh sáng rực lạ thường.

“Giấy kết hôn vẫn còn, chẳng lẽ em lại định phủi bỏ trách nhiệm.”

Lăng Tuệ cắn chặt môi, sức cô còn chẳng bằng một người đàn ông say rượu. Tự nhiên giờ phút này lại cảm thấy hình như là cô đang bị lừa, ban nãy khi ở ngoài trông anh say như thế, sao giờ lại không có lấy dáng vẻ của người say.

“Anh…không say rượu.”

Ánh mắt anh vẫn rất oan ức, hơn nữa mùi bia rượu liên tục phả vào người, khiến cô có chút choáng không thở được.

“Anh không giả vờ thì em định nhốt chồng mình ở ngoài luôn sao?”

“Đây không phải nhà của anh, nếu anh muốn ở thì cứ trực tiếp thuê là được.”

Phó Mặc Quân hừ một tiếng, lại cúi xuống hôn khiến cô không phản ứng kịp, nụ hôn rất nhanh, rất nhẹ nhàng, gương mặt cô lúc này đã ửng một lớp đỏ.

“Vợ ở đâu thì nhà ở đó.”

Cô thật sự là không đấu lại người đàn ông này.

“Được rồi, nếu anh muốn ngủ ở trong thì tôi sẽ ra ngoài.”

Như này là không từ chối.

Gương mặt Phó Mặc Quân dãn ra, lộ một tia vui vẻ, bàn tay anh nhấc bổng Lăng Tuệ lên.

“Ấy…”

Cô không chuẩn bị kịp bất giác lại đưa hai tay vòng qua cổ anh.

Cánh cửa phòng liền được đóng lại, anh đặt Lăng Tuệ xuống.

Vừa được buông, cô liền ngồi dậy, chưa được bao lâu Phó Mặc Quân lại dùng cánh tay rắn chắc đè cả người cô xuống.

“Anh nhớ em đến nỗi sắp phát điên luôn rồi.”

Chỉ sợ là thật sự càng lúc càng không giống con người nữa, là một kẻ điên!

Nghe câu này Lăng Tuệ không cử động nữa, cô nằm gọn trong lòng anh, mọi chuyện vào đêm hôm ấy giữa Trương Khả Di thoáng một cái như bị xoá đi trong ký ức.

Cô thật cũng chẳng muốn rời đi, nhưng bản thân đối với một người bị mất hết tất cả như cô, anh là chỗ dựa cuối, bản thân gặp tình huống lúc đó thật sự như chìm vào một bể nước, không tài nào thoát ra được.

Phó Mặc Quân đưa bàn tay đan vào lọn tóc của cô, giọng nói anh mềm mại hẳn, vài giây sau đó anh nâng gương mặt của cô lên, bắt cô đối diện tầm mắt của anh.

Trong đôi con ngươi đen nhánh vô cùng tĩnh lặng, lại thoáng thấy được nỗi nhớ như sóng biển cuộn trào, ẩn sâu từng đợt sóng nhỏ như giấu đi một cơn cuồng phong, nuốt trọn ánh mắt nhỏ bé của cô.

“Mắt anh đỏ cả rồi, là vì em không ở bên anh. Sáu năm trước khi em rời đi, anh ngay sau khi…”

Nói tới đây anh liền khựng lại, anh không muốn kể chuyện vào đêm đó cho cô nghe.

“Anh tìm hiểu chuyến bay của em, khoảng thời gian đó, anh liên tục bay cùng chuyến đến thành phố đó, nhưng lại không tìm được em. Lúc đó anh thật sự rất bất lực.”

Ánh trăng lấp ló bên ngoài sau đám mây lúc này lộ, chiếu ngang qua cửa kính trong suốt, khung cảnh lập loè đường phố đằng sau tấm kính như ẩn hiện, mơ hồ, đẹp huyền ảo.

Đôi mắt long lanh của cô ngấn nước, sóng mũi lại thấy cay cay, không nhịn được cô liền rúc vào ngực anh khóc. Lồng ngực ấm áp, mùi hương quen thuộc trên người anh là điều cô luôn ao ước trong khoảng thời gian qua.

Phó Mặc Quân thấy cô khóc thì anh lại có chút không biết làm gì, giọng anh nghẹn lại.

“Anh xin lỗi, đừng khóc. Là lỗi của anh, anh lúc đó… lúc đó với cô ta không nên mất đề phòng như vậy.”

Không hẳn là lỗi của anh, là lỗi của cô, do cô lúc đó không đủ can đảm nhìn về phía trước.

Đời người ngắn như vậy, cô chỉ vì một hiểu lầm mà rời đi, để cả hai người đều chịu đau khổ.

Là cô sai, nhưng anh lúc nào cũng nhân nhượng.

Lăng Tuệ rúc chặt vào người anh lần nữa, bàn tay cô vòng qua lồng ngực của anh, nắm thật chắc lại.

“Em sẽ không rời đi nữa.”

“Lời nói của em không đáng tin chút nào…”

Lăng Tuệ ngừng lại, đẩy đôi mắt ngấn nước nhìn anh vẻ khó hiểu.

Phó Mặc Quân nắm lấy tay cô, bàn tay anh đan lại.

“Vì vậy, anh phải trói em ở bên cạnh, đề phòng em lại chạy đi.”

Khoảnh khắc này, thời gian giữa hai người như ngừng trôi, cả hai đều không nghe thấy gì ngoài tiếng của nhịp tim đập.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement