Phú đại gia ở rể – Bùi Nguyên Minh full) – Truyện tác giả: Diệp Trần

Ads

Chương 378

Dương Đan liếc nhìn Trình Tiên, trên mặt còn hiện rõ sự ghen ghét đố kị. Mặc dù cô ta khá tự tin với ngoại hình của mình. Nhưng hôm nay lại gặp được hai người phụ nữ, một người thì cao ngạo lạnh lùng, một người thì đơn thuần tinh khiết. Không nói đến vẻ ngoài, chỉ riêng khí chất thuần khiết của bọn họ so ra còn hơn hẳn mùi vị phong trần của cô ta.

Điều này càng làm cho Dương Đan cảm thấy buồn bực, nụ cười chế giễu càng thêm sâu: “Cô nói anh ta vô tội? Anh thực sự vô tội ư? Sợi dây chuyền này trị giá một trăm bảy mươi tám tỷ. Cô có biết như thế có nghĩa là gì không? Đem bán cô đi còn chưa được ngần ấy tiền đâu! ”

“Gã trai bao này cả người anh ta từ trên xuống dưới làm gì có cái khí chất móc ra nổi một trăm bảy mươi tám tỷ kia? Loại người như anh ta, nếu không đi trộm của người khác, dựa vào đâu mà mua được loại đồ cao cấp đó? Dựa vào niềm tin à?”

Trình Tiên mỉm cười, nụ cười rạng rỡ thanh tao giống như đóa hoa sen nở rộ của mùa hạ: “Tôi tin anh ấy không có lấy trộm món đồ này. Hơn nữa, tôi dám lấy danh dự của mình ra để bảo đảm!”

Nghe đến đây, Dương Đan phụt cười thành tiếng, còn cố ý nói lớn: “Lấy danh dự ra bảo đảm ư? Cô nghĩ cô là ai? Còn không biết cô có phải loại phụ nữ.con nhà gia giáo nữa không đẩy! Ban ngày ban mặt, còn cố tình mặc sườn xám, cố ý muốn dụ dỗ ai đây hả? Còn dám mở mồm bảo đảm cho kẻ khác. ”

Lời này vừa nói ra, không ít người đứng xung quanh bắt đầu rỉ tai nhau thì thầm to nhỏ, bàn luận hết sức sôi nổi. Rõ ràng, Dương Đan đang ám chỉ Trình Tiên đang hành nghề gái bao, vốn dĩ không có cái gọi là “danh dự” kia.

Trình Tiên cũng không tức giận, ngược lại chỉ nhẹ nhàng thở ra một hơi, chậm rãi nói: “Tôi là Trình Tiên, là viện phó của bệnh viện nhân dân thành phố.”

Gi?

Cô ta còn trẻ như vậy, mà lại là viện phó của bệnh viện nhân dân thành phố ư?

Lời vừa dứt, hầu như tất cả mọi người đều cực kì sửng sốt!

Bệnh viện Nhân dân thành phố là bệnh viện nổi tiếng nhất ở thành phố Hải Dương. Nghe đồn, các bác sĩ ở đó không chỉ giỏi y thuật mà còn có y đức vô song.

Ở khoa cấp cứu có một bác sĩ họ Trình, vì muốn giúp đỡ bệnh nhân mà đã nhiều lần tự lấy tiền lương của mình để trả hộ tiền thuốc men cho bệnh nhân.

Chắc không phải là người đang đứng trước mặt đấy chứ?

Nếu quả đúng như vậy thì nhân phẩm của cô ấy hoàn toàn có thể tin tưởng tuyệt đối.

Lúc này, một cụ già trong đám đông đeo kính lão cần thận dòm tới dòm lui, rồi lớn tiếng lên nói: “Bác sĩ Trình, đúng là cô rồi! Tôi chưa cảm ơn cô về ca phẫu thuật lần trước! Nếu không có cô, bây giờ tôi đã nằm trong quan tài mất rồi!”

Trình Tiên mỉm cười, xua tay: “Bác sĩ như mẹ hiền, đây là chuyện tôi nên làm thôi.”

Bốn bề tứ phía lại bàn tán xôn xao, danh tính của Trình Tiên cuối cùng cũng được xác nhận. Cô ấy sẵn sàng bảo đảm cho người đàn ông này như vậy, điều này dường như càng chính minh một điều, rằng hắn ta thực sự không phải là một tên trộm, phải không?

Lữ Dương và Dương Đan đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt vô cùng khó coi. Thật sự không ngờ tới, người phụ nữ bất thình lình xuất hiện ở đây như thế này lại nổi tiếng đến vậy.

Hơn nữa, ở một thành phố cấp tỉnh như vậy, lại có thể trở thành viện phó bệnh viện khi tuổi đời còn trẻ như thế cũng đủ thấy cô ấy có quan hệ và xuất thân không hề tầm thường chút nào.

Lữ Dương với Dương Đan hai người bọn họ vốn tưởng ai cũng là loại tầm thường, nhưng không ngờ lại chọc nhầm tổ kiến lửa.

Vừa nhíu mày, Dương Đan bất chợt nở nụ cười rạng rỡ, bởi vì vừa rồi cô ta đã nhìn thấy quản lý cửa hàng trang sức đang lon ton chạy tới.

Dương, Đan hai mắt sáng lên, vội vàng gọi với theo: “Quản lý, cô mau lại đây xem đi, có phải trong cửa hàng của cô vừa bị mất một sợi dây chuyền không? Tôi đã giúp cô bắt được tên trộm rồi đây!”

Lữ Dương cũng cười nhạo chỉ vào Bùi Nguyên Minh nói: “Đúng vậy, nó đây. Cô không cần cảm ơn chúng tôi đâu. Giữ gìn trật tự cho xã hội là trách nhiệm của mỗi công dân mà…”

Lúc này, đám đông bắt đầu rẻ thành một lối đi, hướng mắt nhìn về phía cô quản lý.

Quản lý cửa hàng nhất thời không phản ứng được, cái gì mà ăn trộm? Ăn trộm cái gì cơ? Ăn trộm như thế nào chứ?

Dương Đan bước nhanh về phía trước, đưa hộp quà cho quản lý cửa hàng rồi mỉm cười: “Xem xem có phải là tang vật không. Nếu phải thì xem kĩ lại xem coi còn thiếu gì không? Tên trộm kia có khi còn đem giấu đi những thứ khác nữa. Cô nhất định không được tha cho anh ta đi. Cô có cần tôi gọi cảnh sát giúp không?”

Nói xong, Dương Đan còn đắc ý cười lớn tiếng.

Làm bộ làm tịch!

Chỉ là một thằng trai mà cũng đòi lên mặt, đóng giả đại gia cơ à?

Quản lý cửa hàng cũng bị kéo theo vào giữa! Bây giờ nhân chứng vật chứng đầy đủ, để tôi xem anh biện minh như thế nào! Chờ đi tù mọt gông đi, lấy trộm một trăm bảy mươi tám tỷ là đủ bị tù chung thân thôi chứ đùa à.

Lữ Dương cũng có một vẻ mặt ung dung thoải mái, thầm nghĩ chuyến đi đến thành phố Hải lần này quả không phải là vô ích, có thể chứng kiến khoảnh khắc đáng xấu hổ của Nạp Nhã Lan, xem như thỏa mãn lắm rồi.

Lúc này ánh mắt của mọi người xung quanh đều tập trung vào quản lý cửa hàng, nhìn cô ta đi về phía Bùi Nguyên Minh.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement