Chương 467: Em có nên cho anh một lời giải thích không?
Bầu không khí chợt trùng xuống khoảng mười giây.
Chu Hoàng Anh đột nhiên lên tiếng: “Có thể, em đi đi”
Lâm Ngọc Linh không khỏi thở phào nhẹ nhõm: “Anh dọa em cái gì chứ, tim sắp nhảy cả ra ngoài rồi đây này”
“Đi đường phải cẩn thận, đi sớm về sớm”
Anh buông ra mấy lời cứng nhắc.
Cô gật đầu như gà mổ thóc.
Cầm lấy điện thoại di động và ví tiền, tùy tiện nhét vào túi rồi vội vã lao ra ngoài. Sau khi bóng dáng cô hoàn toàn biến mất trước biệt thự, Chu Hoàng Anh mới búng tay một cái: “Chuẩn bị xe”
“Cậu chủ, cậu đi đâu vậy?” Quản gia cung kính bước đến.
‘Ði theo cô “Vâng”
Trong bóng cây cách đài phát thanh không xa.
Lâm Ngọc Linh nấp sau một gốc cây nhìn về hướng đài phát thanh, lúc cô mới đến sau gốc cây này, mới chỉ có hai ba phóng viên, bây giờ đã chen chúc thành một đám màu đen rồi.
Người ta vác theo đủ các loại máy ghi hình, không ít xe của đài khác chạy đã chạy thẳng tới cửa.
Một cảnh tượng thật lớn.
Nếu hôm nay cô không rời đài sớm, e rằng sẽ không thể về nhà Lâm Ngọc Linh ngẩng đầu nhìn lên phòng tập của mình, nhất thời ngẩn ra.
Người đàn ông sừng sững đứng bên giường, ngạo nghễ nhìn xuống khung cảnh ở tầng dưới, tay cầm ly rượu đỏ, thong thả dặn dò với những người xung quanh điều gì đó, bộ đồ mà anh ta đang mặc không phải là bộ quần áo thể thao kiểu mẫu lúc gặp cô, mà là một bộ sơ mi màu trắng Chỉ tiết cụ thể hơn thì cô không thể nhìn rõ.
Tuy nhiên, chỉ với những điều này thôi cũng đủ để đoán rằng lão sư phụ kia dường như không cần cô phải lo lắng.
Ngay khi đang suy nghĩ thì điện thoại di động của Lâm Ngọc Linh chợt đổ chuông, cô lần mò lấy từ trong túi ra: “Alo?”
“Cô quay lại làm gì?”
“Sư phụ, anh có thể nhìn thấy tôi không?”
“Tôi không mù”
Lâm Ngọc Linh lúng túng cười: “Không phải tôi sợ anh gặp chuyện sao, nghe nói nhà họ Tạ đang muốn xử lí anh, nên tôi mới đến “Những chuyện không nên quan tâm thì đừng quan tâm làm gì, chuyên tâm để đạt được vị trí đầu tiên đi, đừng làm giám đốc đài như tôi đây phải khó xử” Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông cắt ngang lời nịnh hót của cô: “Lâm Ngọc Linh, trở về đi”
Cô sững người tại chỗ.
Nỗi lo lắng ở trong lòng lại nặng hơn một chút.
Sư phụ luôn là người lạnh lùng, cho dù thật sự muốn cô rời đi, anh ta cũng sẽ không dùng lời lẽ cứng rằn như vậy, chẳng lẽ ở lại đây có nguy hiểm gì sao?
“Nhanh lên” Tiêu Thành Đạt lại thúc giục.
*„. Được”
Lâm Ngọc Linh một lần nữa cảm thấy tự chán ghét bản thân không đủ mạnh mẽ, cô đến đây để xem mình có thể giúp sư phụ được điều gì hay không, nhưng hiện tại xem ra, cô ở đây chỉ khiến anh ta thêm phiên phức mà thôi.
Quay đầu lại liếc nhìn tòa nhà đài phát thanh, Lâm Ngọc Linh nằm chặt tay, xoay người rời đi.
Mới đi được vài bước, cô bỗng nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc đậu bên bóng cây, Lâm Ngọc Linh dừng lại nhìn.
Chu Hoàng Anh ngồi ở băng ghế sau, hai tay khoanh trước bụng, tầm mắt mờ mịt không cố định, tựa như ngọn nến đung đưa, chớp sáng chớp tối khiến người ta không đoán ra được tâm tư. Trong lòng Lâm Ngọc.
Linh tuôn ra vô số câu “Chết chắc rồi”, “Hết đường cứu.”
Cô thề.
Khoảnh khắc cô nhìn thấy Chu Hoàng Anh.
Cô thật muốn nhảy quách từ tầng trên cùng của đài phát thanh xuống cho xong.
Lúc đầu giải thích cũng không rõ ràng, hiện tại còn bị phát hiện nữa, cô rất muốn gửi một bài cho “top mười chuyện cảm động nhất Việt Nam”. Trong hoàn cảnh như vậy, cô không hề ngất xỉu, mà lại nhìn thẳng vào người đàn ông nào đó đang ngồi trên xe, chuyện này đã đủ sức để cảm động trời đất rồi Lạch cạch..
Cửa xe mở ¡ lại đóng.
Trái tim bé nhỏ của Lâm Ngọc Linh run lên theo cánh cửa xe đóng lại.
“Giải thích đi” Người đàn ông nặn ra hai chữ từ khóe miệng.
Sắc mặt kia Trời ạ.
Lâm Ngọc Linh thề rằng lúc đó cô thật sự không sợ đến mức tè ra quần đâu, bởi vậy, chuyện quay đầu chạy đi tìm nhà vệ sinh là không thể… mới là lạ đấy.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |