Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Đình Thẩm Giai - Chu Tử Hạ (Truyện full)

Ads

NGƯỜI YÊU CŨ LÀ TÊN CẦM THÚ (36).

Hàn Cao Lãng hôn lên bờ vai của cô, cảm nhận được cơ thể cô gái đang run lên.

Chu Tử Hạ thống khổ mà ho, tay không ngừng vuốt lấy lồng ngực.

Cô cảm thấy hối hận, hối hận vì đã tự mình chui vào hang cọp.

Khi yêu rõ ràng anh là một người đàn ông có tôn nghiêm, nhưng khi ở trên giường anh lại là một tên cầm thú. .

Truyện đề cử: Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn

“Anh không thể nghiêm túc được sao?”

Chu Tử Hạ tự nhủ với lòng mình rằng, anh đây là đang cà khịa cô chứ không hề nghĩ đến việc đen tối ấy.

Hàn Cao Lãng vùi mặt vào hõm vai của cô, hơi thở nóng hừng hực vào vào làn da tuyết trắng của người thiếu nữ.

“Lời nói của tôi giống đùa cợt sao?”

Vừa nói hai tay của người đàn ông tiến lên trên, bắt trọn lấy đôi gò bồng đào đang ẩn mỉnh dưới lớp nội y cùng với lớp vải cotton mỏng manh.

“Tôi muốn em.”

Chu Tử Hạ lắc đầu, lập tức phản bác: “Không được!”

Giọng điệu thoát ra cuống họng của người đàn ông sặc mùi hoocmon nam tính, lực ở tay bỗng nhiên siết chặt nơi đẫy đà của cô.

“No rồi sao?”

Chu Tử Hạ nhận ra hàm ý trong câu hỏi của anh, cô vội vã lắc đầu, tay ra sức cậy bàn ta to khoẻ ra khỏi ngực mình.

“Chưa! Em chưa có ăn no! Em còn đang rất đói.”

Tôn nghiêm của Hàn Cao Lãng không còn nữa, bỗng nhiên anh lại mất hết lý trí, cảm giác ham muốn lại trỗi nhóm lên đốm lửa trong lòng anh.

“Hiện tại tôi đang rất đói.”

“Đói?”

Câu này ẩn chưa rất nhiều hàm ý, Chu Tử Hạ không phải là một đứa ngốc, cô cảm nhận bản thân mình đang làm mồi cho lửa.

“Thức ăn đã bày sẵn ở trên bàn, anh không ăn là nó nguội mất nha.”

Vừa nói Chu Tử Hạ vẫn cố gắng tìm cách thoát ra khỏi chiếc gọng kìm đang gắt gao ôm lấy mình.

Hàn Cao Lãng hừ lạnh một cái, dùng sức kéo cơ thể cô áp sát vào cơ ngực tráng kiện của mình, hận không thể dung hoà vào một.

Tư thế ám muội này khiến cho Chu Tử Hạ lập tức rùng mình, hai tay của cô bất lực mà buông thõng xuống.

Phía dưới lưng của Chu Tử Hạ vừa vặn tiếp xúc với bộ phận phái nam đang nóng rực nhô cao lên dưới lớp quần âu, ma sát gián tiếp vào da thịt một luồng khí đốt nung chảy ý trí phản kháng của người thiếu nữ.

“Hàn Cao Lãng!”

Chu Tử Hạ không nhân nhượng gì, trực tiếp gọi thẳng tên lẫn họ của người đàn ông, hàm răng trắng đều cắn chặt lấy môi dưới như đang giữ bình tĩnh.

Hàn Cao Lãng không nói gì, một tay vẫn giữ lấy một bên gò đôi tay còn lại thì vuốt ve bụng đùi của cô, dần dần tịnh tiến về phía sau trong lớp đầm.

Chu Tử Hạ hốt hoảng, vội bắt lấy bàn tay hư hỏng của anh, ánh mắt cô liếc đảo mọi vật xung quanh.

Cô sợ mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ này.

Nhưng nét hoảng hốt ấy lập tức vụt tắt khỏi khuôn mặt xinh đẹp mà thay vào đó là một nét mặt thất thần.

Sao… sao căn phòng này lại trống vắng không có một bóng người nào vậy?

Chu Tử Hạ khó hiểu, đảo ánh mắt xung quanh căn phòng.

Bấy giờ cô mới nhận ra mình đang ở một căn phòng đặt riêng, được thiết kế theo phong cách kiểu Nhật truyền thống. Trong căn phòng chỉ có mỗi mình anh và cô, bảo sao anh lại có lá gan lớn muốn ăn cô ngay tức khắc.

“Em yên tâm!”

Hàn Cao Lãng như đọc được suy nghĩ của cô mà mở lời đáp lại.

“Trong phòng chỉ có mỗi mình tôi với em, nên không có ai quấy rầy đấy không gian riêng tư của hai ta.”

“Không được! Nhỡ đâu có người đẩy cửa bước vào thì sao?”

Lúc đó thì không hay ho đâu.

Chu Tử Hạ thật nhìn xa trông rộng, cô sợ trong lúc chằm đắm vào trong dục vọng lại có nhân viên đẩy cửa bước vào giao đồ ăn tráng miệng tới thì sao?

Lúc ấy thì quá là đẹp mặt cô rồi, dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể nào rửa sạch nỗi ô thẹn này.

“Không có mệnh lệnh của tôi, tuyệt đối không có kẻ nào quấy nhiễu không gian riêng tư của hai ta được.”

“Vậy nên…”

Hàn Cao Lãng nửa úp nửa mở không nói hết câu, anh xoay người cô lại để cô đối diện với mình.

“Vậy nên?” Chu Tử Hạ hồ đồ mà hỏi lại.

“Vậy nên đã đến lúc thưởng thức bữa điểm tâm trong ngày rồi.”

Chu Tử Hạ ngu ngốc không hiểu hàm ý của anh.

“Hở?”

Cánh môi khẽ mấy máy trước mặt, vừa no đủ vừa non mềm, Hàn Cao Lãng không chịu nổi sự cám dỗ mật ngọt của khoang miệng ướt át, lập túc hung hăng tiến tới muốn chiếm trọn đôi môi kia.

Reng… reng… reng…

Vào thời điểm môi anh cách cô một centimet thì bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại kêu lên, phá vỡ không gian riêng tư của hai người.

Shit!

Hàn Cao Lãng chửi thầm một cái, quay sang nhìn với lấy điện thoại trong túi áo vest.

Nhưng đó không phải điện thoại của anh kêu, mà đó là tiếng chuông điện thoại đang nằm trong balo.

“Balo của em!”

Chu Tử Hạ ngạc nhiên khi thấy balo của mình nằm trơ trọi trên ghê, bị áo vest của anh phủ lên.

Sao balo của cô lại ở đây cơ chứ?

Rõ ràng hôm qua lúc tan học Chu Tử Hạ có ra công viên hít thở bầu không khí cuối thu, rồi sau đó đứng dậy để trở về nhà cùng với Đình Thẩm Giai.

Mọi việc diễn ra kế tiếp cô mơ hồ không nhớ rõ, chỉ nhớ bản thân mình khi thức dậy tay chân đã bị xiềng xích, bộ đồ đồng phục cũng bị thay thế bằng bộ đồ ngủ bằng ren quyến rũ.

Rồi cô trải qua trận mây mưa kịch liệt đến rạng sáng, khi thức dậy lại một lần nữa chìm đắm trong hoan lạc, cho đến tận thời điểm bây giờ thì đang năm trong vòng tay của anh.

Vậy thì balo của cô sao lại có ở đây cơ chứ?

Chu Tử Hạ bắt đầu sinh nghi trong lòng, có khi nào đây là kế hoạch không?

Đêm đầu tiên của cô lại trao cho một người, mà người đó lại là người yêu cũ, người mà hai tháng trước đã vui vẻ bên người con gái khác.

Mọi đồ vật mà hôm qua cô cầm theo lại vừa vặn ở trong cái balo này, mà nó lại ở ngay bên cạnh của người yêu cũ.

Đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay là sự dàn bẫy nhưng thiếu thận trong?

Nhưng mà chuônh điện thoại của cô vẫn cứ reo khiến cho lòng cô bồn chồn day dứt, cô lập tức muốn chạy tới để lấy điện thoại nhưng vòng eo thon thả của cô bị người đàn ông giữ chặt lấy.

“Điện thoại của em!”

Chu Tử Hạ bất mãn chỉ tay về phía balo của mình.

“Chắc hẳn mẹ gọi điện hỏi tại sao em lại không đến trường.”

Cô làm nũng, nhưng cố hết sức chỉ nói được những lời nói như vậy.

Là mẹ cô gọi đến trách cô tại sao không đến trường ư?

Hay là Đình Thẩm Giai gọi hỏi cô, tra khảo cô tại sao biệt tăm cả đêm, đến giờ không thấy mặt ở lớp?

Hay là em trai của cô gọi đến mách lẻo với cô rằng mẹ lại lén lút đi làm thêm trong giờ nghỉ trưa?

Hàng vạn câu nghi vấn được đặt ra như đang thôi thúc cô tìm ra đáp án.

Hàn Cao Lãng không trả lời, anh vươn người với lấy mở khoá balo mà lấy điện thoại của cô ra.

Trên màn hình xuất hiện những con số lạ mà Chu Tử Hạ không hề quen biết.

“Số của ai?”

Thanh âm lạnh lẽo của Hàn Cao Lãng thoát ra khỏi cuống họng khiến cho cô cảm thấy ớn lạnh từ phía sau gáy.

Khoé môi Chu Tử Hạ khẽ giật vài cái, cô mở miệng trả lời câu nghi vấn kia.

“Là… là của bạn em.”

“Ai?” Vẫn là thanh âm lạnh lẽo ấy cộng thêm sát khí đằng đằng chết chóc từ đôi mắt phượng hoàng của Hàn Cao Lãng.

“Của Thẩm Giai, bạn em.”

Chu Tử Hạ không có cách nào bèn cắn lưỡi mà nói dối.

Thực tình là cô không biết số này là ai gọi đến, vì trước kia cô ít khi cho người lạ cách liên lạc cũng như wechat.

#Ngạn.

200 like 👍là lên chương mới nha mọi người. Chương sau anh nhà ghen tuông đến xì khói đầu đấy nha🤣

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement