Đường Vĩnh Tường nhếch môi: "Tổng giám đốc Thẩm, chúng tôi lặn lội từ Cảnh Châu tới đây với đầy thiện chí. Mong Tổng giám đốc đừng phụ thiện chí của chúng tôi." 

 

Thẩm Gia Nghi hít sâu một hơi: "Ông Đường, chúng tôi cần xem phương thuốc trước, xem có xứng với mức giá ấy không." 

 

"Không vấn đề." Đường Vĩnh Tường gật đầu, lấy ra một chiếc hộp ngọc, rút từ trong đó một tờ da dê ố vàng, đưa cho Thẩm Gia Nghi. 

 

Thẩm Gia Nghi nhận lấy xem qua nhưng không hiểu, bèn chuyển cho phòng Nghiên cứu & Phát triển (R&D). 

 

Nhân viên phòng R&D bắt đầu xem bài thuốc ghi trên tờ da dê. 

 

Vài phút sau. 

 

Một người đàn ông trung niên đeo kính nói: "Tổng giám đốc Thẩm, đây đúng là Sâm Linh Cao, bài thuốc làm đẹp da dùng trong cung đình thời Thanh. 

 

Hoàng hậu và quý phi đời Thanh cũng từng dùng bài này, rất quý. 

 

Chỉ có điều, bài thuốc này là bản khuyết, không đầy đủ." 

 

Người đàn ông trung niên ấy chính là tổ trưởng R&D, Quan Chí Văn. 

 

Đường Vĩnh Tường cười khẩy: "Nếu đây không phải bản khuyết, thì giá trị của nó đâu chỉ 600 triệu." 

 

Thẩm Gia Nghi lộ vẻ khó xử: "Ông Đường, chúng tôi thực lòng muốn mua bài thuốc này. Mong ông có thể hạ giá xuống một chút, được không?" 

 

Quan Chí Văn cũng cúi đầu khúm núm: "Ông Đường, công ty Vi Na chúng tôi có thể ký thỏa thuận hợp tác với nhà họ Đường, về sau…" 

 

Đường Vĩnh Tường mất kiên nhẫn giơ tay cắt lời: "600 triệu đã là mức rất thấp rồi. Nếu không phải thấy bên cô tỏ ra rất thiện chí, tôi còn chẳng đưa ra mức giá thấp như vậy."

Thẩm Gia Nghi khẽ cau mày, thoáng lưỡng lự. 

 

Quan Chí Văn thì thở dài, bất lực hiện rõ trên mặt. 

 

Đám lãnh đạo cấp cao của công ty Vi Na ai nấy đều thấy khó chịu. 

 

Thái độ của Đường Vĩnh Tường kiêu căng quá đáng: hét giá tới sáu trăm triệu mà còn không cho mặc cả. 

 

Còn người nhà họ Đường thì mặt mày đầy vẻ giễu cợt, nhìn Thẩm Gia Nghi, Quan Chí Văn và mọi người bằng ánh mắt khinh khỉnh. 

 

"Không mua nổi thì nói sớm đi, phí thời gian của bọn tôi." 

 

"Muốn mua bài thuốc này của bọn tôi thiếu gì công ty, trong đó còn có mấy doanh nghiệp dược ở Sùng Hải nữa kia. Các người không mua thì chúng tôi bán cho người khác thôi." 

 

"Hà ha, công ty các người nghèo rớt mồng tơi thế kia mà cũng học đòi đi mua phương thuốc làm đẹp da á?" 

 

Câu nào câu nấy của nhà họ Đường đều đầy mỉa mai. 

 

Nghe vậy, mặt mũi Thẩm Gia Nghi và mọi người càng thêm khó coi. 

 

Nếu không vì đang phải nhờ vả người ta, họ đâu chịu nuốt cục tức này. 

 

"Đã không có tiền thì thôi, khỏi bàn!" Đường Vĩnh Tường hất hàm khinh khỉnh, đứng dậy nói: "Đi thôi!" 

 

Hắn không nói thêm, dẫn người nhà họ Đường chuẩn bị rời đi. 

 

Thẩm Gia Nghi vội gọi: "Ông Đường, xin đợi đã, chúng ta còn có thể bàn tiếp!" 

 

Nhưng Đường Vĩnh Tường và đám người hoàn toàn không có ý định nán lại. 

 

Vẻ chua chát thoáng hiện trên mặt Thẩm Gia Nghi, không ngờ mọi chuyện vẫn đổ bể. 

 

Các lãnh đạo của Công ty Dược Vi Na cũng ủ rũ cúi đầu. 

 

Nếu không mua được bài thuốc mới, lần này Công ty Dược Vi Na coi như tiêu rồi. 

 

Đúng lúc ấy, Trình Hạ chợt nhớ tới lời Giang Thừa Thiên dặn trước khi đi, vội nói: "Tổng giám đốc Thẩm, em có thứ này đưa cho chị!" 

 

Thẩm Gia Nghi ngạc nhiên: "Thứ gì thế?" 

 

Trình Hạ vội rút một tờ giấy từ tập tài liệu, đưa cho Thẩm Gia Nghi. 

 

Gia Nghi nhận lấy, nhưng hoàn toàn không hiểu trên đó viết gì. 

 

Nhưng Quan Chí Văn ngồi cạnh liếc qua nội dung trên giấy, lập tức giật mình, vội nói: "Tổng giám đốc Thẩm, cho tôi xem với!" 

 

Thẩm Gia Nghi đưa tờ giấy cho Quan Chí Văn. 

 

Quan Chí Văn xem đi xem lại mấy lượt, toàn thân run rẩy, hơi thở dồn dập! 

 

Anh ấy không kìm được kêu lên: "Đây là bài thuốc Doanh Dung Lộ sao?" 

 

"Gì cơ? Doanh Dung Lộ?" 

 

"Thật sự là phương thuốc Doanh Dung Lộ à?" 

 

Các thành viên khác của tổ nghiên cứu cũng xúm lại xem. 

eyJpdiI6Ik11Nk5pdHh3UkNCRlFmNDZ4T2h3SlE9PSIsInZhbHVlIjoiZDROamQ2OUxGUUNUTzR1V0FtcVF3Skh3WHpJWW5PWm1xdndDb1k5SmoxRjlmdDJjNUdZeXJtRVFqWTRNbHJYMiIsIm1hYyI6IjFmY2NiYTIwNjFkMzU3MjZiMzQxZDZhNjkyYmQzZjY5N2RjZmExNjI1YmViM2JlYzMyMDA4NWI0YjQ3YzFiYzcifQ==
eyJpdiI6IitvRHV4NDBCR3h6N2lIWUxmRnFaRFE9PSIsInZhbHVlIjoiUUdzRjM1MkI4NWxZQ0p1ZElGUFwvVnk4cEdIZ0V5T25FV0U4d0x6Tk5SZGdYTFRXd3BRbGh3eVVqcVJ2cEhOVVFkaDBic2tZNldEeWNTdjFuNTVqcXZXamxXUlV5eFhFUjMyZVd4bWlSSHBMYk1peUtPRldUNFFja3RoRzlzOGdOV0NyeWNoQzFGd25pcmVtSjFEWkdvdm41b1hVK1NHSGRHaGg2TERpXC9pcGpDWklFRmFMTWJUWnU1QlZMMnlRNTVzdDUra05oRkcySkJcL0RLMDVkM2YyZXE4Ym1kZEJ2MkFBRVk0XC9Jbmg4XC9MWkNRcTdIeHZ0MW1HSlFCdTczS2owb2p4Z0NHOGE1REJJNDhMRktxZFk3dz09IiwibWFjIjoiNGUwMjVmZDQ5Y2Y1YjBiNTcxY2RhODIyYzUwNjI1MGRlNDljNzdlMDcyZDYzZTk5YjgzOWRhMmYxNzU0NTAyYyJ9

"Trời ơi, đúng là Doanh Dung Lộ!" một người cũng phấn khích bật kêu.

Ads
';
Advertisement
x