Ngoại Tình Ngọt Ngào Lạc Đồ Đồ

Ads
Ngoài tình Ngọt ngào

CHƯƠNG 74: CUỘC ĐIỆN THOẠI NỬA ĐÊM

Nhưng, hiện tại người khiến hắn lộ ra nụ cười đó là Kiều Kha Nguyên.

Cô ta rốt cuộc có gì tốt, cô ta ba mươi, lớn hơn tôi sáu tuổi, cô ta lớn hơn Hạng Chương năm tuổi, rốt cuộc cô ta có gì tốt?

Trong lòng tôi có chút đau đớn, tôi nắm thật chặt dây đeo như muốn kiềm chế sự lạc lõng trong tâm hồn.

Đầu vai buông lỏng, túi xách rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh khó chịu.

Tôi cúi đầu, kinh ngạc nhìn đồ trong túi xách vương vãi đầy đất.

Dây đeo bị đứt?

Đây là chiếc túi tôi thích nhất, là quà sinh nhật năm ngoái Hạng Chương tặng tôi, sao lại có thể đứt như vậy?

Trong lòng tôi đột nhiên có dự cảm bất tường.

“A.” Tôi nghe thấy có người kinh ngạc thốt lên, sau đó có tầm hai ba người nhiệt tình giúp tôi thu dọn đồ đạc vào túi xách: “Đồng Kha Kha, túi xách của cô.”

Tôi kinh ngạc, mãi mới đột nhiên giật mình tỉnh lại.

“Cảm, cảm ơn anh, Triệu Văn Mãnh.” Tôi vội vàng nhận túi của mình.

“Cô sao vậy? Sao cứ ngây ra thế?” Triệu Văn Mãnh đứng bên cạnh tôi nói: “Rớt đồ cũng không biết nhặt.”

“Tôi… tôi cũng không biết.” Tôi ngượng ngùng nói: “Đại khái bị giật mình, không ngờ dây đeo lại đột nhiên đứt mất.”

Triệu Văn Mãnh nhún nhún vai: “Đồng Kha Kha, không phải tôi nói cô, thu nhập của hai vợ chồng cô không thấp, đừng dùng loại túi xách chất lượng kém như vậy, mua túi tốt đi. Cô xem Tiết Tâm Di kìa, vừa nhìn thấy mẫu túi mới thì hai mắt tỏa ánh sáng như sói.”

“Ừ, tôi biết.” Tôi đáp hờ hững.

Một chiếc xe bus trờ tới, Triệu Văn Mãnh tạm biệt tôi, lên xe.

Trong lòng tôi rối loạn leo lên xe bus phía sau, giờ tan tầm cao điểm, người rất đông, tôi mang chiếc túi hư, bị người ta chen lấn lúc ẩn lúc hiện.

Đột nhiên rất tủi thân, đột nhiên rất muốn khóc, nếu Hạng Chương ở đây, hắn sẽ che chở tôi, không để khác đẩy tôi, hắn sẽ bảo tôi cầm lấy áo hắn, hắn nói tôi quá lùn, không nắm vững vòng treo phía trên…

Nhưng bây giờ hắn không ở đây bên cạnh tôi!

Xe đến trạm dừng lại, tôi liều mạng chen đến phía sau, xuống xe, sau đó ôm túi ngồi chồm hổm dưới đất khóc thành tiếng.

“Cô ơi? Cô không sao chứ?” Có người chạm vào tôi.

Hai mắt tôi đẫm lệ mơ hồ thấy rất nhiều đôi giày vây bên cạnh tôi, vội vàng chùi nước mắt đứng lên, cúi đầu xuyên qua đám người.

Bởi vì quá mất mặt, tôi bước nhanh thật lâu rồi thở hổn hển dừng bước, nhìn chung quanh một chút, chỉ còn cách nhà vài trạm nữa thôi.

Không có tâm tư đi xe bus, tôi dứt khoát đi bộ về nhà, mệt mỏi chân cũng sắp gãy.

Mới vừa vào trong nhà, điện thoại di động trong túi xách vang lên, là Hạng Chương gọi tới, nói buổi tối phải tăng ca, rất khuya mới về, nói tôi không cần chờ hắn.

Để điện thoại xuống, tôi bắt đầu suy nghĩ về tính khả thi khi tới công ty bắt gian, bắt được thì tôi nên nói gì, bọn họ sẽ nói gì.

Tưởng tượng hồi lâu, tôi cảm giác mình rất buồn chán, rất nực cười.

Đun một chậu nước nóng ngâm chân, vừa ngâm nước vừa nhịn không được bắt đầu nghĩ đến Hạng Chương và Kiều Kha Nguyên, bây giờ bọn họ đang ở nơi nào? Đang làm gì?

Cứ như vậy, tôi đợi cả đêm đằng đẵng, mười giờ, Hạng Chương trở về.

Nghe động tĩnh cửa, tôi nhanh chóng đứng dậy chạy tới, vừa lúc va vào hắn đang mở cửa.

“Kha Kha?” Hạng Chương giật mình vì tôi.

Một mùi nước hoa nhàn nhạt…

Tôi nghi ngờ nhìn hắn: “Hôm nay sao anh tăng ca trễ vậy?”

“Ừm, nhiều việc.” Hạng Chương vừa nói vừa đi vào bên trong, cởi áo khoác xuống, gỡ cà vạt đưa cho tôi.

Tôi nhận lấy để một bên, vừa định hỏi hắn đi làm cùng Kiều Kha Nguyên sao thì điện thoại di động vang lên.

“Đã trễ thế này còn ai tìm em?” Hạng Chương lơ đễnh nói, cầm điện thoại di động của tôi lên nhìn, sau đó sắc mặt đại biến.

“Kha Kha! Cố tổng điện thoại, nghe nhanh đi!” Hắn ba chân bốn cẳng đưa điện thoại tới trước mặt tôi, vẻ mặt khẩn trương nhìn tôi.

Cố Thanh Thiên muốn chết sao? Trễ như thế còn tìm tôi?

Tôi nhíu nhíu mày: “Không nghe, coi như em đang ngủ.”

“Đừng có đùa thế, Kha Kha, nhanh nghe đi.” Hạng Chương thúc giục tôi, thấy tôi hờ hững, hắn thẳng thắn ấn nút nghe rồi đưa tới bên tai tôi.

Tôi lại càng hoảng sợ, rất sợ lúc này Cố Thanh Thiên sẽ nói gì đó bị Hạng Chương nghe được, vội vàng nhận điện thoại rồi bước lên hai bước.

“Cố tổng…”

“Cố tổng?”

Điện thoại đang mở, bên kia chỉ có âm thanh huyên náo.

Tôi nghi ngờ gọi hai tiếng, mới nghe được Cố Thanh Thiên mở miệng nói địa chỉ.

“Tới đón tôi.” Anh ra lệnh nói, có vẻ uống không ít, nói nhè nhè.

“Cố tổng uống say sao?” Tôi chần chờ hỏi.

Cố Thanh Thiên “ừ” rồi nói: “Qua đây lái xe của tôi về…”

“Cố tổng, tôi không biết lái xe…”

Tôi nói còn chưa dứt lời, Hạng Chương đang nghe lén bên cạnh lập tức đoạt lấy điện thoại di động: “Cố tổng, anh yên tâm, chúng tôi lập tức tới đón anh, xin chờ chốc lát.”

Bên kia không biết lại nói gì đó, Hạng Chương cúp điện thoại, cầm áo khoác lên đi ra ngoài, còn thúc giục tôi: “Nhanh lên một chút! Kha Kha nhanh lên một chút!”

Bị Hạng Chương kéo ra khỏi nhà, bắt xe đến quán bar Cố Thanh Thiên nói, tôi rất không vui: “Hạng Chương, anh làm gì vậy? Em không biết lái xe, để anh ấy gọi người lái thay đến là được mà.”

“Em ngốc à, em không biết lái nhưng anh biết! Em quên anh có bằng lái sao? Hơn nữa, Cố tổng sắp xếp công việc cho em là vinh hạnh của em, em lại để Cố tổng đi tìm người lái thay, Kha Kha, em có thể thông minh một chút hay không?”

Hắn trách móc nhìn tôi, sau đó thúc giục tài xế lái nhanh một chút.

Rất nhanh, chúng tôi đã đến, tìm được xe của Cố Thanh Thiên tại bãi đỗ xe, anh đang ngồi ghế sau xe nhắm mắt nghỉ ngơi.

Hạng Chương gõ cửa xe, Cố Thanh Thiên mở mắt thấy chúng tôi, mở cửa xe: “Tới rồi à.”

“Cố tổng, anh an tâm nghỉ ngơi, tôi và Kha Kha lập tức đưa anh về.” Hạng Chương ngon ngọt nói.

Cố Thanh Thiên nhắm mắt lại gật đầu.

Hạng Chương lập tức kéo tôi, nháy mắt: “Mau lên xe.”

Tôi có chút bận tâm: “Hạng Chương, anh làm được hả?”

Hắn có bằng lái, nhưng sau khi nhận được bằng lái thì hắn chưa hề chạm vào tay lái, bởi vì chúng tôi không có xe.

“Yên tâm đi, không có vấn đề.” Hạng Chương vỗ ngực cam đoan.

Nhìn hắn ngồi ở chỗ điều khiển, tôi vội vàng đi vòng qua bên kia ngồi ở chỗ kế bên tài xế, vừa lên xe đã nghe mùi rượu xộc vào mũi.

Cố Thanh Thiên rốt cuộc đã uống bao nhiêu, tôi nhịn không được quay đầu nhìn anh.

Hắn vững vàng ngồi ở phía sau, tựa lưng vào ghế ngồi, mặt không chút thay đổi, thoạt nhìn dường như không uống bao nhiêu.

Hạng Chương chạy xe, tôi thu hồi sự chú ý từ Cố Thanh Thiên, khẩn trương nhìn Hạng Chương.

Tạm ổn, tuy hắn cũng có chút căng thẳng, lái hơi chậm nhưng ổn định chạy về khu Biệt thự Tử Kim.

“Cố tổng, đến rồi.”

Xe rõ ràng đã ngừng trong chốc lát, thấy Cố Thanh Thiên vẫn nhắm mắt, tôi nhỏ giọng nhắc nhở.

Cố Thanh Thiên mở mắt nhìn tôi, ánh mắt không chút cảm xúc khiến trong lòng tôi hơi hồi hộp.

Hạng Chương vội vàng xuống xe giúp anh mở cửa xe, Cố Thanh Thiên xuống xe, nhìn tôi và Hạng Chương, nói: “Uầy… Cảm ơn hai người.”

Còn biết nói cảm ơn, xem ra không uống nhiều.

Tôi cười cười: “Cố tổng, đã không còn sớm, anh nghỉ ngơi sớm nhé, chúng tôi đi trước.”

Cố Thanh Thiên gật đầu, xoay người đi về phía thang máy, đi chưa được hai bước, đột nhiên lảo đảo.

Hạng Chương chợt đẩy tôi một phát: “Em còn đứng ngây đó làm gì?”

“A?” Tôi không hiểu quay đầu nhìn hắn.

“Em nhanh đến đỡ Cố tổng, làm cho anh ấy chút đồ giải rượu!” Hạng Chương thúc giục tôi: “Em đã quên công việc của em là gì sao? Em phải chăm sóc kỹ lưỡng cuộc sống của Cố tổng.”

“Cái gì chứ!” Tôi khó tin nhìn Hạng Chương.

Hắn lại đuổi tôi đến bên cạnh Cố Thanh Thiên? Hắn đã biết gì đó, hay là…

“Hạng Chương, Cố tổng là nam.” Tôi nhỏ giọng nói: “Hay là… anh chăm sóc đi.”

Trong lúc nói chuyện, Cố Thanh Thiên đã tới trước cửa thang máy, Hạng Chương kéo tôi chạy tới.

“Cố tổng, anh uống nhiều rồi, để Kha Kha chăm sóc anh.” Hắn nói, đẩy mạnh tôi vào thang máy.

Tôi lảo đảo tựa ở vách thang máy mới đứng vững, không thể tin được nhìn hắn: “Hạng Chương!”

“Kha Kha, đây là công việc của em!” Hắn nghiêm túc nói với tôi, tôi không biết hắn thật sự cho là vậy, hay đang càn quấy.

Cố Thanh Thiên im lặng không lên tiếng đi tới, nhíu mày nhìn tôi và Hạng Chương, hình như không nghĩ ra bây giờ là tình huống gì.

“Kha Kha, chăm sóc Cố tổng thật tốt là chức trách của em, em chớ quên!” Hạng Chương nói xong, buông tay đang chặn cửa thang máy, nhìn thang máy dần tách tôi và hắn ra.

Tôi dựa vào góc thang máy, kinh ngạc nhìn cửa thang máy đóng lại.

Trong thang máy toàn là mùi rượu của Cố Thanh Thiên.

Trong đầu tôi loạn cào cào, không hiểu nỗi tại sao Hạng Chương phải làm như vậy, đúng lúc này, Cố Thanh Thiên đột nhiên bật cười.

“Ha ha… Ha ha…”

Anh cười khiến lòng tôi hốt hoảng, tôi nhíu mày nhìn anh: “Anh cười cái gì?”

“Ha ha…” Tiếng cười của anh đột nhiên lớn lên, tựa vào vách thang máy, ngửa mặt cười to.

Tôi không hiểu nhìn anh, bồn chồn trong lòng, rất muốn chạy ra khỏi thang máy, đuổi theo Hạng Chương, hỏi hắn tại sao lại muốn làm vậy, rốt cuộc là ý gì.

Thang máy dừng lại, tiếng cười của Cố Thanh Thiên hơi ngừng, anh châm chọc nhìn tôi, xoay người đi ra ngoài.

Tôi đi về phía trước, không phải muốn đi cùng anh ra ngoài, mà là dự định ấn nút xuống để rời khỏi.

Đúng lúc này, Cố Thanh Thiên vừa đi ra thang máy lảo đảo sắp ngã, tôi lanh lẹ nhào lên đỡ anh.

“Cố tổng? Anh vẫn ổn chứ?”

Anh không trả lời tôi, trọng lượng toàn thân đều đè lên tôi, tôi cố gắng lắm mới đỡ được anh.

“Cố tổng? Cố tổng?” Tôi liên tiếp gọi vài tiếng mà anh cũng không để ý, tôi cố gắng ngẩng đầu nhìn anh, phát hiện anh đang nhắm mắt, sắc mặt đỏ bừng.

Ông trời, tại sao có thể có người như thế? Vừa mới nãy là biểu hiện lạnh lùng bình tĩnh, tôi còn tưởng rằng anh chỉ uống vài chén thôi, không ngờ đã say mèm, vừa rồi chỉ là gắng gượng mà thôi.

“Cố tổng, anh còn chịu được không? Kiên trì một chút.” Tôi vừa nói vừa đỡ anh đến cửa nhà, kéo ngón tay của anh nhấn vào khóa vân tay.

Ngón thứ nhất không đúng, đổi ngón khác…

Ngón tay của anh thon dài, tôi phát hiện ra điều này thật không phải lúc.

“Tích” một tiếng, cửa nhà mở ra, tôi thở phào nhẹ nhõm.

“Cố tổng… Vào đi thôi.” Tôi vừa nói vừa buông tay anh.

Mới vừa buông ra, tay anh đột nhiên trở lại nắm chặt tay tôi, không đợi tôi phản ứng kịp, anh dùng sức đẩy tôi vào, đóng sầm cửa lại.

“Đau quá…” Tôi lập tức đụng vào tường, bị đau khẽ kêu.

Mà anh, ngay trong nháy mắt này, sà tới với mùi rượu nồng nặc…

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement