Nếu yêu anh là sai, em nguyện vì anh sai cả đời – Thời Minh Ngọc – Phong Đình Quân (truyện full)

Ads

Chương 153: Món đồ rất quý báu

“Dựa vào cái gì? Tôi không phải ăn trộm, các người không có quyền giam cầm tối tôi là người tự do!”

Các nhân viên bảo vệ cũng đầu óc rối bời, không biết nên xử lý như thế nào.

Dù sao cũng là một người phụ nữ, hơn nữa còn chỉ mặc một bộ quần áo ngủ, trên người trừ một cái điện thoại di động nắm trong tay ra, thật là hình như không có giấu đồ những món đồ khác.

“Như vậy đi, cô cùng chúng tôi đi ghi danh thân phận lại một chút để chúng tôi cũng có một chút tin tức chứ ? Đến khi Phong tiên sinh hỏi tới, nếu như trong nhà có mất mát gì, chúng tôi cũng có cái để báo cáo.”

Cổ Quân Nhi kiên quyết không theo: “Tôi nói, tôi lập tức sẽ trở thành người thân của Phong Đình Quân, tôi là dành chánh ngôn thuận ở nơi này”.

“Ui ” một người bảo vệ trong đó nghi ngờ sờ cằm một cái: “Tôi hình như nhìn cô có chút quen mắt nha, cô là… Tôi nhớ ra rồi! Cô đã xuất hiện trên một tin tức, là người đàn bà quyến rũ thật nhiều người nhà giàu kia!”

Một người bảo vệ khác trong nháy mắt kịp phản ứng: “Trời ạ, vậy không phải là cô ta còn bị chụp hình với Phong tiên sinh trong phòng thay quần áo ở cửa hàng tổng hợp..”

” Đúng, chính là cô ta”

Nhận ra người, các nhân viên bảo vệ lại càng khó nghĩ.

Người đàn bà này, đúng chính xác là có chút quan hệ với Phong tiên sinh, dẫu sao cũng cùng xuất hiện trên tin tức, nhưng mà… Phong tiên sinh với Phong phu nhân hình như là chưa có ly dị mà?

“Suy nghĩ một chút, đây không phải là chuyện chúng ta có thể quản.”

” Cuộc sống của người có tiền, tôi thật là không hiểu nổi. Phong phu nhân đẹp ôn nhu như vậy, không nghĩ tới lại bại bởi một đôi giày rách…”

“Nếu tôi có thể cưới một cô gái như Phong phu nhân như làm vợ, nằm mơ cũng có thể cười tỉnh, làm sao có thể đi ra ngoài làm loạn?”

“Đừng chớ có đoán mò, nói không chừng trong chuyện này còn có ẩn tình khác, không thấy mới vừa rồi Phong tiên sinh đối với nữ nhân này cũng lạnh nhạt sao.”

Trong nơi biệt thự này huyên náo đất đầy lông gà, vườn hoa tường vị nhỏ trông lại có vẻ ấm áp dị thường.

Tiểu Dương không ngừng nhìn đồng hồ treo trên tường, bắp chân đá đẹp lung tung qua lại: “Mẹ ơi, có phải hôm nay người xấu đó rất lợi hại rất khó đối phó hay không? Bố tại sao còn chưa trở lại?”.

Thời Ngọc Minh cười đem đến một cái chén nhỏ với muỗng nhỏ dành riêng cho cậu bé đặt ở trước mặt cậu bé: “Bố nói, mười lăm phút nữa sẽ trở lại.”

” Vậy là phải chờ đến năm giờ năm mươi phút” Tiểu Dương có chút mất mát, kéo tại nằm ở trên bàn ăn, một bàn thức ăn cũng mất khẩu vị.

Thời Ngọc Minh ngược lại không gấp, cô chỉ là có chút lo lắng.

Sắc trời đã hoàn toàn tối xuống, cô đi lên sân thượng vẫn nhìn dưới lầu, Tiểu Dương cũng chạy tới rúc vào bên người cô, cùng cô nhìn xuống phía dưới.

“Bổ! Là bổ trở lại!”

Thời Ngọc Minh theo phương hướng ngón tay nhỏ mập của cậu bé nhìn, chỉ thấy ở cổng lối vào quả nhiên có một chiếc xe đang mở ra đi vào.

Chỉ là buổi tối ánh đèn mờ tối, trừ việc có thể thấy là một chiếc xe nhỏ ra, căn bản không nhìn ra được hình dáng, thậm chí ngay cả màu sắc cũng nhận không rõ.

“Là bố thật sao?”

Tiểu Dương hết sức khẳng định gật đầu: “Nhất định là bố, con với bố có tâm linh tương thông!”

Thời Ngọc Minh khẽ cười vuốt ve đỉnh đầu lông xù của con trai, tên tiểu tử này thật rất thích tiên sinh, một mực hết lòng gọi bố đặc biệt dứt khoát, cô trước kia sợ cậu bé không tiếp thu nổi, nhưng mà bây giờ xem ra Tiểu Dương chẳng những đón nhận, hơn nữa còn đối với cái người bố mới này hết sức hài lòng.

Con trai thật ra không muốn xa cách với cha ruột của mình, mặc dù cô đã cố hết mình, muốn đối tốt với cậu bé hết năng lực lớn nhất của mình, nhưng mà vẫn như cũ không thay thế được vị trí của bố.

Đinh đông — Tiếng chuông cửa truyền tới.

“Tới đây!” Vú Phúc vội vàng đi đến mở cửa, vui vẻ nói: “Tiên sinh! Thời tiểu thư, là tiên sinh trở lại!”

Tiểu Dương phản ứng nhanh nhất, kéo tay Thời Ngọc Minh chạy về hướng cửa.

Một cái trực tiếp nhảy lên trên người tiên sinh: “Bố, con thật là nhớ bố!” .

Tiên sinh vững vàng tiếp nhận cái ôm lực không nhỏ này, nhưng mà thật giống như hơi nghiêng né người, là dùng một tay ôm lấy cậu bé.

“Bố cũng nhớ con, hôm nay đi thăm bà ngoại?”

“Dạ! Bố, con cảm thấy mình thật thật hạnh phúc nha, có bố mẹ, có vú Phúc cùng với em gái, bây giờ còn có cả bà ngoại với ông cố!”

Tiên sinh thanh âm ôn nhu rất nhiều, bổ sung nói: “Còn có bố ruột của con.”

Tiểu Dương thắc mắc chu môi: “Bố, bổ thật không phải là bố ruột của con sao?”

“Bố..”

“Nhưng mà còn cảm thấy bố chính là như vậy.” Tiếu Dương nói: “Bố đối với con tốt như vậy, cũng đối với mẹ tốt như vậy, bố nhất định là bố ruột”

Thời Ngọc Minh tiến lên, đem con trai từ trên người tiên sinh kéo xuống: “Được rồi, bố bận rộn một ngày rất mệt mỏi, mẹ ôm con có được hay không?”

“Không có sao, đứa trẻ không nặng” Tiên sinh lần nữa đem con bể lên, còn cân nhắc, kinh ngạc nói: “Con tốt lắm, lại tăng cân”

Tiểu Dương quyết miệng: “Đều do vú Phúc làm thức ăn ăn quá ngon! Nhưng mà mẹ làm thức ăn cũng là ăn ngon lắm nha! Bố, mẹ vì bữa cơm ngày hôm nay mà chuẩn bị cả một buổi chiều đấy, chúng con từ nhà bà ngoại quay lại liền đi mua ngay thức ăn chuẩn bị, hôm nay bố nhất định phải ăn nhiều một chút nha!”

Thời Ngọc Minh đỏ mặt: “… Không có, tôi trước kia là không làm được món không cay, hôm nay những món ăn này đều là học từ vú Phúc.”

“Không cay?”

“Ừ” Thời Ngọc Minh có chút ngượng ngùng, cười cười nói: “Phong Vân Đình dạ dày không tốt, không thể ăn cay, ta phải cố gắng học tập rất nhiều để món làm không cay, nhưng mà anh ta một lần cũng chưa từng ăn”

” Ngọc Minh.”

“Không có sao, tất cả đều đã qua” Thời Ngọc Minh lộ ra một thư thái mỉm cười: “Trước làm những món ăn kia cũng là vì anh ta, bây giờ tôi cũng muốn vì mình sống một lần. Tôi thích ăn cay, Tiểu Dương cũng có thể ăn được, anh cũng có thể, mà vú Phúc là cao thủ làm các món ăn Tứ Xuyên, thức ăn hôm nay đều là vú Phúc hướng dẫn tôi làm, anh nếm thử một chút?”

Tiên sinh nói: “Không cần vội, Ngọc Minh, tôi mang theo lễ vật cho em”

“Lễ vật? Hôm nay là ngày gì?”

Tiên sinh chớp mắt: “Coi như là hôm nay tôi đánh thắng quái thú, cho nên muốn chúc mừng một chút?”

Thời Ngọc Minh có chút mong đợi: “Ý là công việc rất thuận lợi hay sao?”

“Cũng không liên quan đến công việc, nhưng mà tôi lấy được một món đồ rất quý báu, cho nên… Rất vui vẻ!

“Vậy sao, đó là món đồ gì?”

Tiên sinh dắt tay cô, đẩy cửa đi ra ngoài.

Chỉ thấy bên tường cửa bên ngoài, có để một cái lồng nhỏ, bên trong có một con cho trắng lông xù, nghe được có người tới, phe phẩy cái đuôi nhỏ ở bên trong rì rầm lầm bầm nũng nịu.

“Chó nhỏ!” Thời Ngọc Minh kinh hô một tiếng, cả người đều bị hóa đả: “Là giống chó tát ma sao?”

“Tát ma có tính cách ôn thuận, hơn nữa lại còn rất đáng yêu”

Thời Ngọc Minh ngồi tới ở cái lồng bên cạnh, dùng ngón tay nhẹ nhàng trêu chọc tiểu tử tức cười trong lồng, con chó nhỏ thật rất khả ái rất ôn nhu, nhẹ khẽ liếm liếm đầu ngón tay cô, hướng nhìn về phía cô le đầu lưỡi cười ngây ngô.

Tiên sinh đem chó nhỏ từ trong lồng ôm ra, bỏ vào trong ngực cô: ” Ngọc Minh, thích không?”

” Ừ, rất thích!” Thời Ngọc Minh thận trọng ôm chó nhỏ, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại nó, con tát ma nhỏ này nhìn một cái là biết mới sinh ra cách đây không lâu, móng vuốt nhỏ đều là trắng mịn mềm mại, ngoan ngoãn nằm ở trong ngực cô, rất quấn người.

“Em thích thì tốt.”

Thời Ngọc Minh ôm chó nhỏ trở lại trong phòng, Tiểu Dương vừa nhìn thấy chó nhỏ cả người cũng nhảy lên một cái cao ba mét, chạy vòng vòng khắp nơi nói là phải làm cho chó con một cái ổ nhỏ.

Vú Phúc giúp cậu tìm một cái hộp giấy, Tiểu Dương lập tức đem quần áo ngủ của mình cống hiến ra ngoài, làm thành một cái đệm mềm ở bên trong.

“Mẹ! Con có thể ôm một cái được không?”

Thời Ngọc Minh nhẹ khẽ gật đầu, thận trọng đem chó con bỏ vào trong ngực con trai, ôn nhu dặn dò: “Chó con còn nhỏ, phải cẩn thận một chút nha.”

“Dạ vâng!”

Tiểu Dương ôm chó nhỏ đặt ở trên ghế sa lon, chó nhỏ ngược lại rất là hoạt bát, lập tức bắt đầu quen thuộc hoàn cảnh nhà mới, ngược lại thì Tiếu Dương giống như là một bà mẹ già lo lắng, đi theo ở phía sau lo lắng sợ hãi, rất sợ chó nhỏ từ trên ghế salon té xuống.

Thời Ngọc Minh bị biểu hiện của con trai chọc cười, quay đầu đối với tiên sinh nói: “Tiểu Dương này tính cách ôn nhu, nếu như không nói, thật cho là nó với anh mới là bố con ruột thịt.”

Phong Đình Quân há miệng một cái, cuối cùng cũng là buồn bã: “… Cũng có quan hệ máu mủ”

“Tiên sinh, anh biết không, tôi trước kia rất muốn có một con chó nhỏ cho mình, nhưng mà tôi không thời gian chăm sóc nó, tôi muốn đi Nhật Bản đọc sách, sợ nó đi theo tôi qua đó không được, cho nên là cũng không dám nuôi. Anh biết không, khi đó tôi thật rất ngây thơ, vẫn muốn phải kết hôn nhanh một chút, kết hôn liền có thể an định lại, như vậy liền có thể nuôi chó được.”

Phong Đình Quân nhẹ nhàng nắm cả eo cô, khẽ cười nói: “Cho nên nguyên nhân em muốn kết hôn, là bởi vì muốn nuôi chó?”

“… Cũng không phải.” Thời Ngọc Minh cúi đầu xuống, cười khổ một cái: “Chính là đơn thuần muốn… Gả cho anh ta mà thôi. Chỉ là sự thật chứng minh, hai mươi tuổi tôi còn quá trẻ, coi như kết hôn, cũng không thể nuôi chó”

Phong Đình Quân hơi ôm cô thật chặc: “Không vấn đề, sau này chúng ta cùng nhau nuôi”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement