Tiêu Doãn Nhi trầm ngâm nói: “Lúc huynh biến mất, có một người tên là Tạ Thanh, à không phải người là rồng chứ đã đến đây và nói gì đó với Dao tỷ. Cụ thể bọn họ nói gì với nhau thì bọn muội không biết, nhưng sau đó Dao Nhi tỷ tỷ đã bỏ đi”.
“Tạ Thanh?”
Sao tên này lại đến đây được chứ, song chợt như nghĩ ra điều gì đó, Mục Vỹ thở dài.
“Xem ra, Dao Nhi đã biết được rất nhiều chuyện rồi”.
Tiêu Doãn Nhi nói tiếp: “Bọn muội có cử người đi theo tỷ ấy, nhưng không bao lâu sau, người kia đã trở về đây với đầy thương tích. Hắn nói Dao Nhi tỷ như đã thức tỉnh điều gì đó, bỗng chốc trở nên khác lạ, máu lạnh vô tình như đã biến thành một người khác, may mà hắn chạy thoát về đây được không thì đã chết rồi”.
“Vậy là cô ấy đã thức tỉnh ký ức tiếp rồi, sau đó có tung tích gì không?”, Mục Vỹ lo lắng hỏi.
“Bọn muội đoán có lẽ tỷ ấy cũng đã tới một tiểu thế giới khác giống huynh”.
Mục Vỹ không quá lo cho sự an toàn của Tần Mộng Dao, vì ngày xưa Tạ Thanh từng nói chủng tộc thần thú Băng Hoàng phải mạnh nganh với Long tộc. Nhưng vấn đề là Tần Mộng Dao đang mang thai, có lẽ việc cô ấy thức tỉnh ký ức sẽ ảnh hưởng đến bản thân và đứa trẻ.
“Thật ra, sau khi huynh rời đi, hầu hết các thành viên cốt cán của Huyết Minh đều cho rằng huynh đã chết. Khi ấy, Dao Nhi tỷ tỷ nói đây là chuyện quan trọng nên cứ mặc cho họ hiểu lầm”.
“Vì vậy, chỉ còn ba bọn muội cùng Hắc Lân tiên sinh và cha con Huyết Vô Tình biết huynh còn sống thôi”.
“Trong suốt thời gian qua, Huyết Minh đã chiêu mộ thêm khá nhiều thành viên mới, nhưng muội và Doãn Nhi tỷ tỷ vẫn mang danh đệ tử của Vạn Trận Tông và thánh địa Huyền Nguyệt nên các trưởng lão cũ của núi Huyền Không được huynh cứu nghiễm nhiên coi Huyết Minh là của họ”, Vương Tâm Nhã hậm hực nói.
“Cái gì?”, Mục Vỹ có vẻ ngạc nhiên.
“Cầm đầu là các chủ Đông Minh trưởng lão của Đan các, Hà Án trưởng lão của Khí các và Tập Lung trưởng lão của Trận các!”
“Sao cơ? Thế Chu Á Huy và Chu Doãn Văn đâu?”
Mục Vỹ hỏi: “Còn Trương Thăng Vỹ, Cam Triết, các thiên chi kiêu tử cũ của núi Huyền Không đâu hết rồi?”
“Chu trưởng lão vốn là đại tổng quản của Huyết Minh nên chuyện gì cũng bàn bạc với Doãn Nhi tỷ tỷ, nhưng không biết bây giờ ông ấy đang ở phương trời nào rồi!”
Vương Tâm Nhã ảo não nói: “Còn Tập Lung, Hà Án và Đông Minh ỷ mình là nguyên lão từ khi Huyết Minh mới thành lập, hơn nữa còn đứng đầu ba bộ phận chủ chốt của môn phái nên rất kiêu căng. Trước kia, khi Dao Nhi tỷ tỷ còn ở đây, họ còn dè chừng vì biết thực lực của tỷ ấy!”
“Nhưng ngay sau khi Dao Nhi tỷ tỷ rời đi và giao vị trí minh chủ cho Doãn Nhi tỷ tỷ thì bọn họ bắt đầu bất mãn”.
“Ban đầu, Doãn Nhi tỷ tỷ cũng ra sức bắt họ vào khuôn khổ, nhưng lâu dần thì họ vẫn ngựa quen đường cũ, dở thói phách lối. Nhìn ngoài thì Huyết Minh bình yên thế thôi, chứ thực chất nội bộ đang rất lục đục”.
Nghe thấy thế, Mục Vỹ chỉ biết thở dài.
…
Cùng lúc đó, không chỉ có võ giả của hai tiểu thế giới lớn đến tiểu thế giới Thương Hoàng để tìm kiếm kho báu.
Do sự xuất hiện của vòng xoáy không gian nên lối vào tiểu thế giới Thương Hoàng đã không còn nhiều trợ ngại như trước nữa, các tiểu thế giới lớn khác biết vậy thì lập tức tranh thủ cơ hội ngay.
Tiểu thế giới Ngũ Độc, Thánh Quang và Đấu Khải đã đến và đang mở rộng quy mô tìm kiếm ở đây.
Dù tiểu thế giới Thương Hoàng rất rộng lớn, nhưng các lão đại của các tiểu thế giới trên cũng không mất quá nhiều thời gian để bay lượn một vòng.
Tuy nhiên, do không có manh mối gì về kho báu nên họ chẳng khác nào đang mò kim đáy biển.
Khi võ giả của các tiểu thế giới khác xuất hiện càng nhiều, thì người của tiểu thế giới Thương Hoàng càng thấy nguy hiểm đang cận kề!
Song, khác với vẻ hoảng loạn của thế giới bên ngoài thì Huyết Minh đang bình yên một cách lạ thường.
Sự trở về của Mục Vỹ như một hồi chuông cảnh tỉnh với các nhân tố gây lục đục nội bộ, hắn lập tức ra lệnh cho các đệ tử của mình chẩn chỉnh lại môn phái.
Sáng sớm hôm nay, Mục Vỹ vừa bước chân ra khỏi phòng thì đã trông thấy có hai người đứng chờ sẵn ngoài cửa.
“Sư phụ!”
“Sư phụ!”
Tề Minh và Mặc Dương cung kính cúi gập người hành lễ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất