Cố Đoàn Thuần chỉ cảm thấy cổ họng căng cứng, ánh mắt đã ảm đạm.
Anh túm lấy bàn tay lộn xộn của Hoắc Thủy Nhi, hơi thở đã nặng nề, nhưng vẫn cố kiềm nén, giọng nói khàn đặc: “Hoắc Thủy Nhi, em biết mình đang làm gì không?”
"Hȧ?"
Hoắc Thủy Nhi mơ màng nhìn anh, giờ đầu óc cô vẫn hơi hỗn loạn, có lẽ là vì mới trải qua chuyện ban nãy, nên giờ cả người cô như chim sợ cành cong, tay cô bị Cố Đoàn Thuần nắm chặt, cô nhíu mày khó hiểu, rồi anh bỗng tới gần, mặt hai người nhất thời sát vào nhau.
“Hoắc Thủy Nhi
Cố Đoàn Thuần lại lên tiếng, sao cô chẳng hề có ý thức an toàn thế?
Cô có biết làm vậy với đàn ông có nghĩa gì không...
Cố Đoàn Thuần chỉ cảm thấy một luồng nóng rực chạy xuống bụng mình, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng cao, nhưng Hoắc Thủy Nhi bỗng áp sát thêm nữa, bờ môi mềm mại của cô hồng hào, như màu hoa anh đào.
“Tôi biết chứ, nhưng anh đã cứu tôi ra khỏi tay Thẩm Quân, đã giúp thì giúp cho trót, anh có thể ở bên tôi thêm lát nữa không?” Hoắc Thủy Nhi cực kỳ ai oán, giờ cô thật sự rất sợ, như thể chỉ cần Cố Đoàn Thuần rời đi, cô sẽ mơ thấy ác mộng trong căn phòng nhỏ tối tăm đó.
Một giây sau, Cố Đoàn Thuần bỗng nở nụ cười: “Được thôi, tôi cứu em nhiều lần như vậy, nên em lấy thân báo đáp cũng không có gì quá đáng, đúng không?”
“Cái gì... Cố Đoàn Thuần! Anh..” Hoắc Thủy Nhi phồng má nói: “Vậy anh cứ đi đi, tôi không cần nữa.
Sớm biết Cố Đoàn Thuần sẽ trêu chọc cô, thì cô chẳng thèm cầu xin anh.
“Giờ em muốn nuốt lời ư? Muộn rồi.
Cố Đoàn Thuần đỡ gáy Hoắc Thủy Nhi, rồi hôn lên môi cô, hơn nữa còn từ từ hôn sâu. Anh chưa từng hưởng thụ cảm giác này, đầu óc nhất thời trống rỗng, như thể cả thế giới chỉ còn lại tiểu yêu tinh ở trước mặt này.
Hóa ra là cảm giác này ư?
“Cố Đoàn Thuần... ô.” Câu nói của Hoắc Thủy Nhi bị Cố Đoàn Thuần nuốt vào, anh hài lòng tận hưởng vẻ đẹp của cô, trong lòng lại hơi ân hận vì lúc này mới nhận ra sự ngọt ngào của cô, Cổ Đoàn Thuần đè Hoắc Thủy Nhi ở dưới người, ánh mắt đã tràn đầy dục vọng, anh xoay người túm lấy cánh tay cô, giọng nói khàn đặc: “Lửa do em đốt thì em phụ trách dập đi.”
“Nhưng..
Hoắc Thủy Nhi hoảng loạn, lúc nãy cô chỉ muốn Cố Đoàn Thuần ở lại trò chuyện với cô, để hóa giải nỗi sợ thôi. Nhưng hình như cảm giác bị anh hôn không hề tệ...
Mặc dù cô nghĩ như thế, nhưng lúc nước đến chân, Hoắc Thủy Nhi bỗng rút lui, tai cũng sắp nhỏ ra máu.
“Hoắc Thủy Nhi, em lấy thân báo đáp còn định lấp liếm?”
Có lẽ đàn ông đều thông thạo chuyện này, mặc dù trước đây Cố Đoàn Thuần chưa từng làm, nhưng giờ anh quyết định thuận theo trái tim mình, đầu óc Hoắc Thủy Nhi nhất thời rối như tơ vò, chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề của anh.
Cuối cùng đến khi giao mình ra, cô bỗng cảm thấy vành mắt nóng hổi...
Không ngờ cô lại không bài xích cảm giác này.
Cố Đoàn Thuần như không biết mệt mỏi, không biết anh đã muốn cô mấy lần, đến khi cô không trụ nổi cơn buồn ngủ tập kích, rồi ngủ thiếp đi.
Nhưng thấy dáng vẻ mệt mỏi của cô, Cố Đoàn Thuần nhanh chóng trở về bình thường, hôm nay, Hoắc Thủy Nhi thật sự bị kinh sợ rồi, còn anh... hình như có thứ gì đó đang bắt đầu thay đổi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất