Mau Xuyên Nhiệm Vụ: Pháo Hôi Lại Nghịch Tập - Thang Viên Hảo Viên

Advertisement
Cô nhớ rõ hệ thống đã từng nói qua, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, về sau người ủy thác sẽ trở về sinh hoạt bình thường.

Người ủy thác trở về không biết có thể cùng người như thầy Lý giao tiếp hay không.

Hẳn là sẽ không đi, kỳ thật thầy Lý cũng có chút xem như hoạt động trong tối.

Thầy Lý thấy thái độ Mạnh Ly chân thành, trong lòng cũng hiểu đối phương là muốn phủi sạch quan hệ, cũng liền thở dài một tiếng, cũng không cố chấp.

Làm bạn là duyên phận, duyên phận hết, cũng không thể miễn cưỡng.

Mạnh Ly lại cùng thầy Lý trò chuyện một lát, liền chào tạm biệt thầy Lý, mang theo USB ở bên ngoài ăn một chút rồi mới về nhà.

Thời điểm về đến nhà người nhà họ Tiêu đều đông đủ, Đào Vũ Vi đang cùng mẹ Tiêu trò chuyện vui vẻ.

Mạnh Ly chào hỏi người nhà họ Tiêu, ba Tiêu mẹ Tiêu hướng về phía Mạnh Ly gật đầu một cái rồi cũng không nói thêm gì, Mạnh Ly liền trở lại phòng của chính mình.

Mở máy tính, Mạnh Ly cắm USB, bên trong có một ít ảnh chụp cùng tư liệu, Mạnh Ly tinh tế nhìn, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Qua thật lâu sau, Mạnh Ly xem xong tư liệu, thở phào một hơi.

Lúc này Mạnh Ly mới cảm giác được áp lực, nhiệm vụ này muốn hoàn thành như thế nào?
Advertisement

Từ chỗ tư liệu thầy Lý cho nàng, thân thế của Đào Vũ Vi thực khả nghi, năm đó thời điểm mẹ Đào Vũ Vi sinh ra Đào Vũ Vi, là mới cùng ba Đào Vũ Vi kết hôn chưa đến mười tháng.

Mà Đào Vũ Vi cũng không phải bé gái sinh non.

Mẹ Đào Vũ Vi là trước khi kết hôn đã mang thai. Từ thực tế thời nay cũng không có gì, thời đại đó chưa kết hôn đã có thai tuy rằng không nhiều lắm, nhưng là cũng có.

Nhưng còn có việc khiến người khác hoài nghi, mẹ Đào Vũ Vi trước đó có một mối tình đầu.

Hai người cực kỳ yêu nhau, mẹ Đào Vũ Vi thậm chí còn cùng người đàn ông bôn ba sống cùng nhau..

Chẳng qua sau này lại bị người nhà mang về, mà người đàn ông kia từ đó đi xa tha hương.

Hai người tách ra không đến một tháng, mẹ Đào Vũ Vi liền cùng ba Đào Vũ Vi kết hôn.

Trong lòng Mạnh Ly có ý tưởng lớn mật?
Advertisement

Madf người đàn ông đi tha hương kia có bối cảnh không đơn giản, đây cũng là nguyên nhân thầy Lý không dám thâm nhập điều tra sâu.

Bởi cho dù thâm nhập cũng điều tra không ra cái gì.

Năm đó người đàn ông này ở trong thành phố chính là người lẫn lộn trà trộn trên đường.

Mà sau khi trở về, bên ngoài có rất ít tin tức về hắn, nhưng lại như cũ lăn lộn trong giới.

Dựa theo thầy Lý điều tra được, người đàn ông này đã tạo nên thành tựu ở nơi đó.

Nhưng vị trí cụ thể, thầy Lý cũng không điều tra ra cụ thể.

Mạnh Ly nhìn chằm chằm màn hình, ở trong lòng đem sự việc xâu chuỗi lên, nếu Đào Vũ Vi không phải là huyết mạch của Đào gia, có một số việc liền có thể giải thích.

Mạnh Ly nhìn nhìn ảnh chụp ba mẹ Đào Vũ Vi, Đào Vũ Vi lớn lên rất giống mẹ của nàng, nhưng cẩn thận đánh giá, thật đúng là không giống với ba Đào Vũ Vi.

Hừmmm!

Trong lòng có hoài nghi, trong đầu Mạnh Ly suy đoán không dứt ra được.

Cho nên hiện tại nếu người ủy thác muốn sống sót, vậy phải đem nguy hiểm tiềm tàng xóa bỏ.

Ít nhất phải tra được lúc trước là ai bắt cóc người ủy thác, nếu có năng lực, liền giúp nàng báo thù?

Nhưng sự việc không có trăm phần trăm khẳng định, Mạnh Ly chỉ có thể chờ đợi, sự tình chân tướng khẳng định sẽ trồi lên mặt nước.

Mạnh Ly tắt máy tính, nằm ở trên giường suy nghĩ thật lâu.

Suy nghĩ đủ loại khả năng, nghĩ tới nghĩ lui, tình huống bây giờ của nàng, nếu người ủy thác chết là do ba ruột Đào Vũ Vi làm ra, vậy phải báo thù như thế nào?

Có điểm không thể trêu vào nha, chính mình một người có thể đối kháng sao?

Hơn nữa mọi việc đều là do nàng suy đoán thôi, trong đó còn có người khác hay không Mạnh Ly cũng không rõ ràng lắm.

Thời gian sau đó Mạnh Ly phá lệ để ý hướng đi của Đào Vũ Vi cùng Diêu Huyên.

Ngày tháng trôi qua như cũ, chỉ là Đào Vũ Vi ở trường học càng ngày càng được hoan nghênh, đồng thời cũng đạt được rất nhiều nữ sinh ghen ghét.

Hoa Minh Hi cũng kiên trì không ngừng mà theo đuổi Đào Vũ Vi, Đào Vũ Vi tuy rằng không cự tuyệt cũng không đồng ý.

Mà Mạnh Ly thường xuyên cùng Đào Vũ Vi đi học tan học, khiến cho ánh mắt mọi người nhìn Mạnh Ly cũng có chút vi diệu.

Đào Vũ Vi trở thành tiêu điểm của cái trường học này, tự nhiên Mạnh Ly không tránh khỏi bị người nhắc tới.

Tuy rằng nhắc tới đều là nói Mạnh Ly thích một người, người ta lại thích chính chị em của mình.

Nói ra còn rất mất mặt.

Rất nhiều người đều thích đem sự tình phóng đại hóa ác ý nghiền ngẫm người khác.

Sau đó liền có lời đồn đãi, nói Mạnh Ly là bởi vì muốn Hoa Minh Hi nhìn thấy nàng mới thường xuyên cùng Đào Vũ Vi đi cùng một chỗ.

Trong lòng khẳng định không cam lòng, cho nên cực lực tranh thủ đây.

Mạnh Ly tỏ vẻ không thèm để ý người khác nói cái gì, buôn dưa nhàm chán bát quái gì đó, theo thời gian trôi đi cũng sẽ dần dần biến mất.

Không cần vì những việc vặt này mà phiền não.

Tâm thái thực tốt, Mạnh Ly còn tặng Đào Vũ Vi một cái vòng cổ.

Nhận được vòng cổ Đào Vũ Vi giống như rất vui vẻ, lập tức liền đeo vòng cổ Mạnh Ly tặng lên, nhưng Đào Vũ Vi lại không có chú ý tới ánh mắt phức tạp của Mạnh Ly nhìn nàng.

Mạnh Ly nhìn chiếc kẹp trên đầu Đào Vũ Vi, tinh tế nhỏ xinh, dưới ánh nắng chiết xạ ra ánh sáng loá mắt, ánh mắt Mạnh Ly lóe lóe, giống như lơ đãng mà nói:

"Kẹp tóc trên đầu cậu thật xinh đẹp, ánh mắt không tồi nha."

Đào Vũ Vi theo bản năng vươn tay sờ soạng chiếc kẹp tóc một chút, gương mặt đột nhiên đỏ ửng, ngượng ngùng lại vui vẻ đáp:

"Phải không? Cậu cũng cảm thấy đẹp đúng không."

Cái kẹp tóc này là người đàn ông có khí thế bá đạo ấy kẹp lên cho nàng, còn uy hiếp nàng không được gỡ xuống.

Mạnh Ly nghiêm túc gật gật đầu, cái kẹp tóc này không phải bình thường, mà là bản giới hạn.

Nếu không phải lúc trước Mạnh Ly trong lúc vô tình nghiên cứu hàng xa xỉ, cũng sẽ không phát hiện chiếc kẹp tóc thực sang quý này.

Xem bộ dáng của Đào Vũ Vi, chắc chắn không phải người bình thường đưa đâu.

Trong đầu Đào Vũ Vi không thể ức chế mà nghĩ đến người kia, đã bá đạo lại nhu tình, trong lòng không khỏi nổi lên nhè nhẹ ngọt ngào, nghĩ đến đây Đào Vũ Vi lại thầm mắng chính mình không có tiền đồ, không phải từng ở trong lòng thề không nghĩ đến hắn sao?

Không thể, tuyệt đối không thể, chính mình như vậy quá không có tiền đồ.

Đào Vũ Vi cũng thỉnh thoảng ở trước mặt Mạnh Ly ưu sầu mà thở dài, nói nàng không biết nên như thế nào cự tuyệt những chàng trai đối tốt với mình.

Nàng muốn cự tuyệt, nhưng lại sợ thương tổn đối phương, không biết nên làm cái gì bây giờ, dò hỏi Mạnh Ly xem nên làm cái gì bây giờ.

Mạnh Ly chỉ nói nếu không thích có thể cùng đối phương nói rõ ràng.

Đào Vũ Vi lại nói không muốn mất đi cơ hội làm bạn bè.

Hơn nữa như vậy sẽ trực tiếp thương tổn bọn họ, chuyện không phải đơn giản như cậu tưởng tượng.
eyJpdiI6IkZoSmZQNHNrRzlLUEoxSzVFaWZoRnc9PSIsInZhbHVlIjoiK2lKTUZXa01Qc3NpTjV0bXBjcWpxWFwvaFBnVXkxc2VzY2xkNFhWRzh5SGQrMXlNQTU4QTZPODNXc1cwTFwvaUV6IiwibWFjIjoiYjU1ZGI4YWNjYWQ0ZDY2ODFlZTk4ZTdlYjM4MjQ5MmI1M2Y2MDVmNTY5NjJhNmM5NDY1NDM1ZWRlZTk4ODg0OCJ9
eyJpdiI6ImszKytIYXhTcHB2XC9Od0xWeTIyajZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InRDbHllSXROZUhKSG1oWGNCWHArQU1TK1g5b3J6b01lMXV1RmV2YWtmOG0rRGxhUDBNRVdBVlY4SnNxMytiNThMQW93TnM1NTNqcFNGZmVSeDFCNjhRPT0iLCJtYWMiOiIxNWI0NTAyMTQxMmMyY2M4NTEzYWNlMWY2YmUwNjkxZTE4NWFlNDBmMTE3ODdmMWMxNTE0NGFmY2Y3YjdhNTQ3In0=
eyJpdiI6IkdmTTJ5VFlvakJNbEQxRUY1WGFzQ1E9PSIsInZhbHVlIjoiaXNTb1ZrZVBWdGNNRFF2MkZQRStLSmpRMEY5Y2RaVWFvRDJpNDNTSHJYNDd4cjVONk10NngwVjlsK3dxK3dEMSIsIm1hYyI6ImUzY2I3ZmJjNDNiNGRhMmUzMDAxMzkxM2QxZjRkMjk5OTVjNmFjMjQ2NWVkYTgzN2I5NTRhYmFmZjMxYzAyNzcifQ==
eyJpdiI6IkNrQXlEaFhYeXZpMVBwbUhwbDlhUHc9PSIsInZhbHVlIjoiRzg1bDVZbDFJcTVBUEFNaER6YzA4OFpmUUR4OURYVVByNWl2SlwvQktIanVrM1hOelNaM0RjNzAwcnBidStlY3AweVgyM01WUnlKbU1Cam80XC91U0wxOEFSMlNiS0RZek9tUDR4T2EzUXVZYU1jOFlqM3dLYzRhdWNxclwvWTJxQjNpN3Zkc2drQUNUXC9FWk5DaUY0dDg5UVh2WGM2a3gyOUNUYTBCM2g0MGV5ST0iLCJtYWMiOiIzZDgyZmQzZmYyYjYwMDRlOTAxNzZjYzUwMjJlNmRhNWE5YTRjYjYxYWVhMTJhYzNhNjMxMDM3YzU2YjdhN2UyIn0=
eyJpdiI6IlAxd2xzYUQ5dVwvT0FXZm9Fdlo3TGxRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNsUDQrWkhyMFwvUTlUZ3VJQjNLM3ViUUlZejJxZ3d6Y1cyeFN1czdtbzB1aU9SMHJRS2xOVlRRZVptNWx3Q3UxIiwibWFjIjoiYTczZTdiMzU3MmMyMGIyMDhjNTc2ZmJhNTVjZmMzZjczMzFjY2I2ODFlMTZkNmI2YTEyMmFlY2ZlNjZjMDYzZiJ9
eyJpdiI6IlFZbksxMEt2VVBYZU5rQStXUHdZbUE9PSIsInZhbHVlIjoiS1oyaXpWYUoyRkFlU3dXTmZFYWxiVFVJNEYzVW1IZGRhNUhJZnBCRjRRUFJ0UDJncUU3UjFDalwvUVJpU3lQd0JiU2twNUx5UkVNaG05M0ZnZE1RYlZUMGQ1emR3WFwvVnFrQW9Fbmx2YjM4UT0iLCJtYWMiOiJhZGQ0ODUwODBlOGZiYzg2MjYzOTc0OTI0NDg5NzY1ZDMwNTM1YWE0ZTM1OTA2NzMxNWJkNjE0MTVkYTgwYTZmIn0=
eyJpdiI6InJQZ1Y2MFcwRWFxb293MmV5N3JwcVE9PSIsInZhbHVlIjoiSHlnWUFoemlSQzNGUGVcL3pPcUprZkhyVXpZdUZHNVB3V1o5NlNkcmROZE1qdExmXC9HRm1qSUNzUFZNY3JvOGdqIiwibWFjIjoiYTdkZGNhOGY4NmM2Y2JiNmRkOWQ4MmNjOTUxMjI2ZjA5NjRlNDdjZjNkNjFhYTM4MThmNjExY2ExOTMyY2RjMSJ9
eyJpdiI6Ijg0ZWRmYUxucmxVd0dmWVFqYzJ5SUE9PSIsInZhbHVlIjoidXd3UU9PeFhlaVVMYkw1ek9Yc0k5TmVlc3FtdTJ6dkZONVZZQmRLTUxnck96NmxqYVJ3ajNXYTgyRTY3TjZGZzQxYms1Um92U1I5MXJXejlwQXFzTm5oZGlBSUMzWkNYeHdcL1ZiUG04bXoyRUZYTkxVb2NCeGV4cUlRRjdUR1FmIiwibWFjIjoiNjAyZTczZGJjYzI3ZjUzNzhlMWI5YWY4OTc3MjFhYzJkYjVmN2VhYzMyOTc5Nzc2NGNiZWI0NWU0OTNlYWQzZSJ9
eyJpdiI6Im41T0JhRllFRU0rN3g3QmV5dzUzY0E9PSIsInZhbHVlIjoiZ3Jhc0NJT1pcL2xBVGo0MUFqaXhBbEloZ29HV3A1WDFQS3RoVXZRV0lWaStZd0VMOENwU05WWWJDV2ZZUThLcnEiLCJtYWMiOiIxZWNmNjFmNGJiOTJiNWUwYmVmODE1MDZlNWE0MWU0ZmFhZTNhYmZhMTdlY2FjMmI0OGY1YzRhZWFkNTMzOWUzIn0=
eyJpdiI6Imx2d2FvSVc3R0ZpRUF5Wm5xRGVnbUE9PSIsInZhbHVlIjoiMVRyMVpxSEFwb004U3RaQ3lLa2pjUEJrWjFoQkhrd2pnbVBNYmFJVzFZRUdZOG9Nekg3TlwvZGFpYlBhejlTQVg3OEh0WGNHWXRHNXUzZUp1T3ZSNGswWGJNQ0t1UEwrYnFwUFRxUUI0ZUpIZzBjY29RYXpBcFpCUktWOWF4ZEhSUUZIbnFBM1Jhbm14UVlaMXpjQTNxaUpQSFZqa1dQMnNNV3R2YnpQZ1dWdGNrQ2t5dEh4VUtQQmlmWEd3czMyXC9cL3VzZTFqQm9ZV1VwWDlmVitadGxseGVTVUtJZUYzcCs5QW92azJEXC9IVXJLenJhT2M0aEtKbmJRZGdsb2hHdHBFWjR5RHFOdVVhR0FFU1kzSVByaDVrV1Y3S28yVHJiZ0J6ZitrZmI1dEVmRUJOYUc4XC85dW9rQWUxUERwUkIxRzE1cVRGMW44OGI1WFRpMk5JbnB3VjAxeXlqUVhwSlV1ckNDOTZWakY0UU94UGM3UjcyT1RtZldJTGo4aEhITmdNOWh4RVE5dXpoV3F1aFk0eGhWYzJXQzhSdTZiQnZGUEZtQzNqRlhLZW5ZPSIsIm1hYyI6IjIyODk4NmE5MDMzZmQyMzhmZjIyNmM3ZTgyYjk4YjlmNjY0ZTI4ZTE5MjI0ODdjNjFiZDI1ODdjMWQ3ZThlNmEifQ==
eyJpdiI6ImxPczcyWDFkdVwvNU5jWnJiWmZzb2NBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InVjTjJyc1ppVm9hdFZmU1NpRHErYkpXb3RHMEY0WmxlV0xvTGQrNmdEODlEaTVrUkFsa1gzcU5KeVpPMG9qRjMiLCJtYWMiOiI2MzQ2ZjI3MDNhOWJjODYwMTVlMjlmMDlkOGZhNjcwYzMxMWM5NTRiZjIwODU2MmQwYjA4OWVmZDQ5ODZjYTkxIn0=
eyJpdiI6ImJ3K0REQURaNGJHVzFxZSt0T2RJQUE9PSIsInZhbHVlIjoiWjhhYU9cL1owXC9IdjFETnIxMVVseXIzNit2d2pKMEJlK3h5Q3Qyc1c5eWRMNFI3blBjOXJTOWI3ZmxXM3VISkY1NEFuNEZNdVVZMnVjMnBSZnRQVUVjZm0yWXBsMkVIVFRiUmt2WjVFUk0zbmxNcHBTYlYzOHl1ak9tZG4yYWhxK3VtdU02Y3d0ZnlkNzJxeVgyOHZoVHBldnFTeittNlYzd0phNlZOYXA4WU9IcDJJUlZONmdNXC9aRXhSamZSVWxtQVZsXC9GNng2ZzJ1RkNIaFwvWGdjSlFGRERvYU9XWUhVOWxQV0YxWmZ2eWtiaFduaFhtK3c2WG9xNnNvTERkZ0ZsIiwibWFjIjoiZWI2MzlhYzNkOTU0ZjQ5MjRjNDcyYjBiOGJiMDM0NTQzYmU0Y2MzYzM4NmYzMDM2MGUxMDU1M2IzMmYxNTVkZCJ9
eyJpdiI6IjJDRHI2M01hKzVxa0RaeXJCVFFGUmc9PSIsInZhbHVlIjoiZHdJaVgzVmhKMzVGbDhUeXVoNXppbXZVdFBEWTY4NmNVdG1OVDZIRE5oTVF3ZEdNeHF4RnRheEp5ZUJicHpSaCIsIm1hYyI6IjE5YzA0ZDgwN2FiMWMzZjZkOWZmMzAwYzRhYzYxZjhjMDViNmQ1NTQyODQ2ZTI4M2JkMjdkMDExZGNjYTFjNDIifQ==
eyJpdiI6IklYbUlxa2t2YVlyU2xBUmcyZE9sVFE9PSIsInZhbHVlIjoibnNZcEl3eFdqdGZoalM0TEI2bEVJTzA1YXVNempWY0lsOEdYK0l1RU1FSGZJZVlKK0VMdU1vMXY4dEdSNUFpNVVuZTMxa3BTdlptbFc0WGVCQ0IxNkNHNnlUQUNyMlZHdkphWjV5VGppeDdqdlRwalVjQlNvOEpqMVpkSjJmdXo5M3htRnl4UXJ3QTI4OHVOc3J1amxhV0c0ZnZkVk94WVozbmJTNzAxNFAxYW5kVHVhc2tHQWo2SWRucStjaGdwNWNYMmR0V3BqcHhPeFBqbTFvT0xHTUZKOWpvZXQ3SnF6V01HaG1NUTIxVT0iLCJtYWMiOiJlZjI1OWE4ZjBhMDA1ZjdiYjNkNjIwYTFhNTU5NzBkYjkwYzYyYzM0OGNiNTAwNmNiZTljYjAxZmJkNzAxZDMyIn0=

Lên mạng tra xét địa chỉ kia, thở dài, không đi nữa, có đi cũng vào không được.
Advertisement

Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!

Truyện mới hay dành cho bạn

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Tuyệt Thế Cường Long
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Đan Đại Chí Tôn
Thái Tử Bụi Đời (full)
Huyền Thoại Trở Về (full)
Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị
Võ Giả Báo Thù
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Binh Vương Thần Cấp
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full
Thần Cấp Kẻ Phản Diện
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
';
Advertisement