Tất cả những thí sinh đã thông qua khảo hạch tại nơi đây đều được phát y phục đệ tử Tọa Sơn tông. Đồng phục chỉ có chung một kiểu dáng và họa tiết, với màu chủ đạo là đen và xanh lá, của nữ tử sẽ có thêm màu xanh lục và trông mềm mại hơn. Hoa văn họa tiết mang màu vàng kim được thêu rất tỉ mỉ, đa phần đều là cảnh núi non, sơn mạch nguy nga hùng vĩ.
Đáng chú ý nhất là đai lưng của các đệ tử, dựa vào màu sắc của đai lưng có thể biết được thân phận của người đó. Đai lưng có tổng cộng ba màu gồm trắng, xám và đen. Đai trắng là đệ tử ngoại môn, thuộc tầng lớp thấp nhất trong tông. Đai xám là đệ tử nội môn thông thường, tầng lớp trung bình. Còn đai đen đại biểu cho đệ tử hạch tâm, thuộc tầng lớp cao nhất.
Đa số những người tại nơi đây đều mang đai lưng màu xám, trở thành đệ tử nội môn thông thường. Diệt Chúng Sinh cũng như vậy, đối với hắn thì kết quả này đã là tốt nhất rồi, mục tiêu đặt ra đã thành công đạt được.
Có gần 20 người được phát đai đen, trở thành đệ tử hạch tâm trong nội môn, là những đệ tử có thân phận cao nhất trong hàng ngũ Luyện Nguyên cảnh. Những người đó đều có tu vi cùng thực lực phi phàm, quan trọng nhất là tư chất ngút trời, tiềm lực rất cao. Tất nhiên bốn kẻ nổi danh nhất tại kì khảo hạch đều có mặt trong số đó.
Đặc biệt, nghe nói Liễu Băng Nghi và Tiêu Huyền còn được vài vị trưởng lão trong tông muốn đích thân kiểm tra, nếu có thể vượt qua sẽ trở thành đệ tử kí danh của những vị đó. Nghe xong ai nấy đều hâm mộ vô cùng, rất có thể hai người này sẽ trở thành đệ tử của những cường giả cao cường kia!
Sau khi nghe lão quản sự đầu trọc giảng giải về những quy tắc cần lưu ý trong nội môn một lượt, thì tất cả mọi người đã được giải tán. Bọn họ được phát cho tấm lệnh bài biểu hiện thân phận đệ tử nội môn của Tọa Sơn tông, cùng đồng phục của mình, sau đó trở về Cổ Sơn thành, ba ngày sau sẽ là ngày nhập tông.
eyJpdiI6IlljK3JxXC82XC9lN1p6Yk0yMGxUbHFcL2c9PSIsInZhbHVlIjoiRHo1UExNWVVnM3lDaXgyaStWcXBGNjh4ZlNcL0g3azZxajZLbkRTN0VhNXl3S2JRekVCeUJ3djhVNklFS3h2WXNZMkR5cFU5c1pVMHRUSVlQNUw3clFvUWtIekJCZ1hnSWtIbUpSMWRqWmllTFZPZFdKblBGbFVvZEJUalU2U0E1SFlFQ3JYemRPWEhacUw2cDV0WmhPcHA2YlgreE5mdEY3ZDQ5S3R2OXJiV3FIM3hsR29rcnlQMWU1aURkOWVaUFdEQXR1UUhFQTVkUmdGeCs2QzJrN3lEU2ZQaWJIVVpwYUhKVUNpbUtPTGpmaXZPaWFLMFg1RUFCaXFKcEg4SHNnNXZOSVJlWlIxcXB0WUlOcHdwRlhSaExiK01UQXlFdVNxSDFXbzZKcE5zcEJFUEV5WWs3MGpCN3lHUDQxVm8rbTRjUjdpOWtjY1QxZ21nTEd5Zlc1VmZreEVNSHBIQkUxcDlxYkNnMWpMMzdWTDVJb2NPVWtDRDhHR21ZUzd0TkF4Z0VCQXY5TEpDUVwvOGFrUkk5QlF0UnJQUUVXazFLcm5xMzhxblQ0bHlDU1RVdWxrakxKZzBvUzJwS055NzhOK3lwRURCUFRJUXFiNHdQdjNxTGN1TzhzWFNRclVPY21HaE5oUGJuQjJDd1MwbXRtUmNwd3VuXC9lU3ZcLzJoVkNzOXVjUHBUelBPUk5DdjZaZVh3OXRYK1NuY2ZWUENveFNFd1pmQzlkc1JWUzJuVW1PZkNFRGFtTUFvOVFPbnNVczBGdVlXT21GbGFzXC9ic0VLcm5DQ21lZmp6TXZ2aE1cL0FpNW03NWtrVUM2eGRWUUhZcm1nMDhPMU1BdnZMeUVyWFwvRmFWYVV6Mm5cLzJVc1dDM3U4TDhUSmkwNEhUdThkWkd3bVg5Q01KN0VyNTRLdk9meGlXbjdla1hUc2srUVV3RFFBcEdvdWp1a28zXC9mUmwwVjBVYjkwXC94NjJyTGxDblwvWFwvVk9uZUxuYTFQT242amMwTWlwZjM2eUV3bGlHOEpORXpyMDFDMlJ4Vys0bUMrTk9TbHRIeXZTNzB5cHpQMEdqZmxaa2lHM2FDZVpDc012elwvcFRJUkdiUXFReUNHamRQVUxNUm5kNnNIbHBvSnR3cTRnQ2hzVWNOemtHQkl6dng1RDJ4VlwvUEk0TEdzRGdwWitRMnM3MFNrREJkZVJ0S1pGQlpmeks4NDFhUW1jamh3XC80N2UyOWN5d0doMUlQekJXc3JKd0kwb3FvWmpqbWVPVUdCOUNYWWJBMm9JZWcybEFESkwxWFRGZ0puVkZ1SlFLbXNkOGNRSlpURFR2ZTVYd1wvYll6TUF4cGZcL1A1R2p3VzlFZU0zTTVpZ3JSblNuUVRuSXdSN1wvbURrd1ZtYW9KY3E1ZjVuS1V2RXJ0TklYMFBqNkk0UVwvZzJlVXlpZ3NLWmpmbWU1WnhjSWl0b0tUeWYwYzhlZ1BJc1prNnFwQWZObVJseDdUejZFbllYTThudkc1NGtqNmtWN2lDN1hMeUp1SHh1TklsbEhodDRoOEIyendJd2twc20wZ240SXA0a3V4bldYamlLVTZGbGtMOFJBTXJvWTNTbFFcL3J4NjR1Njk0WGNLcG1MRWs0ODVnbmtCYzBmYmY3SWc3M21XZGFCZjdGd3ZWTVErb2s3OGtyeUtZdmJ0QVBhYnBEWEFnR1ByZDBqSEUreVdzSTRHQUhaRXd2K2V4bm1YXC9uMUZRNDVjYXQ3Zk5ZYVlSR1FzNVlIN0pWWU5cL1hndnlMT1RQOWdtVWRvR29VT1lQbUdBbDBIT1FYbTB2SlZKNTdrbWR5WlJ0SnFDZGFSMzg1QU5PbUM2Z0FuTUhXR0k3MjdOZ1hXbUVIZmNcL3hBXC9rTDFDUnZjOFJhdlZ0djRKSmZnWTBtXC91d2h1N2p5U2JybWN2bW9iNHljdXVsXC9xUFJ6YWNaazg0MENHVnNpdlpHRzZ0dnEyWVUzQ251NzVxN2lYRUgwcmxsM05lOERHRzI4Uk11R3JKNUthXC8rUWpocktrMHlkYjZKVFhXOXJweVk5WlQ4SDRFUE44NTVDMmRaZ2lYNjl0U1VnWkcremg4N0pGY1YwWDJnYlY4ekcyYWkrTU16UVY0cFlRellxa1J4d0ZJb0VQTk53eTdpVkoxSzc0UnlvR3h2dk1qKzVaa3ZVVVwvdkt4eFhuejZDYTNcL3RLc0JNeWxvUDB5TU1cL1grdVRoZkNlK0ZlNDVNZnp6Rm5iWmQ2U1VwOGp0R1dyODBCMEZtQ1JZQWswWGw4Njl6SzRENzNSXC82WXF2c1wvQXM2cVJRS2Y0OXdxaDQ3UkY1TVwveTZUS1wvSzRPSUcxbFwvZnBsMFVzd3RNSldPZWE0Vit3OXA5MmNUWTkydDZPU0xWWGtGUyt1UFBubDhNaThoa1E5ZWthRW9PQVFzMkp2Vm5HM0o1NXlNbUxlTHJyeUd1UWN6eWNWak9aeERuU2ZIZGc1cVVJRCIsIm1hYyI6IjBiMTMxYTllN2JkYTk1MGMzY2YwZDk1Y2RjYzE1OWYyZjJlMTQzMGI4NmEwYjY4ZmZiZjNlNWU2YjQ1ZGU4YjQifQ==
eyJpdiI6IjNcL3owSExEMVdmdUJpYVpqNGxBcVhnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkxudVwvV0xtMkJ3ZkdFMzYwUkhKUDNCbXhmd0U1a3JCZ25BMXpTc0F3djNzUnFpRjIzS2RhVkVPMDM0ekVDWU42dkxsY2ZnNGJlN1hBU0J1TnBacUNSU29mQ0V2Q1pIOEZ1NktacFdMZkNaTT0iLCJtYWMiOiI2OTE4NjA5MzZlYmFjZGVmMzE2ZmU0MzM2Y2ZkNzg1NGQxYWMxZTA0MGQ1ZTA3N2FjMDNjNjI5YTY5NTI1MTY5In0=
Ngày hôm đó, toàn thành sôi trào, khắp các quán ăn, khách điếm đều tổ chức ăn mừng. Gia đình, gia tộc, thế lực của những thí sinh thông qua khảo hạch đều ăn mừng rất khoa trương, có nơi còn bao ăn tất cả những khách nhân khác.
Những kẻ đã tử vong thì không còn được ai nhắc tới, còn những kẻ thành công vượt qua thì trở nên nổi danh. Đây chính là giới tu hành, chính là chuyện bình thường trong giới nguyên sĩ. Kẻ thất bại không đáng được kể tên, còn kẻ thành công sẽ vinh danh rạng ngời.
Tại kì khảo hạch lần này có không ít thiên tài trong các thế gia nổi danh đã bỏ mạng, nhưng người thân của những kẻ đó chỉ dám cằn nhằn khi ở trong tộc, chứ không một ai dám lên tiếng trách vấn Tọa Sơn tông.
Trước khi tham gia khảo hạch tất cả các thí sinh đều đã kí tên mình lên tờ giấy kí tử rồi, sinh tử dựa vào thực lực, Tọa Sơn tông sẽ không chịu trách nghiệm. Mà cho dù không có tờ giấy kia, thì cũng chẳng có thế lực nào chán sống mà trách cứ con quái vật khổng lồ đó cả. Họ chỉ cần tùy tiện phái ra một vị trưởng lão, đã có thể san bằng mấy cỗ thế lực nhất lưu rồi!
Diệt Chúng Sinh trở về phòng trọ của mình, hắn ngủ nguyên một ngày mới tỉnh dậy. Sau ba ngày không ngủ tham gia khảo hạch, luôn phải tập trung cao độ cảnh giác mọi thứ, thân thể luôn hoạt động mạnh, thì giờ đây hắn đã rã rời.
Khi thức dậy, khóe miệng hắn vẫn còn vương nét cười. Mục tiêu đầu tiên trên con đường trở thành nguyên sĩ cường đại của hắn đã thành công, hắn đã trở thành một thành viên trong cỗ thế lực đỉnh tiêm trên đất nước. Vừa rồi ngay cả nằm mơ hắn còn mỉm cười, hiện tại trong người tràn đầy sức sống.
Đến gần đêm ngày hôm đó, sau khi nhận được một tấm phù truyền tin, A Diệt liền đi tới một tửu lâu nổi tiếng trong thành. Tại đây tập chung những tán tu đã cùng hắn đồng hành trên một đoạn đường trước khi tới nơi này, hôm nay bọn họ muốn uống với nhau một bữa, coi như tiệc chia tay.
Trên lầu năm tại tòa tửu lâu to lớn này, quanh một chiếc bàn lớn có đầy đủ năm người ngồi nơi đây. Trong nhóm bọn họ chỉ có duy nhất A Diệt đã thành công thông qua kì khảo hạch, chính thức trở thành đệ tử nội môn. Còn bốn người kia tất cả đều đã bị loại, giờ đây là đệ tử ngoại môn, vài ngày nữa mỗi người sẽ bị điều đến những nơi khác nhau để được huấn luyện.
Gã đại hán Thiết Trụ bị loại vào đầu ngày thứ ba, hắn bị một kẻ cực mạnh tấn công tới trọng thương, đành phải bóp nát viên ngọc. Hai huynh muội họ Mục loại vào trưa ngày thứ hai, tên mày kiếm Mục Bình còn bị trọng thương không nhẹ, khi bảo vệ cho tiểu muội của mình trước kẻ địch.
Nữ tử họ Cơ là bình thản nhất, vì cô ta biết chắc thực lực bản thân mình chẳng thể thông qua được vòng khảo hạch này. Thế nên sau khi săn vài đầu ma thú để kiếm ma hạch, thì cô ta đã chủ động rút lui vào cuối ngày đầu tiên. Lúc này trên gương mặt cô ta mang theo nụ cười rất thỏa mãn, chắc hẳn trở thành đệ tử ngoại môn đối với cô ta đã là thành công rồi.
“Sau này cũng sẽ có không ít cuộc sát hạch để đệ tử ngoại môn nâng đai lên thành đệ tử nội môn mà, còn nhiều cơ hội lắm mọi người đừng ử rũ nữa.”
A Diệt trông thấy ba người kia có vẻ còn hơi buồn phiền liền cầm chén rượu lên nói như vậy. Thấy thế những người khác liền nâng chén lên cụm ly đồng khởi, ai nấy đều muốn mượn trận rượu này để rãi bày tâm sự.
Đa phần khi mọi người nói chuyện với nhau thì đều hướng đến phía A Diệt, đều nói lời chúc mừng hắn, rồi hỏi hắn một vài tiểu xảo trong thực chiến. Thông qua được kì khảo hạch không phải là dễ, hơn nữa bọn họ đều nghe nói A Diệt có mặt trong trận chiến với ma thú tứ giai đáng sợ trên đỉnh núi, nên đã ý thức rằng thực lực chiến đấu của hắn mạnh hơn đồng giai nhiều.
Chè chén đến đêm khuya, bọn họ mới chịu ra về, hai lỗ tai của A Diệt cuối cùng cũng được giải thoát: “Không ngờ mấy tên này khi có rượu vào người lại trở nên lè nhè như vậy.”
Giữa đêm, họ Diệt chậm rãi bước đi trên đường lớn trở về phòng trọ, nữ tử Cơ Thanh cũng thuê một phòng tại tòa khách điếm gần đó, nên đi cùng đường. Theo như A Diệt nhận thấy, nữ nhân này như một con hồ ly gian sảo, tâm cơ âm trầm khó dò, biết nắm bắt thời cơ.
Hai người sánh vai bước đi trên đường, đôi lúc trò chuyện vài câu, chủ yếu là cô ta kể chuyện còn A Diệt đáp lại vài lời cho qua. Cả hai đều đã uống không ít rượu, tửu lượng của họ Diệt rất cao nên lúc này chỉ hơi choáng váng đầu óc một chút, còn nữ tử họ Cơ đó hai má đã phiếm hồng, nói chuyện đôi lúc đứt quãng.
“Diệt sư huynh che giấu kĩ thật đấy, khiến sư muội rất bất ngờ luôn.” Ánh mắt cô ta mê li nói.
“May mắn mới có thể vượt qua được khảo hạch lần này thôi, không cao cường gì đâu, Cơ sư muội quá khen rồi.” A Diệt khách sáo đáp.
“Ha, may mắn mà có thể thu thập được hơn 300 tấm lệnh bài cơ đấy, sư huynh thật biết nói đùa.” Cơ Thanh nhếch miệng cười, nói lại một câu khiến A Diệt giật mình. Hắn liền quay đầu sang nhìn cô ta rồi hỏi:
“Làm sao Cơ sư muội lại biết được chuyện này?”
Nụ cười thần bí hiển hiện trên môi, cô ta đáp: “Sư muội quen biết không ít với các vị sư huynh đang giữ vai trò chấp sự tại ngoại môn, vậy nên hỏi thăm chút là sẽ biết ấy mà.”
A Diệt cũng chẳng còn gì để nói, hắn không ngờ đám chấp sự ấy lại chẳng giữ mồm giữ miệng như vậy.
Đột nhiên Cơ Thanh chồm lên, đưa miệng ghé tới gần tai hắn ta, sát tới mức hắn có thể nghe rõ tiếng hơi thở của nữ tử này! Môi mọng cô ta hé ra, giọng nói như rót mật ngọt, khiến cho A Diệt nghe xong mà đơ cả người.
“Đêm nay còn dài nếu cứ thế mà về phòng thì buồn chán lắm, không biết sư huynh có muốn cùng sư muội đi làm một số chuyện vui vẻ hơn không?”
.......
Sáng sớm ngày thứ ba kể từ khi kết thúc khảo hạch, hơn ba trăm nguyên sĩ trẻ tuổi đã mặc sẵn y phục đệ tử nội môn Tọa Sơn tông một cách rất chỉnh tề, rồi đứng tập chung tại trước cổng chính của Cổ Sơn thành.
Ai nấy đều mang một vẻ mặt háo hức phấn khởi, khi chuẩn bị được vào bên trong nội môn tu luyện.
A Diệt đứng bên trong đám người đông nghịt này, với diện mạo cùng khí chất của hắn thì tất nhiên sẽ chẳng có một ai chú ý tới. Hắn cũng đang cảm khái cùng phấn khích giống như bao người xung quanh, vì từ giờ sẽ được tu hành lâu dài bên trong Tọa Sơn tông!
Cuối cùng, một bóng đen lướt qua trên bầu trời, khi mọi người nhìn lên thì phát hiện, cái bóng to lớn đó chính là một đầu phi cầm ma thú tứ giai. Trên lưng con thú này có một thân ảnh, đó chắc chắn là quản sự nội môn của Tọa Sơn tông, tới đây đưa đám đệ tử mới này tiến nhập bên trong nội môn.