Tiếng gió gào sấm giật vang lên chói tai, một đạo độn quang phong lôi bắn vọt ngang bầu trời, khiến vô vàn cây cối phía dưới cánh rừng bị lực phá không kéo gãy đổ. Luồng độn quang xanh sẫm này có tốc độ nhanh gấp đôi âm thanh, đang truy đuổi theo một thân ảnh nam tử phía trước, bay cách đó chừng mười dặm.
Tuấn mỹ nam tử đang cấp tốc phi hành, hắn có thể cảm ứng rõ ràng một luồng thần niệm mạnh mẽ đang khóa chặt mình, giờ muốn tạm thời ẩn trốn ở đâu đó cũng rất khó. Hắn đã chuyển sang trạng thái ma tu, để có thể bay được với tốc độ cao nhất, vì hiện tại khoảng cách còn khá xa, nên kẻ đang truy đuổi sẽ không thể nhận ra khí tức của hắn đã biến đổi.
Dựa vào thần niệm mạnh mẽ của bản thân, lúc đứng tại phía trên quảng trường quan chiến, hắn đã nghe loáng thoáng được đối thoại giữa những kẻ mạnh kia. Đường kính 500 dặm bao quanh nơi xảy ra tranh đấu, có người của đám Bỉ Ngạn cảnh ấy canh chừng, vậy nên dù hắn có tốc độ đủ nhanh khiến kẻ phía sau không thể bắt kịp, thì cũng sẽ đến lúc bị cản lại.
Với mức độ chịu đựng của nhục thân A Diệt hiện tại, thì dùng tốc biến phù cũng chỉ có thể thuấn di đi xa được chừng 50 dặm mà thôi, vẫn ở bên trong phạm vi thần niệm cảm ứng của gã Bỉ Ngạn cảnh đang truy đuổi phía sau.
Cách tốt nhất là khi bay gần tới khu vực canh phòng của đám cấp dưới ba gã Bỉ Ngạn cảnh, thì hắn dùng tốc biến phù để xuyên qua luôn, nhưng từ đây tới đó còn hơn bốn trăm dặm nữa, trong thời gian phi hành tới đó không biết hắn đã bị kẻ phía sau bắt kịp bao nhiêu lần rồi.
“Vật kích phát tốc biến phù để ngươi sử dụng, sau mỗi lần thôi động phải mất chừng một ngày để nạp năng lượng, nếu có thể dùng liên tiếp hai tấm, chắc chắn sẽ ra khỏi phạm vi cảm ứng của kẻ kia, giúp ngươi có thể tìm nơi ẩn trốn.” Thanh âm tiếc hận của Ma Quân vang lên, y hiện tại cũng đang rất căng thẳng.
eyJpdiI6IlRZZ3NVV3gwS2Q4V0Z6Yzd6RW01bVE9PSIsInZhbHVlIjoiRnI3TzBuOUxvQ1ZuMUlzSmlOTUtBZWhHVkxTMDdGcVNjd3owc2lMY0ZxZVBXYUdKaDlRVUE5Tlp1SnhreEErYkREa2xKZXVuaHRkNVpzOVgyd0Zsd29RMGd3NVMwSU1JR3MzS05QQTNiQkRcLzJhczBPajlSc2xmZzlLRWVZOHh3TDRsT2RNXC9UeEtaXC9sVjB4QUJReUI1aVZ6VVwvWVZlTDhIZGEzbHp4dGlzZkJiZHRPS05mY1hEMFVBaFdhdnl1N1FoWnJJd3dLUlwvckF4OFRRU0lKZnhGSGRjODR0TmFvSHR6ZGVTT1lJT3ZvcHgrcFR4ZlRuRGZ5RTF0SlpYSURrYm1TbVRjVXhhV3RkcGRhMzczNU05V29WWDhnZk9xbjlpR0lQbjRFK3M1XC9uS2E0NlEyeUMxaVdxeXZUb3RmS2FXYjF6M0hjQnNyVzR1TjUyRlBBcXFxMk41dGhlbzhBZk1aTEtJUEhaNnpGT2YxZGFvVFBwcnNXNG03Yks5Kyt5U3JXcDhFbnR4R0daeUp4OUZObVB0MkF5Umt5OVRtSjZvY3N5T1lTVFRRc0lheEk5RHlFeUFnbmtaMXZVeUNHNVJvWitIK1BaWTdsXC9tRlhCczJ4OU8xdUNuNFwvQ2Q1S3AyZENKNUJyc091Vk9ZQ1NLMFFZbWkrYzBpYlFDTzE1Sk8zcjNTTzdrblBzYVJzanJzam52a0Jrc1pvTlV3XC9qVnpWYjJSXC9wc1ZDMzlXMzFONk8rbjdcL2tnRHR5OVZKWlRFZUhhVWFtQ2hNSzZjTEkrTlVCUmZjbitzVWtnWUNxOUpDSVZBbE5CdFRmUTRaSmE1VmFxZEF5cDkyV0tjbmd3aW1pdkpOQW5yUEZ0NmpOdlZnVzB4clo2TlN0YWxGV2hWdlhMNWI1RE1Tcm9BTEpXeDZyM1NvZUNVOXNZSGtcL0J3MnZaTTg3Z21wY1JRcTNZRlYraFBsVUFIWUJcL0xDdUliTU11NFcwWk82WXNaVjBsYjA0dThOOEpVXC85ejVZcUxjWVlWOW1QWmRCSkZ0SDBwWWhcLzMxTVJmcWMrY3IrZGNyakk1RkFqVVBFbzk0WjZqb1JIa3h1dlRpc3lnYkpUQUo2R2VOclVUcjg1T0pZbWV4ODJGRGs3eGI0aE01cWRlZ3pYMGFSQlQyVFZ3RXI5K3dEbXRKR2ZldWduZHd2Ym5QTnE0VWNMckczUWFjQUpJUFYzTDdyeHp0QVpKZ0w5NGlFZmlFdnY4enY1NFF5WUwzQzRRRFVEK0lYRXdLSklpU3pKNE1Dc0ZndVRIQVZ5eWdVRUIyOWRjSFlzMTEyNDBLS2pLc21PQ3ArSzNyMHJuRVwvU3NtWlJoSDByWXNsUTdHRDY4dDRqaGNZbDliaytPRGJJN3UwV1ZOWlRFQWt6c1RvKzlRNnE1Vnk5NEc4eXpEdmFGUHFaXC9aT0hrQ0FFbDFmY3FhNGhXRGlHT1hjNlUzd0d2ZTFcL1lNd3J4a2plK1UwbktcL21sRXk0MWpacmNhWXV6MVR1MkVJTEszK1l4NCtLclpiWWc5K2dBTEhyQ1ZMMlByYjRFdjM3VXUwakdwTWU1Y3djdE5TN3c1bndKTmVReEhYR0xSa092bHQzNlQxQnBKNmZwZHBBM1ZnNDd1b0U2QmZ5MTVyYW04ZXpiUUcwRnVyYkZqZ2NJQmROaElRaEJiaEhMUDN6eEFqMmZLTWx5TlpnTGxzV2d6MnZoOEQrUmxnSDB1VTVGU2tBeEdRbFJPQVlEYVk1RDQ5bUk0S29CbW9DMnR1SExKaFUwZHBLSjZJdVVIam04UW00c3lHVnJVbVg0M0o4VFpVeXQ3TUFlcVl5S1VaZlNNT0lnQ0gxXC8wbDM1ZHUxVkJtY0lQV3JmQnN4a3hUdVZ6WnJQRjFqaWhmRHNcL3M0dlpYbURTUnRWK3NhQysrcndsanFvMzJwNXVESjE4cnUwUE1vNnBlbUxcL0lYSEV6T1ZoV21Na0dzMURpZjJrbDF0MGN5K0gxUlAwZmN3ZVpOZTZrMTBjSU95S3BsTFh1MzdDZ2Y4NVBDZGJqb2xPeCtMYnY1ZE1JOHlDUUk4eWtSdjRYTms0M0lnd0NhN0hCU0dVd3l0WFNoaWJvOGFUOUU1a29JaDdqM3FWRzlGS1wvWWZhR3RiNlpPbFFmc2dIVXQxaTBzaUYrNm5lOUg0V1ZpV1ExKzBFUHVvM1pGYUs3S3hQYkZoakxxNktHWTZhVzdxelY2N3hJQlg1ZytKdlFrc3hWU0s4TWt1T1lvMVcrbEh2T0lYMk1CcEZkVjBoXC9PdTJsdXhHdFJLbU1oVjlKWWE4eFFodlJncXFua1dTUnB0Q3o5UGFheEVIS0IwUFNndVpUN0J2cERwQk1XMVFpS29cLzZ2ZVprUUJKekkxRWRsT0hjNVhrXC8zZ1d6ZFhQd1VoaUozVGJVeUI4YkZSdWVuNXFJMDlJZ0M5ZTFLenNmK3E0MjVYd1FXRFhpc3dPOTkybEFkWDJpOERPbE5nTkk3Mk5aQzlxVGFsNlJOK1BFZUI2OFA0N1NLM3ZJbFBDbVplXC92cmR6TUlrWWczSWZTWDdsbzdcL1B0UG9IU2tPNGM1S2RCc0dKbGd4TkNIazNRSFJFWDZaQW8rbnNnUVZWbzl3SjFcL25UZ2x2QWQxdm16eU1hdWthMDMxWjJQRVNqTGQzakhRSUpGZ041MmRLZVRyZm5aME9md09PWFQwUVNlajEzVVZlYXdYRHFKckRsWjljZXVpSFwvUDJCRFU2MEhPMmI2VHdsdjdjU25ESVBGcnhaOUJpYzlidmxvN3RyQUtvbXlIZHE5cFR2RkJuR3owMDFxMTljaUd6emhiMWljRVI5bE9NYno5Q3BmYUsrXC9MNzg2TUV5NWsxT0hiSGhNdHM3XC9JcDZXZjhNZndpSGJ3RDFvV1R0SncwaXpldHZaTm1pZFZ6dWxtYkxpT1wvamt2Z3F5NUZqOUdvK2VcL2FscU5Ya0JOeEYzIiwibWFjIjoiMTEwZjJhNDUzZmE1NTZjMDgxNGViMjg4NTk4ZTY4OWRlYjY4NDY2NDk3NjM0YTk1NmEwZDkxNzlmOTVmNGJjMCJ9
eyJpdiI6Im02elwvMVA3aURKZG16NUFwdWhBZnR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkdPQ3BjNGpJOG5JWHNsUzY2XC9tbmRpSTFCQ0xwTGJLRUh5YU1MOFh0K1p6dlVFcFZVYXlBbTZaVlF3am9UcjI5SUo2ek9iTThFVkNiS3lPRGI1aXd1b3RQQVJRVnlNVGluZW5aVVV0YitnMD0iLCJtYWMiOiIwNDhkY2U4MjY4MzNlMmQ3ODhmYzQ5NjNhNjAxNjQyNzA0MzJmZmIyZGIzNTg2NjZiMzM1MjZjMmEwMDg2Zjg2In0=
“Không còn cách nào tránh chiến được rồi, thời gian trước lúc nghỉ ngơi điều tức tại quảng trường, cả nguyên lực và ma lực trong người ngươi đều đã kéo lên tới trạng thái sung mãn nhất rồi chứ?” Ma Quân lên tiếng hỏi.
A Diệt đáp: “Tất nhiên là rồi, tại khu vực quảng trường có trận pháp tăng phúc khôi phục, nên rất nhanh ta đã đạt tới trạng thái đỉnh phong, vừa rồi cấp tốc phi hành bỏ chạy mới chỉ tiêu hao đi nửa thành ma lực mà thôi.”
Ma Quân ngưng trọng nói: “Ta biết là nguy hiểm nhưng giờ chỉ còn cách chiến một trận mà thôi, thần niệm của ngươi cao như vậy nên chắc hẳn ngươi đã thấy rõ tu vi của kẻ đuổi theo phía sau, hắn chỉ là một tên tân tấn Bỉ Ngạn cảnh chưa quá ba năm, bảo cụ bản mệnh có lẽ còn chưa có.”
“Sau trận chiến với đầu yêu soái, tên này đã trọng thương không vừa, dù có dùng đan dược với phù lục cũng không thể khôi phục được là bao, vì hắn luôn phi độn cao tốc theo chúng ta. Hơn nữa trong trận chiến mà ngươi quan sát được khi nãy, có thể thấy rõ kĩ năng chiến đấu của tên này chỉ ở mức tầm trung, không quá đáng quan ngại.”
Diệt Chúng Sinh hít sâu một hơi, tinh thần hoảng loạn chợt tiêu biến, chấn tĩnh tinh thần, chiến ý đang dần tăng lên. Tồn tại mạnh mẽ mà trước kia hắn chưa từng dám nghĩ tới sẽ chiến đấu với, khi tu vi còn ở cảnh giới hiện tại, giờ hắn lại phải đối đầu thực sự.
Hắn lần đầu tiên quay đầu nhìn lại, chiến ý bừng bừng, đôi mắt sát khí nổi lên, mở miệng cứng rắn lên tiếng: “Nếu đã không thể chạy thoát nổi thì chiến một trận thôi, chẳng lẽ kẻ vô địch tại Hiển Hóa cảnh như ta, lại phải sợ một gã Bỉ Ngạn cảnh đang trọng thương!”
Vô số trận kỳ từ người hắn bay lên, sau đó bắn đi khắp bốn phương tám hướng, một số vật khác rơi nhanh xuống mảnh rừng phía dưới, sẵn sàng lẩn trốn chờ đợi cơ hội phục kích. Mái tóc hắn đã trở lại màu đen, nguyên lực nổi lên dồi dào, Phệ Huyết chiến đao xuất hiện trong tay, phiêu phù giữa trời chờ đợi luồng độn quang đang bắn tới.
Rậm rạp đao quang đón chào đối phương, luồng độn quang phong lôi nhanh chóng hiện ra thân hình, vung tay tạo ra một luồng gió lốc đánh tan những đòn công kích vừa bay tới. Sắc mặt Lôi Dũng tức giận gầm quát: “Tên tiểu bối ngông cuồng, dám cả gan công kích ta cơ à, còn không mau quỳ xuống nhận chết!”
“Ngươi cũng chỉ mới vừa tiến cảnh chưa lâu mà thôi, vậy mà đã to mồm như thế rồi, để ta xem thực lực ngươi có lớn được như khẩu khí!” Thân ảnh A Diệt thình lình xuất hiện trên cao, lao vọt xuống hướng thẳng đỉnh đầu đối phương, ánh long lục sắc gào thét đi theo lưỡi đao bổ mạnh xuống.
“Ranh con ngu muội, Hiển Hóa cảnh cao giai và Bỉ Ngạn cảnh tuy chỉ cách nhau một bước, nhưng chênh lệch thực lực như cái rãnh trời, để ta cho ngươi sáng mắt ra!” Thanh niên họ Lôi cuồng tiếu cười lớn, trong tay nhanh chóng tụ hợp nguyên lực, sau đó đánh thẳng lên cao.
Một trảo lôi thủ bắn lên, đánh tan lục sắc ánh long tuyệt kỹ của A Diệt, thân ảnh Lôi Dũng chợt lóe đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, một cước tung ra đá văng họ Diệt bắn lui cả mấy chục trượng!
Thanh niên Lôi Dũng kinh ngạc lên tiếng: “Chiến đao trong tay ngươi vậy mà lại là một món bảo cụ Địa giai, haha, không hổ là kẻ sống sót đi ra từ hiểm địa Nhân Cổ, xem ra trên người ngươi có không ít vật giá trị cao đấy.”
Lòng tham nổi lên, họ Lôi bắn nhanh tới phía đối phương, chuẩn bị ra đòn kết liễu, thu lấy bảo vật của tên tiểu bối đáng ghét này. A Diệt lúc này đã đáp đất, hai tay tức thì bắt quyết, khiến cả khu rừng xung quanh như sống dậy, hóa thành kẻ thù của tên họ Lôi kia.
Mắt thấy đầy rẫy cành cây cùng dây leo lao tới, Lôi Dũng hừ lạnh, hai tay vung vẩy vài cái liền đánh tan toàn bộ. Đúng lúc này có một đầu tử sắc giao long bay tới, quấn quanh hắn ta rồi không ngừng há miệng muốn đớp lấy, khiến hắn tức giận tế ra một thanh phi đao được bao bọc bởi lôi điện, chém vài đường triệt tiêu giao long.
Lôi lực từ phi đao truyền tới chủ thể của giao long, chính là cây cờ lớn trong tay A Diệt, tức thì cả cây cờ bị lôi điện bao bọc không ngừng gây suy yếu. Lôi Dũng xuất hiện đánh mạnh một chưởng, cây kỳ tử sắc cứ thế tan tành thành nhiều mảnh nhỏ.
[Tử Giao kỳ - hủy]
“Tiểu tử ngươi còn có chiêu gì thì dùng nốt đi!” Lôi Dũng cười giễu cợt lên tiếng, nhưng đúng lúc này một cây cổ thụ khổng lồ xuất hiện giữa khu rừng, toàn bộ cành cổ thụ to dài sắc nhọn hướng thẳng tới thân ảnh hắn.
“Quốc Lâm Cổ Thụ - Khai Thiên Diệt Khả Địch!”
Lôi Dũng đứng tại chỗ tùy ý vung tay một cái, tạo ra một vòng quang tráo mờ nhạt quanh thân, đã chống đỡ được toàn bộ thế công đâm tới như bão tát mưa sa của trăm cành cổ thụ. A Diệt thì không biết đã tránh xa khu vực này từ lúc nào, thần niệm hắn liền thúc giục thứ đã bố trí sẵn trước đó, lúc này tức thì hành động.
Đột nhiên chín đầu Huyết thú khôi to lớn xuất hiện, từ khắp tứ phía bổ nhào tới thân ảnh nhỏ bé của tên họ Lôi, điên cuồng công kích hắn ta. Tên đó vẫn đang thong dong chống đỡ, không có chút bộ dáng khó khăn nào, trông chín đầu khôi lỗi thú xung quanh mà tấm tắc khen ngợi: “Ngươi vậy mà còn có chín đầu khôi lỗi lục giai, thật là một tiểu phú hào đó.”
Chín đầu Huyết thú khôi này thời gian trước A Diệt đã cường luyện chúng đạt tới lục giai ma thú, cả chín đầu với thân thể cứng rắn, hợp lực quần công, thì cho dù yêu thú đại tướng cũng phải bỏ mạng. Nhưng đối thủ lần này của bọn chúng là một gã Bỉ Ngạn cảnh, hoàn toàn không thể chạm đến một góc áo của hắn ta.
Đột nhiên dị biến phát sinh, chín đầu khôi lỗi tức thì phát bạo, vì trong mỗi một đầu có chứa một khối Hỏa nguyên tinh làm lõi năng lượng, vừa rồi đã bị A Diệt kích hoạt năng lực tự bạo. Tuy hỏa nguyên khí trong các lõi năng lượng đã bị tiêu hao không ít, nhưng lúc này phát bạo, uy lực của mỗi Hỏa nguyên tinh không thua gì phù bạo cấp trung của Bỉ Ngạn cảnh.
Chín vụ nổ kinh thiên liên tiếp bạo khởi, tuyệt diệt cả một mảnh rừng, mặt đất bị sới tung, bình địa lồi lõm, khói bay mịt mù.
Thân ảnh tơi tả của Lôi Dũng xuất hiện giữa không trung, gương mặt phẫn nộ đến vặn vẹo, ánh mắt trào ra sát khí như muốn hóa thành thực chất. Vừa rồi hắn còn không nỡ mạnh tay với đám khôi lỗi kia, tính sau khi diệt sát tên tiểu tử đáng ghét sẽ thu lấy toàn bộ bọn chúng, nào ngờ tên khốn đó cho phát bạo sạch.
Nếu ở trạng thái đỉnh phong, thì chín cú nổ vừa rồi hắn hoàn toàn đủ sức chống đỡ, hoặc nhanh chóng di chuyển rời đi để tránh nhận phải thương thế. Nhưng vừa rồi vì trong người còn có không ít ám thương, nên nhất thời chậm nhịp, giờ trên người lại có máu tươi trào ra.
Ngay khi phát hiện A Diệt, hắn ta điên cuồng lao đến, không còn vẻ hời hợt mà thực sự dùng toàn lực, muốn băm vằm tên khốn này, hành hạ hắn chết đi sống lại để hả cơn phẫn nộ trong lòng!