Thành trì to lớn nguy nga, tọa lạc giữa bình nguyên rộng mênh mông, được bao quanh bởi tường đá đen vững chắc, lúc này bỗng nhiên nổi lên dị động. Một cột sáng tại trung tâm tòa thành bắn thẳng lên trời, cấp tốc tạo ra một lớp kết giới khổng lồ, bao bọc toàn bộ thành trì bên trong, phòng thủ tới một giọt nước không lọt.
Không lâu sau, có một chiếc phi chu bị hư hại không nhỏ, cấp tốc bay ngang qua khu vực này, kéo theo sau là một đầu ma thú to như hòn núi, mỗi cú dậm chân đều khiến mặt đất nứt toác. Phi chu không cố ý bay qua gần tòa thành ấy, mà đầu ma thú dạng voi cũng không quay sang công kích, trong mắt nó hiện tại chỉ có chiếc phi chu trước mặt.
Đợi cho hai của nợ đó đi xa cách hơn mười dặm, thì tòa thành này mới thu lại kết giới phòng ngự, ai nấy trông thấy một màn vừa rồi không khỏi sợ run người. Một trung niên nhân xuất hiện trên không trung thành trì, đưa ánh mắt nhìn theo bóng lưng cự voi cùng phi chu, khó tin tự nói: “Đám tiểu bối này sao lại chọc phải một đầu súc sinh đáng sợ như vậy chứ?”
“Bát giai ma thú, còn là loài có cường độ thân thể cường hãn hàng đầu, cho dù là ta gặp được cũng phải bỏ chạy chứ đừng nói là bọn chúng. Theo phương hướng này thì có lẽ bọn chúng đang cố chạy tới Đệ Ngũ thành, mong rằng sẽ sống sót tới đó kịp.” Lẩm bẩm một phen, trung niên này liền trở về gia phủ của bản thân, an bài thủ hạ tiếp tục công việc như mọi ngày.
Từ khi phi chu Sở gia bị đầu cự voi truy sát đến nay đã qua hơn một ngày, theo lộ tuyến thì tàu bọn họ sẽ bay ngang qua năm thành trì, trước khi đến thành Đệ Ngũ. Nhưng tất cả thành trì mà phi chu bay ngang qua, đều cấp tốc bật lên đại trận hộ thành, không tiếp đón đoàn người bọn họ cũng như không hỗ trợ chống lại đầu ma thú này.
Vừa rồi thành trì duy nhất có Bỉ Ngạn cảnh tọa chấn cũng vậy, ngay khi mật thám của họ báo tin về, lập tức kết giới phòng ngự đã được thôi động, nguyên sĩ đứng đầu tòa thành thì không hề ra mặt.
eyJpdiI6InBFTXdLMGNzc0t1TmErXC9HbXpaUUd3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlZIQUgyYk5taHBGOWtNYmJpczl4Q0RvaVJacHd4VHdoS0JTcGt3bm9UQWhpWFkrMmxUV2NyZUxzcEN3M24wV0JVUGgrM3FHVXdpclkxck1Md1RRQ0cza0dNVW5Fa1U2WUhaSnk1bEF5QUZET1I2NzZHeHZWcVRPSUtNKzhHb2wzekJ1S09wZTBGY3dtVHE5djdXU0xVZDVpY1p1ZGpCdFp5UGVsNStWaDZyRFZxUnluWkNoNVFLdDlpSWdEbjg5TTcrOUNQYTlcL1l4bjQ3QXNEZGdtdEVvNVBIVmI1Ykpsa1F2d3poSHlJVXF4dDZHbE5zRklqbDlva280bk9mbDhKZllJRHhjWVJucThCXC9YbXM1VlN5a0tcL2xTdXQ1RkY2c1g0eUlURUJNbW9uc2lET0NOWlRYK1ZTSjB1V2VIWnJMeTlVS2Vya2JLQzZ5MlZCNmFOZzFGZXV1TTJFTFVDZXplZ1JsSHo1SDRxcWY3VkRKSGRUajhMNFZ2NitkT05nYzBjdElZNmt2Z2w2M2VtNmMrc0huamFyam5weFdpaWpXbzZkV2I0ZmhFMFVkTFhCSXpzaFNIXC95Z3VYdDMwaUxOQmtrRVFDbWdOWmRKMXBKaXphQVwvN2h5bHMxeFUrc1l2bkg5VDBiUENZOXBJUHgyV0dhaUh5XC9ndHNsbTBHWk1KQ0RIRU5cL1FQeTY2Tlg0N3VCVWd4S0JMSVZickppQ3FVdUxOWG44V2NhWk4yTEpWMkZLcDRzbG80XC8zWXZPUTUrUURnQmdlS0EzZjJ3Q2s0cnBhS3JjRDhTbGlvZ3VsRFlLYjRuVHI4NjVmN2pXUnlrVUlGZG8xckxLeklQU202NUJsZVl0bG1pbjJcL0VTSVF4MEdoVGVyeGJIOUJlaFVCQ1MrOTlCVlREVHlrXC8rZnVlM3pjeE1qN3FKbFhXNmZCQ3owXC9ia05hNXZtT3hYbithOWhPVVJSNlFDZXJLMGg1dUZYM2ltZUF6dVJETksraHRVc0JPVFhyYUlLZjhlTjBVbUhvRUF0b0tNNTdMYmVSVUQ0OWUrMmQ3ZjlPRmg4aTZ5elJheVVzbFp6YVExcElTK3BxaXV0OWNJUWhCZUdLMnRGbUd2bFY1Y3Vpd2xJVDNMSGUyZTlBdmtNcUJHdVZVbmtxeGdBZ1RSNldhc0Q3TWNtc3R1TVF4RVZcL25tbjd2NzhUMTBlMUZxSThYQ3hscUpJSXpBUzRITmF5Z0tOczNUV0NTeXBXWHJyQmtUZFVDYnpUenFWNGx3VzhVU3gxMTl1ODBTczBMMytLTXM4Q1BIUmNUNzVPWWlKcjNtQzBFSHc1eDBhSkxHeXU3citHUEpWT29mRTBMVkNuSEQyVTZoKzdaQVEyYjhOQTl5U2d5aTlzcG4xM1JpbW1LaDFoNGJPdEZ3N1JOTStHOENpVkxLNWJJa3lEK2NGUnBSak5JVUgwWjkxbThrRlYrcGdQcVFtcUF3akVGXC83c3JPTzlKaXZXNmhRWUtoeUVDckZSTnJIdnNPRWg2YlNMZTc3TU5EU0krMEdnTmtDSFwvQm9QcVo3QnRDR0t2WHg5ckIyc0x5MkhxemNXUENrMjZzTzBEREdCMXR3UXBGUXRieVp1WVJyYlNvbm4rM1hiYjlRYzhOSUJhZ2JiTUFhQWJFXC9RNnMrZnllVHdSclgyV1NFOFpQRGNQMlwvTmZDeEdzVkF4MmJYSzU3RXJ4UktCU2J4VTZ5dlhDeGZ1Rnl5QVh0MzV1TXFpMWpDRmxkQzVSODJMSWMrMGhqSmlHSDdQZVphXC94d1dnazRqelVTWDl4VFpWb052RkdQcnJYUzBUcGFMNElYRG1qYjRuS3dldlRaWFRFTlQ5S292UGEyZEw0TVcyTW9KWXQxeWM0MjhKRWlLXC9Qa1NqU3NYekJDZ3htenBFK3JKbGhZSHBLNm9NWG1sXC9RclhOZ2hHM3NVUHhoM2prTkg1UW1INXlDaFp6V2d2K3JQSWNGYjVjc1NPZWhDSkZtTmNreGxDbmFITDhYUmVkVTBFb2xwbzBGT3FGODhId1lwQk4yZ2pMXC95bmhQZm1DS2JTSVZ2MnRIMWVrNENRVEVWME1mblZnbzhMU1hKampYSE51SnN3MGlrYkVnRTF0bTJXRlwvWWYyV29ZTXV4NUp3NDdzWGJUNGdjazVXVWRNQUU3S0xiSWFZajIySVVmdDFZRHNGMXdcL2FcLzk3NXRWaXRPR3FIUUh5Tml4K1dzRWtOa2RhaWpaaE9mVTkxSldkOG00d3NXSHM2NUhqR0ZsM0NcLzBuYXh0cWswVU9seU03NHdaWmZFZnV4a0xOc3B3ZXFWWStJRmI5em85dHJJbmRvaHVhRXdLT20zbzE5TFh2ek5NWGRnbHhLY1hLNHpqaFl2ZXZ0S09UWjhkc1JYeUdXXC9DS3VqMURqckNEYjdTSTB5R1BuTkxpRmVYT3dhTFhpMTR6UFZSc1RZaGJpcVVjVllKZVVya0wyWXhCRHM5ZncrMkhpUWRkZFFXYkRkaHV5RWY3RUlmOXgzVXhpdFFDOU40d1Ira0lTTFwvVVRqMDVKYmQ5Z1A3TWZGaGZVYVg4NGx1OXdFNTIwRk1QYWR2YVRLazNJalBVdk5GRlZGYWEyMTBGc1UzVWxmeVRCTCtZVmxGZTZHemhVMURGVnZrdXBjQVNaYTVNcVhcL3pkdTYrTlBtY3NCUlRCSUd4NG9vbUNPQkNabk9NUk1iVUFYWnNMM2tIQWxuMXlHcDEzTUNjamZheFwvWnh6SmY5UndyemFOVHZjWmFRSUlwTDNXOCt3YmU4Y2lvT3hrV2c4NWROdGJGWVU3VVFkWGdFUWUzanVYY3VKMjJRPT0iLCJtYWMiOiI2YzY3MzQxZmJjZmUxOTQ0NzJjOGYyNDE2ZGYyYjkxNmYzZTAyODBhNDlmN2NjNTY0ZDVkOTY3MjUwMTdkYTczIn0=
eyJpdiI6InB6UXBkOHZoREhybHhDb1NkV1ZrNGc9PSIsInZhbHVlIjoiZXg0d0FCblkwZk5YNmgxc0EyK0FPc0ppOGMzclh2RVhhNGRSSTdcL29HblFXU3NHUnlnNm5FSnhHc3l3OWcrS296c2lTU3ZEeHdzTk5oN05BTUt3TlhwcTk3XC83dFBsWGVCWHBWSDl3SldHcz0iLCJtYWMiOiJiNTk5NmFkYmM4ZTM1MzNjYTViNjgxNWZkMzkwZDMwNTAyMDZjNGI5NWYxNmRlYTQwZjU3ZDM5NmExYjJhYTYxIn0=
Vì ba vị cung phụng này đã không màng hiểm nguy, ở lại cùng gia tộc bọn họ chống đỡ trước ma thú cường đại, nên Sở Khanh đã nhịn đau mà đưa cho mỗi người một khối nguyên thạch thượng phẩm, để họ có thể khôi phục lại nguyên lực nhanh chóng hơn.
Tuy nói trăm khối nguyên thạch trung phẩm bằng một khối thượng phẩm, nhưng có mấy ai chịu đổi thượng phẩm nguyên thạch để lấy trung phẩm chứ, không những nguyên thạch cao giai có nhiều công dụng lớn, mà số lượng cũng khan hiếm. Bỏ ra ba khối như vậy cho ba vị cung phụng, đã là cái giá cuối cùng mà gã Sở Khanh có thể thêm vào rồi.
Luồng sóng xung kích lại phá núi mà bắn tới, mười mấy gã Hiển Hóa cảnh còn khỏe liền hành động, tiếng va chạm lại vang lên, mấy thân ảnh lại như thường lệ là bị bắn ngược ra sau. Những nguyên sĩ mạnh nhất đã khôi phục lại phần nào, đứng dậy đi tới đứng tại điểm cuối phi chu, đề phòng nhìn đầu súc sinh đáng ghét đang đuổi theo.
Khoảng cách giữa bọn họ và cự voi sau hơn một ngày đã kéo gần lại còn vài trăm trượng, mỗi lần cái vòi cự voi vung vẩy, đều có thể bắn hơi thở đến phi chu. Khoảng cách gần như vậy khiến những đòn công kích tới nhanh hơn rất nhiều, đám Hiển Hóa cảnh phải cật lực chú ý hơn.
Canh giờ sau, chiêu thức bắn ra hai đạo đao quang từ ngà voi, được đầu súc sinh kia dùng lần thứ ba, khiến phi chu mất đi một phần không nhỏ, thiệt hại về chiếc phi chu này đã rất lớn. Đám nguyên sĩ sau khi hỗ trợ nhau chống đỡ thành công, lúc này đều hộc máu, toàn thân ê ẩm, nguyên lực hỗn loạn.
Việc dốc toàn lực chống đỡ như vậy cứ thế tiếp diễn, như thể tra tấn tinh thần và cả thể xác của tất cả mọi người. Ba cung phụng lúc này chỉ biết nhìn nhau mà cười khổ, sớm biết sẽ cực khổ như vậy, thì khi hai huynh muội cung phụng bỏ đi họ cũng đã đi theo rồi. Giờ đã gần tới đích, họ cũng đã xuất ra không biết bao nhiêu lực, chắc chắn sẽ không nỡ bỏ đi nữa.
Qua thêm một khoảng thời gian, chiếc phi chu đã bị bào mòn gần một phần ba, khu vực chuyển hóa năng lượng bởi vậy cũng bị ảnh hưởng, khiến năng lượng thất thoát nhiều hơn. Tộc nhân Sở gia còn phải bỏ tiền túi ra để duy trì nguyên thạch cung cấp cho khoang năng lượng, đến ba vị cung phụng còn bị mượn đi mỗi người một ngàn nguyên thạch trung phẩm.
Quãng đường tiếp theo chủ yếu địa hình phía dưới là bình nguyên và đồng bằng, giúp tốc độ chạy của cự voi nhanh hơn nhiều, khiến đám nguyên sĩ trên phi chu phải chống đỡ thêm với những cú quất vòi tầm gần.
“Mau nâng cao phòng ngự, súc sinh kia đã dùng thần thông công kích dạng mới!” Sở Khanh quát lớn cho đám tộc nhân dưới trướng, khiến ai nấy đều biến sắc mà hành động.
Chỉ thấy cái vòi voi to lớn bạo phát quang mang mãnh liệt, khí tức tản mát ra rợn người, giơ thẳng lên trời cao chuẩn bị vụt xuống!
“Quốc Lâm Cổ Thụ!” A Diệt thi triển nguyên thuật mạnh nhất trong Đình Bích quyết, tạo ra một cây cổ thụ cao lớn giữa sân phi chu, điều động toàn bộ cành cây bao bọc con tàu lại. Hai vị cung phụng khác cùng toàn bộ tộc nhân Sở gia cũng đồng loạt lấy ra át chủ bài, rậm rạp thần thông chồng chất xuất hiện.
Sở Khanh vẫn chưa an tâm, hắn biết đây là sát chiêu mà đầu súc sinh này tích tụ đã lâu, liền không ngần ngại lấy ra vật phẩm áp chót. Tấm nguyên phù cấp Bỉ Ngạn mà tộc tổ đã đưa thần thông phòng thủ lợi hại nhất của bản thân vào, lúc này đã được thôi động.
“Đùng!” Cái vòi lớn như núi sập vụt mạnh xuống, núi long đất lở, phi chu thiếu chút nữa bị đánh đập xuống mặt đất, nguyên sĩ bên trên tử vong số lượng lớn, đến Hiển Hóa cảnh cũng có gần mười người bỏ mạng!
Bà lão họ Khương nằm thoi thóp tại một góc, lão già họ Diệp đã bất tỉnh, thanh niên họ Dược quỳ trên sàn, máu tươi từ miệng không ngừng trào ra, cả ba cung phụng đã cố hết sức mình. Hiển Hóa cảnh Sở gia có rất ít người còn tỉnh táo, phần lớn đều đã bất tỉnh, tộc nhân tiểu bối còn thảm hơn, chẳng còn mấy ai sống sót.
Đòn công kích lợi hại qua đi, có vẻ như đầu súc sinh này không thể phát động thêm công kích trong thời gian ngắn, nên nó chỉ đuổi theo phi chu chứ không còn ra đòn tấn công nào nữa. Những người sống sót trên tàu nhờ vậy mà có thể bình ổn khôi phục, cầu mong phi chu có thể tiếp tục vững vàng phi hành, chỉ ngàn dặm nữa thôi là tới Đệ Ngũ thành rồi.
Hy vọng của họ dần thành hiện thực, chiếc phi chu dù đã bị đánh tan phần đuôi, vẫn vững vàng phi hành tốc độ cao, không để cự voi có thể tiếp cận. Chờ đợi một canh giờ trôi qua đối với mọi người trên phi chu cứ như qua trăm năm, trong thời gian này họ chỉ phải chống đỡ qua hai lần sóng xung kích mà thôi, chưa thấy có thêm thần thông đáng sợ nào.
Nét vui mừng dần hiện ra trên gương mặt tàn tạ của mọi người, vì phía trước họ không xa đã có bóng hình khổng lồ xuất hiện, đó chính là Đệ Ngũ thành, một trong những thành trì to lớn nhất Thú Loạn Vực.
Từ khi phi chu và cự voi còn cách thành trì số năm này trăm dặm, thì nguyên sĩ canh phòng tại tòa thành ấy đã nhận được truyền tin từ mật thám, bọn họ bắt đầu thôi động vũ khí hộ thành, chuẩn bị trừ bỏ thực thể xâm nhập trái phép.
Bấy giờ A Diệt đã trông thấy rõ tòa thành này, nhìn nó còn to lớn hơn Hoàng đô Phần Quốc, mức độ phồn vinh chắc chắn cũng không hề kém cạnh. Chiếc phi chu vẫn thẳng hướng một trong những cổng chính của thành, nơi dành riêng cho phi chu từ phương xa tới, Sở Khanh đã gửi truyền tin phù cho lính gác tại cổng thành phía đó.
Tại hai bên cổng thành có đặt hai bức tượng đá khổng lồ, tượng có hình dạng nhân loại già nua khoác áo bào chùm kín người, tay cầm một quyền trượng lớn chống trên mặt đất. Lúc này khối pha lê đỏ nhạt được đính trên đầu quyền trượng tại hai bức tượng, bất ngờ bạo phát quang mang sáng chói, khiến thiên địa nguyên khí xung quanh hỗn loạn.
Trước con mắt kinh hãi của toàn bộ người trên chiếc phi chu tàn tạ, đầu quyền trượng từ hai pho tượng lớn mỗi bên thình lình bắn ra một đạo quang mang, hai cột sáng đỏ chót sượt qua phía trên phi chu, oanh kích trực diện lên thân thể to như cự sơn của ma thú bát giai!
Tiếng nổ lớn qua đi, khói bụi dần tiêu tan, lộ ra hai cái lỗ máu lớn giữa thân thể cự voi, máu tươi như vỡ đê mà tuôn trào. Khí tức tiêu biến, hơi thở đi đến hồi kết, đầu ma thú bát giai là ác mộng của không biết bao nhiêu tu hành giả nhân loại, cứ thế ngã xuống, thi thể như núi sập đập mạnh lên mặt bình nguyên!
Hai mắt trừng lớn, yết hầu khô khốc, mũi hít vội một ngụm khí lạnh, Diệt Chúng Sinh thẫn thờ đứng nhìn cỗ thi thể khổng lồ, tâm kinh hãi thì thào: “Đây chính là nội tình của đệ nhất thế lực nhân loại tại Thú Loạn Vực sao?”