Lõi năng lượng thôi động, kho nguyên thạch cấp tốc bị rút đi nguyên khí, phi chu tiếp tục xé gió phi hành, một đường thẳng hướng đại châu xa xôi.
Một ngày qua phi chu dừng tại Thập Bát thành, để tộc nhân Sở gia bổ sung những vật phẩm thiết yếu, bồi vào chỗ tiêu hao sau một trận chiến lớn. Hiện tại xem như chuyến hàng đã đi được một phần ba chặng đường, cũng đã đi qua khá nhiều vùng nguy hiểm, may mắn thay chưa có quá nhiều thiệt hại.
Ngồi trong gian phòng của bản thân, A Diệt đang đọc qua thông tin về Đệ Ngũ thành từ một cuốn điển tịch mới mua được, hắn có ý định sau khi kết thúc cung phụng, sẽ an cư tại thành trì số năm ấy.
Đích đến của phi chu là một trong những thành trì lớn nhất, nằm dưới sự cai quản của đệ nhất thế lực nhân loại trong Thú Loạn Vực, một nơi cực kỳ an toàn. Định cư tại Đệ Ngũ thành đó, A Diệt có thể trường kỳ bế quan thời gian rất dài, mà không lo có thú triều quấy phá, càng không lo gặp những tu hành giả nhân loại mang tâm bất chính.
Hắn thầm cảm thấy may mắn, vì bản thân đã chọn tham gia làm cung phụng cho chuyến vận hàng này, vừa nhận được thù lao hấp dẫn, vừa được thuận tiện đưa đến Đệ Ngũ thành. Chứ cỡ tu vi như hắn, muốn từ Tam Nhất thành tới Đệ Ngũ thành là bất khả thi, không những lộ trình rất xa mà cái đáng sợ nhất chính là vô số thế lực yêu thú.
Phi chu này tuy nói bay thẳng hướng đến mục tiêu, thực chất vẫn bay vòng một vài nơi, tránh địa bàn của yêu soái. Mọi người trở lại trạng thái an tọa như trước, điều tức giữ cho bản thân luôn ở đỉnh phong, có thể bày ra toàn bộ thực lực bất cứ lúc nào.
Chặng đường kế tiếp chuyến hàng vẫn gặp phải một vài ngăn trở, ngoài các thú triều quy mô nhỏ do đại tướng thả ra thăm dò, còn có một số cuộc tấn công của thổ phỉ, thảo khấu nhân loại, nhưng tất cả đều bị đám người Sở gia giải quyết.
eyJpdiI6IlFKVUM4bk9tOE1PK0dkNlJKeFpHSlE9PSIsInZhbHVlIjoiRDlScmxFcndHTk9XS3pSdmpSVGRQa2Q1XC9JK2tGaWI3TVwvXC9jQWszUHRja3VIVGR4b0JnZEtWbkU0YTltOGorSWJXSUtoZ0dUaEx1N3pPM0lQWEpwNUd1SVF0QlllT0FQbVhzcjlmQUhSQXNqUU5BM2FcL3A3ZVhxMEViUGhBYnJ3UENTNmxBaTB1eUNEejRzZUd2M09pK21GU2VxMU5yTWJzUXFkWXVudlJvcEh1d0IzOUhWT3FmVGthYmFvc3hcL0JiVFJzWW9yNW9qcUZcL3orMDMyYW5xZmI1SUNRdVVtNGh2ODlHXC85TVRUWmtaa2xJV1hhaUw0ZUdtRE1QRVFTa0RqK25jT1JseUNadDBaRUNpRUJ1dXNucCs0dUZpMFVmSktkZ2JXYkpMRzNVdmVMVEpYMEJpaitFZ1JZd2dDTDRGencwa09YMm4wclk0dGhBcWpDUkdxR0pldzluR0lwOVU2S3FEQXZwY2crb0o5ZjRhdHdQWjNhUVpGNERWWlZrVkcwYldiVER2K2pkNkxKMHhNU2dwWXF2SG9CUEVkWndRMmJKVXRITXZvNGxwdFo3UElSZHVWSG1MYVRSaTBMR2NMNGNObTJXbnlzM21UdktKdUVtQkhyUkR2RWhLbVZxME5NdXc2NnFWRlRLZ1NLRUd6VmZZM0JaMkgyejcydzErcEhyajdqRjRXa29MeVcrVFFXb01JV2xGakZYNDVaWXlRXC9nZUxJV2dpTGdNcTl6RUZ6S0poZ09QWmg0VktWM3FvMkE1Qk4rMDRCMWU5MThySmpHY2RNelQwRTFlM3c5ekI0T2tcL0p5SFJDMEpaaXdMUWZaU1dEOUo5TDNHVkM4WGtwSUxTXC9UY3BsaFhsVDkrYVZ2MDE1elB2VFNhWDJ5S3VzTHdlbE9mNzl5aWZqOHNXdjByKzkxWklnZjU5aHpGMTh6QXVrUXZad3dhaFVTTWpub1hQV1BnbEJEZUtpekVSenBoS28rMmtkUWJtalwvSFdcLzBGMTRjZnFMXC9waVJzTTJHQ2c3czhoOGRRUWh5M0x3MlNjWDd5TTJJaHFrR1AxU3RiXC9MWDZ6TUtaT1JNbkhqd3p3UTI2OVdteDdRd1wvVVJrVlV1VUx2SURoSFF5YVl3cDJGaTBseVFFZko2QjNBVzhyK0tYWmdpbHMzNHhcL1wvV3lBR2xBd09xQU5zMUdndDZ4aVN5aEZybnZPMFA1MWVsQ2tYdnBpYzVNWm9CdjdaeTg5NzZ0WDR2V1cyODA3TEFUMk5NNVpnSnBKa3c0MUtKcUk1SFY0Q0xqekRFamNWeFlidHczSUtUK2crOEJtYTUxeFEwZ0xkbWhoM0pwRmxZRWVzT1NpbUtHM1crK1ZcL29ITTgyVWdWYlk5Z2c4ajJka1dzV0pQXC9uTkUwUnVOYWpCSDNUM1NKRWZPdG83ZzFJUGpSN29Cc0hhWVhmMWh6M3A1YlJNejJPdUdia0VYVGZjSUlmdEZDZzRnS3pKSVFqMjRxMkc3cGpxVk5ZaTlxenk4eGZqYkd5TGsra1pSeGg0dzVrdEF0dzRIeThwVTlwNFRIWFRrazZEWXFQNDV2eElXNGtoRkxjNXFyZjBlOXdqazRYdTVKVEhYVFJSQTlHUGRkdHlheUd0dHJYMVBpY0wrSGRES002a2lERndtZFVGSnZGTXRWazdXcnU0andqMmNlM2M3RXBcL2VJeUN1eXc0cVJ3TkYrKzFWRmJaNGFaMllVa25aN3lsblJLYVNYSjRPVWQzdlZIYmpFWUxJUXB2NVFsNVo0T1VSVmFGYmRcL2hcL2pRQXI3R0JJYXowM1VKNitZMjRKRjBqZ1UzbE5TRGg2NnprTFZFM0REblFIVnF1RFJDd1FqK3ZGOVJcLzE3cHdQVUdLU09yNjBOT1ZKeE0zbSt2RXRNOVZXY3lNOGRmSFNqMzczcDhJVFJXWUNYZFwvc0tYd0lhSFBaWTF2XC81VGk5cWtyM2Rlc2JFRlFIeHRMb3FQd2hLaUo1ZlBENk9HU2VocFVIcGhqT054MXlWNmV1WFNFNklMdlFJdFg3cExsbDZGbUdMK2xBSU94bjFYU3JqVnlnTDg0TFpUVEJVVkdEdnduUmQrTW5yZmlLXC9mK1EwdzJsMkFLZTloeWpkQjRTdDh3NTRVbVQ0NkhnUWt6alV4Q2pNeWRUalBoUVkyQWhJWk5wRTBrWkw3TUx2YUNadzA5eXlPNm9VUzFPMWhXUXp5ZVwvUkZlWnNEblNSWldyM2RUeHh0b1c2dDJrdXBqVXNQbkIxRE1cL0FidWZxVkNleXZqOHZwK0MyRWhhdmFOZXJCZXRCeVBudFhPQndTaEU2Y25Hak04ZEdLTGZhWXU3U2tYZE9cL0l3TGFkUUZsdVpUYStqTE53Ykg1Q0Z4bm5TejVDWmUxazNPakVXT2ZUaElRMDd1M3owNVwvdGZtSU1abDlyUU1oZldEczc2aW9ESGVqdnFPVHp5ZnZvTytJV05rMnhFUlExZXliSlBad1pCNU8yQVRXY0NZWkRNZHBrWlFNSVhkdnhKU2dmZzR3RnhLcU1kQ1U4OTVvcjlTSHBEYUVEOFVrMWdZclh1VVdjUm40dz09IiwibWFjIjoiNDkwYmRjYjk2YTgyNTUwZDVhMTgxYjRmMWE3NjAwYTE5Njc1MTI3MjY0Y2NiMGQ1NWVkNTk5MWM5YzBlNmEwNiJ9
eyJpdiI6Ikl2ZEdIaHJBbnRvUWQ0T3l3WXRTekE9PSIsInZhbHVlIjoibkV4QzJTV1BjYmhPNHRzeVpwS0FYZlBLbGZXOVBCQmk0eHh5ZVJkS3RLYk5lOVc5eVExM1wvM24rZ0M0NUZ1NDd6amNVVFBObExcL2UyTFBteW51QkNrMjQrWVNDY3RDSmhSYkZjc2dYaWU2ST0iLCJtYWMiOiIxYmVkOTdkZTg5MzQyNWYwMmI3ODM0MzZmNzU2Y2MyMGYzNDMwZTRhNThkMzNhYTZhMzc3YWNlNjA1YTJkMTY3In0=
Ngay vừa rồi hắn cảm nhận được một luồng thần niệm cường đại của yêu thú quét qua, trung niên Sở Khanh cũng loáng thoáng cảm ứng được, ngưng trọng báo cho tất cả Hiển Hóa cảnh trên tàu.
Bầu không khí im ắng đến tiếng kim rơi còn có thể nghe thấy, ai nấy đều căng thẳng sắc mặt, khí thế nổi lên, vũ khí rục rịch sẵn sàng nghênh địch. Nhưng phi chu vẫn một đường phi hành bình yên, sau khi bay hơn mười dặm chưa thấy bất kỳ động tính gì, lúc này mới khiến không ít kẻ thở phào.
Tám gã hậu kỳ Hiển Hóa cảnh bắt đầu truyền âm trò chuyện cùng nhau, khu vực hoang vu này không thuộc bất kỳ thế lực yêu thú nào, vì vậy phần lớn mọi người cho rằng luồng thần niệm ban nãy là của một yêu soái tán tu, hoặc đang một mình có việc tại nơi đây. Vì bản thân chỉ có một mình, không nắm chắc đánh gϊếŧ được toàn bộ người trên phi chu, nên hắn mới không ra tay.
Sự thật cũng không sai biệt lắm so với suy đoán của đám người trên phi chu, tên yêu soái này đúng thực là yêu thú tán tu, dưới trướng không có mấy thủ hạ. Không lâu trước đây hắn cùng một vị bằng hữu đi thám hiểm tại một hiểm địa, kết quả cả hai trọng thương chạy về, hiện giờ thương thế chưa lành nên mới buông tha phi chu bọn họ.
Tên nam tử yêu soái lúc này như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt từ tiếc hận lập tức chuyển sang vui mừng, mỉm cười tự nói: “Đúng rồi, tại sao ta không nhớ ra nhỉ, hảo hữu A Lạc Nhĩ không lâu trước đây đã thu phục được một đầu Xích Ngân Voi, giờ vừa hay có thể dùng đám nhân loại này làm đá mài đao!”
Hắn liền áp một tấm truyền tin phù lên trán, nhanh chóng ghi lại thông tin vào trong tấm phù, sau đó thả tay ra để tấm phù hóa thành đạo hào quang bay vọt đi. Phương hướng phi chu nhân loại đang phi hành, chắc chắn sẽ phải bay ngang qua địa bàn của hảo hữu hắn, tuy A Lạc Nhĩ cũng bị thương nặng như hắn, nhưng vẫn còn một đầu ma thú mạnh mẽ có thể dùng.
Trên bầu trời cao, phi chu vẫn thuận lợi phi hành, ngày qua ngày, không có bất kỳ uy hϊếp lớn nào tìm tới cả, có đâu cũng chỉ là vài thế lực yêu thú không biết trời cao đất rộng tự đến tìm chết mà thôi.
Cho đến khi phi chu đã bay được chừng hai phần ba chặng đường, thì đám cung phụng mới phải xuất chiến lần thứ hai. Đối tượng cần ngăn cản lần này chính là trùng triều, một loại cơn lũ quy mô lớn được tạo nên từ ức vạn dị trùng. Phi chu bọn họ bấy giờ đang bay qua một sa mạc rộng lớn, nơi đây từ lâu đã nổi danh nguy hiểm vì là nơi sinh sống của vô vàn dị trùng.
Trùng triều này phần tử chủ yếu là dị trùng có thực lực tương đương Luyện Nguyên cảnh nhân loại, nhưng nguy hiểm ở chỗ số lượng rất nhiều, như thể vô hạn khiến người ta phải kinh sợ.
Vòng quang tráo lớn đã được bật lên bao bọc toàn bộ chiếc phi chu đồ sộ, mấy trăm gã Luyện Nguyên cảnh hợp lực kết trận, tạo nên một loại lá chán phòng ngự giúp phi chu càng thêm an toàn. Toàn bộ nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh, đều không ngừng tung ra những đòn công kích ra ngoài phi chu, tiêu diệt không biết bao nhiêu dị trùng, tránh để trùng triều đâm vào tàu của họ.
Không lâu sau, lực lượng chiến đấu chính trên phi chu đã phải bung ra thực lực thật sự, vì kẻ cầm đầu bầy trùng triều đã xuất hiện. Chín đầu trùng tướng lục giai bay theo bao quanh phi chu, thi thoảng sẽ bắn ra thần thông công kích, rồi điên cuồng thúc giục đám dị trùng dưới trướng phát động công kích con tàu nhân loại này.
Trung niên Sở Khanh liền đưa ra cách giải quyết, chính là các nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh sơ trung kỳ toàn lực tiêu diệt trùng triều quanh tàu, khiến chín đầu dị trùng lục giai không còn thủ hạ hộ vệ. Sau đó chín kẻ mạnh nhất sẽ tức thì hành động, lao nhanh ra tiêu diệt trùng tướng, khiến vô vàn dị trùng quanh đây thành rắn mất đầu.
Tiếp theo đó bọn họ đã hành động hệt như vậy, kết quả cũng không sai biệt lắm, đơn giản vì dị trùng không có tư duy như yêu thú, hơn nữa nhục thân yếu kém, dễ dàng chém gϊếŧ hơn yêu thú nhiều.
Bỏ ra không nhiều cũng không ít sức lực, đám thực lực cao cường nhất trong chuyến đi đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, thắng lợi trở về phi chu. Không lâu sau bọn họ đã bay ra khỏi phạm vi sa mạc, tuy không có tổn thất về nhân thủ hay tổn hại hàng hóa, nhưng nguyên liệu cho phi chu lại giảm đi lượng lớn, nguyên thạch tiêu hao không hề ít.
A Diệt lại ngồi xếp bằng bất động, khôi phục nguyên lực tiêu hao, tâm thầm oán xui xẻo trong lần ra tay tiêu diệt trùng tướng vừa qua. Vì không am hiểu gì về dị trùng, nên đầu trùng tướng hắn chọn phải lại là loại có lớp vỏ bọc cực kỳ cứng cáp, khiến hắn phải thi triển nguyên kỹ cao giai mới diệt sát được, không thong dong như trong dự tính.
“Xong đợt cung phụng này, ta phải nghiên cứu kỹ qua tất cả thứ trên trời dưới biển trong giới tu hành mới được, tránh lại lâm vào tình cảnh chơi ngu như ngày hôm này.” Thầm nhủ một phen, hắn tiếp tục nhập định, cầu mong phi chu có thể thuận lợi tới Đệ Ngũ thành, đừng có xảy ra chuyện lớn nào nữa.
Cây muốn lặng nhưng gió đâu muốn ngừng, chưa tới ba ngày sau, biến cố lớn đã xảy ra với chiếc phi chu đồ sộ này. Trong khi bọn họ đang bay vòng qua một khu vực là địa bàn của yêu soái, một tảng cự thạch không biết từ hướng nào bắn tới, tốc độ cực kỳ nhanh khiến đám Hiển Hóa cảnh có cảm ứng được cũng không kịp ra tay ngăn chặn.
“Rầm!” Cự thạch đâm thẳng lên chiếc phi chu khiến toàn bộ người trên đó lảo đảo, lớp quang tráo bảo vệ đã vỡ tan, thân thuyền có chút hư hại, may mắn không có thêm thiệt hại gì.
Trong khi ai nấy đang hoảng hốt bất định, đột nhiên thân ảnh A Diệt xuất hiện giữa sân lớn phi chu, sắc mặt ngưng trọng quát lớn: “Mau cho phi chu bay hết tốc lực. Nhanh!”
Cảm nhận uy áp cường đại từ hắn, không ít tộc nhân Sở gia hoảng sợ, nhiều kẻ rối rắm không biết phải làm sao, nhưng vẫn chưa có ai làm theo lời hắn. Lúc này mấy gã Hiển Hóa cảnh hậu kỳ khác cũng đồng loạt tiến ra sân lớn, người cầm đầu cả đoàn là Sở Khanh bay tới gần tuấn mỹ nam tử, muốn hỏi xem hắn có chuyện gì, nhưng bay nửa đường đột nhiên khựng lại.
“Mau làm theo lời Dược nguyên hữu, cho phi chu bay nhanh nhất có thể, mau lên!” Đột nhiên sắc mặt Sở Khanh khó coi, lớn tiếng quát đám tộc nhân đang hoảng loạn, lúc này phi chu mới có dấu hiệu tăng tốc.
Nghe đám đồng giai xung quanh nhao nhao lên tiếng hỏi, A Diệt liền ra dấu mời Sở Khanh nói, thấy vậy trung niên kia cũng không giấu giếm, khó coi lên tiếng: “Có một đầu ma thú bát giai cực kỳ mạnh đang điên cuồng hướng tới phi chu chúng ta, tảng cự thạch vừa rồi chắc chắn là do đầu súc sinh đó ném tới!”
Nghe xong đám Hiển Hóa cảnh xung quanh còn chưa kịp tỏ ra kinh hãi, đã biến sắc tức thì, vì bấy giờ thần thức của bọn họ cũng đã cảm ứng được sự hiện diện của đầu ma thú kia.
Một đầu ma thú có thể hình cực kỳ lớn, như thể một ngọn sơn phong vậy, nó có hình dạng là con voi trưởng thành, toàn thân mang màu ngân bạc, có tốc độ chạy cực kỳ nhanh. Mục tiêu mà đầu hung thú đáng sợ kia nhắm tới, chính là chiếc phi chu hiện giờ đang dốc toàn lực tiêu hao năng lượng, để bay nhanh nhất có thể.