Lục sắc ánh long gào thét đâm thẳng tới hai đường cự đao xanh đỏ rạch phá đại địa, uy lực mạnh mẽ trùng kích lẫn nhau, tạo nên vụ nổ nguyên lực. Va chạm tuyệt kỹ gây chấn động cả một khu vực lớn, sóng khí bạo phát mãnh liệt, cát bay đá chạy, dư uy phát tán rộng hơn trăm trượng!
Thân ảnh A Diệt bị thổi bay đập mạnh lên vách đá, miệng có máu tươi chảy ra, cùng lúc đó đối phương đã tức thì đuổi sát tới, hung hăng dáng xuống hai trảm. Mắt thấy nguy cơ tới rất gần, mặc cho thân thể còn tê dại, họ Diệt cấp tốc giơ ngang chiến đao lên, đỡ lại song đao của đối phương bổ xuống.
“Rầm!” Vách đá sau lưng hắn càng thêm nứt vỡ, thân thể bị lún sâu vào bên trong, sắc mặt lộ rõ sự đau đớn vì khí kình lôi hỏa của đối phương truyền vào trong thân thể mình. Trông thấy biểu hiện chật vật này của đối phương, Bạch Trình càng thêm tự tin dùng hết sức ép mạnh xuống, điên cuồng truyền kình khí hủy hoại cơ thể kẻ địch.
Khi họ Bạch đã vận toàn lực ép mạnh xuống, hai người lúc này ở rất gần nhau, A Diệt sắc mặt đau đớn chợt cười lạnh, miệng hé mở bắn ra một tiểu phi châm. Con ngươi Bạch Trình co rút, sắc mặt cả kinh vội vàng tách ra muốn né tránh, nhưng thân thể hắn đang trong đà ép mạnh xuống nên muốn lui nhanh lại rất khó, không thể rút lui ngay tức thì được.
“Xoẹt!” Phi châm phá toái bắn mạnh lên, Bạch Trình tuy phản ứng cực kỳ nhanh nhưng cũng chỉ có thể nghiêng người qua một bên, phi châm đâm xuyên qua bả vai trái của hắn khiến huyết nhục lẫn lộn, lực lượng trong phi châm truyền ra toàn thân phá hủy lục phủ ngũ tạng!
Bạch Trình đau đớn tay ôm lấy bả vai bật lùi ra thật xa, A Diệt lúc này cũng bị thương không nhẹ nên không thể truy kích theo được. Hắn cố gắng áp chế luồng kình khí hỏa lôi trong người, miệng lại phun ra một ngụm máu mới có thể thành công áp chế, cây phi châm đã bay trở lại bên cạnh hắn.
eyJpdiI6IjdVdE51aFBjWWNObXQ4S0FnSXZLMmc9PSIsInZhbHVlIjoiUitCVGQzMGcxbDI1U0RwSWNNV2pvN01vYTNjZFZkSUVNbnE5YlZuM1FEaUJZTnBIK3NVb0ZSRjlXbUhYTHM0NjhYb01sT3h0alRrTVVMOGxEZVk0eDlBRllkVnJDNThUWkJwaU52ZnBRdFVNZUlIV1dzamxoU0QyUjZ1WnllOVlBT0xKZUNyamc0UGxvN1hWRVgwTHVaeXVMdkZqN1BZK2IzUEdhbWpybklEWUlPTGVJT1wvTTE2MGtyZU1Wc1Exc0dWd1hoYU5MY0JuYmF6dFJkTlZ1dzhpZ1dTWExFandlVEFwV3ZXeXc3eFFvb3FoOW5KdUFicm1QTVdhMWtLaGxsYkwzOVVDcU9hUmxNRHN6M2lablpvMncxZ1pET2VaMmtKeTJXa2VoRzIrQ25RTnpwbW4waTFlZStjQW1cLzg0Z3VDWkI2c2czSENsbzdQVGNvbmFWSEN2dlRHa2VYNm9laWM1M0hpZ0M4WWQ3cjMwdTVYXC8xRTdBM1A2WStIK215blRDTXY2V1F6S20rVmY0NUNiallzZ0VRUmZ3eFNoTXRCVmFqcnI1dnF1UmJBcDFPS09nYmFmZUJaUG51dFoyZDdsRVJ5eXcrSFVSOUFnWlVQbHRSWUlJY2t6YUhaSXgrd0JtTTg0blVxcFJKRjhtWUFEcjVQUjVQVFFXYnhyVHgzenlIUFpzcDRZUEh4Tm52NUJjOW1DZzArRjhCRWRRWFMwakhpU3B3RW5EVFlBbHlqNkJGeGZBVHBlajNpeFIyUzVpU3dIQWNZWWg0aTRvenZQRmZVZFJ5XC9ZaXdHSzNaYmdUK3dcL0pZRnZrK29BZFhMZlMzRE9YRHdNeG4yOERRUlVLcG1hdFQ2VDdUdkxKZHlIUWlwS2pEdzBnYTdUSTJId3N3TXVUSytiaGVcLzFqdGg0aFVlaHErQkZBZGhZMnpsTmhYU3FSUFdneGJ2b3VFK1JDaXdCdTdhcVNQbm1weklSWld4UWNsMlhrOG1KaXRVaGtuOFhcL2xMM3lHbnRhcmFFRmdUVFd2bXZ6eEkwRTM1aTRBcldBbkM2MXg5c3hjM1VsMFRDSFZVSjE0QXdhQklvNXN6OXliT055eTc4NHRMOFFkK1Y0NTZqb2hpNUNIXC9sQ0NTS29UK3UwY0ZaU0pZYXN0SytjdTlXQUZVakRlZGRPK2orbHVJRDYwWDgxWnFUM1hBdGVlT3FuYXh0Z2NNc0dzZzNRc2o3SWhoN3lGWktJdEZSTlJoNDBoM0NNUmFtV2dkNWp3NWZJWUhvYnJ5SVJzYkduZTR0MGxSY0N6SGZKRkJhU1R2Zzlrc01tT3pySkFOclljcDRyVnQxRG5XM1wvT1dnR25VMTRKT3haNVJwUGZRMEJcL3BlY0lhcFpFQlMyUkhqblo3Znc3dDA4dzB3VGU0WDBSOFhMOHMybjhpaG55M2hOZDNDV0pQOHlsMjNQOE92OVR6KzhkdWhDNlJFTFZIcUpMcWhmRDlhanF1SytJNW9aS1A4QklwbmVZSmdBbDBlMnhkUVlqXC9kd1RTNHZmVHNaYmpGc1NGMTdCeWV4Wmd0dG1FTW9jZmNZREtpbTRzNTVWSTc4YlVpMUlSR00xdTJMXC9WVkJydkpvdzl0ZVhiYXNxbHcwZnhKNUk5amVDRjhBbHZub3JwSlZMWFIzVlVwVW9cL0ZRbXA0Rys0YjNYMDBXeFJWWk5WWFwvYUg0a2M3TENVSFRGWWYxMjd6QnRvY0tmdUZwQTVlM3Y2NjdEVTRVNVZpXC9IbVVwTWU1b0NGaTd3MFpGMXprSHVoZWNYWExsVitFaCtHYmhyQ1pxRTlpREphNmhRNDBEY2RXNWplenZlMjgzSkMzY0UycUVWK0N6QTVzampZUTRTc0xMNWY4TWpZdXNMWElxMFZCc1JUK3NzM1ZNYmVJNU1ZczFHOFlWRWs4eVwvRCtoWlRoU0p5eEJ5SFVSYVBGSjd0MTR0YzhTeG9ZNTRWZEY3TVwvUWpVSVdhQk9VM3NGQld0MVwvaDJZN3hOXC9IYnFiY1JpbmFNY3VWOVFcL20wQyswa2FxMEdCVzQrakxFd3JrajZQMDVDaG5sT3FRMzhIeDB2MXFQTTBvR01xZUVLZE9vblFFRkFQeCtqXC94RkVIemhuVENyR3hhNjAwNjI4dFFLK0NWSGhoalhOeTdKNkxGdDhNSm9HWW0wZ3VYZ3ZhZE5GdThJNVwvdFJwUmY4OFE5anJvazYrNW9iVElHOU1PdkJlUVVzTU1zQVpMT1Y2d2hIUm1DRUhaQmxsUmIrcWJ5MGJHSDc4TVYyd0VaMGZMekszV0VldDUxVGlvXC9FRUhXTXlObW8yb1wvWGE0QUJ6bmN3dnduMzZWU21vdGpIRGx4UGwxekVhMGhEU09kODNZVHpKdXJnQ0xlYjdielwvSWdEdUhHXC9GR29SSVwvNXMxdU1FZmxRRzFHbHNSXC9ENnAzd3h0bVBnYytkcm5jRFRQTm9HNHNcL0xBK0RUVkQzRG9kUEJyYTRXMHAyQ0llaXdUWTdQMlRqS2V3WFF1V1JlR3kzc2xqVUdIaW9lQXp2USszOFptTXVqXC9VeTZLc3V6MHNCbXUzbDg2bUxkRVY5QkIyMGZ2dGNRNGRoNE8rRTdFWlE4c0dVeThLVTlOXC9DbHFiV0tUd3UxMWZaYVBncXBnaE1iSVBtSU5MNVRnbEZtZVJ0dVo0NHoyTm9KRHNJMzhoREhBVEhLdkxwWm4xRCtqd1F6dnZST3FJbVpTakNuS2VnNTN1OGVCNEFsbytYSW9sdkRyc3hkTlhBZGd0VW1GdnZrcnFmcmd1c0VRTk83Mis4KzJhSUtoYXR5a3dITUpiNkJwWXFEV3U5aE9uVjMwek1HSCt2cFRNMzg0V0hReVpyUWJncnRKTE9EbXJOTVZSdVpXTU53R0ppWTdZMGxzNVV6NG4wWTFwSmZFamo1K0swbE96eGdKSyt5OE1iXC9XeVFBT1ZUT1pCdzY4Rmh1NXVVSnNUQXRGZEEybkhzTjZvaGtJOHYzU1FTK3c9PSIsIm1hYyI6IjgwYmU1OWE3YjU1MGFlNTllOTMxNzg3MzRmM2FmYzQ1ZDdkYmUwYzAzZjIyMTM1N2VhMjljNjMxMmEyMmIyOTQifQ==
eyJpdiI6IjFMd2VyRnRQRGowMXN6V0NXTGtDSFE9PSIsInZhbHVlIjoiQ3BzWnF2bEE0N25wKytxUGV5dmk5dFk0RmRjT21UMFh1ODFaU0FlaFN1WFdra24rcGgrVDdOQllTQ0F1OVd5UXlSaUJyaHBPalFMcDhpZ2NmUUhnUjVFT29IaytIazZzK0UxcmRvcWZzaVE9IiwibWFjIjoiOTEyOTY0Nzg4OWUzNTg0NWY3NzFhNWY3MGFhOWUwMjk0MDlhNDM5MTIzMDM5MDhhYzNlMWU1YzJmY2M5NDQ4ZCJ9
Lúc này cả hai người ai nấy đều có không ít thương thế, nguyên lực cũng tiêu hao đi rất nhiều, tuy có phù lục và đan dược khôi phục, nhưng cũng không thể đưa bản thân trở lại trạng thái đỉnh phong trong thời gian ngắn được.
Đột nhiên Bạch Trình cười lớn, tiếng cười phi tiếu điên cuồng pha thêm chút vẻ khó chịu, điệu bộ của hắn khiến A Diệt cảm thấy bất an.
Tiếng cười lớn đã tắt, họ Bạch nhìn thẳng kẻ địch, âm trầm lên tiếng: “Ngươi quả là một tên hèn mọn khó chơi, khiến ta không thể dùng thực lực bình đẳng để triệt hạ được. Nhưng ngươi đã khiến ta rất tức giận, vì vậy hiện tại ta sẽ không áp chế thực lực nữa!”
Nghe xong A Diệt nhíu sâu chân mày, thanh âm cố gắng chấn định hỏi: “Ngươi nói như thể nãy giờ ngươi chưa dùng hết sức vậy, chẳng lẽ ngươi còn có bí pháp tăng lên thực lực?”
“Haha, ta thân phận cỡ nào chứ, nếu tên hèn mọn ngươi muốn được đấu với ta một trận trước khi chết, thì ta sẽ dùng sức mạnh bình đẳng để chiến đấu. Tuy khí tức trên người ta là Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, nhưng từ đầu chiến đấu đến nay, ta luôn áp chế thực lực sử dụng ở mức trung kỳ viên mãn, để cho ngươi biết muốn gϊếŧ ngươi ta không cần phải dùng tu vi áp đảo!”
Nghe những câu nói này khiến trong lòng A Diệt nổi lên cảm giác khó chơi thập phần, nhưng rồi vẫn cố chấn định lại sau đó sắc mặt thản nhiên đáp: “Nhưng kết quả ngươi chẳng làm gì nổi ta, thậm chí vừa rồi còn nếm phải trái đắng.”
Sắc mặt Bạch Trình càng thêm tức giận, nghiến răng quát lớn: “Thế nên ta sẽ không chơi cái trò bình đẳng chiến này nữa, ta sẽ dùng toàn bộ thực lực mà ta có để gϊếŧ chết ngươi, ngươi có thể bức ta phải dùng toàn lực thì chết cũng nên cảm thấy vinh dự rồi!”
Lời vừa dứt, một luồng nguyên lực hùng hậu từ thân thể họ Bạch mãnh liệt bạo phát, khí tức mạnh mẽ hơn ban nãy rất nhiều, áp bách không thua gì mấy gã đỉnh phong mà A Diệt từng gặp qua, không thể tin nổi hắn chỉ mới tiến giai hậu kỳ.
“Vυ"t!” Thân ảnh họ Bạch chợt lóe đã xuất hiện ngay kế bên A Diệt, cả hai lại đối kháng vũ khí với nhau, qua vài đòn họ Diệt đã bị đánh bay đập mạnh xuống nền đá, máu chảy lai láng. Bạch Trình không dừng lại mà tiếp tục truy đuổi theo, liên tục tung ra những đòn công kích mãnh liệt tựa bài sơn đảo hải.
Vừa liên hồi công kích khiến đối phương thừa sống thiếu chết, Bạch Trình vừa tức giận quát: “Đây là hình phạt cho một con kiến dám chống lại thiên tử, không chịu làm kẻ hèn mọn, dám đối đầu với Bạch đại thế gia ta, dám gϊếŧ tộc nhân của Bạch gia, dám sử dụng vật dụng của Bạch gia, dám ve vãn Liễu sư muội. Ta định tội ngươi phải chết, còn không mau quỳ xuống tiếp nhận!”
Chân y quét ngang, đánh gãy hai đầu gối của A Diệt, khiến thân thể hắn quỳ gục xuống, cùng lúc đó họ Diệt cũng đang cố nén đau đớn để ném ra rậm rạp phù bạo. Tiếng nổ liên tiếp vang lên, lôi thuật thân pháp khiến Bạch Trình di chuyển rất nhanh, trong lúc tránh né phù bạo bắn tới, hắn có trông thấy một hạt châu nhưng vì đề phòng nên không dám đón đỡ mà nghiên người né tránh.
Khi đợt phù bạo đi qua, Bạch Trình lại hướng về phía A Diệt định tiếp tục lao tới tấn công, thì dị biến bỗng chốc phát sinh! Thân ảnh tàn tạ đang quỳ gối ở phía trước họ Bạch bỗng biến mất, thần thức hắn cùng lúc cảm ứng được nguy hiểm từ phía sau truyền tới. A Diệt xuất hiện tại vị trí Hạt Ảnh Châu, trong tay cầm một thanh mộc kiếm đâm mạnh tới lưng đối phương.
“Aaa!” Bạch Trình gào thét đau đớn, ngay khi lưng hắn bị mộc kiếm cắm vào, tức thì có vô số cành cây đơm trồi nảy lộc, từ thân thể hắn trưởng thành rồi quay ngược lại tấn công chính hắn. Khải giáp trên thân đã bị hủy hoại tàn tạ từ trước, giờ chính thức tan tành, máu tươi bắn lên không ngừng.
Phía A Diệt, hai tay hắn đang bắt pháp quyết, muốn thi triển nguyên kỹ mạnh nhất trong Đình Bích quyết, hắn nhận được khi luyện đại thành công pháp này. Rừng cây xanh tươi bạo khởi, phủ xanh cả trăm trượng, tại trung tâm có một cây cổ thụ cao lớn nguy nga, trên đỉnh ngọn cây chính là họ Diệt với thân thể bầm dập.
“Quốc Lâm Cổ Thụ - Khai Thiên Diệt Khả Địch!”
Cây cổ thụ ngàn năm như sống lại, vươn ra hàng trăm cành cây to lớn tản mát khí tức cường đại, hung hăng đâm tới thân ảnh nhỏ bé của Bạch Trình. Họ Bạch đã thoát khỏi đống cành cây mọc lên quanh thân, lúc này vội vàng tế ra một tấm thuẫn lớn, thi triển nguyên thuật phòng ngự mạnh nhất mà mình có.
“Rầm rầm!” Vô số cành cây có đầu sắc nhọn không ngừng đâm tới phía Bạch Trình, lúc này trước mặt hắn có một tường thành nguy nga cao lớn, gắng gượng trước thế công như sóng cuộn biển gầm của đối phương. Chả mấy chốc tường thành sập đổ, những đợt công kích cuối cùng của cổ thụ đều dồn hết lên thân thể họ Bạch, khiến hắn bị đánh văng đi như một mớ rác.
Rừng xanh cùng cổ thụ tiêu biến, A Diệt từ trên cao rơi xuống, sau khi cố gắng tiếp đất an toàn, hắn liền nhanh chóng điều tức vì thương thế đã quá nặng. Vừa rồi miễn cưỡng thi triển nguyên thuật mạnh nhất, tiêu hao đã quá lớn, đã thế những vết thương còn chuyển biến xấu đi.
Nơi xa, Bạch Trình thân thể thủng lỗ chỗ đang gắng gượng dùng mọi biện pháp khôi phục, trông hắn lúc này còn thảm hơn A Diệt vài phần. Bấy giờ lý trí hắn đã điên cuồng, trong đầu hắn chỉ muốn gϊếŧ chết tên khốn họ Diệt mà thôi, một kẻ phế mạch tại sao có thể đẩy thiên tử hắn tới một bước này.
Qua một tuần trà khi cả hai đã khôi phục chút ít, Bạch Trình liền kết pháp quyết thi triển một loại thần thông là con dao hai lưỡi. A Diệt cảm thấy khí tức mãnh liệt bạo phát từ phía đối phương, liền không ngần ngại chuyển sang trạng thái ma tu, mái tóc bạc dính máu, khuôn mặt trắng bệnh hướng thẳng tới kẻ địch.
Kỷ Băng Hà của Liễu Băng Nghi đã để lại bóng ma lớn trong tâm trí hắn, một kẻ cũng sở hữu Linh nguyên mạch giống nàng ta là Bạch Trình, chưa chắc không có loại thần thông tương tự.
Thân ảnh hắn bắn đến gần đối phương, ma lực gào thét bạo phát ra, đầu ngón tay phải đã được một phần Cang Tráo Luân bao bọc, chuẩn bị tung ra ma kỹ cường đại.
Đối diện Bạch Trình thấy vậy, ánh mắt cả kinh xen lẫn khó tin, sau đó mới cười lớn lên tiếng: “Hèn chi tên phế mạch như ngươi có thể đề thăng tu vi nhanh tới vậy, thì ra đã bán mình cho ma đạo, tội ngươi càng đáng muôn chết!”
“Linh nguyên mạch đại thần thông...” Mái tóc hóa nửa xanh nửa đỏ, nguyên lực không giữ lại chút nào bành trướng toàn bộ ra ngoại giới. Sau lưng hắn liền xuất hiện hư ảnh một cự nhân khổng lồ có bộ dáng như thượng cổ tu sĩ, hình thái uy nghiêm dũng mãnh, tay phải cầm mặt trời, tay trái cầm thiên lôi, trông hung hãn vô cùng. “Ngã Oa Lôi Hỏa Chủ!”
Phía đối diện, không gian tối đen, một đại ma khổng lồ xuất hiện, thân ảnh còn cao lớn hơn hư ảnh cầm hỏa lôi kia, sừng sững như ngọn thái sơn, ánh mắt đại ma hờ hững nhìn xuống chúng sinh, trong tay nắm giữ vô tận hắc ám. “Đại La Ác Ma Chỉ!”