Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Kết giới vây nhốt vô số người đã bị thủng nhiều chỗ, mọi chuyện diễn ra bên trong đều đã lộ ra ngoài ánh sáng, những tồn tại cường đại trên quốc gia này ai nấy đồng loạt phát giác ra. Tam hoàng tử phản quốc, đầu nhập quốc gia địch, dựng lên một cái bẫy lớn, nhằm gϊếŧ chết vô số nguyên sĩ trẻ tuổi kiệt suốt, đến từ các thế lực lớn trên toàn quốc.

Ba thế lực đã đứng sừng sững mấy ngàn năm, mỗi nơi đều chấn thủ hơn một phần bốn lãnh địa Phần Quốc này, lúc này tại mỗi nơi ấy đều có một tồn tại phát giác được sự kiện xảy ra tại Hoàng thành, trung tâm đất nước.

Một ngọn núi cao lớn nguy nga, có một thanh cự kiếm dài không thấy điểm cuối cắm thẳng xuống đỉnh núi, mây mù bao quanh đều mang hình phi kiếm, đây chính là Kiếm Sơn Lĩnh, ngọn núi lớn nhất Thiên Kiếm các.

 

 

Tại đỉnh núi Kiếm Sơn Lĩnh, có thanh niên nam tử đang ngồi đánh cờ một mình, mắt hắn sáng dáng hắn hiền, nhưng không gian xung quanh đều ẩn chứa khí tức sắc bén. Quân cờ trong tay còn chưa đặt xuống bàn, đôi mắt hắn đã liếc nhìn về một hướng, ánh mắt xa xăm như nhìn rõ tất cả.

Thanh âm bình thản lại mang theo từng tia kiếm khí phát ra: “Tên Huyền Thiên Mệnh vậy mà nhúng tay vào vũng nước đυ.c tại Hoàng đô, còn áp chế hình chiếu của Chu Nguyên ở đó, thế sự này ngày càng khó lường...”

“Chuyện cũng đã xảy ra một thời gian rồi, phái ta cũng chỉ có ba đệ tử tới đó mà thôi, sinh tử thuận theo ý trời đi.” Thanh âm mềm mại nhẹ nhàng lẩm bẩm, người vừa nói là một nữ tử tuyệt sắc đang ngâm mình trong làn nước mát, giữa hồ linh đàm quý hiếm bên trong sơn cốc khổng lồ. Sơn cốc này nằm tại trung tâm những quần thể cốc động liên miên, là nội môn Địa Thanh cốc.

 

 

eyJpdiI6IlhpbG1Yc2NJN2ZVcTlFeGJUR1VFS2c9PSIsInZhbHVlIjoiUWJaNWppQmVneDlrK3hkUzE2WlFGZk4wdEFzUXVwYlwvTnAwRFRRQ1IzQU5pQkJidnFFWlFUNzQybkZzZGNZTXRsQks0RUZxam5RR0IxWnhNTHBkclptUWs2eUhWbGlKN1ZGXC9HeCt3WFNJVlhhSDVPSmZSaVZZRFUyZWx1MEZNd2RXZWtySGprYURuK0RYR1gwUzhQWGowUHhXSDhYXC8yR291allTTVVKSWtSSEUyZElndGozMVhPZHNWS2l0UTRzREJBNmNnVU83N1pWRmxISHcwWGV4Nk1xUzk0U21ha3pKVTB3eU5WZmtVOWhcL3RMdUY0SG1sN3lsZ3NzYkp6ODgxaWJvMmRWOWdcL3FCb0JrK2pcLytrXC82em0yM0krMjl0YkpmbWZ2Vm4xZVwvNmgrdXRQRlRSSThRTk14RlFLenIrQUJWRzBXS0hMcUg2TFFYNXAxcHpIWGF2dzRuN1BYZ3F6OG1oMUtSOWQwZjVUbzdUMGN4a2NHRGY0UUE4S2JqeDJMUHlhaGZiU0tKM2JZSk44bHc2dHBqSzdBYVRMZDNxUUw2ZUtPbFcycDBpWjZaenJoenUwRjA1NWV4Ym05U3o3cHpIcmg1aGlRMHd2XC9ucDluTWlpTWRzK3A3aVlNd2ZTMzV1K3YwN0htVnZ1ZlZGNExsTHRnb0VoY2tNREpmbUZuN1pJWjVNMGFJR0plOVhaNnNYZzJBcis1RnZDVnh1ZDZQcERIaDM2a0JqTVM2U09mczRwWVdLSlNVdnpVM0gxMFBORU51ZHJVN3dZd21QRGhhS05TNDdqd3BNM1p2NTlFXC91bjZSRFI4enN2dmlcL0lOM2tlaENMMFNTR2NaSkQwTlJnXC9id2NoVUdUOG5yMEQzSGdhODRhVVlLdkxQc1BvSTJUaVFlWlFjV293XC9sR3VkWTZhcEczckFMenh2SVFneDRMRVpaV2dVTUZ4bVVuMWtRQ29naERLTSs4c0tBMW9Qb2ZpWDNZXC8wcUVlZmNoMzAyNjYzandYZTdicEZNcWRZN0J2SStnWkl6RnBiOUFxbEdiNHpHMTh4WTlQUEZOYXMrekVMdkxpZmlvN1M5eWFYKzZYb3hrQ2lrZCtLNmdPTGoxU3ltRk9MQXF5Sm4zS1kwcGpQc0FOT2p0cHlOK05wVVFnQzJLeVd4aUpNRFRzYVVUenZmZ3M2VGhYbGVzenhzMklvd1ByNkRvNlZKVGxzQW10KzUxZE1Rc1A0TGtlMnJiTENMblhmUGROQ1Q0bmFoXC9qTUZBT2V5dlR0XC9WWEhXd2JzU3VJWitnWG9sT3VMdFZlRHBuWlwveVJtUEpwME9lWVVlSlZqc1BqNGNNYjdcL3U1QmIraHQxcW1HTERRdFFEaEwxRkg0d3hYekdBQ1hVbHVFb203ZWZOMGdyejRMYmVcL3hYU1d6N041XC9jM1U4QlwvUFdReEVaeUxOcUZ1cHlOUVVsOVhSM1wvVWlpYVwvV1RqZXFJTlozTnRGWXNPOW0rTDQrS0pITTZKS29NbzN4WU5TXC9XOEgxeHRrRmxvVEcxV2FxaTZtYXVuZ3hRZTh5RUcrdWZJN0ZaMmNKdHFMTnUwRFRaQWFFaDYyVTJsQnlCXC9pYmoxUXFqRkV2aHlpem01c204blVZNXhMV3NKMHJSeDRXeit3bnM3aTBCVE9MUDRHOEttczRFKzdoZmNxZ2xjNXgyZ3NjOHBQT2N1QTByVnRkNzhtUHN2TEY1RFljRlJCdm9IOEx1V2dYSmJCMVZhQWtJMmcxQjRYTWQxU2VjMWJnV01jVGN3UUNDYXFyQ2VjcDNLbDhkU1VYSlFIbGcxRzFXVmZsN3J5a0tIWWVFc3ZHUFY1R2dQVlpUcUdcL1ltRXhxSnNKOEtNd2Q2cnpCaXFzajJwZlFiUUZhK2oxcnQ5aE5wb3dCNzBLWkVTWHNlczdWTkkyK2c1WXFwMWNWWnRRUTBoUjhoVHo5VFBOMzRrVytydnZBK2tMSm1LVzR6QVh6b1hQQWNVVVVENm1BQ29saDhpSHM1NHRIdVBsXC9xTytJaVpUQ0U0d2tIY20wMWVqcDY0MlwvRHljUk0yV2E4WE54ajh0UTFMdzNkNDNROXp1QW4zUjJ4TWJHU0NPOUhKcEh6dCtaNk1zTUhMWlNxaDNuUmgrWXNlZExBZHJMVVFhV0dPWllHOFl4YzRkazlXYUpvVHRxM0dsdVBaNFlPYWRGZENHUFF5T0hxSytnY0Z4YWFmWHlZT3lUdkRCRXMxNElWcjl5UzZjdHQ2ZEx6TEk1MldVU1dmTzBSVlZMazdmTHBDSnVGY0Q1OHFWTk5kdERxVmQ3WUxqbVFSaWc4NlhWbmY2bDBEVmFwRUxkeFEyUnhyb2xyR1RsdlVWMkczckJrQ0JvQ3YzZ0dCNk5mdXBpQ3FKZEc5NGUrMGRoMDVGdVwvKzl4dnJiUHpFeW5mZEtiMEVjbnRrZXNJclwvZVVraWF5cWpNbkYzVGtFSEtoeXNwOHhZcEpXUHdVUGxiR2JFcXRRWWx5RDlxZ1pDOWRsRlRYRGRISERyR0swOVRUQXJFZnNZM2dBMm9jbmFWNXdtYk15bnlIVjNqb0F3VmFcL29lT3JKM3F5bVYrc0ZzZFF6ZnlEenBXK0Q0WFZkd3oxb29EVUJsQm5GelwvTVlHXC9VZUwxcHI4bnc2K1dveEM5emVOWVRcL0phTTFnWUpwXC9rSnlQTXFab290MFQ4dUtcL09kUmZ5SXl4eDArdHpKTW5DMHFZemY5VEhSZjRwMklkTTNSXC9lZSt3XC9lcDRycFpENjdpanZKaCs1QjBwbTZaakxLMGdPZkcxSkhXRWFQbHZ2a25US2ZPdGxvT29ZcVhLZk5EZHNsWjBJaURlNHVBYjFYTkpCM0xlM0pzVmI4K1l1OG1sM2gzZnVLdjNzb1M5cG5WUmh0a3ZySlB0d1l0d3dPOTEyZ0d2V1pMVStDMEJTME55aTVcL21hdGxJWUN0R2l1RGlKV0hCVmt5YkhHbFFON0FuNVdleDBxSG01eUtYd3hKaFdcL0xOZkNnc3VHcUo4aHlROVFPeEZhTT0iLCJtYWMiOiJmMDExOWVkZmYzNzBhMmI5ZjgwODQyMzdmMDcxNWMyZTk5ZDVkNjAyYmM5ZWUyMzdlNTY2MzQ1NjdiNGE0ZmMzIn0=
eyJpdiI6IjhaVkRsOFpNN096SEFHeUtNOVVvQVE9PSIsInZhbHVlIjoiZzl4MUN5cFNnQndzOEN6U1lOVk9JRVMzWTY1SWsrcG1mUFdhTlwvRjFvVkN6M2d0bDBDQ004SmlJOG9oRzhqc0tWSFNGQWkxNXFkYkU2bzhGZ0ZDbFJlMGlqK0h2TWxyekY5THl1UDhjbTBFPSIsIm1hYyI6IjcxZjYzNmE4NjdlZGY1YTI0MzlmYTFhNjM5MjM0NWVhMzEzMDhjZGNmNGEzNTNjMjkzODhmNzgxYjc1ZThjYzEifQ==
Điên cuồng chém gϊếŧ chừng ba canh giờ cho tới tận khi kết giới bị đυ.c thủng, vẫn có chừng hơn ngàn người còn sống mà thoát ra bên ngoài. Hiện giờ chiến cục đã lan ra đến toàn bộ Hoàng thành, chứ không riêng gì khu vực trung tâm nữa. Chỉ thấy hắc quỷ bay lượn ngập trời, nguyên sĩ hoảng hốt chạy tán loạn, một vài tà sĩ xuất hiện vây bắt, cảnh tượng cực kỳ tanh máu.

Ngoại ô phía nam Hoàng đô, hai thân ảnh trẻ tuổi đã lao vào nhau, giao thủ kịch liệt, thần thông xuất ra không ngừng, hai luồng sức mạnh lục sắc và hắc sắc điên cuồng đối chọi gay gắt.

Chiến đao vần vũ, đánh tan những hư ảnh hắc ma lao tới, mắt thấy tên bạch y thanh niên một đường quét ngang, lao về phía mình, Huyền Cơ liền lấy ra trường thương, không ngại giao thủ chính diện. Đánh qua vài chục đòn, hắn khá là ngạc nhiên lên tiếng: “Không ngờ vũ khí của ngươi cũng thuộc cấp Địa giai cơ đấy.”

A Diệt đang định mở miệng đáp lời thì đột nhiên con ngươi co rút, chân đạp Thoi Độn Thiên bứt tốc phá vây, ngay khi vừa tách ra, một đầu quái điểu đen tím đã lao vọt lên giữa hai người. Không chậm trễ, bên tay trái của hắn xuất hiện một cây cờ lớn màu tím, qua vài cú phất liền triệu hồi ra một đầu giao long tử sắc, đối đầu với quái điểu của đối phương.

“Tử Giao kỳ sao? Cũng không thua kém gì Hắc Tước kỳ của ta đâu, ngươi quả là một đối thủ xứng tầm, gϊếŧ được ngươi mới giúp ta có cảm giác thỏa mãn.” Gã ta cười lớn có chút khoái ý, gương mặt anh tuấn vặn vẹo, cây kỳ bên tay trái phất liên tục, chỉ huy đầu quái điểu công kích giao long, muốn xé xác hư ảnh ấy ra.

Hai người bọn họ lại tiếp tục lao vào công kích đối phương, Phệ Huyết chiến đao đang phát huy nội tại, kéo hút huyết tinh của đối phương, khiến kẻ địch cảm giác máu huyết trong người hỗn loạn. Nhưng năng lực này không gây mấy khó khăn cho Huyền Cơ, trường thương trong tay hắn cũng là bảo cụ Địa giai, có thể chống lại uy năng của những bảo cụ đồng giai khác.

“Rạch Phá Đại Địa!”

“Quốc Lâm Diệt Khả Địch!”

Nguyên thuật mạnh mẽ bạo phát, từ trên trời cao có một lưỡi đao mang dài mấy chục trượng phá không lao xuống, khí tức nguy hiểm. Phía dưới, một mảnh rừng bị thao túng, vô số cây cối hòa quyện vào nhau, tạo thành một ngọn giáo dài nhọn, gào thét đâm lên tận trời xanh, đối đầu trực diện với lưỡi đao hắc mang.

Vụ nổ cứ thế bạo phát, thanh âm đinh tai nhức óc, mặt đất rung chấn, khiến không ít kẻ trong Hoàng thành chú ý đến phía này. Tại nơi bị oanh tạc ấy, khi khói bụi tan đi, hiện ra một bình hồ lô lớn và một chiếc chuông vàng. Hai thân ảnh từ bên trong đi ra, không chút tổn thương trên thân thể, ánh mắt âm trầm đối diện nhau.

“Hiển Hóa cảnh hậu kỳ từng chết trong tay ta không ít, thế mà giờ đây đối phó với một tên trung kỳ như ngươi lại khó khăn tới vậy, thật khiến ta bất ngờ đấy!” Huyền Cơ chiến ý dâng trào lên tiếng, có vẻ như kẻ địch càng mạnh thì hắn càng khoái chí.

A Diệt giơ lên chiến đao, tùy ý đáp trả: “Hậu kỳ cũng không phải chưa từng gϊếŧ qua, nhưng ngươi quả thực là tên đồng giai khó đối phó nhất ta từng gặp.”

Hai người nhìn nhau, chuẩn bị lao vào đối phương, đột nhiên A Diệt nhíu mày nhìn tới phía Hoành thành, lúc này đang có một vài tên binh lính phi hành về nơi này để dò xét. Sắc mặt Huyền Cơ lộ rõ vẻ không vui, hắn vung tay ném ra một tấm phù, tạo thành một kết giới lớn che đậy nơi này, vây nhốt cả hai người bên trong.

Dò xét qua lớp kết giới, A Diệt cả kinh trong lòng vì đây là loại nguyên phù cấp tốc tạo kết giới, có độ vững chắc cực cao, là phù lục cấp Bỉ Ngạn cực hạn, tên này có thể lấy ra tức là thân phận của hắn không phải dạng tầm thường.

Huyền Cơ vui thích gào lớn: “Bọn chúng biết thân phận của ta, khi thấy tòa kết giới này sẽ không còn kẻ nào dám tới làm phiền nữa, ngươi cứ yên tâm mà chiến đấu không cần lo ngại bị vây công. Hãy tung hết sức lực của ngươi đi, hãy cho ta đánh một trận thật sảng khoái!”

Bên trong tòa kết giới ấy, hai thân ảnh lại tiếp tục lao vào giao thủ với đối phương, không kẻ nào chịu khuất phục, vẫn chưa ai chiếm được chút thế thượng phong trong trận quyết chiến đó.

Tại một nơi khác, sâu dưới lòng đất, xung quanh chỉ có đất và đá, một nữ tử xinh đẹp đang ngồi ẩn trốn tại đây, thân thể chi chít vết thương, còn ai ngoài Lâm Mị. Bình sinh tới giờ nàng chưa từng chịu nhiều tổn thương như thế này, trong lúc chạy trốn đã nhiều lần suýt đánh rơi tiểu mệnh, tới tận bây giờ nghĩ lại vẫn còn sợ.

Cùng suy nghĩ sợ hãi ấy, Triệu Bất Chính thương thế còn nặng hơn, đang nằm tại một nơi khác ngoài Hoàng thành. Bao quanh thân thể tàn tạ của hắn là vô số tắc kè ngụy trang, hiện tại chúng hóa thành một tảng đá gồ ghề nằm giữa bãi đá vôi, nếu không có kẻ mạnh dùng thần thức tỉ mỉ dò xét thì chắc chắn không thể phát hiện.

Trong gian nhà kho tại phủ đệ nhỏ của một phàm nhân nằm phía tây Hoàng thành, nữ tử Mai Tố Viện đang khóc nấc, mặc cho thân thể đầy rẫy thương tích. Vì nằm trước mặt nàng chính là thi thể của Chương Hùng, để bảo vệ nàng mà hắn đã trả giá bằng cả tính mạng của mình.

Tất cả những kẻ có thể tẩu thoát lúc này đều đang căm phẫn, tức giận, thương tiếc, sợ hãi, vô số cảm xúc khác nhau. Nhưng có một điểm chung, Hoàng thất trong mắt họ không còn uy tín gì nữa, giờ chỉ là một cái gia tộc cầm quyền đất nước nhưng không làm nổi trò chống gì. Tên phản quốc Chu Thế Vị cần phải chết ngàn vạn lần, địa vị của Hoàng gia tụt xuống vực sâu.

“Đúng rồi, là tụt xuống dưới đáy sâu, không ngóc đầu lên nổi, cho dù là những hậu nhân Hoàng thất có lòng yêu nước, từ giờ trong mắt người đời bọn chúng đều là mầm mống phản quốc.” Tên nam tử cực kỳ anh tuấn, tiêu sái đứng giữa hư không, mỉm cười buông lời chế nhạo.

Kim quang tại truyền tống trận đã sắp tắt hẳn, hình chiếu của Quốc Chủ đã bị chấn áp, không thể buông xuống nơi đây, ngăn cản hành động phản quốc của con trai mình. Trước khi luồng khí tức kim mang tắt hẳn, một thanh âm giận dữ vang lên, ầm ầm trong cung điện sang trọng này.

“Huyền Thiên Mệnh, ta không tha cho ngươi đâu, từ giờ hãy rửa cổ đón nhận lửa giận của ta đi!”

“Haha, không hổ danh là Phần Viêm Hầu ngạo nghễ vô song, ngữ khí thật là bá đạo.” Anh tuấn họ Huyền cười lớn, sau đó sắc mặt tuấn lãng trở nên tức giận âm trầm nói tiếp: “Nhưng ngươi đừng tưởng là bản thân mình vô địch, thế giới rộng lớn ngoài kia có hàng tỷ kẻ còn mạnh hơn ngươi gấp ngàn vạn lần!”

“Về phần ta, khi ngươi trở về nếu thích thì cứ đến lãnh địa của ta tại Tà Quốc mà vấn tội, toàn bộ tồn tại thượng vị trong quốc gia đó rất chào đón ngươi đấy Quốc Chủ Phần Quốc à hahahaha!”

Ads
';
Advertisement