Đã trôi qua gần một ngày kể từ khi tu hành giả hai phe tiến nhập động quật, tới lúc này cho dù động quật có rộng tới mấy cũng đã bị mọi người quét sạch bảo vật bên trong.
Diệt Chúng Sinh sau lần chịu oanh tạc của Hỏa nguyên tinh, thân thể cùng nguyên lực suy yếu, mất khá nhiều thời gian khôi phục, vì vậy hắn cũng không có được thêm thu hoặc sau đó. Lúc này bên ngoài trời đã về đêm, nhưng bên trong động quật vẫn có những tiếng động lớn vang lên, chiến đấu vẫn đang diễn ra.
Trong một thông đạo vô danh, A Diệt cùng La Trọng Vị ngựa không dừng vó, chạy trốn khỏi gã Ngụy Hằng đang truy sát phía sau. Tên Ngụy Hằng không hổ là đệ tử kiệt xuất trong Cửu Độc cốc, hắn có khả năng khống độc rất điêu luyện, hơn nữa khí độc do hắn phóng thích ra vô cùng nguy hiểm.
Thời gian trước, không biết dùng cách nào mà hắn ta đã diệt sát được đối thủ của mình, chính là lão già họ Cao tu vi Hiển Hóa cảnh đỉnh phong, mà hắn cũng chẳng chịu thương thế là bao. Lúc này hắn được nữ tử một mắt dẫn tới truy sát đối thủ của ả, người đã khiến ả ta phải chịu thiệt không nhỏ, còn ai ngoài Diệt Chúng Sinh.
A Diệt trên đường tầm bảo đã bắt gặp La Trọng Vị, sau đó hai người liên thủ diệt sát tên tà sĩ đi cặp cùng họ La. Nhưng còn chưa nghỉ ngơi được bao lâu, Ngụy Hằng đã đi theo ả tà sĩ tìm tới nơi họ đang lẩn trốn, rồi ra tay muốn đoạt mạng họ.
Điều này khiến A Diệt kinh sợ không thôi, hắn biết hai kẻ kia tìm được đến đây, chắc chắn do ả tà sĩ đã gieo ấn kí gì đó lên người hắn mà hắn không hề hay biết. Nhưng trước đó đã nhiều lần hắn dò xét qua thân thể mình, hoàn toàn không phát hiện ra có chỗ nào bất thường, chỉ có thể nói là thủ đoạn truy tung của đối phương quá cao minh mà thôi.
eyJpdiI6IlNDZzVGeGNrRWtxZXJxU1FDRGNUZ2c9PSIsInZhbHVlIjoiREtGTlwvMzJHSjM0N1wvMXJmajhZVmpOamJFUnoyNVhhNmRNWUlUNERKbEhMWjkwSGZ5K1RtNTBXRHZVN0xjOWlcL25PUXg3M3hwRjFLd2ZqUEp3SXAxNDZcL3NpZ08wOXVDNUNyRmhpRWpQTkFneTF2ZXF5alNsM0pvVmZcL1dRZEw4a1lqZDZoR1JJb2EwRkRwSmFNWnZkUkVLcjBua3JJT2Y2MFJsNGR3M3M0WGpINjNaUmJaQUdIWFkxdXgxSUVmdXphR3ZPbWM5ZFdnVnBwQnk2RnNqbHhlWmFnZFZDNTE2TUltQ1MzZ1RhUmVNbklPQlNuSTA1Q3BISzV1VWVCRVRUNzFTcm5LTUZvcTJKMkxcL3I0XC9aUHdkQVJBSnE0amNwSFhONmtDM0VvYUxSaUtaVExYMHZ1TlB6TnNPT2k3djdSYnZoQ0pwVDYxZ1dwWkhMXC9TbjlEdkg3d0dscWROdk0yTHVGZVwvQ2l2RHlOZEtUdkNVU0pMdUZFaW9pWnhZSmNqazdJdDNzS0FGZHJHbmpUNVFDbEdhSlc0eGd3T2xWdzV6b2Y2Z3dTUWJFNUxhRlVcL1Q2MW5Ob3BkUUorQldWWnJWVWl3TUxYNTNMXC9pWTlSdjErbU50OVZEXC9WVkkrQ25JZkwzUSt3Q0MxM05MQUh1cGJ2SlNsRis5TFdXZGViUXJjZXpmUlM2blZxaXduV2FHb296cEJFY1dzUnAxXC9CdkRCTHhwYW5UR3k5VmQzMGg5SkQwNUpYMEEwd2p2aEVlUklMbWs1RTdqUzdVS3JvdDZ1eXF1ZE53d2hnTmRucFwvU0QraTRqMG9vS0x2R2g4d2ZYNndrREVKMVNZWUZSankrd1QxQUlKWlJHd295Qm50U25HT0lcL2s3VTE1eFIzeFJRaWRmWnRKK202T1hOSG5JdEJoNHV5bmZIWUpua0xPTUhGcFJBWFVtakRsdkdWMjA2ellHUlY0YXIxZzBZVGFiaTVsb0JPUTZcL3RrWTlRQjd5UWpPR1Vvbnh3SU5ySDRtQThyclF0bjhMNnRoZHh0MFZBUmdHSHQyRE5DN1pcL2RLTVMwZ0YyZHZPTVU1TmlidG1VR0tMODBVXC9nc1Via1FRZ3krWXd4V3JvbkhzOTNwY2QyTmRyM3VRb3E4d1NZQUNRUHhreTdsc1pZZzlTUzJ3TnljcHZsdmo1S0dPNmhSM3N2dmxtOGVsVXdHRnZIblYrZ1gwa05XM29hZG5ZR0ZjMUtqQWFjRW4yU01rQWhsOU9uY0pzY0hiMzZJQzNldlVUdmxacjhGbG5ic0swY3hpNWhPU2dJSXVGVzFxTGhzb0lZTVV3ZXZTT1ZVK1FEV1VmSGFpRll4ditoamhQeVQ2V0p2ODlLaUNOd09zaHNjXC9SbjVOcFwvNnllcWJ6VlRGM25oN0tiNUFQNFA5NGRsN212ZmhPK2syTnJxM3orNnMzbWgyTER6cTR5ZEI1YVljVGd1d3NlUXVYTzl3Tms3cFA2M050a29YQ1FWNmR4cDFRcTljVEd6c1FPRGtKY2loOWk1cEIrOEg4SXJBYUVJdEJobHJ5QXBGZko0Qlh3OTVlUk1kd3hIS1N4a3RiNW0rcHZBRVVzRnZIdXgzVW9KTGJMMXd3TjBUOTUycmd1UFwveEdaREtQTjl6U2JJZnRCMWxHdzJ1TnI2cDVlTkxHNkIySUdwUTVzekRVVGxUMDlFVmlhdEdiK2pSUlFZRzBaaXZDd2RzcXM2MEQ3ZVBYNElPdkVFejNFcEo3MXZjSEpSWXpNRU9oV2duME9FYmVVd3VkWHRUUVVqUWhWaFJwTmNvOTFDTXdDSXUrTDJQVm5EMkl6Y0J5djFjeWExSTQ3OTZkRkpyd0VpcldkWTVRUE0rblRweTAxb1p5a2VaTDVMN3ZFcE1yZ2xPZlBoNVNEYkhZMlQzcXZ0MldyZXpJNEhKMVRcLzhXeHl1ckc2RW1OdmlEVlMxZ1JFczNzVk9Hd2dXVkdDZU9US0Y5RnluVmVXeStqREtLdzhpajBCWXZGSEtcL0tTT1dGSzMzb2dDMktMbk11VjhzNWdwV0JydmNPNDdcL2NtQW84K2dNSmx6TWZDQTI2OEU0aGZcLzU0VVJBWW0xN0RpU01uVzFaaEtZa29PUW5xZEJpUmhCUmVwTDNtT0NJenVLWGlFY1k1aXc3b1pIV01Wa011SGxRbWFSZXJiNndwYTJQRzdXYVRreDJpbEdmWGprb01GME0xN1RjcXVSN1ZkWDd4UTZFbDg2Wm4xTlJKNGdLUllXU0JQaU5MT1h1Z3dTbFNiWExvczZ5MTZDaUplVDUyeDFlZWVnZHd6d1wvMjYxVkpYc1JZNlArWFpkbVRtKzdQM3lmOVA3QjhsTlZOUFVCZlBWbTZRaksyMFwvME9kd0pkdmQ5M2hscDh0ZmIxQ3EyZm1WclNhTzRHQTd0blNaQXgrRzJsNDdwc3BZQWZWNnpMajFUNVFOK3haUDZ2TVdCRDRiK0JsV1EwS0FBdmYzdkk4NXkwNWxlT0hYWHBDZm0xM0FYakdxR2swajNZakZ6UXkzZldCdXBpV1hGRmhKQ0c4K2h0Ymt6S3pZMG4wSUhoV1Y2U2V4Yk9OcTJkZFh1MVRIRExod3lDM3c2UlRxams4UDUxQTFVb3h6Y1dzNXk0WE5UMFlDY0JvUU1KSkd1UUZhZ1JlYlc1MTcrTnR0UVJJQmNzNU95ZXFnXC9RcWMyTkZ2RlpqaG1icStnTTBIVXJwTDZGZE1iVlA5NzkwMEl0TUpsVnRyWnFxV0U2UkxoK292KzI0az0iLCJtYWMiOiI4MWEzYmU2YzM3ZWEzYjRlMDcxYTE2ZTNkZjBlOTA3NzA1OWNlMmY1YzIwNmVlZGQyNDgzNjJiOWNlNjQ0YzY4In0=
eyJpdiI6IjdEd1hUMVRnVE1pRnV4bWFXeXBFZWc9PSIsInZhbHVlIjoienU3V2VaRUtZSkJ2dnR0TFBJVWU5SXlkS2hyeEpQaEwxd1B1cno3MkJvSUxnclRBWkR1bWhJbEhobmVoRmx3a0Q4ZDJNQ1NrRkwrbkNaaktQWURCd1pMK0ZVSld1Wkh0bnhIdStFdm1zOWc9IiwibWFjIjoiZmY1Y2VmMGIyMzc4NzkwYmQ0ZTdiOTQzYmMwMjlmYjEzYzI5ODhlMGUwOGVjMzVkZGFmYmE0NDAwMWM2ZTk4MSJ9
Nghe vậy họ Diệt khẽ gật đầu rồi hỏi: “La sư huynh có cách gì vậy? Liệu có thể tách tên khốn đó ra khỏi chúng ta không?”
“Chiêu này có sức công phá phi thường cao, lát nữa đệ lao đi cầm chân ả đàn bà kia, nếu có thể hãy rời xa ta càng xa càng tốt!” Nói đoạn, họ La xoay người lại, thẳng hướng Ngụy Hằng mà phóng đi, không biết định làm ra sự tình gì.
A Diệt không còn nhiều thời gian suy nghĩ, hắn cũng quay lại mà phóng thẳng tới nữ tử một mắt. Vung tay chỉ huy thanh phi kiếm bắn tới ả ta, khi đến gần liền hóa thành hư ảnh sáu thanh kiếm, bay loạn xung quanh khiến ả phải tập trung phòng ngự.
Thân ảnh hắn bay vọt qua một đường thông đạo khác, hiển hóa ra vài sợi dây leo kéo theo ả tà sĩ, không để ả ta can thiệp vào hai kẻ phía xa. Thông đạo hắn rẽ vào này là ngõ cụt, bay một lúc đã đến điểm cuối, nhưng cũng cách đủ xa chiến trường bên kia rồi. Đối diện hắn là ả một mắt, sát khí dâng cao nhìn hắn chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi như muốn ăn tươi hắn.
La Trọng Vị linh hoạt tránh né khỏi những luồng khí độc công kích, khi gần tiếp cận Ngụy Hằng liền thi triển ra một nguyên thuật trói buộc rất lợi hại. Vô số phi kiếm đan lại vào nhau, tạo thành một l*иg giam dần thu nhỏ lại, rất khó công phá mà thoát ra. Chưa kể họ La còn ném ra hai tấm nguyên phù khống chế, rất nhiều gông xiềng cùng lưới thép bao bọc l*иg giam kiếm khí lại.
Mặc kệ ánh mắt cay độc của Ngụy Hằng bắn tới, họ La lấy ra một vật khiến cho A Diệt nhìn thấy mà phát run, chính là Hỏa nguyên tinh. Hắn bấm quyết thôi động khối cầu này tự bạo, sau đó ném tới ngay gần l*иg giam còn bản thân bay thục mạng ra xa.
“Hỏa nguyên tinh đang bán hạ giá ở đâu đó hay sao mà tên nào cũng có vậy?” A Diệt chỉ kịp nghĩ như vậy, hắn không muốn dẫm lại vào vết xe đổ một lần nữa. Lần này vì đã giữ khoảng cách khá xa, cùng với có sự chuẩn bị trước, nên hắn có nhiều thời gian hơn để thôi động các thủ đoạn phòng ngự.
Ả tà sĩ gần hắn kinh sợ tột độ khi trông thấy khối cầu phía xa, mà ả ta lại không có nhiều thủ đoạn phòng ngự, lúc này hoảng hốt lui xa hết mức có thể, có gì trong nạp giới đều lấy ra hết che chắn trước người.
Kinh hoàng nhất chắc chắn là gã Ngụy Hằng, khối Hỏa nguyên tinh bạo nổ ngay gần hắn, mà hắn không thể bỏ chạy được. Nếu cho hắn thêm chút thời gian, hắn có thể phá vây mà rời đi, nhưng Hỏa nguyên tinh không cho nhiều thời gian như thế, chỉ ba hơi thở nó đã bạo khởi xung thiên, ngọn lửa hình nấm đυ.c xuyến lớp trần mà phóng lên cao.
La Trọng Vị sau khi ném ra khối cầu, cũng đã cấp tốc rời xa trung tâm vụ nổ, hắn thi triển thần thông linh nguyên mạch, vô số phi kiếm bay vòng quanh bảo vệ thân thể.
Khu vực này thành một mảnh phế tích, san phẳng bình địa, núi rung đất chuyển. Mặt nền sập xuống, A Diệt bị rơi xuống mạch nước ngầm nằm sâu phía dưới động quật, một hồi lâu mới trôi dạt vào bờ, là một khe động ẩm ướt.
Hắn vừa tỉnh dậy đã trông thấy cỗ thi thể lạnh tanh của nữ tà sĩ một mắt, đang nằm ngay bên cạnh, bị sóng nước đẩy vào bờ. Vì có vô số đá tảng to lớn không ngừng rơi xuống nơi đây, nên mạch nước ngầm này không còn yên bình, sóng nước vỗ tới bờ không ngớt.
“Không còn ấm rồi.” Hắn sờ soạng cỗ thi thể bên cạnh, thu lấy toàn bộ vật phẩm có giá trị trên người ả, tất nhiên không thể thiếu mấy chiếc nạp giới tinh xảo đeo trên những ngón tay. Sau đó chật vật đứng dậy mà đi vào sâu hơn trong hang động, tránh xa mạch nước ngầm, muốn tìm một nơi an toàn để điều tức.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, tiếng ầm ầm từ phía trên truyền xuống, sau đó là thanh âm gầm thét điên cuồng, nghe thôi đã thấy rùng mình. Từ trên cao có một thân ảnh vọt mạnh xuống giữa mạch nước, khiến nước bắn lên, gây nên những gợn sóng vỗ ầm ầm.
A Diệt trợn tròn mắt, khi trông thấy tên Ngụy Hằng vẫn còn sống, hơn nữa đang rất cuồng bạo. Hắn ta lúc này giống như một huyết nhân, toàn thân chỉ có máu và máu, một mảng nước chỗ hắn đứng đều bị nhuộm đỏ. Mặc cho y phục tả tơi, mặc cho da tróc thịt bong, mặc cho máu tươi che kín người, hắn ta không hề quan tâm mà chỉ lia mắt tìm kiếm kẻ địch.
Lúc này hắn đang ở trong một trạng thái điên cuồng quá độ, tà lực hỗn loạn nhưng vẫn không ngừng bạo phát, không quan tâm tới bản thân, chỉ muốn gϊếŧ chết hết thảy kẻ địch. Ngay khi hắn trông thấy thân ảnh A Diệt phía xa, liền gầm lên điên cuồng, thân ảnh chợt lóe đã phóng tới bờ hồ, muốn xé xác tên thanh niên trước mặt.
Đối diện trước một kẻ đang điên cuồng có thực lực cực mạnh, bản thân mình thì chật vật không nhẹ, họ Diệt không muốn đánh liều. Trong tay nắm tấm nguyên phù thanh sắc từ lâu, ngay khi trông thấy gã Ngụy Hằng lao đến còn cách bản thân vài trượng, hắn liền thôi động rồi ném ra phía trước.
Tấm phù mà tiểu tổ tông Tọa Thanh Loan vài năm trước đã đưa cho hắn để tự vệ, trong đó chứa uy năng một kích hời hợt của nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh, gã Ngụy Hằng đang trọng thương như vậy, nếu trúng phải chắc chắn tắt thở.
“Rầm!” Tấm phù bạo khởi quang mang, hóa thành một cánh chim to lớn màu xanh nhạt, táp mạnh một cái về phía trước, đánh bay thân ảnh huyết nhân dán chặt lên vách đá phía xa.
Tấm phù thanh sắc mất đi một lần sử dụng, từ từ bay trở lại lòng bàn tay của A Diệt, lúc này hắn vẫn đang thẫn thờ trước uy thế vừa rồi, nếu đổi lại là hắn thì không biết có sống nổi trước cú đập cánh ấy không.
Thần thức hắn lan tới thân ảnh huyết nhân trên vác đá, không còn cảm ứng được khí tức sinh mệnh, liền triệt để an tâm. Cố gắng ngự khí bay tới gần rồi thu lấy nạp giới, vật phẩm của một gã Hiển Hóa cảnh đỉnh phong, không phải những kẻ khác có thể so sánh, chuyến này hắn giàu càng thêm giàu.
Ngồi xếp bằng điều tức tại một góc chưa lâu, hắn liền mở mắt ra, vì nãy giờ cứ cảm thấy có khí tức là lạ xung quanh đây. Qua một hồi tìm kiếm, hắn liền dùng điều khí phù rồi lặn xuống dưới mạch nước ngầm, bơi xuống tận dưới đáy sâu, phát hiện ra cảnh tượng quỷ dị.
Sau một khoảng thời gian quan sát nghiên cứu, hắn cảm thấy vũng nước này quá sâu, một nguyên sĩ nhỏ bé như hắn tốt nhất không nên dây vào, liền rời khỏi khu vực này. Đến sau này hắn cũng chẳng dám nói với ai, coi như những gì nhìn thấy dưới đáy nước sâu ấy không tồn tại, cả Ma Quân cũng im lặng, không thấy trao đổi điều gì với hắn.
Khi A Diệt đi ra khỏi động quật, đã là trưa ngày hôm sau, trận chiến giữa hai vị trưởng lão đã kết thúc từ lâu, giờ họ mỗi người ngồi tại một nơi xa, bảo vệ những đệ tử phe mình có thể sống sót ra khỏi động quật.
Sau một hồi chờ đợi, phe đối phương chỉ có duy nhất một tên tà sĩ còn sống sót, mà tên đó còn sống thì chắc chắn lão già họ Nguyên, đệ tử Thiên Kiếm các đã chết rồi. Phe liên minh có Diệt Chúng Sinh và La Trọng Vị toàn thân trở ra, sau đó không hề chậm trễ, dưới sự che trở của trưởng lão họ Tô, họ đã thuận lợi về tới quân doanh thập ngũ.