Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Non xanh nước biếc, rừng núi hoang vu, tại một nơi hẻo lánh trên lưng chừng sơn mạch vô danh, có thân ảnh một thiếu nữ đang quỳ bất động trước hai tấm bia mộ. Trên một cành cây cách đó không xa, có một nam tử thanh niên đang âm thầm nhìn bóng lưng thiếu nữ đó.

Nhìn bóng lưng mảnh khảnh trước mắt, khiến hắn bất giác nhớ về mười mấy năm trước, khi bản thân mình mới trở thành nguyên sĩ, trước lúc đi xa cũng quỳ trước mộ phần đấng sinh thành nguyên một ngày. Giờ thấy thiếu nữ xinh xắn kia cũng đang thực hiện hành động tương tự, khiến hắn có chút nặng lòng.

Nghĩ tới bản thân không thể trở về thăm lại trốn cũ, khiến hắn nổi lên sự bất cam, nhưng để an toàn nên đành phải chịu. Hắn không muốn vì nỗi nhớ quê hương, niềm mong mỏi được thăm lại trốn cũ của mình, mà đẩy bản thân vào hoàn cảnh nguy hiểm.

 

 

Trước đó hắn tính tới đón thiếu nữ này, rồi sẽ trở về cố hương, nào ngờ trên đường tới đây đã chạm trán không ít tà sĩ cấp thấp. Trước khi một tên kịp dùng độc tự vẫn, hắn đã tra hỏi ra được chút chuyện chẳng lành. Thủ lĩnh của bọn chúng đã điều động toàn bộ thủ hạ, truy tìm tung tích của hắn cùng Yên Nhiên trên khắp mảnh đất Khởi Hoang này.

Lộ trình từ đây về tới An Thanh trấn không phải ngắn, mà đám tà sĩ Luyện Nguyên cảnh ở khắp mọi nơi, dù có thể dễ dàng gϊếŧ chết nhưng như vậy cũng làm lộ vị trí của bản thân. Nếu chẳng may trên đường về nhà hắn chạm trán phải tà sĩ Hiển Hóa cảnh, vậy thì càng phiền phức nữa, nên hắn quyết định phản hồi tông môn, rời khỏi địa thành Khởi Hoang này.

Đợi thêm một hồi lâu, khi vầng thái dương đã dần lặn mất, chỉ còn vài tia nắng chiều tà cố bám víu trên những tán lá cây, thì thiếu nữ với tấm lưng mảnh khảnh kia mới chậm rãi đứng dây. Nàng vừa dậy thì A Diệt mới lộ diện, từ từ tiến bước về phía cô ta, lúc này thần thức của họ Vân cũng đã cảm ứng ra sự hiện diện của hắn.

 

 

eyJpdiI6IjJJNHdTdWhFbXhLUDFYMGE3Z002YXc9PSIsInZhbHVlIjoiYXNKZDRpcnNwbytIc25TSDBqNk1LT2hxaEpvVjRnT1ZuMENXZlB5Y3VUVWJIaVJFMmZJVmFySWZ6Z0RXXC80K0gzVDBjcU9wZW9aSFBWbEM1WHppRUdUbjhoOE9rTlhOekVjSW43NmtlVXNPZVpCZVpnYnN4bm95czExbG5NbGJ1WVJxMlFLMXR6NHp6M1dDYk1ocDllZlNrdjU0Y3poMENOXC9aMzhtMlRDWFY1U09TMjRtZ0E5aUN6K0w3UVN4b0ZNT1U5aGp3azhncW9sWmV5dTRGdlZlVnBwS09jMnB1SWFHVDVzR01ZbVpFVjRWZTEwalVkQmp4bkMwNXZ5QThmU2NUdVZFMHFiWWdkd0NoaHowWGhMSDI4WDgyOTlubGZhdVdyK2J5RmZvSzlkUHMrbFZQeXJnTyt5c01CT1JcL2RKc3YzdVNtcVVvd0I3QWt6ZWdlMldKbnQ0VVpwNzZJd1FLRE9qd25ob1B5YWF3NVh2Uk1IYVJUSktGTk9uZ3AwZEV5V0ZRRkpESGd4aFZsamZXSjUranpHa01ISjFQVXhvTmk4bTZhaWJGeEk1ak1EdVdcL3dGK0w3TVFQdW9wbDE0RHVIc2RYNjNxaUdQcHRIeUtjK1ZldVJnQXY0aStOTWJlTTBXbmpHWVBWV05NeUpsR1ZGcWFydDRJeUNKekVXZjhqWm8rWUlhTnhHWmhVbnMyNnFpYzZoYkdicnZXSFwvSXQ1SkY5aGF4ZFJ3MUErb2JoZVNsZEpKZ051ZVwveThhZFJZOFFiVitTa0doNnE1Q0R6WFgySlwvUHpwN0dBR3JmRStXVFN3aGJyK09md2JDUU9xSVNIWTRZSlJmUFBvNHc1cXNKQ3BMWkJRTjJhUUI1K0NrZ3A5TnFOTFlUOTVxVkZFRmhBenFyM1BWR2NQMVJEVDduRmtHOE9PWjhFU0JrVlFzRDFhK1BLRmFHNUl5QkZJanFIZ1wvc1dYV040cGE3clBrbDBnank2XC9Ha1VpT0Q3aTVHYmZ3Y281WWk0T2Rnc0VlRm5xSXpMdDNYZlFGVEd6S1c4QXdzZXBhak4rdjREUllkSnFzNTJRQ0t0WG1YTCtWMzdSVzcxZDdqYURlRmc2XC9iZWRDcFJ0eUpRRmN4Vm96bVlWS3Zld1pBc2tTdmM5VkxTQ01EbHZtc1kwV3BibzB0RDR3allpMURsYitudDFtVDZRUUhOalRUSkZ3Zk9cLzg2ZWJQQTRadEFsU2NSVWRWTzJ2eGRmck9LSmVSbklKeXkrRmlYbGx6Y1RXVXk1Z0JvTjU5dVFjVmRvTTFXV3UrVGFoQ3JVK1wvVmNuWFdwT0FwbHVuaUZ2QzBQVXBKa2JIMmdBV0FEYUtuU09WaXA0b2hKbGU3YnZRbDNhcG1Bb3Fpd05vNDZUcTkrTWVHa2dYc1hYNGorYVFhdmtzbkJyb1p3N0U2R3B5R2hjM2FoSlV0blpuVXE1OXo1VWw0MEljRmI5TUFCcGhDT2lLaFRWa1VLZ1QyOU5DUkxYVFlvd2ZPNUZaMTlMRjAxY2JCUzZCXC91bWVLcU5pZFBSUWZic2RkS1Fzc1MyQ3F1bW5yN2RCRllDcXo2U0FONUlUS2pySmdjVU5FalJTazBiUld6bjl5QzZ6UlYwTkk3U0FQVlZkTzRSR3VzSitqVFF2bllyMGJ1Q3ViaWF1QStaTXFKSllwOXA3aXFHeW9vVks2MVoxQWYrTzZJdmYwOHFIRldJY3UzXC8xYnBNWXBVUVNkXC82UE5XOXRTRkYrWExjRDNhb21KQW9wM1VvZHh0S1wvdnloMU1kXC9Jc21CbUNGOVFlMm1vYVdSZEFhcHNUVk1mTXRab2IxUHpzVjlBT3J2cWM0d3pyVEVZQVpCOUVsRTNDZ0pJNXk3NWFuWTdFNFBkWnFpXC9UcmZlVVN5YktxREJZXC8wU3BucStOdU5sbnBIZ1VYdUlNWlwvOGJ4aUFteFBjOUFiYjV3UlZ0ZkhQMzMxZndcL1NlNXQxRnRhOENibGlnWEs4YVM1dXJMY2hZM3hCMGJDNzhwWk9FY0ZFVXh2RzBtU0tQcGdqMFJCbHhuXC9nSFdVSDZhN3hKUWxRQ25IWVp4bTdjVk5pcktTOXlOT1dHdmJKRmdiRHc4TWV2eitZR1YySExMVjFPbTRuclVlR2FDUVVpNTBuV3FjN1ZHTkVGaHB4M1JGOHBTdGlQa2o5R0Zjd0Z3MThvTXJEalNoUEMrajFCZnd0S3BEME9CenRxT244WUtCdUdxd0E4RHlmamxQalExMlF6SHFJeVdYa1Z5MjRWSnRxYWl0RXVUR3hIU1Q5Zk93YTdwT0E0UEkyb09rYkduRXpNZVA2eXEyZlFJZXJnNmx0THpVaW1tdERiK2lUUVR0UEFnYXRPMlNvRTFiTU1mZk5kWno1VjB6Y21nQkM1WlRPS0c2d3FncitVcTg4TjN3Wk1ubCtWbU5YODdNWmFnUTRUMzdnc25ueFEyd0ZkWnhhVW4rdFdmRjkwK0RqSWp6ZG0yK1pCcXZvR2tOTjcyZm1FMGw1RmVUN2pKcnlJOHVQV25YYUNFQW5ZT2l1ejNjQ1wvQk93NmNvNjZ3a1hBc3ErMng3cVd6QW9nb054Y0Mxd1VKVWgwdVEyS3NwcXRZYVwvV1wvTUg2M3liYjA2WjlhbFR5ZFBMVUJnREVwWU5jbGxhVDNtd3NOeVA4eDJ1ZEdKbVl1NDFBVjVPd05mTFQ3elFhaGhcL2I5WERVdklpaFBTMFJoN0lGakZOXC9McFRNeVpRSkhrVkRkRDJaeTdpSlF5SEZLZjZSTmRzRUZEXC9CU0ZOMHRmaG5lTFZ3QnBYT2ZOYUxOR2VJMlVIUEdnREpmMjJNSGY2b3krdjMwVEcwazlEcU9PK0Y4Ykd1cGNpUmNScHZ4MXJUTEFKT21XS2k3VGZOY3NXUEI0dmU2ZTNRRkwxclRVYXhDVXkwQzRnd0srWEd1ZWh6aXljYnF1YWxQNlFVRkR0R1BaSUhMY1wvSFVYeThsN0phUkJkdzVYUFFoNVN0S1JwNG01cTZnR3N3cWk5cmVVTklJaG5NOHU5VWR2VWZVKzVJcDVHZ2QiLCJtYWMiOiI0NmZlNTU2YjI4NzNlNWEyNGYzOWMwZTQyNTY4NTlhMTJkOTZjNWUyYzJhNDk2MWIzMGRlZTMyMTllZmQxOGRlIn0=
eyJpdiI6ImJwMGVxaEErNXdvRERlWk5FQkVPWVE9PSIsInZhbHVlIjoiSDQxcVNyTnk0RzRZbnBHOVwvaDkxZ095cVJwMEJuT1UrWExETWJIakIwSUp2OGdCV2RQanIxamZHdEgrRkw2QW51VTZHNFJvVVBoSndnWXlDRVlXSzFOUE1SNFF6QjZjUnlSS041UVlmVDRFPSIsIm1hYyI6ImM3Y2UyNjFhNmYyZGYzZGEyN2U2YzA4YTk3Y2I2NDZiZDlhMGIxODcwNzM1NWUyOTI1YjVhMzU0NGMzYjk4ZGEifQ==
A Diệt nghe vậy liền mỉm cười gật đầu: “Quyết định như thế là đúng, vậy từ nay Vân sư điệt cứ gọi ta sư thúc là được.”

Sắc mặt thiếu nữ có chút bất ngờ, rồi có vẻ thấp thỏm hỏi: “Vâng thưa sư thúc... nhưng người không muốn thu vãn bối làm đệ tử sao ạ?”

Vân Chi khá là ngỡ ngàng, trước đó nàng cứ nghĩ vị tiền bối này khuyên giải mình nhiều như vậy, là muốn thu mình làm đồ đệ. Vì thông thường khi thấy một người có tư chất tốt, những vị tiền bối thường muốn nhận sư đồ.

Phất phất tay, họ Diệt trả lời: “Ta lo tu luyện cho bản thân còn chưa xong, sao có thể nhận đồ đệ chứ. Sư điệt yên tâm, ta có một người sư huynh rất thích hợp để làm sư phụ của nha đầu ngươi, người đó rất hiền hòa và quan tâm vãn bối, hơn nữa cũng sở trường hỏa hệ như ngươi, chắc chắn sẽ rất thích hợp.”

“Vậy... vậy đa tạ tiền... à không, đa tạ sư thúc.”

..............

Trước mặt mộ phần của một đôi phu thê, A Diệt đã mang đứa con gái của bọn họ đi, rời xa khỏi vùng đất này.

Thoi Độn Thiên phi hành với tốc độ cực cao trên bầu trời sầm tối, phía trên có hai thân ảnh đang đứng. A Diệt ung dung chắp hai tay ra phía sau, vừa bay vừa quan sát khắp nơi phía dưới. Phía sau hắn vài thước là thiếu nữ Vân Chi, đứng gần nam tử xa lạ lâu như vậy khiến nàng có chút ngượng ngùng, nhưng lúc này đã đè ép xuống mà vui thích với tốc độ phi hành cực cao này.

Tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 3 hơn nữa còn không có bảo cụ phi hành, trước đây mỗi khi nàng dẫm lên phi đao mà thử ngự khí phi hành, thì tốc độ bay chỉ như phàm nhân đi bộ mà thôi, hơn nữa còn rất mất sức. Giờ là lần đầu tiên nàng được phi hành trên trời cao với tốc độ kinh khủng như vậy, quả thực đang rất thích thú, nếu không phải có A Diệt ở đây thì nàng đã nhảy cẫng lên rồi.

Bao quanh hai người là một lớp quang tráo mỏng do A Diệt tạo ra, chứ với bộ y phục làm từ chất liệu vải tầm thường trên người nữ tử này, nếu không có lớp quang tráo tránh gió, có khi bay được một tuần trà đã bị ma sát gió xé rách tả tơi rồi.

Khi hai người bay tới vùng biên giới giữa Khởi Hoang với một địa thành khác, thì thần niệm thăm dò của A Diệt lại phát hiện một tên tà sĩ cấp thấp. Hắn liền nhanh chóng bay xuống khu rừng phía dưới, nhắm thẳng vị trí tên nam tử mặc hắc y kia.

Gã ta đang di chuyển chậm rãi dưới cánh rừng, đột nhiên từ dưới mặt đất trồi lên vài nhánh dây leo, quấn chặt lấy thân thể gã, dù gã có chỉ huy phi đao công kích cũng không thể cắt đứt nổi một sợi dây leo này. Như cảm ứng được gì đó, ánh mắt hoảng hốt của gã nhín lên trên, liền thấy hai thân ảnh đang đứng trên bảo cụ phi hành, từ từ hạ xuống.

Búng tay bắn ra một viên đan dược đen thui bay vào miệng gã ta, khiến miệng gã tràn ra máu đen nhưng chưa mất đi toàn bộ sinh cơ. Đây chính là đan dược Ma Quân hồi sáng đã đưa hắn không ít, có tác dụng trì hoãn độc tính, nhờ vậy A Diệt mới có thể kịp thời moi được thông tin từ đám tà sĩ này.

Nhìn tên này chưa đến trung niên, mà đã có tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, chưa vô vọng đột phá, xem ra thân phận sẽ cao hơn mấy tên trước đó A Diệt bắt được, mà thông tin cung cấp cũng sẽ hữu ích hơn. Hắn bảo Vân Chi tạm thời đi chỗ khác, còn bản thân thì giở mọi thủ đoạn tra tấn, hành hạ tên tà sĩ này, bắt hắn nôn ra tin tức mình cần.

Không ngoài sự kỳ vọng, tên này ở trong tổ chức tà tu lẩn trốn tại vùng địa thành này, thân phận chỉ thấp hơn ba kẻ có tu vi Hiển Hóa cảnh mà thôi. Tin tức hắn nói ra giúp cho A Diệt hiểu biết hơn không ít, và cũng rùng mình trước thực lực tổng thể của cái thế lực tà sĩ này, hắn chọn nhanh chóng rời khỏi nơi đây là quyết định cực kỳ sáng suốt.

Ba kẻ đầu lĩnh của đám người ngoài mang tu vi Hiển Hóa cảnh ra, mỗi người còn sở hữu một đầu khôi lỗi thực lực tương đương. Mà đám thủ hạ dưới trướng, số lượng phải lên tới năm trăm người, đều có tu vi từ Luyện Nguyên cảnh tầng 5 trở lên. Hơn nữa bọn chúng còn đem đến đây gần hai trăm đầu ma thú tam giai, thả rông khắp nơi nhằm diệt bớt tán tu địa thành này.

Mục đích thực sự của bọn chúng khi lẩn trốn tại nơi đây, chính là tìm kiếm địa mạch nguyên thạch lớn, rồi biến nó thành một khu quặng nguyên thạch để khai thác. Tà sĩ đã xâm nhập vào những vùng trong của quốc gia này, rồi nổ ra nhiều trận chiến lớn với nguyên sĩ trong nước.

Những trận chiến lớn thường tiêu hao rất nhiều nguyên thạch, nếu bí mật vận chuyển nguyên thạch từ Tà Quốc tới cung ứng, sẽ rất khó khăn và cũng không được số lượng lớn. Vì vậy đám cao tầng tà sĩ mới quyết định, phân tán lực lượng ra khắp những vùng địa thành hẻo lánh, tìm kiếm địa mạch, khai thác thành quặng nguyên thạch, để cung cấp cho tà sĩ trên tiền tuyến.

“Khi binh đoàn vãn bối tới vùng địa thành này, sau ba năm đã tiêu diệt toàn bộ phân nhánh của những thế gia lớn, có cùng mục đích với đám vãn bối. Vì vậy thi thoảng sẽ có một vài nhóm người thuộc nhánh chính của các thế gia đó, tới nơi đây thăm dò tình hình, nhưng rồi đều bị đám vãn bối vây gϊếŧ.

..Chỉ có lần này là ngoài ý muốn, vì hai người tới thăm dò lại có tu vi Hiển Hóa cảnh chính là tiền bối và một nữ tử nữa.” Tên này vừa nói xong câu cuối, liền không chịu được mà ngủ thϊếp đi, thực chất y đã chết vì độc tính âm thầm phát tác.

A Diệt thu lại cái đuôi bọ cặp trong tay, mấy cái thủ đoạn tra tấn này cũng đều do Ma Quân dạy, nếu không sao có thể khiến đám tà sĩ cứng đều này chịu mở miệng chứ. Hắn nhíu mày trầm tư, không ngờ sự thật lại lớn tới vậy, việc này là nguy cơ cấp quốc gia rồi, một tên nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh nhỏ bé như hắn tốt nhất không nên nhúng tay vào.

Chuyện những phân nhánh nhỏ của các thế gia lớn bị tiêu diệt hắn cũng không lạ, vì trước đó khi đi tuần với Yên Nhiên, cả hai đã phát hiện vài ba khu kiến trúc tại những nơi bí ẩn, đã bị tàn phá sạch.

Những gia tộc lớn sẽ cử các phân nhánh kém cỏi trong tộc, tách ra đi đến những vùng hoang vu hẻo lánh, định cư lập nghiệp tại đó Nhưng mục đích chính là tìm kiếm địa mạch, để có thể tạo thành nơi khai thách nguyên thạch.

“Nói như vậy thì Yên Nhiên đích thị là người của một thế gia nổi danh nào đó, vì phân nhánh trong tộc định cư tại vùng này bị tiêu diệt, nên ả ta mới được phái tới nơi đây thăm dò tình hình.” Gật gật đầu, hắn không nghĩ nhiều thêm nữa, hắn sẽ làm đúng với chức trách của một đệ tử thế lực lớn, chính là báo cáo toàn bộ tin tình báo mình thu thập được về cho tông phái.

Thả tấm truyền tin phù bay đi, sau đó hắn gọi thiếu nữ Vân Chi trở lại, cùng nha đầu này tiếp tục phi hành trở về tông môn, rời xa nơi nguy hiểm này.

Ads
';
Advertisement