“Vậy thϊếp thân xin phép, Diệt huynh cứ ngồi đây uống trà chờ đợi, chừng nửa nén hương sau thϊếp thân sẽ quay lại.” Thanh âm kiều mị vừa dứt, thân ảnh mềm mại đã lao vυ"t đi, phi lên trụ đá khổng lồ vun vυ"t, tốc độ cực nhanh.
Cầm bình ngọc trong tay, A Diệt thở ra một hơi nhẹ nhõm: “Nữ nhân này quả là đáng sợ, nếu tên nam nhân nào không khống chế nổi du͙© vọиɠ của bản thân, chắc chắn sẽ bị ả ta đùa bỡn trong tay.”
Ban nãy khi nữ tử tên Yên Nhiên kia không đùa nữa, nghiêm túc trở lại, đã đưa ra cho hắn mười viên đan dược tăng gấp ba tốc độ tu luyện. Giá trị của chục viên đan dược trong bình ngọc này còn cao hơn chút so với Thất thải hồ quang, vậy nên A Diệt cũng không giấu diếm, mà nói ra cho cô ta biết nơi tọa lạc thực sự của hồ nước bảy màu kia.
Hắn một mình ngồi tại đây tu luyện mà chưa rời đi ngay, vì nữ tử kia còn có việc muốn nhờ hắn, còn hứa là sẽ dùng một gốc Bạch Thục Khung làm thù lao. Đa phần các loại đan dược giúp tăng tốc độ tu luyện tại cảnh giới Hiển Hóa, đều dùng linh dược Bạch Thục Khung làm chủ dược trọng yếu, nên hắn không thể bỏ qua.
Cái A Diệt quan tâm không phải một gốc đó sẽ luyện ra được bao nhiêu đan dược có ích, mà hắn sẽ cắt lấy rễ của nó, rồi để cho hồ lô thụ dựa vào đó mà tiến hành sinh trưởng Bạch Thục Khung vô hạn. Có Thiên hồ lô trong tay, chỉ cần biết cách sử dụng, chắc chắn sẽ giúp tu vi tăng tiến rất nhanh.
Nữ tử kia cũng đã nói cho hắn một ít về việc cần hắn hỗ trợ, chính là nhờ hắn đi tuần theo cô ta mười ngày tại toàn bộ vùng lãnh thổ Hồng huyện này. Theo như cô ta tiết lộ thì tại nơi đây, vẫn còn có một tổ chức tà sĩ ngoại quốc lẩn trốn, ôm âm mưu gì đó. Nhiệm vụ của cô ta chỉ là tìm ra căn cứ bí mật của bọn chúng mà thôi, không phải là tiêu diệt.
eyJpdiI6IllueVdBZlNMa3lWQ1BxdHFRRHdIM1E9PSIsInZhbHVlIjoiWExvV3lOMTlHZVdNZjZGbUpkcTd1ZFp0aVdnanBiajgyYXRDZGhtcDBueVlxc1F2czZjZzBhb0QzZ2QrNnIwMXdlS0JkR0ZlNEZTU292ZjNcL3hjaDgzTFwvNDhjZENzUnlaTTluSjRadFhlVnpsYlVtV3JyUzVMWCt6WkR2cElCdlNjckN5WTl6dCtBbHZIdTE1ZXMzemVOWTRYd2xKb0lLRlwvRTYxdlwvWDI1WFwvSVJhcG5lY3A0WmVEekNpTXYxZ0NGZXBab2xaODYzXC9nMmVGQzd4bjJZaFwvdXZ1cDJWYjltQVlJRUorYzJEeXR4RGFaSGxUSlBia1ZcL2ZMeGYxWnh0NHVlWHA3OGhjRE5cL2lLbGxqeXh1Y2lcL3F6bWh1bnQ0cmw2ZmVNajFDVkVSaHVvY1lBRDhSUHRwS3h0NXBuem1jUVpJdk1oVklBK05rbjFCWnBBUXdQcVA0cG04eXNHdDNZRzlBXC9TMWY2Z0E5Tmo1S3pkRlllMlRraVZBa21cL3orVkxOU2hEdWhWN04yU2MzdmtnNkQyS2FhRXZHTCtWSG9EUlNxWTVEeWZMUHFSdENHbDZTZHV3Ulk0aVV4SjBcL0lPTkpveXVrMmhaaWtQUUZ4ODl2KzdkaE05c2VkQmVhWnphS2J0UXI4K0l6XC9PRjFiamFNbkJ0blZ5bEl1ZmFMNmw4d2k4RDdCN0RhM3BDczlhQ0V1XC9wcm5lQUh1Z0NCdjNqYVBFY3NqRkg1blBOVkJ0RTRWZDNacW04NVQwTFVINFwvZ3BJdlBZWE1RNUpGellGemxVT1E2NU12bGFadVo3M1dBN2s5NHJwbGhnS0x4QURJeTk1dG13UUtQMlRzM0xUYkYwNEZNTndNbmoycUZsYXdxbndhck5SR0JXampGaythTmYzcnpsYlpEeFJhNXFkTmhnVHFGNlh5WStQZDA4OHhPMTZ4S3hjQXZRamI0djRCVmRtdFlLc25MdWNwUW8xZG9LTlc3OXg5b2dyWURjbHBXXC81YitcL2JOWTNsanFQc3R2cHRHK2IyT2Rvc1FYVlArdmpDcDlpN1wvYWh4c1Z0VTgzT1B0dVwvOTJrUTF2cWplSVlFUDF1SERcL3NWWkRVS1RYQjN3ekV0bU5Za2dxS0VMU0FQS2piVjBuMFplZzlkR3ZGSHc5U3hRNXlZSjc5aWJqU2ZSak9UVklRRVk1M0NXS3ZLdDNjY0dTVzIxaXI0aDNQaVRyK2Z4c1pKNFJqVU9NTjlRdldnZVg5UzRyNklcL1hVaGhidCt4amhOUFgwbTZWZHpjaHEyRGJhYmJycVVQQllySks2WWtnUWZseFZjQkVGOGtjOHhqRHNFUXJpbGNmdmdOR1dFV01UY0EwaDUzTHQ4SnFUR05IRTMxaCtJOW1SK1ozTFJxZWVUTzNmQ0U4YWIyVUJFVGpHNE9CaUVqdWJBalM5QVBxMnRGS01xa2tUTEdFaUZiWmlHSmRwTlQ5XC9SVjFkZk9JZlgzV1ZHXC9WenAzdEErZlpTN2Z4YzZwaFB4QjhiZDFJRmRmZkFMVHFqS2F0bk5OWXpIYVlBd1ppU3o5UHFQeENXOXI0UkZtOW82K1A5cXRyRW5MUUpGN0FUTjRkZTl4NlU5eFgyMk82bGliREFZSUgyNTdcL0hLWFdZc3V2RitoUUQ5eUtianRHdCs5SktBZ0xXcjN6Tkk2YTRvWlozXC9FU21vQ215UlUrOUM0cEQrR3lCVWE4XC9wVWdNT3BHazgwaUR4Q00yTWFTdWdFVjZXYTFuM0tZa2xycmMrYXF4NkJTT3J2SGorcTNOWTBsSWRBSE1LTmVqRGp6VEZKMmZ3TzA5V0d2cFRwMFVleHVGTTJwWHRnMmlkNEdobkVRMkluUnVoU1dCNjFZaU1ISkRSN3NkQ09nNjJqZWRrQkVzc0U2dE52K3Exc2ZNU3M0cTAzbERTRDVRNlhtdzZHVWlXRkxJTmprR0F2eVVuS2JUY3dSb2ttNGFWSGVhem94S0RhK0k5TU1UYWJsXC9pWFA1SVB3enlPM0JMdEErR1k1N3lwTEtPMFd4QldkRHQyZkt1WnFuYU1oU3pTTFZLcHJcL1lXYmhhZSt2MFF6c2dqVFRmM3VNUXY3QUdiTU9QZ3dXNUU2b3FONmNNY2dJd3JFeDNcLzBuSzNIMzZwemFpWU9zTVdEeXVZaDNNSUhmTGJEcStXQTdBbW1MZEE0QzB5ZnFiZm9jM2JyOUIyTE92TWRYdkV4cVp6YUNnWGxNWjRDeEJxM2k1QmdFc1lGdFRwZUMwd0ExdzhYd1Zjcytaa25qM2tpQXVpRFVBMnBvSk1BZm0wWHU0ZjhhMEpiNE42REdqVGlSclZWb1dGSEgreUIxOTR3SEo2N2NjcUZ4ZVZhTUVwT0pJakZ2SmpTWHE2em1vcEVPOFdGczVabmQ5XC90STNlQ21YeUZZa2ZFNEZXd1AraXRNb1FFemlBcFRQakNVZU9TdkJydW5UQUdNMTJTamlFeGN6Y1NpejJ5cVdGWUdmR0I3Rkt4Rm95UmZGK1hVdVNDUzZDVDlEaHRyMmc0MDFGVDlCVzdueFVrdWxoNGg4MTdKVnNFcnlBelwvQU1KZXlVd050ekhhanR5UmFDcEdvOFQ2bWcrYVRQWVlkXC8xMGtEWll5cW9DbVV6SWJublhpNUtoR3lmSDIyN2t6bnc3WTNmZXJURnZob0VxOFpYamxUN2xKUHpSUFBMdHU4T1JCeXFSRHRjYk1laDlQZFFpZDIweTlnRlwvOUtRTUVGc3pEcXZMdDlnTnFRZGt6SzU2ZG5HNTdrRVc2VlNYaG5DTEVRNVhKNGpmK1RwRWpOa3U1OGxqeUt6S0dUbVZXUDFqWWZ4MkFYNjltenlwdnlHZnQzSWxieDROTFwvY3oxNmo1c1ZkQ1JRdTNlNHFxYlVIZlFXQTFFcnpuTXlkM2xFbGZjNTE3ZlI4TFwvSzJvSFZjUTY1dVVucGNcL1hBaWh0eXl1eE9Hd1hNdWVlZVMyN0NMRVIzUUJoVENNRFpBdGZvREgrdHhaMFU5RW1xR2lcL1lXajJoUzdrMllCXC9XZnNpOEZHRlwvTnBmYkN2QURXRVRqVnhqd3daSm1TVVNDQ3ArVE1VUkdWK012WFwvc0xpS25PdTBZQzlnPSIsIm1hYyI6IjU2M2NlMmI5NWE4NzIxYzljM2M3MmQ3ZTYzMmEzMmM0ODkzMmFjMjg1YzdmZDVkMGIyY2ZiN2YwOTQxNGIzYTAifQ==
eyJpdiI6IitjcTRBanNXN0NNR0tjTElWcmlJMmc9PSIsInZhbHVlIjoiYnlocnRnMm9aa2tpazZ5NlVRUnNhWmhXXC9ocG1xdE81bUJxazFTU0xNXC9cL1RnVWZBOFdPa0tFVklHMFhzNkxZMUswcnFYaU1ucEMrODB4WUpuOUdDUFNHSG5jcFZ3SHRxZlFTMTBtKzBRM2c9IiwibWFjIjoiZDNjZmE2NWRjYzQ3ODRlNzdlNjFhNTA1MWZjNWYzODA0MzNhN2Q3ZDE5OWI0NDAzZDA1ZmUwZGVlMDllODM2ZSJ9
“Diệt huynh cứ yên tâm, thϊếp thân sẽ không nhờ vả huynh những chuyện vặt vãnh đâu, nếu có nhờ thì chắc chắn sẽ đưa ra thêm thù lao.” Yên Nhiên mỉm cười đáp lời, dung nhan càng tỏa sáng xinh đẹp hơn.
Họ Diệt vội đưa ánh mắt đi chỗ khác, rồi nói tiếp: “Một điều nữa, nếu gặp phải kẻ địch mạnh không thể đối phó, thì tại hạ cũng sẽ không ra tay. Còn nếu kẻ địch quá cường đại, thì thân ai nấy lo.”
Yên Nhiên gật gật đầu, ánh mặt lộ ra sự chán nản hờn dỗi, tên nam tử trước mắt này quá cẩn trọng, hơn nữa còn lạnh nhạt vô cùng, dường như dung nhan của cô không có tác dụng với hắn ta. Nàng lên tiếng: “Vậy như hai bên đã định, thϊếp thân sẽ đưa cho Diệt huynh 50 nguyên thạch trung phẩm làm thù lao trả trước, xong việc sẽ đưa Bạch Thục Khung cho huynh.”
Nhận lấy túi nguyên thạch, A Diệt gật đầu xác nhận, cả hai nghỉ ngơi thêm chốc lát, sau đó cùng nhau phi hành rời đi. Trong mấy ngày kế tiếp, từng nơi trên lãnh thổ Hồng huyện tại Khởi Hoang địa thành, có một đôi nam nữ trẻ tuổi phi hành ngang qua, bóng ảnh của hai người đã trải dài tại rất nhiều nơi.
Đi chung vài ngày, A Diệt đã hiểu thêm về nữ tử này, kì thực cô ta là người có nề nếp, có tâm cơ, có nguyên tắc chuẩn mực riêng, chứ không phải loại đàn bà dễ dãi như biểu hiện bên ngoài. Hơn nữa càng tiếp xúc sẽ càng phát giác ra cô ta chắc chắn thuộc thế gia cao quý, vì cô ta hiểu biết rất sâu rộng, nhiều thông tin chỉ có người của các đại thế gia mới biết.
Bọn họ đã diệt sát không dưới ba mươi đầu ma thú tam giai, gián tiếp cứu sống không ít người. Thu hoạch lớn nhất, chính là hai lần bắt được vài ba gã tà sĩ ngoại quốc đang lảng vảng tại những nơi hẻo lánh, nhưng điều không ngờ là ngay khi biết bản thân khó thoát, chúng liền tức thời thôi động độc tính trong người, tự vẫn ngay tức khắc.
Ngày thứ bảy, hai người đang ngồi xếp bằng điều tức cạnh bờ hồ, hồ nước này trong veo, có thể nhìn thấy những đàn cá bơi tung tăng. Đi cùng nhau một tuần, giúp khoảng cách giữa hai bên gần hơn, sự đề phòng cũng giảm xuống không ít. Hiện giờ cả hai đã có thể ngồi điều tức cách nhau chỉ một trượng, chứ không phải mỗi người một nơi như ngày đầu.
Bề ngoài là thế nhưng bên trong giới chỉ của A Diệt, thanh chiến đao vẫn đang khẽ rung, sẵn sàng lao ra ngoài bất cứ khi nào. Chỉ cần nữ tử kia có biểu hiện bất thường, hắn liền không chần chừ mà toàn lực xuất thủ tức thì.
Vì ngồi khá gần nhau, mỗi khi có cơn gió ùa qua, hương thơm từ thân thể nàng ta lại sộc vào mũi hắn. Nhiều ngày qua tuy đã hít phải không ít lần, nhưng mỗi khi ngửi được hương thơm này hắn lại có cảm giác sảng khoái thoải mái. Trong lòng càng thầm e sợ không thôi, loại hồ ly tinh như thế này đúng là hại nước hại dân.
Đột nhiên Yên Nhiên vội mở mắt ra rồi nhìn về phía hắn, cảm nhận được ánh mắt ấy hắn nhàn nhạt lên tiếng: “Tại hạ chỉ đi theo nguyên hữu được ba ngày nữa thôi, hết thời gian đã định trước đó, dù có cho thêm thứ gì thì tại hạ cũng không phụng bồi nguyên hữu nữa đâu.”
Yên Nhiên cười khổ, sau đó phiền muộn nói: “Diệt huynh hiểu lầm rồi, thϊếp thân chỉ muốn báo cho huynh một tin xấu, đó là bên trong nạp giới của một tên tà sĩ, có vật phẩm bị đặt ấn kí truy tung. Loại ấn kí này phi thường mờ nhạt, khiến thϊếp thân phải kiểm tra qua lần thứ ba mới phát hiện ra!”
Nghe vậy A Diệt nhất thời biến sắc, liền mở mắt ra, tiếp lấy vật phẩm bị đặt ấn kí truy tung, rồi bắt đầu xem xét. Mấy tên tà sĩ tu vi yếu kém bị nữ tử này phát hiện rồi diệt sát trước đó, đều bị cô ta thu lấy nạp giới, để điều tra xem có tin tức gì về cứ điểm của bọn chúng hay không. A Diệt cũng từng dò xét thoáng qua một lần, hoàn toàn không phát hiện vật nào có ấn kí truy tung cả.
Cầm thanh đoản kiếm trong tay, hắn dò xét qua nhiều lần vẫn không phát hiện ra điều bất thường, chỉ mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng mà thôi. Đợi cho nữ tử bên cạnh không để ý, hắn mượn dùng chút ma lực trong người, dồn lên đôi mắt, mới có thể nhìn rõ cái ấn kí truy tung, được đặt rất tỉ mỉ trên đồ vật này.
“Quả nhiên thủ đoạn thật cao cường, người đặt được cái ấn kí quỷ dị như thế này, chắc chắn không hề đơn giản. Những vật không cần thiết trong nạp giới của đám tà sĩ thì nguyên hữu hãy vứt hết đi, rồi chúng ta phải cấp tốc rời khỏi khu vực này.” A Diệt quăng mạnh thanh đoản kiếm trong tay đi, thúc dục Yên Nhiên một tiếng, rồi lập tức nhảy lên Thoi Độn Thiên.
Nữ tử này có chút bất ngờ vì A Diệt có thể nhận ra ấn kí trên thanh đoản kiếm, nhưng lúc này không phải lúc nói chuyện, cô chỉ giữ lại hai tấm bản đồ đen, rồi vứt toàn bộ số nạp giới xuống hồ. Hai người đứng trên phi hành bảo cụ của mình, chuẩn bị cấp tốc thoát ly khu vực này, thì bất chợt cảm ứng được có kẻ không mời mà tới.
Từ xa có một thân ảnh đạp trên bảo cụ bay tới rất nhanh, lúc này thần thức của kẻ kia đã phát hiện ra hai người, nên nhất thời A Diệt và Yên Nhiên cũng đành phải đứng im tại chỗ, không vội rời đi được.
Kẻ kia tới gần, bấy giờ họ Diệt mới có thể nhìn rõ, gã ta là một nam tử mặc hắc bào, đeo mặt nạ che kín mặt, không biết rõ tuổi tác ra sao, nhưng khí tức trên thân khiến cả hai người kinh sợ.
Khuôn mặt xinh đẹp kiều mị của Yên Nhiên trở nên khó coi, âm trầm không nói gì. A Diệt thì đè nén lại sự kinh ngạc của bản thân, rồi cười khổ lẩm bẩm: “Không ngờ nơi đây lại có một gã tà sĩ tu vi Hiển Hóa cảnh trung kì, phen này khó rồi đây!”