Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Thân ảnh Diệt Chúng Sinh đáp xuống sân thượng trên tầng cao nhất tại Quản quỹ các, sau đó chắp hai tay ra phía sau, ung dung bước tới cửa lớn. Tại cửa có hai đệ tử trẻ tuổi đứng canh gác, thấy hắn đi tới liền ôm quyền thi lễ, một tên cung kính hỏi: “Không biết sư thúc tới đây có chuyện gì vậy?”

Nguyên sĩ khi ở trạng thái bình thường, không chủ động thu liễm khí tức hay phát tán khí tức, thì quanh thân sẽ luôn có giao động nguyên lực đặc thù. Giao động nguyên lực trên người A Diệt khác hẳn so với nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh, hơn nữa còn có chút uy áp mơ hồ. Nên tất nhiên chỉ cần cảm ứng thoáng qua, là hai tên đệ tử này đều biết hắn thuộc tầng lớp nào.

“Ta tới muốn gặp quản sự nơi đây có chút chuyện cần bàn.” A Diệt không nhanh không chậm đáp, giờ hắn đã quen làm ra bộ dáng trưởng bối này rồi.

 

 

“Vậy xin sư thúc đứng chờ một lát để đệ tử vào trong thông báo.” Nói rồi một tên xoay người đi vào trong trang viện, chốc lát sau đã trở ra rồi nói hắn có thể vào. Họ Diệt nhàn nhã bước vào trang viện rộng lớn đó, phía ngoài, hai tên thanh niên liền xì xào bàn tán với nhau.

“Vị sư thúc này sao trông mặt lạ thế nhỉ? Ta ở trong tông cũng gần mười lăm năm rồi mà chưa gặp bao giờ.”

Tên kia liền nói lên suy đoán: “Cảm giác uy áp kém hơn chút so với các vị sư thúc khác, có thể mới vừa đột phá cách đây chưa lâu.”

“Chậc chậc, trẻ như vậy mà đã đạt tới tu vi Hiển Hóa cảnh rồi, khi nào ta mới có thể đạt tới cảnh giới đó đây.” Sắc mặt tên này hiện lên vẻ hâm mộ mà lẩm bẩm.

Gã kia lại nói: “Chúng ta tu luyện chừng chục năm nữa chắc cũng đạt tới Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, sau đó dùng toàn bộ số điểm cống hiến dành dụm bấy lâu để đổi lấy một viên Tạo Hóa đan, rồi cố gắng đột phá, chắc chắn sẽ thành công thôi.”

 

 

eyJpdiI6IkZvRjU0OHpSQjNJMkZxbHV3eEtEK2c9PSIsInZhbHVlIjoidFY4anYyd2VSQlJUNWZFZDg3ZjNhOFk4XC9Lc01iM2pzaDZ2eXNzV0NnRmxMMzJ3TkJRXC9iVWpPRnpYaUZud2NaUVI2ZUw5dEZGbGZVQ3c1TjZQRWl3XC9kRG1HQUdZRGlPRzVHYzJabnNUK0w1QjdGYWVcL3A2ZG1DXC82dGVicUt3VkFGWnlmK2ZCSHV3cDJcLytoYll0U2JSck9lXC9PRW43MDFSSXQraG9QNkhmYW5yTTY0NFo3WWk2MGlvNlBcL3BFYTgrWjN4MzlrVzZrcEppZ2RFS2ZFSnNoYXd2RU9cL3lTMUFcL3FpVnhYSThEM2RENHQ4MWNoNVk4cU5Sam1RaXZIdWFTWVkreTVhbXJpeDA2V2FBSnoyaUZLRkJCcVJpQUdIeDBHSTR1NCtOTndHTzNIT0pzT3VXcm5GWkxJNFE5cG1QQkdCV29BMlFSdGZoVXVQZmR1YkN0Y3BmXC9Ic2FEdzJMWEFxKzdPZ3h3MkZCeEZad21UM0xNa1VNV0x3ajlyOGpveGZhS3R2Y0VkTFIxaWNOTmRheHdYN0FVb21ia2puZmJNU2F1ejJwSjNuMVVuWExRWU5QSExvdDhzXC9ocXlIYSthYTRSUmNyaWhGMitEdU9ESlpsQzgyeHFwMis2QlhaZ0w4cUJVNHV5TE9oUHc4VHU5cXpwZ3ZkS2xZaTdrZngwK3laSVArR2R0MmZId2dxXC9Fd2pDMHVwWVY2enF6czczOFJvZER1Wks4QnpLS1kyVVYxa0lJa29kN3pST0hzelFBNEZMZzA0UUoyRWk2NFpYbjA4Mkx6U0RxcWpKUzlPTjZUVXNYZFR1WXVISUdrazBhbzBhdklBa2I3WWhDeDdCR20wdG5yMXpiNms2NlpXY25cL0REQ1NaVTNwbG01TjExUG1YbnV4M1U0VnQrTHZOeTRUNnQrUWhzc09vaVdSMFQwYkpnR0tEZ3U1TGhFbVBvbk9MaER5aXBQMEZzVGxqcXdNRzY0T1RXMjNQUnBjMDVIalFjb0plR1NueWV4bXBaXC9IM0JjRnZzenV5ejRoT1d3RHVLWVQyKzl5K29YQjRIdXc5NmU1dGdkaGtLeVBFdmtzUEpONGVHOHhNaTNDZlVmT21lMkxsOVdvZjMweGZRUk9kc0ZUQ0p1OGRpZVpMVjBoV2h0NVBpU2pDdE02MjgxYjN2VTEyaERkT2FTUklvaWU0MFZVZWwzZmZXV1hxRW1tVW5PM2JhaGV1RDdVbFNhN2E3eDZtanpneTQ2WXZJeklrWkJHdjJ2RGw3eXZcL0ludU0wbVdramYzb09pUnc0bDBWS0JhYUFmUVlTSE1pOHJqdEkzN1pKUExBamEzT3F0TnczVzFoM2VlaWZNYkxBa2h2ajV1MzgrYjZIVnI0b3g3U1Ura2FmUGw3TytLdkJiclpEdWVYVkdxSWN2c05hVHlhUnZEVjJhSFZEWkMwbDZUQjBiSUo0UEV0S0U3emlTenJ3Z3JFc0hRZXJIYnYzSFd0djhXXC96MUlYZm9WRzA4VGNZd1Zqc2xVTmxnc2RiN0h5UW5mQ1pzTkRNZ1wvTGh0V0JzRGo4YkdvUU9lSHdmVCtKTkVVT3dZQWx1czB6c1RKblp3NFMwTlk1SFZxZExibTc2NE1rdjFTMzhwNzMxZUxmY3Q5WXorXC91UVByOThSXC9zNUdTMzQzb1ZHaTBlSG12UEpyVkxjWm1xUVBleTdvTjZKQTliR0J4SytmSTNtWWdPYVZyS1lKUE9WYVJJUWdFUFwvWWx2bjM0K05rYUx5VUpvQjVUeUFOaTZiWHFDdlJRWVBOOGJwQm9aa3JBcmE0TXVodTRoaTBUWWpjN1BMMjllZEhpVUFjQ1JBVlhXeTM0Y1gwWUZvNkJJY2hDTE9UMXNaaG80dG8xTkc2RVpBcEgyMG1mdU1DV0lBcGR5Vk9iN1B6R2lIV1o5N1VvY2duenpBNXhDZytoRnZwWTNCblBQWVd0aGFERjVNRnQ0VUxJTE13Wk9ocGVFOTVYcHFsNThaMllrNjh5ZndHVk9Pa0tkeFJYRDFUOHNEKzUwRUx5OEkwSFYzUDFnQ00xUGRYSUs1SkxTZmNmSUNEZkpsRklETElmOTVHZ0tQbXNPZ1FnRXVqNXAzalY0TVVMOXM4SHJBWFVcLzRNdFRjeW5GbWY4azRNNUZlQUxKM0Fyc3RESFprVmduRzVSRnN5cnRtQU9vZk54MkpoczhEM2NNRE1QNGhZOTNFWEw1TFVWTElCdzFYa0JaTlo3eE5RekVhUlBvemdnY3g2U1lRYUs1WUJVSTRYWnpCUG84Ump3NHkyQUVaXC9HRXhBNEx3NThaYzhNdUg3QjAzdlp2ZUtYU0kyUnNMQ25KZ0JsRTkrXC9NN2FSR0VJdTQ5aXNndzZQdFNVRVFIaDhPV2FSVlF4dFZ2dndFM1o2RXErelwvbEdudXJiMDRkTisyOWI0eGVSVG14SFdpMEhhWjJTaUVvVmt6ZmhXeG5tWktnQUdRek5vdVhmeVwvM1M0c0p2XC9vVFZYN0hjdGNWcEo1cWxWc0pyMXJpbGJiY0V5SEVwZExvakRQYWR6SWNLV2tHNmkrbDM3c3hvUnRUb3R5U1BcL1FtSncwcGxBRm9OTEU0K01rek4wRElcL2hnYTNlc0p5aFNwMmwrXC9oMTVLSmJcL0JEZlBwUUZBTjJSXC9PYmFuM3lkQm5TSFMwaHp6bkh2KzBuMXg5NFlpTWxISzBOTnpRUlFyazg2d1oyWnluTmdLc0VaNGhCM0NOTzJvNVJ3bXFPY3h6MHRHUGVrODJxXC9qclY1NjJcL0FpSm1LZGo4bWIwTUtYXC9nQ0tKQktnWVBmakVoME9cL2g2TW16YkdvMU5PQk54YVVrV1wvanJNdkNNUHJKU0Y1RjNNNkV6RnRiWGNRdkJ5b0RCc0VDTE5wMUhXZzZMU1pvaitvZDhpcE03b0Z6NFVTenJSOUtYSkFyR2NcL0JQdVpUT1JaZHRXWjh2SFVRNFZJcmNKdFlBWitsZUNnYWNaa3JtclQ2aHhyQVpLWFQ2NHB6c2pVeThEWjNUVzhudWNkNFlKcEhGeHNYeGVPSVRDQkcyZzFMZVRwQVB0blAyQnFWS2ZVbm1wbmZhY0h4MFV4bUIyMGxoa3hMTERoNnN6T3ZvYk1BUTN0dDNQbzY0aHZPRE5CIiwibWFjIjoiNmQ4NzJiZDM2Y2I3ZDQ5OTYxMWQyY2UyMjc2YzJkOGI2Y2VkMjlkY2EzYWVjZGZmODZjOTEwMjQ2YTU4YjYxZCJ9
eyJpdiI6InJDYU5wbkFSRGlKQXUyQXdtWDFCR1E9PSIsInZhbHVlIjoidTl4eHpLbVgrWXBDWEd6c2t2VVJQQVFjU1hzNGdlV0RGUWVqZ3hOWDEwUlZGNzBTRFlzSDJtVit5QzMxU0xyQlpTM3VDRGtCUmVxd0cyT21YU3ZVeEdsR3BEc2loR3pwd1ZKUUNpOU1KdUk9IiwibWFjIjoiYjMzNzE3MTY2NjE0YTE4MmQyZjliOGFhYmRkZDdmYjUxMDJkZWI1NTU0NGVlNzA0ZjA2Nzg4ZGEzMDAzZjNjNSJ9
A Diệt cũng không khách sáo, vừa thấy lão già ngồi lại xuống ghế thì hắn liền ngồi xuống, đối diện với lão ta. Lúc này chỉ thấy lão phất tay ra hiệu, một nữ đệ tử tuổi chừng 15,16 cung kính đi tới rót một tách trà cho hắn, xong việc liền lui trở lại vào một góc.

Lão già mỉm cười thản nhiên hỏi: “Sư huynh họ Nam Cung, không biết tên họ của sư đệ là gì? Để tiện ta xưng hô cũng như ghi lại vào danh sách đệ tử tinh anh.”

“Sư đệ tên Diệt Chúng Sinh, nhập tông gần mười năm trước, tới nay cũng đã 29 tuổi, mới đột phá cách đây một tháng mà thôi.” Hắn nói ra thông tin cá nhân của bản thân, muốn để Nam Cung quản sự này sẽ có thứ mà ghi lại.

Trong tay lão già xuất hiện một quyển trục, rồi tra tên của hắn, một lúc sau sắc mặt liền chuyển sang vẻ kinh ngạc nhìn hắn chằm chằm, hít sâu một hơi rồi mới lên tiếng: “Không thể tin nổi sư đệ có thể bằng nguyên mạch hạ phẩm mà tu luyện tới cảnh giới Hiển Hóa, hơn nữa còn ở độ tuổi phi thường trẻ, đệ khiến lão già ta đây cảm thấy như đang nằm mơ đấy.”

A Diệt cười nhạt, khách sáo một phen: “May mắn mà thôi, trước đó kiếm được không tệ trong chuyến đi Vạn Dược Giới, trở về được tông môn ban thưởng tổng cộng 5 viên Tạo Hóa đan, nhờ đó sư đệ mới có thể tiến tới một bước này.”

“Có thể bằng 5 viên Tạo Hóa đan, mà đột phá thành công với nguyên mạch hạ phẩm là phi thường tài cao rồi, sư đệ quả là biết khiêm tốn.” Nói rồi trong tay phải của lão xuất hiện một cây bút lông, không biết mực từ đâu mà ra, lão liền viết gì đó lên trang gần cuối của quyển trục đang lơ lửng trước mặt.

Vừa viết, thanh âm của lão vừa vang lên: “Sư đệ là nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh thứ 1151 của tông phái ta, hơn nữa đột phá trước tuổi 30, dù cho có tư chất thế nào thì vẫn sẽ là thiên tài, được hưởng nhiều phúc lợi hậu hĩnh hơn so với các đệ tử tinh anh thông thường khác!”

Mỉm cười gật đầu, trong lòng A Diệt chấn kinh không thôi trước số lượng nguyên sĩ cảnh giới Hiển Hóa trong tông, trước đó hắn đã suy đoán tới con số này, nhưng giờ chính tai nghe được không khỏi cảm thán một phen. “Các đại thế gia số lượng nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh cũng chỉ có vài chục người mà thôi, nhiều nhất là một trăm, nhiêu đó còn chưa bằng số lẻ của Tọa Sơn tông nữa, không hổ danh là thế lực đỉnh tiêm.

Khi mới nhập tông hắn đã được biết số lượng đệ tử trong nội môn có hơn vạn người, chính xác là chừng 13 ngàn. Mà đệ tử cảnh giới Hiển Hóa chiếm gần một phần mười, như vậy tính sơ cũng biết có chừng ngàn người. Số 1151 nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh ấy, tất nhiên chỉ nói đến những người còn sống, không tính những kẻ đã qua đời hoặc thoát ly khỏi tông phái.

Sau một hồi trò chuyện, lí giải, bàn bạc, A Diệt cũng nắm giữ được hoàn toàn phúc lợi của mình.

Đệ tử tinh anh không có phân chia nhiều tầng thứ như đệ tử Luyện Nguyên cảnh, vì đạt tới cảnh giới này kẻ nào cũng có ngạo khí, không muốn chỉ vì tư chất không bằng người ta mà bị xếp kém hơn. Chỉ là những kẻ đạt đến cảnh giới này trước tuổi 30, sẽ được coi là thiên tài thực sự, hưởng phúc lợi cao hơn những kẻ khác, nhưng nói chung vẫn gọi là đệ tử tinh anh.

A Diệt được cấp cho không ít lệnh bài cùng ngọc giản, chi tiết về phúc lợi của hắn đã được hắn nắm rõ. Về tài nguyên tu luyện hàng tháng, mỗi tháng 7 nguyên thạch trung phẩm, 30 điểm cống hiến, một gốc thảo dược trên trăm năm hỏa hầu. Cứ qua một năm lại được một gốc linh dược, cùng một lần nghe chỉ điểm tại tầng cao nhất trên chủ phong.

Tiến vào hàng ngũ đệ tử tinh anh, ai cũng sẽ được phát bộ nguyên kỹ Tọa Sơn Đại Chưởng Ấn bản đầy đủ, đây là một nguyên kỹ nổi danh của Tọa Sơn tông.

A Diệt vì được xếp vào loại thiên tài, nên được phép chọn thêm một bộ nguyên kỹ cấp Hiển Hóa tại Tàng kinh các. Hơn nữa còn nhận được không ít đan dược giúp tăng chút tốc độ tu luyện, phải biết tại cảnh giới hiện giờ, đan dược bậc này là vô cùng chân quý.

Về vật dụng, không thể thiếu chục bộ y phục đệ tử tinh anh, đồng thời bảo cụ phi hành đổi từ Phi La Sơn sang Phi La Tán, phi hành bảo cụ dành riêng cho đệ tử tinh anh của Tọa Sơn tông. Hơn nữa còn được thưởng thêm một món vũ khí cấp Huyền giai hạ phẩm, đương nhiên A Diệt với cái danh thiên tài nên sẽ được thưởng trung phẩm.

Thứ quan trọng nhất cũng là thứ A Diệt cảm thấy mong mỏi, chính là đệ tử tinh anh được phép chiếm nguyên một quả núi trong nội môn, để làm động phủ của bản thân. Không cần ở trong cái trang viện nho nhỏ, với trang viện của vô số đệ tử khác trên cùng một ngọn núi nữa.

Núi dành cho đệ tử tinh anh có hai loại, loại một là núi tự nhiên, chưa từng được cải tạo, muốn xây dựng gì tại đó thì người nhận phải tự làm. Loại hai là đã qua cải tạo, được xây dựng sẵn các kiến trúc sa hoa trên ngọn núi, có đầy đủ mọi thứ cần thiết. Tất nhiên A Diệt sẽ chọn loại hai, hắn không có thời gian tự xây dựng động phủ, càng không có sở thích khai phá núi hoang.

Sau khi trò chuyện thêm chốc lát, hắn liền cáo từ mà rời đi, khi xuống tới đại sảnh, tiện đang ở đây nên hắn vào chọn luôn một món bảo cụ mà bản thân được tặng. Vũ khí bổ trợ cấp Huyền giai trung phẩm cũng chẳng có nhiều loại, nhìn qua ngó lại một hồi, hắn liền chọn lấy một thanh phi kiếm màu lục ánh kim, tên là Lục Hoàng kiếm.

Còn về một môn nguyên kỹ cấp Hiển Hóa được phép tự chọn, khi nào có thời gian rảnh, hắn sẽ tới Tàng kinh các một chuyến, lấy môn thần thông được tặng, tiện thể mượn điển tịch chỉ dẫn tu luyện cho nguyên sĩ cảnh giới của hắn bây giờ.

Rời khỏi Quản quỹ các, hắn bay một mạch về trang viện của mình, thu dọn đồ đạc, sau đó liền bay tới vị trí quả núi mà trước đó bản thân đã chọn. Ngọn núi hắn chọn nằm tại khu vực khá hẻo lánh, nguyên khí nơi đó thuộc hàng thông thường, tất nhiên nơi đây cách rất xa những ngọn núi của đám đệ tử tinh anh mang họ Bạch.

Trên đường tới nơi ở mới, hắn tiện thể kiểm tra tốc độ phi hành của bản thân một phen. Phi La Tán là phi hành bảo cụ thuộc hàng xịn nhất trong Huyền giai hạ phẩm, có khả năng bứt tốc rất cao. Hắn thử dồn lượng lớn nguyên lực xuống dưới lòng bàn chân, sau đó toàn lực thúc dục món bảo cụ này, kết quả hắn bắn đi rất nhanh, suýt chút nữa đâm vào một ngọn núi cao.

Theo hắn tính toán, nếu bản thân không tiếc nguyên lực mà dùng Phi La Tán bay với tốc độ nhanh nhất có thể, thì chỉ trong một tuần trà hắn có thể phi hành đi xa được xấp xỉ bốn dặm. (360km/h)

Đó là tốc độ phi hành trong thời gian dài, nếu bộc phát tốc độ trong nháy mắt, bắn đi trong khoảng thời gian ngắn, thì chỉ trong một hơi thở, hắn có thể di chuyển cách xa vị trí ban đầu chừng 30 trượng! (120m/s)

Ads
';
Advertisement