Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Dưới bầu trời nắng chói, mấy thân ảnh đang cấp tốc ngự khí phi hành, nhìn kĩ mới nhận ra đây là một cuộc đuổi bắt, mà kẻ đang phải bỏ chạy không ai khác chính là Diệt Chúng Sinh.

A Diệt đã vô cùng cẩn thận, khi bay qua khỏi phạm vi có đệ tử ngoại môn tuần tra, tiến vào khu vực rừng núi hoang vu, hắn đã thu liễm khí tức hết mức có thể, hơn nữa cũng không phi hành mà di chuyển dưới khu rừng. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, không bao lâu khi hắn tới khu vực hoang dã này, đã bị một nhóm người tập kích, kẻ nào cũng bịt mặt và mặc hắc y, không rõ thuộc thế lực bảo lâu nào.

Thứ khiến hắn phải cấp tốc phi hành bỏ chạy, chính là trong đám người phía sau kia có một nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh. Nhìn lại phía sau thấy bản thân đã vượt xa đám người tu vi Luyện Nguyên cảnh, nhưng gã Hiển Hóa cảnh lại ngày càng tới gần hơn, khiến hắn thở dài lẩm bẩm: “Không thể thoát được rồi, phải dùng chiêu đó thôi.”

 

 

Hắn liền đổi hướng phóng tới một khu vực rất ít người qua lại, sau đó chợt dừng lại giữa không trung, chậm rãi xoay người, ánh mắt nổi lên cơn phẫn nộ. Thấy hắn không chạy nữa, trung niên nhân che mặt cũng dừng lại, lơ lửng cách hắn chừng mười trượng, cười hắc hắc lên tiếng:

“Sao không chạy nữa? Tiểu tử ngươi biết chắc không thể thoát nổi, nên muốn cầu xin một con đường sống sao?” Lão ta đắc ý vô cùng, dù sao kẻ đang ở trước mặt, chỉ là một tên tiểu bối Luyện Nguyên cảnh.

A Diệt làm ra bộ dáng tức giận rồi đột nhiên cười lạnh, biểu hiện này khiến trung niên nhân trước mặt có chút cảm giác không đơn giản. Hắn liền cười quỷ dị rồi cuồng vọng nói:

“Ta mà phải xin một con đường sống trước một tên mới tấn cấp như ngươi? Haha thật nực cười, nơi đây gần Tọa Sơn tông nên ta không tiện gϊếŧ các ngươi, vậy mà các ngươi lại tưởng ta là quả hồng mềm có thể tùy ý nắn bóp à?”

 

 

eyJpdiI6IjFDWVp3TTZNUjZhRDYrRGNwdFpSd3c9PSIsInZhbHVlIjoiSlZhRHhFdmVFdGxBM2Iya0ZyTEdTVzRORDF1c0QyWXJDczdkbkIzNFBlVHZYVWJJQnlpNDhSWkplSnU5eDNxNW5KVVJYWVROaWg3YzdhTHhQOEZNMExDXC9cL2NIVWlzaVV3bHBQb2dQdEw1NUlRTDMwSDloNm5yUXJJamVmWVFYc002WTZyeUlreCtpTWdqcEJRTEVPeHlobVU0THBoZFlwNFwvMmNkbjVHZExQcllkT0NmcUcrNGkwUXA5QVV1MzNZb1o3ZjlrSmJkSWRtcHllVFNRM0pmTEwrN1NWWmxjTDduZlBGYXkwVnZYWGF5T3RKQzJ5UnllNU1Sc3JCUDZkeXllNTRWXC9LenUxYWdmd1wvOWJcL051SFNSNWpzRkhlMmpaNHd0VW1GbW9FWVVoNmNFNDZCSTRSNyt5MEZrUFpWWU1UM0ZIbFBSb2VEeERxNE05NzhERmx2aEQ5Q2Q2NXV3WkxRa0Y5S2hYSTllbE80VzdEdVA0OTZwNCtPb1F4SHlxMmlRSzNVMXUxcU11TzdmRTM5TFVWc2Q3Zk51Nm9PRVdOcHJRRTFKWGxPZVhrZFRQakw5UHQ0bGZJMlFMQks4WVVBaHlhMW03NVF2VmRZSkxVaFQzS1RNZ2NDaHRPd2E1T3JmVlVNdkxSeW1rZXdDbWkrTmNBRHhVb0RqTVIzN053RnlSNkluanArN3RibUtcL2J2aGUxMFhqcUdna2VDS0VLXC9aWW5FZ1pQbTV2V1VMUVZBQ3J6eDNFQ3VPMGdjcG1VMm1MZE1jUnVFakJKaGxVeTFNSkhTUDdlVUNCRHFKRlZ6bFpoWHpuZERsNFdLTWtSSGtzOGNteThCbzZKOUMxdFBkb3pxV1VYd0I1ZU43RnNjU0ZJTmJGT0txV05wK0txZEJEXC9UeTlLdDlDYkdxU1JIOWhXMmJMbm9mY3JteXFkb0U3RHErclNmWlkyRmF2VWxvaktyRTlReVU3ZWxvU1pFOEk5b055eHhcL1J4OE9za3U2c2lrXC8zcThEc3VnZ2t2TnFJcnVkV0xmR1FuZDJzY1wvcHFVOHF6VFJPTmlNUkQ4dmc3MlJzVTA0eFN5NW1jTlNXeUU4V3FWczkwYWd1T1BHRWRYcnJ4cWliTWhTbHR1dXU3WGZQMDloc1ZFXC9rOFd4NmZIQjVHeFJOd2x6VVJaYm9aMlN0Skh2eHBISlRNVjVJMlwvOGZxMVF0VXN5bmFzUXg0U2JROUtweUJLalwvVHpaWldadjAybVwvUG9VM2NvdGlwZkNwSXlzUVJmQjh6cWx1Z09vRkVoWllWb1kwRmlNbWd4bjVnR3pWS0pBTWhFQmNmdG1La0xOaW9nbkhKTVwvQjhBNFRaUWwwWjloWXhJc2lIc2x1STFMcnNSckFzRXBySXFOTVVERFR3dVdyZ05FZ3FZcTRpUUxUMFNFbTlRNFg3Y1EyNWVaSGJpTnEzTitQNmxPSHR1QjlacmhTOHdSN0xxSFRiY3VDUWdOejdIMzRZQk02Y0NXMkxuVWVrc0F5T3JvMVZ0ejd3bktzUkh6Q1poc3pYTXhwUjVlMmhWNHU5SVNMZ1puaTU5VkhMSkg4dTlZbUZOSldIZVhoNXY4WUFtVStyblR3ZnRZZTdLTG4yWFNMV1NYUlpQSkVnUnF0dXZsbTBWYUFiZ2EwMElMYm1NdEhXVFkxOWNWS0JRUVRSdDd6Z051elJjRVRvaG9kU1wvaWF5dHJtNlVNUkJNUFp1dERoNXJOdm1qR0V5NSt1SThwNEVQb1ZQN25DUDRPcVFQQXJGWHJYekJFU3grWTY1QVA1ekpvS0tBcXRpQ3hyQnpwME1YWXVrREltUzhKVGNaUFhCUzg5blBpZHRTXC9qb3VzaXllQWdxWXBpa0JhbXJVcDBSOU1OMzNaOEFqZGVBeE9rR3hib0NHYjl4QVZiY2JMQ05TZ0pwcHZ3UVwvVCs0blN5d20yREZ1TGxNdzErUnNIczNJSlV0S3FHeldPeWVJXC9JU2dCbzhtUmEzenlLNVBEejZVUGdJYmZaYVRoRlF3aVRFbjJmaytVeWNxbGd2S1VXM0dHRkpPQnJCVW5BT1JPTjdzcVByR0pBSFBPenVhRHhLbnlFT2F1NXlmYU5xbEpjZDk5aFVHKzFcL05rYnUwV3R4cVVlUmhQblJYZEd0N3phdkE4OUErejJWVXlmd1lrbjRVMGdVUmVFZzNUS0xYcWI1Q0JIZEJtQWNvbWFJSVVia0dLanNTbmxLZVl3Vm1jSDJQMDlWMTFSY09kVXdyTjlscmk1elBhSmRVMEFETlB0d0Jxa3ZFZTZ5M29odXN0a0FLM1pLbHNMNDBDejdySjNjMXRzTjRDUjZDNGJLeE5rUFpIV2drYUZ2aWlocXlyejhSU3BxNWd1bmhZR29ZZHlcL0ZIQmtRRlMwQUlPRTAxXC94SHR3RVwvSGJIbitMWkpWdmlpTytSbXBXbmkwTXEyS29CdEk4RlNOa211MjNmYkxBZUxXN3A3MjNDZGxWbWRDN2V3Vm9Ub2ZMMTZqVHl2ZDEyVWJuckI1c3U1Q0Y4QjdwXC9uVHVWcUFqQVwvY2xNWUUzMHlqbzVYTFpUR3lUVExidkRZc21rM29oQjBqUDh2SVwvU0doUE1MYTRtK0JSdVErVUI1TTZXcTg3M2RnYktIazdtczFaaDNpUnc4SWxxTGptODJuVUN2aGhZMmpVSVlDeDhLc0k0VEZKSHQxbk5lZE1RUUFUbURoV3dPTnVvdWRmT0JxVGtQdnI3Y0JpcVJJVFM4TVFzaHl5Y01oYVJvb25ydDRrbTRJT05HUlNidjV4UmdtOUZ6WW03dXVyb2NjMWdWZXhwWlVGV0Rkdmk2dHc9PSIsIm1hYyI6ImNmNDk0Y2NkZjQ5ODFkNTUzZjQ4NTFlODQ3OTY4YTU0ODhjMWVhMjUxNGVhYjg4ZDdmNjE4ZmRiMjM3NWJjYWEifQ==
eyJpdiI6InRMZUFsMnFSZVRkdnBYUmcyK1h2MVE9PSIsInZhbHVlIjoiOTFiU3ZTeWlmVlFVNnROU1lkYXBKdUFUMExvS2kxWFFmNWtKV1o2OG8xS09GNUFEaHNQK09KemZzaWVTSzdXalg3aTBxVkdpNFh5ekZEbUJFOEpCU3VQQUk0YXBjM21RRDBcL1FPQnlSR2NrPSIsIm1hYyI6IjQzZGM2NzRhMTQyZTc4NDgwNGMxZmYwYTUyNGI0ODI2NTg2NjE0NTMxYjg5MTZiYTRmMGUzYmVjYTBlMWNiMGUifQ==
“Nơi đây là địa bàn của Tọa Sơn tông, vậy mà một gã ma tu dám đi tới, hơn nữa còn nhiều ngày buôn bán giao dịch tại Cổ Sơn thành. Một là tu vi của hắn cực cao, hai là có nhiều đồng bọn hỗ trợ, dù là thế nào đi chăng nữa, thì một kẻ mới đột phá như ta sao có thể ứng phó nổi... tốt nhất nên chạy về báo lên thành chủ và quản sự ngoại môn Tọa Sơn tông.”

Chỉ trong khoảnh khắc, trung niên đã suy tính rất nhiều, lúc này đám thủ hạ Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong cũng đã phi hành tới, lơ lửng phía sau y, ai nấy đều hoảng sợ tột độ khi nhìn tới thân ảnh bốc đầy hắc khí phía trước. Trong tay A Diệt xuất hiện một thanh trường kiếm, lập tức được hắc khí bao bọc, đây chính là vũ khí của lão Bạch Hiểm Dạ mà hắn chưa tìm được nơi bán.

Thấy bộ dáng muốn động thủ của đối phương, trung niên nhân hoảng sợ vội lui lại, nhưng trong đầu hắn lại có một ý nghĩ: “Nhỡ tên này chỉ là hổ giấy, hùng hổ như thế là muốn dọa cho ta bỏ chạy thì sao? Trước hết có thể thử một chút, chứ cứ thế mà bỏ về, đám thủ hạ phía sau mai này sẽ bàn tán, gây tổn hại danh khí của ta."

“Hừ, đánh thì đánh, lão phu lại sợ ngươi chắc, hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo!” Một thanh trường thương xuất hiện trong tay, gã ta liền lao tới tấn công hắc khí thanh niên. A Diệt thấy vậy kêu khổ trong lòng: “Quả nhiên không thể lừa hắn dễ dàng như thế.”

Hắc khí cuồn cuộn trên lưỡi kiếm, đồng thời một bộ trận đồ bay ra gắn lên đó, tăng phúc cho vũ khí này. Sau đó hắn lao lên giao chiến với đối phương, thương kiếm va chạm, hai bên đâm chém gay gắt, trong vài hơi thở đầu, A Diệt miễn cưỡng có thể giằng co với trung niên nhân.

Vài cây trận kỳ cao cấp bay ra, tạo thành l*иg giam năng lượng, muốn vây nhốt trung niên bịt mặt. Lão ta đâm ra vài thương liền phá hủy được l*иg giam này, nhưng A Diệt vung tay liên tục, lại có rất nhiều trận kỳ bay ra, khiến lão bất đắc dĩ phải lùi về phía sau thật xa.

Gã ta nghĩ thầm: “Tu vi tên ma sĩ này cũng không quá cao, chắc tương đương ta, nhưng ma lực quanh thân quỷ dị gây cho ta cảm giác sợ sệt, hơn nữa hắn còn am hiểu pháp trận, nếu một đấu một ta rất khó đánh lại. Đám thủ hạ phía sau càng không cần nói tới, tốt nhất ta nên cấp tốc trở về thông cáo chuyện này, cũng như để tránh bị đồng bọn của y ở gần đây tới vây công”

A Diệt chỉ thấy gã ta âm trầm lơ lửng tại chỗ, sau một hồi liền hừ lạnh một cái rồi xoay người cấp tốc rời đi, đám thủ hạ cũng rời xa nơi này nhưng không phải rút trở về, mà tạo một khoảng cách rộng sau đó âm thầm theo dõi hành tung hắn. Chắc chắn trung niên nhân kia muốn trở về thành bẩm báo chuyện này, rồi truyền âm ra lệnh cho đám thủ hạ chú ý theo dõi tên ma tu.

A Diệt thấy thế liền cười lạnh, nhưng trong lòng không khỏi thở phào, đợi cho trung niên nhân kia bay đi đủ xa, hắn liền cấp tốc phi hành về một hướng. Được hắc khí gia trì nên tốc độ phi hành của hắn đã tăng lên gấp mấy lần, đám thủ hạ kia chắc chắn không thể theo kịp.

Khi bay tới gần phạm vi nội môn, A Diệt liền cởi bỏ hắc bào, mặc y phục đệ tử Tọa Sơn tông, thu lại phi hành bảo cụ cấp Huyền giai, lấy Phi La Sơn ra rồi tiếp tục bay đi. Hắn bay vòng đến hướng khác rồi mới thong thả tiến tới cổng vào nội môn, qua cổng phi thường thuận lợi, hắn cấp tốc bay một mạch về trang viện của mình, đóng cửa không ra ngoài nữa.

“Lần này may còn sót chút ma khí trong người để sử dụng, nếu không thì khó thoát khỏi tay tên Hiển Hóa cảnh khốn kiếp kia rồi.” Mệt mỏi nằm trên giường, tới tận lúc này khi đã ở trong trang viện của mình tại nội môn, hắn mới có chút cảm giác an toàn, có thể thoải mái nghỉ ngơi.

Trước đây khi ma khí quán thể, giúp hắn thức tỉnh ma mạch và ngưng khí tụ cầu trở thành ma sĩ, khi hoàn thành các bước đó, trong người hắn vẫn còn một lượng lớn ma khí tinh thuần. Số ma khí này có thể để ma cầu trong đan điền hấp thu từ từ, chừng vài tháng sẽ hấp thu được hết, hoặc ép chúng phóng thích ra ngoài thân thể, cách này sẽ tiêu hao nhanh hơn nhiều.

Khi phóng thích ma khí ra, A Diệt có thể che đậy đi khí tức bản thân, hơn nữa thực lực tăng lên rất nhiều. Nhờ vậy mà hồi thu phục mấy tên Ám Minh hội, hay lúc đấu với gã đại hán Cường Đao ổ, hoặc khi huyết tẩy đám người Bạch gia, hắn mới mạnh hơn bọn chúng nhiều như thế. Hôm nay, cũng chính nhờ lượng ma khí cuối cùng này, hắn mới dọa lui được tên cướp có tu vi Hiển Hóa cảnh kia.

Lúc này có lẽ gã trung niên đó, đã dẫn theo vô số người tới khu vực giao chiến của bọn họ ban nãy, rồi truy tìm tung tích của tên ma tu rồi. A Diệt chẳng thèm quan tâm, dù sao hắn đã dùng trận pháp cắt đứt truy tung, xóa sạch dấu vết của bản thân rồi. Hơn nữa khi trở về nội môn, hắn đã vòng ngang để làm bộ mình đi về từ hướng khác, nên không sợ có liên quan gì đến vụ kia.

Vài ngày sau khi đã chuẩn bị kĩ càng, trong trang viện của A Diệt được bố trí một pháp trận che giấu khí tức rất lợi hại, hắn liền bắt tay vào tu luyện công pháp ma tà. Ngồi xếp bằng giữa phòng, trước mặt trôi nổi một quyển trục đen tuyền bốc lên hắc khí, bộ công pháp này tên là Hỗn Ma quyết.

Đống ma hạch cùng vô số vật phẩm kì dị, bắt đầu được ma lực từ trong người A Diệt tuôn trào ra hấp thu luyện hóa, trong đó có một vật phẩm là chủ lô, chính là viên ma hạch lục giai lôi thuộc tính. Luyện hóa qua nửa tháng, cuối cùng cũng hoàn tất, lúc này xem như Diệt Chúng Sinh đã sơ bộ bước vào tầng 1 của bộ công pháp này.

Ma lực cũng có phân chia thuộc tính, Hỗn Ma quyết không có sẵn nguyên tố, thuộc tính nhận được khi luyện bộ công pháp này, dựa vào vật chủ lô trong tất cả vật phẩm luyện hóa. Chủ lô mà A Diệt sử dụng chính là ma hạch hệ lôi, nên lúc này ma lực của hắn đã mang lôi thuộc tính.

Quanh người họ Diệt nổi lên đầy điện quang, vô số tia sét đen ánh đỏ bắn ra khắp bốn phương tám hướng, nếu không có cấm chế đã được hắn bố trí trước đó, trang viện này đã bị đánh tan tành rồi. Trông thấy cảnh tượng này, Ma Quân chấn kinh nghĩ thầm:

“Dì Tịnh nói đúng, thuộc tính nguyên lực luyện hóa ra được, khi tu luyện Hỗn Ma quyết rất bất phàm. Chủ lô tên này luyện hóa chỉ là ma hạch hệ lôi lục giai, vậy mà hiện giờ ma lực của hắn có thể tạo ra ‘Diệt thần ma lôi’ trong truyền thuyết!”

Cùng lúc đó, thần thức A Diệt đang vô cùng kinh ngạc, trước thông tin của bộ công pháp này, khi nó tràn vào trong đầu. Không giống như các công pháp thông thường, ghi đầy đủ thông tin trên quyển trục, Hỗn Ma quyết chỉ ghi phương thức để tiến vào bước đầu tiên tại tầng 1 mà thôi, khi thành công thì tất cả thông tin còn lại sẽ tự động hiện ra trong đầu.

“Mười hai tầng, bộ ma công này có những 12 tầng? Công pháp bình thường chỉ có 3 tầng thôi, nhiều nhất mà ta từng nghe nói cũng chỉ tới 5 tầng. Hỗn Ma quyết này có khi tới chết già, ta còn chưa luyện đến đại thành nữa.”

Cố nén lại sự kinh ngạc, hắn liền tìm kiếm thông tin về cấp bậc bộ công pháp ma tu này, sau khi xem liền ngẩn ra, đứng hình một hồi lâu. Đột nhiên hắn đứng phắt dậy, tay đập mạnh lên cái giáp bọc, tức giận quát lớn:

“Tên khốn Ma Quân ngươi lừa ta, nói với ta bộ công pháp Hỗn Ma quyết này phẩm cấp cực cao, hại ta tốn bao nhiêu nguyên thạch để thu mua vật phẩm hỗ trợ tu luyện, mất thêm bao công sức... Vậy mà chỉ là một cái nhất phẩm hạ giai!”

Ads
';
Advertisement