Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Trong một trang viện sa hoa, nội thất sang trọng, có một thân ảnh bước từ ngoài cửa lớn đi vào. Tới gần bộ bàn ghế được chế tác từ gỗ thổ uế quý hiếm, y mới dừng lại, đứng đối diện một gã đàn ông đang ngồi đọc sách.

Gã đàn ông thấy y liền đứng lên, người này bề ngoài chừng ba mươi, dung mạo không có gì đặc biệt, thân hình cân đối, không kiêu cũng chẳng thẹn chắp tay, mỉm cười lên tiếng: “Tại hạ Điền Cơ, chưởng quỹ phân nhánh Bách Bảo lâu này, không biết nên xưng hô các hạ như thế nào?”

Thân ảnh vừa đi tới đối diện gã đàn ông là một nam tử toàn thân chùm hắc bào, trên mặt còn đeo một chiếc mặt nạ, nó có khả năng che đậy khí tức đặc thù. Thanh âm hắn khàn khàn, bộ dáng bình đạm đáp: “Phong Diệt.”

“Mời Phong huynh ngồi.” Sau đó hai người cùng ngồi xuống, đối diện nhau.

 

 

Điền chưởng quỹ liền rót ra hai chén trà, rồi đưa một chén đặt phía trước thần bí nhân, bắt đầu hỏi khách khí: “Phong huynh lần đầu tới bản lâu sao?”

“Nhãn lực Điền chưởng quỹ thật tinh tường, ta đích thật lần đầu tới quý lầu.” Họ Phong bình tĩnh trả lời, sau đó không khách khí mà cầm chén trà lên nhấm nháp.

Gã chưởng quỹ mỉm cười tự tin nói: “Có phải lần đầu hay không cũng không quan trọng, chỉ cần các hạ chịu chi, Bách Bảo lâu chúng ta chịu tiếp. Tại hạ lấy danh dự của bản lâu ra đảm bảo, bất kì khách nhân nào tới đây, khi ra về đều sẽ hài lòng!”

Họ Phong không khách khí đáp: “Có thể tại một nơi bán được đồ với giá tốt, và mua được vật phẩm ưng ý, ta cũng không muốn phiền toái mà tìm tới cửa hàng thứ hai. Hy vọng độ chịu tiếp của quý lâu không tệ!”

 

 

eyJpdiI6IlwvTHdIMlhSM1Z4b2YyK3pxdkJMM2hBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkF0SW9kc2dtNmYzN1ZWalA2XC9acFpkXC85Q3NlazA3TGNXV0h1a0tEYXpPblR3SmxNRjFvVkY0clBjcDlJdjg0aGF4Z1pKWUNQdzJNRUN3MTJhOUNTdlpaZXhrZGQ5Q3J1Y0xtays3U1RvNUVVTEphcXorME5xWmsrcDFncGZ0KyszZkMxUWhCMUMwTTZMSU84Q3dRekVYdXBhQmdkM0VXMURzY0U5XC9wV0R5VnQrNFVYa0hDRG55eCtKaHJZVElmaEluaVFVVGkzZ0ttbWYyYVZYS2tIc2pRM3EwYmsyM2J5R25maDhTNW1HTFNCdDF0cUk3MFZic3RRb1d4MUphNEdBT3J5WDBYaEhiRUQ3R3pDQ3BGZnF5a25HbHE0QlkwbUxSOG5naUZcL1BhU2diajZZMHVuOHlvb1I5YTFRMzI5eklNWk4yT082V3RtdjgwTG1QYUNiVmkzN0MxWjFzQlBvbnd3elpkWEFPQlBNS2d3QlZsWkNCQ04xSjg3TFBkTkdlblVYNXJNbFZrT0JRXC9QdlhvMlwvS0JUVk1vOGdmUU5HcFRWMDVRNXVNSTdiXC9Xd3dZK0Z5dkF0K3FENW9DUWFIeEFLODhwRlJLVFc0N1wvd3FCTHpzdEQ4SDlSUGVGQWh2bU1oRVNEdTl0OUh6Rk9zcXJGWW9QNmlMMVVkTnVNREoxXC9zN1pGQm0ydm8raENUUWg1QXRuUFdRT2dzaE9xcDlvT2dGT2xJUUpVbmNrSW0wOFVaRXpqb3JreEZ6eGNXQVhnQ0hlSDJOTXZqbmU3Tm5pMlVBRVVoT1lIZkZ6WUFGa2xXTXNcL3JBSXpiUGJvdUIraDlmM0ZBbkFLYVR3eTRQVlJpKzdVaTBoS0Erd0FSTGt1d05TXC9XOGF4WHZqaDdTTnJqRWRhZFBIKzEyS1NwZlhVcVg3emdrZE9xXC9oMVlxMGsyMVpVbFhYcmFTTXlqODlwdFlIOXJGOEcydDdDWE02OVI1VWxlM1JQdkNpQmtocEdTcTJWY3lzS2huTWdcL1FkSnlMUFNNcnlUWjMrMk5FZ1RoZlMxRWtHcFgxd0tMQkdzbEJCR2dOXC9nSjJTbU8zUG9nR1AxS09WWWJvWm8weVpqUEsyRytJVExySXFPdkRINWt4MUVBWVdTQWdxaENEaDdYYTlFNis5NmlCWXNtYTQ3Uks5RncrSEdBZ211emZ3bGNJeGZxZkZcL3h5SmxEU09YeDlHVVF0OEZGMWV1M3MxY3FZT0tLdDR6XC9qQWk2djdXazdlUXAzSVZlczNKRnNONVp2VmdnV1RrYzRDZmJkRzJ2T1MyK2xWaUZpYjlDVjVtVEkwaGthXC9GMnFtVGV1WWJ2S2E5ZmhNWm5YcjFoSTQ5cVVJQytWNVNvQ1VmK2lDZmhJRmtuSXppendOV0U0OEJtVlI4NXBlM3U3UXJvN3NlV1Z3alA3cGZKa1dBZFVpT21cL0srZWJsbktuMXJFVllKRklKK3J6ZEJMb3dRak93Njl1N0x4UFZqczdDU0JQWkd1bFJSXC9pQkgzcUE3RFwvWWpCakJTNHlNODRRbFduUFJNRlp3TnZxR2pPNE45NHROR2gzZzZYZ0hubDFxR1ZkUWx3S3RIZ3lCSFVFeUZOTFVwNmZXYlZLcStuditnRGpoMnU1U0FEbEhNYnNKNTAySVN6SFd0S2J1T1NkMnRrNTdlQ25xXC82WW9sS29XQ2lCN1RRTU5xVjI4d0JtZ2x3NmZ2Z2hvZXlmTGx2Q1FyVFdzWGhhMTdGb01YYlF6MDdVXC93d3VhMkpJdkZRdzBCYWZjUzZTaVBIZERRd3VnU0JReERSb2kwNlNIeisxUWRFa1BVOU1XSWV1aEtQNEZ6REdJcDB4aFg2NnlTd3N1cWM3V0tpXC9YUTZ5ajJxTmtEZ0p3TnB1YTNYTjc1aTdYcU5TdGVmMStZR2FLXC9XMm94Nnd2RnVcL0Z2K011RXdpSnhsOUhhWlc4TW1mR3kwTVYzM2xaVkJPeTdGMGN1TEFza2hKbVNEeHZQOWJXQ0tCUlJybWYwUTFSZVFxOEpHMHVNYnhGVE04WlpUY0tKdVEwZFVhTnJhVndVT1lzWFBTWEJFbXNcL3hWeDVmakg2TkpRb1JJdVI3VEQ3RlRXUWJ5TE1DQ3o5TTREdFpPXC9FRDF3eTVzWkJYV2NEZG42QkZ2RjNLTFlzUCtqaEdFamxzWTJWakxlXC9ya09talFQN2FBZTR3SnNOaGFnS3BVT041emVqVG1BaVI1NTZiRzhJaWdRdnNnMm1HNmhDTDdDckpFOHpCUTc5TXRtZnBldVJmY0xoNzgxcnRiamx4N2ZOdjZVZlhLUklxUzZ3Y28wbzJXOHRzcmFDMUNMUzFWdjdRaWFhMGJlRitQYnZBUitYNm9IWWdNRmo1VDZaVmRHRlBhMkZXTnliS1U3RzJpdlk5YlhCSmg0QnJDNDcyc3RWMmtmVkY5ZFRoRmRKYmQ2NHFyeE9NOWZVNFwvRmFiWHB3aDFDM3g1SkdDMzNEYkRlSGlWUWlOUzV1ZUpyQ0dCNkZ5MytOZ0RtbDNTUVoyN0NzRDJ4VlBmdHlsa0JDZG51RnhCYUlwZ0RNVU1ZbVwvNndPa1JKZldJMEpLUml0Q2RvMVhzSDNCa2tJRmNSc0lselJvNzFUVHE0andDNWtkMEc4dk8wdExiN3NtQWpna0U5dUhvajhlQmJuRUpMcTRiXC9NeHN0VUcyUDl5dVVOV2xGREF6cTNja2FkNVBCaUFHaDJ6YldzM1pScWJ5dllnNnBNK3hxbWx0dmRNOHFYZDhUd2ZEVGxOdUU3UzVjaHl6Q2NYaTUxS29uaE9BYjVaZUZMZ0VwUkRucElQXC9MZTdBZWphQ3ZENEQ2ZFwvK0VYdE5DRGRqWjN3Z0d3SXdVWG1XdnRaK2Nnb1grSFZoRk03bG5vQmxGSU13MklKc0J6WDRRWHZzMCszaXpMMXNMRjUyOExWek1xZVgwOWFQTEozV3plVE5IY1dMb0lXakw3NE92K3pEY3lWZUVMcHZuVXRuYXFRSjY3N2pVSVFlSG5OM21FQkxoTE1tK2h5dWlcL0FqU285aDljaVk0TmFSeUhUYnU5b0l6QkRCR3hPSGxtOVBnZDFWQjJKVFNDVnRTNFFcL21pZWRhRnljS3kwczFTWDNvbFZJc2pna1ZUb25ZeEUxaWhUbGp0K3ludHp3cWgyb2FyZjVvOXA3REZhd0VmMVRIbFoyZ1AzczNtN0VVWVloOVc4dlAwVVpUaGFqZHREQjhldkEyK0lHYk9NNEY0WHlLQW9QSzVDdE9UK2pxSmZ0N3hla1NlRXBTUkhrRWw2VytocVZaTW1rRlhDZ3NrREkyVU9rZGRTRTVQN1A2TVY1TzRRVEJwU3ppMU5TWVRnUExRVm1qWGs2QVcramNYb0QwVkFlWFIydXlzQ1VLSklObXZ3MFlwY1ZlRXdySEE9PSIsIm1hYyI6IjgwMjU5YTVhNzA2MzM5NzZmNjI0OGFjNzRhNDJiNGNkOTI1ZDlkYTY2NDBiYzE1ZTY3ODNkYjk0YjhkMmQ2MDEifQ==
eyJpdiI6IkVtOGY2a1NrWFIyeXFOdTBibVdEdUE9PSIsInZhbHVlIjoiZmcydWNLbU1oelhYZHYwR1c0U0ZYTVlNb3I5OHJVSElHVkhwdjRrXC9DWDBlNnRrM3lrMks3VnhNRHQycDlremppZEJEV2l2ODAxTEpcLzJSdndHXC94R0p0ck95OUVBbVVzSDMzaGVTVjI0SlE9IiwibWFjIjoiZjk0ZDg5ZWY0ZDdhNWJlZDE0MDA4MmVhNjk1NTdiN2M2NTk0NDk1M2I5Y2RiYjQ2MmMyYzg3Njg5ZDFkYjI3YSJ9
Nhận ra bản thân đã lộ ra bộ dáng thất thố trước đối phương, điều này sẽ khiến chốc nữa khi ra giá, đối phương sẽ chiếm thêm ưu thế, nhưng lúc này họ Điền cũng không quản nhiều như thế, vì hắn thực sự đang vô cùng kích động. Chỉ cần lấy được đống linh dược hiếm này về tay, rồi bán dần ra các hội đấu giá lớn, chắc chắn danh tiếng của bản lâu sẽ tăng lên vô số lần.

Ước chừng thời gian nửa nén hương, khi đã kiểm định hoàn tất, gã chưởng quỹ mỉm cười thân thiết, báo ra một cái giá khiến thần bí nhân khá là tâm động.

“Bản lâu nguyện ý mua toàn bộ ba mươi gốc linh dược này của Phong huynh, với giá 200 nguyên thạch trung phẩm! Không biết ý của các hạ như thế nào?”

Thấy người đối diện đang trầm ngâm, suy tư một hồi vẫn không nói gì, họ Điền lại nói: “Cái giá này đã là cao hơn mặt bằng chung nhiều rồi, tuy trong số này có không ít linh dược khan hiếm, nhưng cũng chỉ là hạ phẩm trong hàng ngũ linh dược mà thôi, tại hạ dám chắc không có nơi nào nguyện ý mua với cái giá này đâu!”

Phong Diệt lật tay lấy ra một tờ giấy, trên bề mặt có ghi không ít các loại vật phẩm hi hữu, rồi chậm rãi đưa cho Điền chưởng quỹ. Hắn ôn tồn nói: “Trên đây là danh sách những vật phẩm ta cần thu mua, nếu quý lâu có không ít và bán cho ta với cái giá hợp lý, thì ta sẽ đồng ý bán số linh dược này.”

Đưa tay tiếp nhận tờ giấy, trong lòng họ Điền kêu khổ, thì ra nãy giờ tên họ Phong đó làm bộ trầm ngâm, là muốn đưa hắn vào tròng, để giờ có thể mua được vật phẩm từ chỗ hắn với giá thành tiện nghi. Nhưng hắn cũng không thể làm gì hơn, vì lúc nãy đã để đối phương thấy bộ dáng thất thố của mình, hơn nữa bản lâu đang thực sự cần đống linh dược hiếm này.

Đọc qua một lượt, Điền quản quỹ nói: “Số vật phẩm này tại hạ đều biết, vừa hay trong kho của bản lâu có chừng tám phần mười những vật phẩm ghi trong danh sách này. Số còn lại tuy hiện tại bản lâu không còn hàng tồn, nhưng đợi chừng nửa tháng nữa sẽ nhập lô mới về, không biết các hạ có muốn thu mua toàn bộ không?”

“Ha, quý lâu quả nhiên không khiến khách nhân phải thất vọng, nhưng ta muốn biết cái giá phải trả trước, rồi mới suy xét xem có nên mua toàn bộ hay không.” Nhàn nhạt thanh âm đáp lời, thần bí nhân vẫn đang khẽ lắc chén trà trong tay.

“Tại hạ xin mạo muội nói thẳng, trong danh sách này có không ít thứ là vật phẩm hi hữu khó cầu, một số thứ khác lại mang phẩm chất rất cao, có thứ lại thuộc loại mặt hàng bị kiểm soát nghiêm ngặt. Giá trị của những vật phẩm này chắc chắn không hề rẻ, hơn nữa tiền công để trả cho bên vận chuyển cũng rất cao!

..Vì vậy cho dù tại hạ có bớt đi số lẻ, thì giá thành cũng không thể thấp hơn 210 nguyên thạch trung phẩm được. Nếu các hạ đồng ý, bản lâu nguyện ý dùng toàn bộ số vật phẩm trong danh sách này, đổi lấy ba chục gốc linh dược kia của các hạ!”

Chốc lát sau, họ Phong đặt chén trà đã được uống cạn xuống bàn, mở miệng nói ra hai từ khiến gã chưởng quỹ vui mừng: “Thành giao!”

Sau đó hai bên trao đổi với đối phương trước một phần ba mặt hàng, hai phần còn lại, sẽ được trao đổi nốt vào nửa tháng sau, khi Bách Bảo lâu nhập đủ số lượng vật phẩm có trong danh sách họ Phong yêu cầu.

Thần bí nhân họ Phong vừa rời đi, lập tức có một thân ảnh toàn thân mặc hắc y xuất hiện trong trang viện này, hướng tới chưởng quỹ Điền Cơ hỏi: “Có cần thủ hạ theo dõi hắn không?”

Gã họ Điền đang vui vẻ ngắm nhìn mười gốc linh dược trên bàn, phất phất tay đáp: “Ngươi đừng có manh động, cứ mặc hắn. Người này nhìn có vẻ còn trẻ mà tu vi đã rất cao, hơn nữa tâm cơ không phải dạng vừa, không nên đắc tội.”

“Hắn có thể xuất ra nhiều linh dược quý hiếm như thế, chắc chắn thân phận không tầm thường, có khi lại là người của Phong đại thế gia, bản lâu ta nên tận lực giao hảo thì tốt hơn.”

“Thủ hạ đã minh bạch.” Dứt lời, thân ảnh hắc y nhân lập tức biến mắt, để lại gã chưởng quỹ đang vui vẻ với đống linh dược.

Thân ảnh nam tử chùm áo bào đen vừa ra khỏi phạm vi Bách Bảo lâu, liền đi loanh quanh phường thị một hồi, khi đi ra từ con hẻm vắng, đã thấy hắn thay đổi một bộ áo bào cùng chiếc mặt nạ khác, sau đó tiêu sái bước vào một cửa hàng lớn không hề thua kém Bách Bảo lâu.

Sau ba ngày, thần bí nhân với cái tên mới là Phong Hàn vừa đi ra khỏi một tòa bảo lâu, trở về tòa khách điếm, thuê một trang viện hạng sang, rồi giấu mình tại đó. Khởi động cấm chế trong phòng, hắn liền gỡ bỏ toàn bộ mặt nạ cùng áo khoác dày bịch trên người ra, lộ ra là một nam tử trẻ tuổi với dung mạo bình thường, còn ai ngoài Diệt Chúng Sinh.

A Diệt đổ rầm xuống chiếc giường lớn êm ái, toàn thân vô lực, ánh mắt đờ đẫn, mở cái miệng khô khốc thì thào: “Ba ngày phải căng não đấu trí với mấy con cáo già quản quỹ của các cửa hàng, giờ đầu ta đau như bị búa bổ vậy.”

“Cuối cùng cũng tiêu thụ được toàn bộ số linh dược không dùng tới, thu về được 2500 nguyên thạch trung phẩm. Giờ chỉ còn hai mươi mấy gốc chủ dược Tạo Hóa đan, cùng với năm gốc linh dược thượng phẩm cực kỳ quý giá.”

Sau lần mạo hiểm trong Vạn Dược Giới, ngoài 72 gốc linh dược có trong yêu cầu của tông phái, họ Diệt còn thu hoạch được hơn ba trăm gốc linh dược hạ phẩm các loại, cùng với vô số vật phẩm có giá trị cao, kiếm được trong nạp giới của những người bị hắn hạ sát. Ba ngày vừa qua, chính là khoảng thời gian hắn tiêu thụ đống vật phẩm này, giờ đây hắn đã là một đại gia.

Hắn không dám trực tiếp đem những vật phẩm này đến các hội đấu giá, hay những cửa hàng trực thuộc Tọa Sơn tông, vì làm như vậy sẽ bị bại lộ thân phận, nên đành chịu bị thiệt chút ít mà bán cho những cửa hàng cỡ trung lưu.

Hắn cũng không dám bán toàn bộ linh dược cho một bảo lâu nào đó, mà chia nhỏ ra từng nhóm bán cho từng nơi khác nhau, mỗi lần đến một nơi thì đổi một thân phận khác. Chỉ có một điểm chung là hắn luôn mang họ Phong, mục đích là muốn dựa vào uy danh đại thế gia của Phong gia, chấn nhϊếp những kẻ dám có ý đồ xấu.

Trước kia hắn lấy được lệnh bài thân phận thiên tài dòng chính trong Phong gia, của Phong Nhược Ngu, nên dù có kẻ nào muốn kiểm tra thân phận hắn, hắn có thể dễ dàng chứng minh. Thất phu vô tội, hoài bính kỳ tội, nếu để người khác biết một tên nguyên sĩ Luyện Nguyên cảnh lại có nhiều linh dược như thế, A Diệt có trăm cái mạng cũng không đủ, nên hắn mới phải hành động như vậy để có thể xử lí được đống linh dược.

“Chủ dược có đủ, nguyên thạch càng không thành vấn đề, thân phận đã có lệnh bài của Phong gia bảo đảm, việc tiếp theo chính là tìm tới bái phòng luyện đan sư đẳng cấp cao trong Cổ Sơn thành này.” Họ Diệt lẩm bẩm, đôi mắt đã nhắm nghiền, ý thức bất giác chìm vào giấc ngủ, cơ thể hoàn toàn được nghỉ ngơi sau nhiều ngày căng thẳng mệt mỏi.

Ads
';
Advertisement