Trong tòa huyết tháp rộng lớn, là chiến trường của hàng trăm nguyên sĩ, giao tranh đang diễn ra hết sức kịch liệt, tại nơi đây, mạng người như cỏ rác, ngay cả tu hành giả thần thông cao cường cũng không tránh khỏi cái chết.
Ba kẻ nổi trội nhất vẫn đang không ngừng đi đến từng khu vực đoạt bảo, đã không đếm nổi số người ngã xuống dưới sức mạnh của họ rồi. Như thế kiềng ba chân, tại ba góc rộng nhất trong tháp, ba sát tinh thể hiện sức mạnh cùng thần thông của mình khiến người khác phải khϊếp sợ. Bọn họ dần tiến gần lại đối phương hơn, phạm vi đang dần được rút ngắn lại.
Thời điểm đó, tại các khu vực nhỏ khác cũng diễn ra những trận chiến không kém là bao, những chiếc nạp giới chứa bảo vật liên tục phải đổi chủ. Nhóm năm người gồm Diệt Chúng Sinh, Cao Minh, Lâm Liên, Chương Hổ và Mai Tố Viện, thế như vũ bão càn quét khắp nơi, trừ ba kẻ lợi hại nhất trong tháp ra, thì nhóm bọn họ chính là tổ đội mạnh nhất.
Ngay vừa rồi, A Diệt cùng gã đại hán vạn vỡ Chương Hổ, thành công diệt sát một kẻ có tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, chiếm đoạt toàn bộ bảo vật tại một khu vực nhỏ nữa. Ba người khác cũng không hề kém cạnh, huyết tẩy nguyên một tiểu đội chừng mười người, chiếm được rất nhiều đồ tốt.
Tuy cả năm người đã thấm mệt, nhưng những nhóm người khác cũng đều như vậy, hiện giờ trong nơi này không còn quá 50 người, những kẻ còn sống sót đều là hạc giữa bầy gà, kĩ năng chiến đấu cùng thần thông đều rất lợi hại. Nhất thời, giao tranh dịu xuống chút, những bảo vật trong tháp cơ hồ đã được vơ vét sạch, chỉ còn vài thứ tại trung tâm tháp mà thôi.
“Hiện tại muốn kiếm thêm bảo vật, chỉ còn cách đánh gϊếŧ những nhóm người khác, đoạt lấy nạp giới của chúng mà thôi. Trừ bỏ bệ đá tại khu vực trung tâm còn đang được cuồng sáng bảo hộ, mọi bảo vật khác đều đã bị thu lấy sạch.” Cao Minh trầm giọng lên tiếng, ý muốn hỏi mấy người còn lại xem có nên tấn công những nhóm người khác hay không.
eyJpdiI6IkdMczRwQ28wek1HUEtcL0Q0K1NhV3V3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik1JbHhMaHgxb29qalhNanR1OFd4Ujg5QzZqak9cL2hZclNNakJBb2RMN2hZUFNlTUJPV0VvbE80ZlczSVRCRnB5aHZDaVVWYjFQNFR5cTBYZDdQNWtiN3FGTHVJczVJdTFxXC9GMUNsaDBzRlV1U1FWVEd6TFc2MDhrcGZHK0pQa1RuNmRUNU4rcGJvS1NDMUlmR1dGNHp2VmRMUFJyQlVaaTEyM0hvdHhzbzRPMkFGN3hSbnZldkFsY0ZTQXBkMW9sNTVScEI3a0RTWnpBWExKUzQrSmpHd1lmOW1VMUN3RUdaSU5CaGdiZmJGYWMyUWhPSGJ5Q3J3U2Nqa2c3NCtPXC85VDVTbTBiZVRjcVNQM2ZQajczMmMzdU1zdUZDZ0dlelRIZGZSYzUrQ3dGYnduSGwxWFR2VG9meHEzangySDl4WlRGYkxoVXdEOWhJcGQxRmh4Zk9yNFo1Y0FcL1hUcHpRbUFyZCtcLzNlcHNnOEJkeGg0Y2krdEpTQndMa2hESE1EUkxRQm9tdUhibEYra0cwcWpNNE5POVwvZWxldHo3TW1XY2hKaFJ3bnFhelBoZFJweG1uU1wvbXp1ZmxBRmludXh2Nk0yU3dVSEp0VFwvN29TUk5FYU9YNWttbndSSHViQUsyWDNFUWRBd2hRWnBCdUVHOTBMRVwvQzRtQUhhbEd1Q05iZjlGVjd6bFhtUWFna2dJTVwvSlozWE45c0tVSEJYM2JlUmNkVE1xOHVhd3VJcHNDNVwvbThqMEFzRXp1MjY4MjEzY3ZvbDFIbHNVdmZ0cXIxbklScTBUTmpKWGpaMzlMTTRRbDB1THNRenRKN3k5STkrRVVzQURPMFVObE11NjRGQVo1SGJBQzZpbjFheE5mc3JUTjFmZnJ3QzIrcG54UVwveSs2UFhXdXBaRWRjWGxFOUR3ZzYyNm4xMnJpUFNtckEwQVVVKzRvNFwvODJnb2oyMFdqcHZPS2dVRUJjUU1PQ1d0SEVFR083ZkZkZ2pxK3pkaXJReDZvM3RlYk5VWGxSVzc0ZzdNblpPT0hZTnl6VzdvY0FTZUJtY1Y3cmFGT3lcL1wvVEVmRjNvSzk3MEJ4Z3pHdUZFRFdJWXNWN2toTVZUNzlRUXl0UDdUbXBKSXdNWDJsU2xxSVpOZFhEMkZvSTRjVVBZMEdmMWFVYTUzSDJvSEt3K1lQbmJTQmgzNnRrZUszT2hlUlB1M3N3Z3NKbDZaaURMVlBZS2tSKzFQYThrcEw0RDFwTTFucFNVSWZCSlNwc2FjS1dEd2pJU2YzS0V1UW1HUkNsQjJGRlFabU15XC9kWm93WXR4ZFNaa1o2RnpRemlTNWJ0TDBSQkFUcUhocEJUU1NsdGtTQVhcL1NKQ2UxVmZGQnl2TlFxQTdjUTJRT1wvR1wvWEx4VUtXUTcxUk9kV2EwK04rNVcyUjdJQVdkUUpvZzVJN3d5VWFoZEZPbWVFdlNPU0xrV3JvOTdWazl5ZDJIVm44cDhOYlBpR1VQNTZtNnA1aEJWQTk1K3NWRjdXWnI0MkJwXC9XaWVvUGZJUW9CV0FQVEVpYk1qeDlzZlk2cnF0MnpUZkg2NzJlQkozMWlRVUxkTDNnMkp6KzlzczJQNGU1SUFTeExRek0xQ3JmaklFUWx0dXlaTXBTWVoxNURQSW5LNVRVMlk3M3owcVUzVVhzN2VKT3ZpaTcyVXBhZVVubVNqN01MZ1wvK0ZXenJaUlZ4THRteitraEp2emJPRGtad3pIZVwvSHYrWEVOSFJTeGxHelRKcWNcL2NKS2pVZWdNSUcwU0xMd3lETnQ1UHNobWlubTRWVW43YWhoMWpUVmZUSVJQRnRFMGVkVUw0RUpwa3FDVjRkais4Z1ZJWUFJblwvWEY3Qkl2MExwXC90VWJnR3VlSW9rWlp1MzE4Tk94ZWQxTXlUSStXakt2VjE1eWliaFFhZW1pcVdVbDZ5b280YVQzUTI0SFNyT0FWeEJtNmxhKzFZbEhoUEFwWnBsWXpwZHhNaUd3OVM3RW85cFQzRXY2M3NaazU1eFZMeFVYemVZWDRWUjdhQ2FcL3FCV1pVNURpR0ZNSVNqWDUwNkIzODNMSFlMVE41SXlxbU95UlVUYWxVemZtUmNBZnc5SjNyNDRzYWNhSVBwenRua1JwenlNdWRMVVUxWkdGTWVCbVBYOGw3bDFnc1dXSGhBTU5UTnVBbzRHdk5sbFU3VWxrbU4xS3NKWnVmVkZVTTVYUG9qNXR1YjA4bTFnNDBneHFvMlJWWmo0TjVqM0tCaWoxVDY5TllEZTZzcGpXZXB6dW1WdXZUN1hnS2JNYTRPbkZ1QkZ5T3pyMlh3Z291cXpydlJreGZhaE5JWlF1TzJ1cENzb2VOZ1JwQnFDbmtud21uOFBXMUROOWdXZ1wvVWZwdkk1Uk9nQTI3OXAwUXI2S2ltRngyWnIyMTlqMFpMcDZKbXBXZTE2cmIrTEVZSVwvWlpFVjI1SW9wZ1RVVUFTQTZ6bzdFd1hpbkk1VndDWWJEcWc2dmZxYW9LQlZDSWtqdHcrOXN3djFuNzJtOWkzYVwvaEdWZ2lcL3NPYXlKT0dYK3U5WnNzNHpKRUN5N0pkMGkySG44YjBrNXlhK0FQUElyREtPMnlMbDVlUkJiZDJzYldqbnRIYTJlNVN4Tk0xNFE3Y2xjV2pGZmMrSlBhSTdlTDZ4N0d1anpoSm1OSkxmS2tFM0JueDhlK2VaM2xKOXdnbEYxWWhldWEwT2FpekhlU01BY1pRR3B2eWtOTXdkclRuQmd0VlJQS1JsV2ZGTXE3c2laZ2IxNStiSW1zbGI2R1p4bjFXSEE1SnJcLzRBYUhuNzJHTVdDK3VZYkVDTEdUSU1UZWZRMUNnekdxTlwvK3QxQ1V3UmVUK1RXcFoxaSs4WHdOODUwSDRwZXFcL0NLdDg1UlE1SkF1MmNiUkU5ZE1BK3JmK1JlN3d6OWp5dmVsSnhEK3FcL09STmJ5UUx0WFcrRXRiZ0x1Z2xPS1k4bFdhb3ZYVEh3ZG9oRU5OREh5bVBYTkY2RTJsWFAxUVwvSFFVeFRcLzE0SkpFSlBHcEs0TzVhdDRcL0c0cmg5dzA0Zk91MGlncmlXZXExUFkyclAydU9FazNXRE5MdWJpQSttREI1dWR2d2trYU1lVGw2TVwvYz0iLCJtYWMiOiJiMjAzZGEzMmJjYTg1MWRmNTNkZmQxNzIwNDgxNWFmZGQ1ZDE1YmVjMDRlYTczZmU1YTM3MTIwYmM4YzIzZTZjIn0=
eyJpdiI6Inh2T1ZFNUFid3ltRWVkYUdsbmdub0E9PSIsInZhbHVlIjoiNG1yVGlHMklxYmpxa21xU21FRmRWQnN0Nk1CVW5RdmtvUUxSMDREMEdDOW40TXJuMWE3NDN4eFRwV2dpTVllZG1nQ1NWdlFyQnFqQ21HOEduZkZGMGhEeGpxWkV4eDk2dUpkOGlLcXU4MFE9IiwibWFjIjoiYTllZjc2M2VmN2NlZWUzYjBjMWZjYjcyNGM2OTg5NDE4NmM5YTVmYTQ4ZTYwMDA3YmY0MWIxZjY4MGEwODhhZCJ9
Họ Mai hướng ánh mắt sắc bén tới phía một nhóm người âm tà cách chỗ họ không xa, nhẹ nhàng nói với nhóm người Tọa Sơn tông: “Lúc nãy một tên trong nhóm đó có thu được một kiện bảo cụ Huyền giai, mang thuộc tính rất hợp với công pháp của thϊếp thân, hi vọng ba vị nguyên hữu có thể ra tay tương trợ, xong việc, thϊếp thân sẽ dùng những bảo vật khác để bồi lễ.”
“Mai nguyên hữu nói quá lời rồi, chúng ta từ đầu đã chung một con thuyền, giờ cùng nhau tiêu diệt nhóm người đó, các hạ cứ lấy vật yêu thích, số còn lại để chúng ta chia nhau là được.” Cao Minh mỉm cười đáp, làm ra bộ dáng bậc quân tử. Nữ tử họ Lâm cũng mỉm cười gật đầu, còn A Diệt tuy có chút không muốn mạo hiểm nhưng cũng gật nhẹ đầu, theo số đông thôi.
Không chỉ nhóm bọn họ có ý định công kích những đám người khác để đoạt bảo, mà rất nhiều kẻ đã hành động như vậy. Những trận chiến lại nổ ra không ngừng, lần này độ hung hiểm cao hơn nhiều, vì những nguyên sĩ sống sót đến hiện tại đều là những kẻ cao cường nhất.
Nhóm năm người A Diệt đã xông tới tấn công đám người mà họ nhắm tới kia, hai bên nhất thời nổi lên tranh đấu kịch liệt. Đám đó có hai tên chùm áo choàng đen, tu vi cao cường, cùng với sáu kẻ khác thuộc một thế lực nào đó, ai nấy đều sở hữu nguyên lực khá quỷ dị, âm tà bất thường, nhất là hai tên che kín mặt kia.
Nữ tử xinh đẹp họ Mai là người khởi xướng đồng bạn đánh đám này, nên tất nhiên cô ta phải ra sức lớn nhất. Chỉ thấy lúc này trường mây trong tay cô quất lên không ngừng, tạo ra vô số hư ảnh phi kiếm, bắn tới phía kẻ địch, trông uy lực không phải dạng vừa.
Chương Hổ cũng không giữ lại chút sức lực, tính hắn trước nay hào sảng, thấy sư muội cùng tông phái đã quyết như vậy, hắn sẽ hết lòng trợ giúp. Mỗi bên tay gã cầm một thanh cự kiếm, xoay vòng liên tục, tạo thành một lốc xoáy lưỡi kiếm cực kì nguy hiểm, lao vào giữa đội hình bên phe địch!
Nhóm ba người Tọa Sơn tông chỉ đứng từ ngoài hỗ trợ, nữ tử họ Lâm tiếp tục thể hiện năng lực địa văn sư của mình, không ngừng thay đổi mặt bằng, tạo ra những bẫy dập dưới mặt đất, khiến nhiều kẻ trúng chiêu mà cay cú không thôi. Họ Cao thì nhiệt tình hơn, hai tay liên tục bắn ra vô số phù lục, đủ mọi loại chức năng, gây khó dễ cho đám người đối phương.
Họ Diệt đứng ngoài chỉ huy hai thanh phi kiếm, công kích kẻ địch, thi thoảng có đòn tấn công nhắm tới hướng hắn hay hai đồng bạn bên cạnh, hắn sẽ thôi động mấy cây trận kỳ quanh thân, tạo ra quang tráo bảo vệ bọn họ. Nếu không có lợi ích lớn cho bản thân, hắn sẽ không dại gì mà toàn lực chiến đấu, làm gì cũng phải để lại một đường lui.
Sau một hồi sinh tử chiến, đám người đó đã bị diệt sát toàn bộ, kể cả hai tên chùm kín người, cho dù những kẻ như bọn chúng tại phương xa trông thấy, cũng không thể nhất thời xông tới khu vực này để cứu viện được. Nữ tử Tố Viện thành công thu được món bảo cụ Huyền giai về tay, sắc mặt vui vẻ hẳn lên thấy rõ, những thứ còn lại nhóm ba người A Diệt chia đều.
Hiện tại, lượng người trong tòa huyết tháp rộng lớn này chỉ còn chừng hai mươi mấy người, ai nấy đều lộ ra thần sắc mệt mỏi, trên người không ít vết thương. Ba kẻ đáng sợ nhất đã ngừng chém gϊếŧ, hiện tại đang đứng im tại một khu vực lớn, tranh thủ khôi phục nguyên lực, ánh mắt nhắm thẳng tới phía trụ đá lớn tại trung tâm nơi đây.
Nhóm ba người A Diệt đã chạy tới đứng phía sau thiếu nữ họ Liễu, dù là đồng bạn nhưng bọn họ không khỏi cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, lúc này trông nàng ta như một khôi lỗi chỉ biết chém gϊếŧ vậy. Thần sắc lạnh tanh, sát khí quấn thân, thanh trường kích trong tay nhuốm máu không biết bao nhiêu người, y phục trên thân vết máu loang lổ, đều là máu huyết của kẻ khác bắn lên.
Hai người kia cũng đã tách ra mà đi tới đứng sau lưng tên thanh niên nho nhã, lúc này hắn ta trong trạng thái tĩnh lặng, lại giống như một gã thư sinh, khác hẳn với bộ dáng như một thanh lợi kiếm khi đang chiến đấu. Hắn ta nhìn thấy hai đồng bạn vẫn bình an thì sắc mặt trở nên vui vẻ hơn, sau đó nhìn về phía bốn người bên này mà mỉm cười gật nhẹ đầu.
Kẻ đáng sợ còn lại, một tên thần bí, sau lưng hắn đám thủ hạ đã tập chung lại, nhóm bọn chúng có tổng cộng 8 người, trông đều âm tà quỷ dị. Vì đã có hai tên bỏ mạng dưới tay đám người A Diệt, nên bọn chúng bấy giờ đằng đằng sát khí hướng thẳng tới hai nhóm người này.
Ngoài ba nhóm đại thế lực này ra, còn có hai đám người khác, tu vi đều không kém, nhưng lúc này đã thụ thương không nhẹ. Bọn chúng đều ngồi đàm tọa tại những góc ngoài cùng bên trong tháp, bộ dáng chắc chắn không muốn tranh đoạt những vật chân quý nhất, chỉ chờ tới khi tòa tháp mở ra sẽ lập tức rời đi.
“Hắc hắc, không ngờ lần này tới đây vui chơi một chút, lại may mắn gặp được những thiên tài trong hai thế lực đỉnh tiêm tại Phần Quốc này!” Bỗng nhiên, tên thần bí, thủ lĩnh của đám người quỷ dị lên tiếng, thanh âm hắn thanh thảnh lạ thường, ngữ khí ngạo mạn thấy rõ.
Thanh niên nho nhã họ La mỉm cười, hướng ánh mắt tới tên đó mà hỏi: “Không biết các hạ thuộc thế lực nào? Nghe lời nói vừa rồi dường như các hạ không phải người của Phần Quốc.”
Thiếu nữ thanh lãnh họ Liễu vẫn sắc mặt lạnh tanh, không chút biến đổi biểu cảm, cũng hướng ánh mắt lạnh lẽo tới tên thủ lĩnh của đám người âm tà kia.
Tên đó chỉ nhún vai đáp: “Ta là ai? Lát nữa các ngươi sẽ biết thôi, nếu không muốn chết, tốt nhất đừng nên tranh đoạt những món bảo vật cuối cùng này với ta!”
“Ồ, các hạ xem ra rất tự tin với thực lực của mình nhỉ, mong bản lĩnh thực sự của các hạ lợi hại như miệng lưỡi của mình.” Nữ tử họ Mai lên tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ trêu tức.
Gã đại hán Chương Hổ cũng định mở miệng nói gì đó, nhưng đúng lúc này, vòng quang tráo bao bọc quanh trụ đá tại trung tâm giao động, sau đó tiêu tán!
Ánh mắt của tất cả mọi người trong tòa huyết tháp, đều đổ dồn tới những vật phẩm đang lơ lửng bên trên bệ đá lớn đó. Chỉ thấy có ba món bảo vật phát ra quang mang rực rỡ, trông cực kì bất phàm, chắc chắn có giá trị vô cùng cao.
Ba bảo vật đó, gồm một thanh trường kiếm phát ra khí tức sắc bén, chuôi kiếm được điêu khắc rất tinh tế, lưỡi kiếm sáng loáng, nhìn lâu sẽ cảm thấy đau nhói hai mắt. Một quyển trục phát ra lục mang, nhìn qua có thể đoán thứ đó là một bộ công pháp, chắc chắn phẩm chất cực kì cao. Vật cuối cùng là một hộp ngọc, trông bề ngoài rất đẹp, tản mát ra mùi hương thơm lừng của đan dược cao giai!