Nhận được truyền tin của Tiêu Trần, ngay sau đó Tư Không Minh âm thầm liên lạc với Thất hoàng tử trong hoàng cung. Thất hoàng tử vốn là người của Sở Vô Minh, đương nhiên sẽ không từ chối thỉnh cầu của Tư Không Minh.
Mượn lực lượng của Thất hoàng tử, ngay trong đêm đó Tư Không Minh lập tức mua chuộc một thiếp thân thị nữ bên cạnh Khúc quý phi có tên là Xuân Hoa, nàng ta rất được Khúc quý phi yêu thích và tín nhiệm.
Sau khi bị Tư Không Minh mua chuộc, Xuân Hoa dựa theo kế hoạch của Tiêu Trần, góp ý với Khúc quý phi. Nàng ta nói rằng hiện tại Tiêu Trần đang có mặt ở thành Trấn Sơn tại Hổ Lao quan, mà phó tướng của Trấn Sơn quân có chút quan hệ với nàng ta, nếu Khúc quý phi có thể bỏ ra chút tiền bạc, hơn nữa chịu đích thân viết một phong thư cho hắn ta thì chắc chắn hắn ta sẽ ra tay ám sát Tiêu Trần. Hơn nữa, bây giờ Tiêu Trần đang ở trên địa bàn của Trấn Sơn quân, cơ hội thành công của tướng quân Triệu Thác rất lớn.
Nghe lời này của Xuân Hoa, quả nhiên Khúc quý phi động lòng. Nhi tử bị giết, địa vị của Khúc quý phi trong hoàng cung cũng rơi xuống ngàn trượng chỉ trong nháy mắt.
Suy cho cùng bà ta thân ở Đế Vương gia, rất nhiều lúc cũng là mẫu bằng tử quý. Mà nay nhi tử của Khúc quý phi đã không còn, vậy đương nhiên Khúc quý phi cũng không có bao nhiêu giá trị. Hơn nữa Sở Mục cũng đã tuyên bố Tiêu Trần vô tội. Kể từ đó, sát ý trong lòng Khúc quý phi vẫn chưa thể tiêu tán, nằm mộng cũng muốn giết chết Tiêu Trần, trả thù cho Ngũ hoàng tử.
Trong lòng vẫn luôn muốn giết chết Tiêu Trần, mà bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội vô cùng thuận lợi này. Khúc quý phi đồng ý với đề nghị của Xuân Hoa, hơn nữa còn tự tay viết một bức thư, phái người bí mật mang đến thành Trấn Sơn ở Hổ Lao quan, giao cho tướng quân Triệu Thác.
Khúc quý phi đã bị thuyết phục, còn về phía tướng quân Triệu Thác, người này cũng có thể xem như một nhân vật quan trọng tuyệt đối ở trong Trấn Sơn quân. Thế nhưng có thể tiến vào hàng ngũ cao cấp của Trấn Sơn quân, Triệu Thác không hề dựa vào thực lực của bản thân mà là bởi vì Triệu Phong.
Hai người họ là huynh đệ ruột thịt, hơn nữa vào lúc Triệu Thác vừa được sinh ra, cha mẹ hai người qua đời rất sớm, Triệu Phong đã một tay nuôi lớn Triệu Thác. Cho nên đối với đệ đệ Triệu Thác này, có thể nói Triệu Phong vừa là huynh trưởng cũng vừa là cha. Bởi vì điều này, Triệu Phong rất yêu chiều Triệu Thác.
Dưới sự săn sóc của Triệu Phong, Triệu Thác trở thành cấp cao chân chính của Trấn Sơn quân, địa vị chỉ đứng sau Triệu Phong. Thế nhưng so với Triệu Phong, tên Triệu Thác này hết sức tham tiền, hơn nữa cũng là người vô cùng liều lĩnh. Cũng chính vì lý do này, Tiêu Trần mới chọn hắn ta.
Từ tình huống trước mắt cho thấy, Triệu Phong là một người vô cùng cố chấp. Tuy không thể nói luôn luôn trung thành với hoàng thất, thế nhưng nếu trực tiếp lôi kéo Triệu Phong thì chắc chắn là không thể nào. Cho nên muốn để Triệu Phong đầu hàng, chỉ có thể thông qua Triệu Thác.
Suốt nửa tháng yên tĩnh chờ đợi ở Hổ Lao quan, cuối cùng người mà Khúc quý phi phái đi cũng bí mật gặp gỡ Triệu Thác.
Bởi vì không thể để người khác phát hiện chuyện này, vì vậy nên người do Khúc quý phi phái tới cũng không thể sử dụng truyền tống trận. Bởi vì mỗi lần sử dụng truyền tống trận đều có quan viên chuyên môn phụ trách ghi chép lại. Vậy nên người được Khúc quý phi phái đi chỉ có thể chạy thẳng từ Đế Đô tới Hổ Lao quan, cứ như vậy mất nửa tháng cũng không xem là chậm, dù sao thì đường đi cũng rất xa.
Dọc đường đi đều có người của Thiên Thần Cư bí mật giám sát người này, thế nên lúc hắn ta vừa tiến vào thành Trấn Sơn, Tiêu Trần cũng đã nhận được tin tức.
"Rốt cuộc cũng tới rồi sao, rất tốt." Nghe được tin tức này, Tiêu Trần khẽ mỉm cười, nếu người đã đến thì kế hoạch cũng có thể chính thức bắt đầu.
Cũng hoàn toàn không cần phải lo Triệu Thác sẽ từ chối, bởi vì người này tham tiền, còn Khúc quý phi vì để giết chết Tiêu Tần cũng đã bỏ ra rất nhiều tiền. Đối diện với thù lao hậu hĩnh như thế, Triệu Thác cũng không hề nghĩ ngợi mà đã trực tiếp đồng ý.
Sau khi thuyết phục được Triệu Thác, người được phái đi cũng trực tiếp rời khỏi thành Trấn Sơn.
Đã nhận được tiền đặt cọc của Khúc quý phi. Trong phủ, Triệu Thác vừa chơi đùa không gian giới chỉ do Khúc quý phi đưa tới, vừa suy nghĩ xem nên ra tay với Tiêu Trần thế nào.
Tiêu Trần là người bên cạnh Sở Vô Minh, đương nhiên Triệu Thác cũng biết không thể động thủ công khai, chỉ có thể ám sát. Sau một hồi suy nghĩ, quyết định cuối cùng của Triệu Thác chính là sẽ động thủ vào tối nay. Dù sao thì tu vi của Tiêu Trần cũng chỉ là Vấn Đạo Cảnh, trong mắt Triệu Thác thì việc giết hắn dễ như trở bàn tay.
Triệu Thác cũng không biết chuyện Tiêu Trần ở Đế Đô, thế nên hắn ta hoàn toàn không xem Tiêu Trần ra gì. Khi có quyết định, Triệu Thác nhanh chóng triệu tập hơn mười thân tín của mình, tu vi thấp nhất cũng ở Chứng Đạo Cảnh, còn cả bản thân Triệu Thác nữa, với thực lực như thế nếu muốn đánh chết một tên Vấn Đạo Cảnh thì hắn ta tự nhận là không có sơ hở.
Có quyết định, đêm cùng ngày, Triệu Thác dẫn theo mọi người bí mật lẻn vào sân viện nơi Tiêu Trần ở. Dọc theo đường đi đều không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, vô cùng thuận lợi, rất nhanh sau đó đoàn người Triệu Thác đi tới ngoài phòng Tiêu Trần.
Mọi chuyện tiến triển thuận lợi hơn so với dự đoán, đương nhiên Triệu Thác cũng không biết đây thật ra cũng là do Tiêu Trần cố ý sắp xếp. Nếu không với thực lực của người ở Thiên Thần Cư, đám người của Triệu Thác đừng nói là tới phòng hắn, có thể tiến vào trong sân viện hay không cũng là một chuyện khó nói.
Tiêu Trần cố ý để đám người Triệu Thác tới đây. Nhìn cửa phòng đóng chặt trước mắt, Triệu Thác khẽ gật đầu với một người bên cạnh, sau đó nhỏ giọng nói: "Động thủ, nhớ hành động sạch sẽ một chút, đừng để lại chứng cớ gì."
Nghe câu này của Triệu Thác, người này khẽ gật đầu. Ngay sau đó cơ thể hắn động một cái, lúc này liền tiến vào trong phòng.
Trước đó bọn hắn cũng đã thăm dò chỗ ở của Tiêu Trần rồi. Lúc này trong phòng vẫn được chiếu sáng bởi ánh nến nhu hòa, ánh sáng chiếu rọi cả căn phòng vô cùng rõ ràng.
Lúc người kia xông vào gian phòng, hắn ta quan sát bốn phía một lượt, phát hiện bên trong không có người. Đến thời điểm này thì hắn cũng đã cảm giác được có gì không đúng, bèn quay đầu nói với Triệu Thác: "Tướng quân, trong phòng không có người, chuyện này có chút không đúng."
Trong phòng ánh nến sáng bừng, thế nhưng lại không có một bóng người. Nghe lời nói của người này, Triệu Thác cũng khẽ nhíu mày. Hắn ta sải bước đi vào phòng, sau khi tự mình xác nhận, trong lòng Triệu Thác cũng cảm thấy không ổn, lúc này mới thấp giọng nói: "Đi."
Mọi chuyện có chút quỷ dị. Ngay sau đó Triệu Thác lựa chọn rút lui, thế nhưng khi hắn ta chuẩn bị rời đi, bên ngoài viện nhanh chóng có mấy thân ảnh bay vút lên trời. Bất ngờ là người cầm đầu lại chính là Tiêu Trần, mà ở bên cạnh Tiêu Trần, mấy người Trương Kỳ, Cố Tu đã bày trận chờ sẵn từ trước.
Đường lui bị vây kín, sắc mặt Triệu Thác trầm xuống. Cùng lúc đó, Tiêu Trần cũng cười lạnh lên tiếng.
"Tiêu công tử nói gì thế, sao bổn tướng quân có thể đến ám sát công tử chứ. Chỉ là tối nay đột nhiên nghĩ tới một vài chuyện, đặc biệt tới thỉnh giáo công tử một chút. Không ngờ công tử lại không có ở đây, bọn ta vừa định ra về đây."
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất