Hợp Cửu Bất Phân - Ngư Sương (full)

Ads

Lần cuối cùng Kỷ Vân Hân tham gia hội là khi nàng đến trường, đến lớp, bao nhiêu năm trôi qua, đều chưa từng tham gia một cái hội nhóm nào, nhưng nàng nhìn chằm chằm cái số kia hơn nửa ngày cuối cùng cũng quyết định tạo thêm một cái tài khoản phụ khác tham gia vào.

Nàng chỉ là muốn nhìn một chút xem ngày thường của một fans CP bình thường như thế nào, Kỷ Vân Hân tự giải thích với chính bản thân mình như thế, nàng tìm kiếm bằng tài khoản phụ thuận lợi nhìn thấy tên hội: Kỷ tổng và Giản tiểu thư của nàng.

Cái tên này, Kỷ Vân Hân nhìn xem vài lần không nhịn được tâm tình trở nên khoan khoái, khóe môi nàng hơi vung lên, ho nhẹ một cái, xin tiến vào.

Trước khi tiến vào hội phải trả lời rất nhiều câu hỏi rườm rà, trở thành fans CP từ khi nào, tác phẩm của Giản Yên, sinh nhật, chiều cao, Kỷ Vân Hân nhìn tới câu hỏi chiều cao thì mím môi, điền vào số đo ở đời thật, đáp án sai, nàng nhíu mày, chuyển qua một phương án khác, nhìn thấy số đo chiều cao của Giản Yên trên baidu đem vào trả lời thử, vậy mà đúng.

Tại sao nghệ sĩ lại thích nói dối chiều cao của mình như vậy?

Kỷ Vân Hân nghĩ mãi cũng không ra, nàng cũng không muốn đi tìm hiểu, toàn bộ lòng hiếu kỳ của nàng bây giờ đều đã bị câu dẫn đi hết sạch sành sanh, không thể chờ đợi được nữa muốn tiến vào hội nhóm.

Sau khi trả lời hết tất cả các cái câu hỏi này, ấn nút gửi đi, lần đầu tiên Kỷ Vân Hân không có ham muốn làm việc mà không ngừng liếc nhìn điện thoại di động. Phó Cường đang báo cáo tài liệu, hắn nói được hai câu thì ngẩng đầu nhìn Kỷ Vân Hân, lão bản ngồi ở trước mặt căng thẳng, thần sắc nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú điện thoại di động, hắn báo cáo được một nửa phần tài liệu, hỏi: "Kỷ tổng, có phải là ngài đang đợi một cuộc điện thoại quan trọng?"

Kỷ Vân Hân giương mắt lên: "Không có, cậu tiếp tục đi."

Phó Cường nơm nớp lo sợ tiếp tục báo cáo, hắn phát hiện mặt mày của Kỷ Vân Hân càng ngày càng nghiêm nghị, thần sắc càng ngày càng nghiêm túc, mơ hồ lộ ra điểm không vui. Hắn đi theo Kỷ Vân Hân không được bao lâu, mà tốt xấu gì cũng được mấy tháng, thế nhưng hiếm khi nào hắn nhìn thấy Kỷ Vân Hân lộ ra dáng vẻ này, trước đây khi chưa lên làm trợ lý của Kỷ Vân Hân thì hắn lúc nào cũng nghe nói tính tình Kỷ Vân Hân không tốt, lạnh lùng vô tâm, hỉ nộ bất thường, kỳ thực sau khi đến làm trợ lý của nàng mới thấy những lời đồn kia rất hoang đường. Sự thật là Kỷ Vân Hân rất dễ nói chuyện, có lúc nàng tăng ca về muộn cũng không để cho hắn đưa nàng trở về, trái lại là kêu hắn ra về trước. Tuy rằng không có quan tâm, thế nhưng cũng không có vô tâm, càng không có tự cao tự đại, hơn nữa chỉ cần hắn hoàn thành tốt công việc, Kỷ Vân Hân sẽ không vô cớ trách mắng hắn, hoàn toàn không giống như những gì người khác đồn đại, hỉ nộ bất thường, tính tình không tốt.

Nếu có thì nhiều nhất cũng chỉ có điểm lạnh lùng, khá là giống với lời đồn.

Phó Cường kết thúc phần báo cáo dò hỏi: "Kỷ tổng, ý của ngài như thế nào?"

Căn bản Kỷ Vân Hân không hề nghe lọt tai những gì nãy giờ, bây giờ nghe Phó Cường hỏi nàng như thế thì hỏi ngược lại: "Cậu cảm thấy thế nào?"

Phó Cường không có nghi ngờ gì, lúc này hắn thể hiện quan điểm của chính mình, Kỷ Vân Hân gật đầu, làm theo trình tự nói: "Chọn phương án thứ hai."

"Vâng." Phó Cường nhận lại cặp văn kiện: "Kỷ tổng còn có sai bảo gì khác sao?"

Kỷ Vân Hân lắc đầu: "Lui xuống đi."

Phó Cường cầm cặp văn kiện đi ra ngoài, trước mặt đụng phải một người bước vào, Kỷ Hàm nói: "Kỷ tổng có ở đây không?"

"Có, tổng giám đốc Kỷ tìm Kỷ tổng sao? Tôi đi vào hỏi một tiếng."

"Không cần." Kỷ Hàm đứng trước cửa, gõ gõ vài tiếng: "Chị hai."

Bên trong truyền ra một giọng nói: "Vào đi."

Kỷ Hàm nhìn về phía Phó Cường gật đầu, mở cửa đi vào.

Kỷ Vân Hân nhìn thấy nàng bước vào thì cất điện thoại di động đi, ngẩng đầu: "Có chuyện gì?"

"Đề xuất phương án mới, em đem đến cho chị xem thử a." Kỷ Hàm vừa nói vừa đi tới bên bàn trà, nàng vươn tay cầm lấy một quả quýt từ trên bàn, bóc ra, trong phòng làm việc tràn ngập mùi quýt nhàn nhạt, Kỷ Hàm cắn một miếng quýt ngồi xuống, đề án đặt ở trên bàn trà, thân hình Kỷ Vân Hân không nhúc nhích, tựa lưng vào ghế ngồi: "Phương án mới nào?"

"Thì là phương án mới của [ Tuần trăng mật ba mươi ngày ]." Kỷ Hàm nói tiếp: "Thêm vào một phân đoạn."

Cũng không được tính là thêm vào, cái phân đoạn này vẫn luôn nằm trong kế hoạch, chỉ có điều bây giờ hơi thay đổi một chút. Sau khi ghi hình phần mở màn, tổ chương trình bắt đầu mở phiếu bình chọn, thời hạn một tuần, trong một tuần lễ này, tổ chương trình sẽ chọn ra một đôi nghệ sĩ và khách mời bắt đầu hẹn hò trước, buổi hẹn hò này chủ yếu là cho khán giả xem độ xứng đôi của hai người. Lúc trước cái phân đoạn này là để áp dụng cho Vu Duyệt và La Tinh, tổ chương trình đều đã tìm kiếm thủy quân đầy đủ, chính là vì muốn sau buổi hẹn hò này thì sẽ điên cuồng xoạt tên CP hai người, tiếp theo đó là dẫn đầu vị trí phiều bình chọn. Vốn dĩ kế hoạch của bọn họ nhắm đến chính là La Tinh và Vu Duyệt, cặp đôi này cực kỳ quan trọng, còn những người chơi khác, cứ dựa theo số phiếu bình chọn của cộng đồng mạng mà quyết định, thế nhưng bây giờ thì không giống, bây giờ cặp đôi quan trọng đổi thành Giản Yên và Kỷ Vân Hân.

Giản Yên từ khi bắt đầu tham gia chương trình luôn luôn đứng ở trên đầu ngọn sóng, mặc kệ là với La Tinh, hay là với Vu Duyệt, đều tạo nên đề tài nói không bao giờ hết, hai bên đều rất xứng đôi, mà Kỷ Vân Hân với Giản Yên thì lại khác. Tuy rằng Kỷ Vân Hân muốn tham gia chương trình đã nhấc lên một làn sóng không nhỏ ở trên mạng, thế nhưng đến cùng thì nàng cũng không phải là người trong giới giải trí, không có fans, không có nền tảng, những làn sóng kia cũng chỉ là phù dung chớm nở, đã sớm không còn. Bây giờ sự chú ý ở trên mạng vẫn như cũ nằm trên người La Tinh, Giản Yên và Vu Duyệt, đặc biệt là khi tổ chương trình mới mở thêm một đội bình chọn cho Vu Duyệt và Giản Yên, điều này làm cho tập thể fans CP của hai người kia như nổi điên, đều cảm thấy Giản Yên và Vu Duyệt thật đến hơn cả thật.

"Vì lẽ đó em muốn ở trong một tuần lễ này, xoay chuyển suy nghĩ của cộng đồng mạng." Kỷ Hàm nhàn hạ cắn một miếng quýt, đứng dậy đem đề án đưa cho Kỷ Vân Hân: "Kế hoạch đều ở bên trong."

Kỷ Vân Hân mở ra, nội dung buổi hẹn hò không khác gì buổi hẹn hò của các cặp đôi khác, ăn cơm, dạo phố, xem phim, nàng cúi đầu nhìn xem đề án nói: "Nếu như cái này cũng không được, vậy làm sao bây giờ?"

Kỷ Hàm bị nước quýt làm cho bị sặc, nàng ho khan vài tiếng, có chút chột dạ nói: "Vậy cũng chỉ có thể dựa theo kết quả trên mạng chọn."

Nàng cũng đã đưa ra kế hoạch rồi, cũng đã mua thuỷ quân rồi, nếu như vẫn không đánh bại được cộng đồng mạng mạnh mẽ kia, vậy thì không còn cách nào khác, lần này đã công bố toàn bộ đều được ghi hình công khai, coi như bọn họ giở trò, cũng không thể làm trái với quy tắc, cái này cũng chính là nguyên nhân nàng đồng ý mở thêm một bình chọn cho Vu Duyệt và Giản Yên, nếu như chị hai nàng và Giản Yên thật sự có số phiếu bình chọn thấp đến nỗi không thể cứu chữa được, vậy thì nàng cũng chỉ có thể mua thêm một chút thuỷ quân bình chọn Vu Duyệt và Giản Yên, để cho hai người thành một đôi.

Kỷ Vân Hân nghe thấy nàng nói như vậy dường như có chút không vui, nàng gật đầu: "Chị biết rồi."

Kỷ Hàm chăm chăm nhìn nàng: "Chị hai, không phải em nói chứ, chị a, mặt mũi xinh đẹp ưa nhìn như vậy, sự nghiệp cũng thành công, cái gì cũng đều tốt cả, chị nói thử xem, chị bình thường còn nghiêm mặt để làm gì chứ? Có cái gì để không hài lòng đâu? Chị phải cười nhiều hơn chứ, đúng không?"

"Chị dâu trước đây không phải nói chị cười lên rất là ưa nhìn sao? Chị phải tận dụng cái lợi thế này."

Kỷ Vân Hân nghe vậy liếc nhìn nàng một chút, đáy mắt dày đặt ý cảnh cáo, Kỷ Hàm nhún vai: "OK, OK Pro, em không nói nữa, nếu như chị cảm thấy không có vấn đề gì thì ký tên đi, buổi tối em để cho bọn họ thu xếp tốt đăng lên trên."

Kỷ Vân Hân cúi đầu ở trên chỗ ký tên viết lên tên của chính mình, Kỷ Hàm cầm lấy văn kiện híp mắt cười rời đi, sau khi nàng rời đi thì văn phòng rất yên tĩnh, Kỷ Vân Hân ngồi ở trên ghế nghĩ tới lời Kỷ Hàm vừa nói.

Chị dâu trước đây không phải nói chị cười lên rất là ưa nhìn sao? Chị phải tận dụng cái lợi thế này.

Kỷ Vân Hân lấy điện thoại di động ra, khuôn mặt của nàng hiện lên trên màn hình đen bóng, nàng nỗ lực dương môi, cong lông mày, lại phát hiện ra so với vừa rồi nghiêm mặt còn lúng túng hơn, nàng hít một cái thật sâu, khóe môi chậm rãi kéo lên thành đường cong, lại càng khó coi hơn, vầng trán Kỷ Vân Hân nhăn lại. Màn hình điện thoại bỗng dưng sáng lên, trên thanh thông báo nhắc nhở bạn đã gia nhập hội [ Kỷ tổng và Giản tiểu thư của nàng ], nàng nhìn thấy cái tên hội nhóm này không hiểu làm sao lại cười lên, lông mày dãn ra, đáy mắt có ý cười, không còn thấy dáng vẻ nghiêm trang khi nãy một chút nào nữa, Kỷ Vân Hân chuẩn bị mở ứng dụng lên thì ngón tay hơi ngừng lại, cứ như thế nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của chính mình ở trên màn hình.

Một lát sau, nàng mở ứng dụng lên, ấn vào hội nhóm vừa mới gia nhập.

Một chuỗi chào mừng cực lớn, Kỷ Vân Hân nhìn về phía số lượng thành viên gia nhập, vậy mà lại gần 300 người.

Vân Yên bảo bối: @ Tiểu Vân, vừa rồi trên Weibo là ngươi sao?

Thần thần bí bí giống như là đang hỏi cái ám hiệu nhận dạng gì đấy, Kỷ Vân Hân đánh chữ: Đúng vậy.

—— Này a rốt cục lại có thêm người!

—— Tỷ muội thật tinh mắt, Vân Yên rất xứng đôi nha.

—— Dập đầu theo đuổi CP chúng ta sau này chính là chị em tốt!

Kỷ Vân Hân nhìn bọn họ tán gẫu với nhau giống hệt một đám trẻ không biết lớn, khắp nơi đều lộ ra tính trẻ con không thuần thục, thế nhưng lại ấm lòng đến kì lạ, mấy tháng nay ngực nàng sắp bị khó chịu ngột ngạt đến chết, bây giờ ở trong đây mới có thể thoải mái hơn một chút.

—— Cũng không biết Kỷ tổng và Yên Yên có thể thành công ghép đôi hay không nữa.

—— Không có khả năng đâu, tuy rằng ta cũng muốn nhìn thấy Kỷ tổng và Yên Yên trở thành một đôi.

—— Tin hot đây! Âm nhạc CP bên kia vì muốn kéo phiếu bình chọn mà tạo thêm một hội mới, đã được hai ngàn người rồi!

Kỷ Vân Hân mím môi, rút lại cái suy nghĩ trên.

Ngực vẫn rất khó chịu.

Đồng thời càng nghiêm trọng hơn.

—— Các tỷ muội, tiếp tục như vậy là không được a, có biện pháp nào tốt hay không?

—— CP ta theo đuổi đầu tiên, thật sự khó a.

Người mới Kỷ Vân Hân này tiến vào trong hội không tới hai phút liền bị lạnh nhạt, nàng nhàn rỗi không có chuyện gì làm liền ấn vào thông tin hội nhóm, hội được thành lập là vào khoảng hai tháng trước. Hai tháng trước, thì đã có người theo đuổi CP giữa mình và Giản Yên?

Nàng không hiểu ấn vào hình ảnh trong hội, nhìn thấy có rất nhiều hình ảnh giữa nàng và Giản Yên, có chụp một người, cũng có chụp hai người, chỉ là những bức ảnh chụp hai người này vừa nhìn liền biết đã được xử lý kĩ thuật, cắt ảnh ghép vào, ngoài ra còn có một số video được chỉnh sửa, nàng mở lên xem, đều là không tới một hai phút, không có nội dung kịch bản gì cả, chỉ có khá là đẹp mắt. Kỷ Vân Hân rảnh rỗi không có chuyện gì để làm liền đem toàn bộ ngóc ngách trong hội đào lên sạch sẽ,  nhìn thấy thông cáo của hội nơi đó hội trưởng giải thích là bởi vì nhìn thấy nàng và Giản Yên cùng nhau tham gia nghi thức bấm máy của [ Nhất Mộng ], sau đó cảm thấy xứng đôi, tiếp đến lại gặp hai người tham gia dạ hội cùng mấy cái hoạt động khác, mới cực kỳ mê mẩn chuyện CP này, Kỷ Vân Hân nhìn qua nhìn lại lắc đầu một cái, đóng phần thông tin của hội trở về khu bình luận.

—— Ta xem dạ hội rồi, ánh mắt Kỷ tổng nhìn Yên Yên có hi vọng a! Đó là ánh mắt nhìn người mình yêu, ta không có nhìn lầm đâu!

—— Đúng đúng đúng ta cũng chú ý đến điểm ấy nữa, chắc chắn là yêu luôn!

—— Ta còn nghe nói khi đó Kỷ tổng thường xuyên đi đến phòng tập luyện của Yên Yên đấy, các ngươi có biết không?

—— ĐM? ? ? Ta như nhìn thấy được hi vọng.

—— Có phải tối nay [ Tuần trăng mật ba mươi ngày ] lộ diện danh sách hẹn hò không? Chúng ta đi xoạt một làn sóng, hi vọng Yên Yên và Kỷ tổng có thể may mắn ghép đôi @ Tất cả mọi người.

Kỷ Vân Hân nhìn bọn họ hứng thú bừng bừng phát các loại đường link truy cập bên trong hội, nàng còn phát hiện ra nàng và Giản Yên còn có siêu thoại? Cái cảm giác này thực sự quá vi diệu rồi, nàng một bên cảm thấy xấu hổ, một bên lại muốn tích cực tham gia, hận không thể kiếm thêm cho mình và Giản Yên một ít fans CP.

—— Mọi người ơi mọi người ơi! Ta vừa quen được một tỷ tỷ vẽ tranh rất đẹp, nàng nói nàng sẽ vẽ fanart giúp Yên Yên và Kỷ tổng, ô ô ô ô ta yêu nàng chết đi được.

—— Fanart là cái gì?

—— Fanart chính là những bức tranh do bàn tay của fans vẽ có thể trợ giúp tuyên truyền, ngươi cho rằng Âm Nhạc CP làm sao mà lên được a? Không phải là dựa vào những fans kia đi tìm một người khéo tay vẽ tranh, đi tìm một lão đại chuyên edit video, thuận tiện tuyên truyền một làn sóng thì từ đâu ra! Thời đại mua bán mà, có cái gì mà không như vậy, tại ta không có tiền, nếu mà ta có tiền, ta cũng muốn mua một lần!

Kỷ Vân Hân bị phổ cập tri thức đầy đầu, nàng bừng tỉnh, còn có thể được như vậy nữa a?

Lòng bàn tay nàng đặt ở trên màn hình, cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa, Phó Cường nói: "Kỷ tổng."

"Nên tan làm rồi."

Kỷ Vân Hân cân nhắc vài giây nói với Phó Cường: "Cậu đi về trước đi, tôi sẽ tự mình lái xe trở về."

Phó Cường không thể làm gì khác hơn ngoài gật đầu.

Kỷ Vân Hân ngồi trên ghế làm việc nhìn bọn họ tán gẫu, nửa tiếng sau nàng mới đứng dậy, từ trong ngăn kéo cầm lấy một cái hộp nhỏ đi về phía thang máy.

Vào giờ này công ty đã không còn ai, bãi đậu xe cũng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có mấy chiếc xe đậu lại ở bên trong, nàng cúi đầu đi về hướng chiếc xe của chính mình, bên tai nghe thấy một giọng nói: "Nhích về bên phải một chút."

"Vạt áo kéo ra ngoài một chút." Tô Tử Kỳ nói xong đi tới bên người Giản Yên: "Như thế này, lộ ra một chút là được."

Giản Yên ăn mặc áo sơ mi tơ tằm màu hồng nhạt, quần jean ôm sát người, một nửa áo sơmi nhét vào bên trong quần, một bên vạt áo khác tùy ý thả ở ngoài, tay phải nàng đặt ở bên gò má, khêu tóc một cái.

"Đừng nhúc nhích, cứ như vậy, OK!" Tô Tử Kỳ nói: "Nâng tay lên."

Giản Yên nhấc tay cao hơn một chút, lơ đãng lộ ra bụng dưới còn bằng phẳng, Tô Tử Kỳ ấn vào máy ảnh.

Kỷ Vân Hân đứng ở phía sau hai người, hai tay nàng khoanh lên trước ngực, ánh mắt sáng quắc, Giản Yên phát hiện ra sau lưng có điểm bất thường quay đầu lại, cơ thể lập tức cứng nhắc, tay cũng không có buông xuống liền cứ giơ lên như vậy.

"Kỷ tổng?" Tô Tử Kỳ phát hiện Giản Yên lạ thường nương theo ánh mắt của nàng nhìn sang, cười gượng: "Ngài vẫn chưa tan làm sao?"

Giọng nói Kỷ Vân Hân nhàn nhạt: "Hai người chụp cái gì ở đây?"

"Không có gì." Tô Tử Kỳ nói: "Ảnh dự phòng."

Tới phần hậu kỳ thì Giản Yên nhất định phải nghỉ ngơi, mà trong đoạn thời gian nghỉ ngơi này không thể lộ diện ra ngoài một lần, bây giờ nàng để cho Giản Yên chụp vài bức ảnh mùa hè, vài bức ảnh mùa thu, làm đồ dự phòng.

Kỷ Vân Hân nghe nàng giải thích xong gật đầu.

Tô Tử Kỳ đưa mắt nhìn Giản Yên nói: "Em đi thay quần áo đi."

Giản Yên cúi đầu lướt ngang qua bên người Kỷ Vân Hân, bước vào bên trong xe van thay quần áo, Tô Tử Kỳ nhìn Kỷ Vân Hân nói: "Kỷ tổng tan làm còn không chuẩn bị trở về sao?"

Kỷ Vân Hân trầm mắt: "Cho tôi xem lại một chút."

Đến cùng thì người này cũng chính là lão bản của chính mình, Tô Tử Kỳ cũng không thể từ chối người ta, nàng không thể làm gì khác hơn ngoài đồng ý: "Được."

Giản Yên đổi sang một bộ váy hoa, không có tay áo, ôm eo, làn váy rất ngắn, không có dài qua bắp đùi, nàng tùy ý đem tóc dài thả ở phía sau, lúc bước đi thì đuôi tóc nhẹ nhàng chuyển động, Kỷ Vân Hân nhìn nàng bước đến gần tim đột nhiên ngừng đập, một tay nàng đặt lên trước ngực, một tay khác đặt ở trên môi.

"Tô tỷ." Giản Yên nói: "Có thể chụp."

Tô Tử Kỳ đáp lại Giản Yên bằng một cái OK, điện thoại di động của nàng đột nhiên rung lên, Tô Tử Kỳ cúi đầu nhìn xem, là điện thoại của Vu Duyệt, thấy nàng chần chờ vài giây Giản Yên hỏi tới: "Tô tỷ, làm sao chị không nghe điện thoại đi?"

Tô Tử Kỳ giương mắt lên: "Không nhận."

"Là Vu Duyệt sao?"

Tô Tử Kỳ giữ yên lặng, Giản Yên đoạt lấy máy ảnh từ trên tay nàng: "Đi nghe điện thoại đi, em tự chụp được."

Nàng nhìn ra Tô Tử Kỳ vẫn còn có ý với Vu Duyệt, mà Vu Duyệt cũng chưa hết nhớ nhung đến Tô Tử Kỳ, tuy rằng nàng không biết tại sao hai người này lại không liên lạc với nhau trong ba năm, thế nhưng nếu còn yêu, vậy thì nên thử một lần, nàng đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với Tô Tử Kỳ, vì vậy ở trong tình cảm của hai người bọn họ, nàng hi vọng Tô Tử Kỳ có thể hài lòng.

Tô Tử Kỳ thở dài: "Vậy chị đi nghe điện thoại."

Nàng nói xong nhìn về phía Kỷ Vân Hân đang đứng ở một bên khác, thấp giọng nói: "Kỷ tổng?"

Kỷ Vân Hân liếc mắt: "Sao?"

Tô Tử Kỳ nói: "Ngài có thể chụp giúp Yên Yên mấy tấm ảnh không?"

Kỷ Vân Hân kinh ngạc: "Tôi?"

Giản Yên nói: "Không cần làm phiền Kỷ tổng."

Kỷ Vân Hân lại cười lên: "Một chút cũng không phiền."

Nàng nói xong cầm lấy máy ảnh từ trên tay Giản Yên, Giản Yên há há miệng nhưng cuối cùng vẫn không có nói gì, Tô Tử Kỳ nâng điện thoại đi tới một bên khác bắt máy, bên này hai người bọn họ đi về phía trong bãi đậu xe, Giản Yên nói: "Giả vờ chụp vài tấm là được rồi."

"Chị hiểu rồi." Kỷ Vân Hân nhìn một chút liền biết: "Em đi tới trước."

Giản Yên mang giày cao gót bước lên trước mặt Kỷ Vân Hân, váy hoa ngắn không tay ôm sát vòng eo của nàng khiến cho vóc người nàng yêu kiều thướt tha, lúc bước đi thì eo khẽ nhúc nhích, không khác gì một cành liễu. Kỷ Vân Hân từ trong máy ảnh nhìn thấy dáng người tinh tế của nàng nhất thời sững sờ, gió nhẹ thổi vung lên mái tóc của nàng, đuôi tóc vung lên không trung tạo thành đường cong nho nhỏ, tấm lưng mảnh khảnh, đường cong thoát ẩn thoát hiện ở sau lớp vải, từ eo đến hai chân thon dài, không có một vết sẹo dư thừa, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, từ cốt cách đến khí chất, đều tự nhiên mà thành, Kỷ Vân Hân có chút không dời ánh mắt sang chỗ khác được, Giản Yên đi tới cuối đường cũng không hề nghe thấy phía sau có động tĩnh gì, nàng nhíu mày, quay đầu lại: "Kỷ tổng?"

Tiếng gọi đánh gãy tâm tư của Kỷ Vân Hân, nàng hoàn hồn, sống lưng chảy ra một chút mồ hồi, dính vào trên quần áo của nàng, gió vừa thổi tới, lạnh buốt.

"Chụp được không?" Giản Yên hỏi, Kỷ Vân Hân trầm mắt: "Đi lại một lần nữa đi, vừa rồi chụp không được tốt."

Giản Yên không có chần chừ gì, lại trở về điểm bắt đầu đi lại một lần nữa, lần này Kỷ Vân Hân chụp được rất nhiều, mời vừa chụp xong bộ y phục này thì Tô Tử Kỳ đi gọi điện thoại trở về, Giản Yên hỏi: "Xong rồi?"

Tô Tử Kỳ gật đầu: "Ừm, chụp xong rồi sao?"

Giản Yên: "Chụp xong bộ này."

Tô Tử Kỳ xem thử vài bức ảnh: "Chụp rất tốt, em đi thay quần áo đi."

Lần này Kỷ Vân Hân không có giữ yên lặng, nàng chủ động nói: "Cần tôi hỗ trợ gì không?"

"Không cần đâu."

Tô Tử Kỳ nói xong nhìn chằm chằm album ảnh chụp một người suy nghĩ vài giây, nói với Kỷ Vân Hân: "Kỷ tổng đợi một chút, tôi có lời muốn nói với Yên Yên."

"Chụp chung?" Giản Yên đầy mặt bất mãn: "Những người khác không được sao? Chúng ta có thể tìm những người khác chụp chung a."

"Ồ, những người khác a, ngoại trừ Kỷ tổng, em còn muốn để ai biết em có?"

Giản Yên nín thở, vừa nhắc tới chuyện này nàng liền cảm thấy có lỗi với Tô Tử Kỳ, đương nhiên không còn sức lực phản kháng.

"Nhất định phải là chị ấy sao?"

Tô Tử Kỳ nói: "Không để cho hai người chụp mấy cái hành động thân mật quá mức, hai người cứ bước đi như bình thường, chị đứng ở phía sau chụp ảnh."

Giản Yên bất đắt dĩ trả lời: "Vâng."

Tô Tử Kỳ thấy Giản Yên cũng chịu nghe lời lại tìm Kỷ Vân Hân, đương nhiên Kỷ Vân Hân sẽ không có ý kiến gì, không những không có ý kiến gì mà vẻ mặt còn mơ hồ lộ ra vẻ suиɠ sướиɠ, nàng đưa mắt hỏi Tô Tử Kỳ: "Tôi có cần thay quần áo không?"

"Ngài cởϊ áσ khoác ra đi, mặc bộ quần áo bên trong là được rồi."

Kỷ Vân Hân luôn luôn mặc một bộ đồ chức nghiệp, sau khi cởϊ áσ khoác xuống bên trong là một bộ chức nghiệp màu lam đậm, quần áo bên trong vừa vặn lại cẩn thận, eo nhỏ vai hẹp, gáy thiên nga, mái tóc nàng buộc lên cẩn thận tỉ mỉ, Tô Tử Kỳ nói: "Kỷ tổng, ngài có thể thả tóc xuống không?"

Kỷ Vân Hân tháo dây đai buộc tóc xuống, tóc dài nhẹ nhàng tung rơi, bởi vì buộc tóc trong một thời gian dài, nên rất bồng bềnh, chả khác nào một làn sóng. Tô Tử Kỳ có mang theo đồ trang điểm ở bên người, nàng lấy bình sịt tóc từ trong túi xách ra phun lên trên đỉnh đầu Kỷ Vân Hân, sau đó xoa xoa một cái, nhu thuận đi không ít, Giản Yên đứng ở bên cạnh nàng nhìn Tô Tử Kỳ chuẩn bị, mặt mày tràn đầy vẻ bất mãn.

Rất nhanh hai người liền chuẩn bị xong ổn thỏa, Giản Yên và Kỷ Vân Hân đi về phía bên ngoài bãi đậu xe, Tô Tử Kỳ nói: "Đừng đi tới chỗ nào quá sáng."

Hai người lại bước tới một góc tối hơn ở bên cạnh, mãi đến khi đi ra khỏi bãi đậu xe Giản Yên hắt hơi một cái, Kỷ Vân Hân nghiêng đầu: "Lạnh sao?"

Nàng theo bản năng chuẩn bị cởϊ áσ khoác ra choàng lên người Giản Yên, thoáng nhớ đến chính mình cũng không có mặc áo khoác, nàng cố gắng đứng ở phía đầu gió, eo ưỡn lên đến mức thẳng tắp.

Sau khi đi ra khỏi bãi đậu xe hai người còn dọc theo lối đi đi về phía trước công ty, Tô Tử Kỳ đi theo phía sau hai người, thế nhưng đến một tấm ảnh cũng đều không có chụp Kỷ Vân Hân vào, mà là vẫn như cũ chụp cho Giản Yên vài tấm ảnh.

Kỷ Vân Hân đi ở bên cạnh Giản Yên, hỏi: "Yên Yên, chuyện xưa ngày hôm qua, em có nghe không?"

Nàng nói chưa dứt lời, liền nói đến cơn giận của Giản Yên, nàng đều đã nói với Kỷ Vân Hân là không cần tiếp tục tặng quà cho mình, có đưa cũng không nhận, ngược lại Kỷ Vân Hân không hề để ý, mỗi ngày lại đổi một cách thức đưa đến, ngày hôm qua càng quá đáng hơn, lại để một nhân viên đoàn phim đưa tới cho nàng, làm nàng sợ đến mặt mày đều trắng bệch, cũng may Kỷ Vân Hân nói là do fans nàng trong công ty tặng, người nhân viên kia mới không nghi ngờ, bây giờ nghe nàng nhắc tới, Giản Yên lông mày lạnh mắt lạnh nói: "Không có nghe, ném rồi."

Vẻ mặt của Kỷ Vân Hân cũng không có biến hóa gì quá lớn, chỉ là ánh mắt tối sầm xuống, Giản Yên quay đầu nhìn nàng, ngẫm nghĩ vài giây tiếp tục nói: "Kỷ Vân Hân, kỳ thực ngày đó chị có đến bệnh viện đúng không?"

Tuy rằng ngày đó xung quanh nàng toàn là mùi thuốc sát trùng, thế nhưng mùi hương của Kỷ Vân Hân đã bị nàng khắc sâu vào trong xương, chỉ cần tới gần nàng liền biết, huống chi lần đó nàng còn ôm lấy người ta.

Giản Yên lâu nay vẫn không hề nói là không muốn nhắc tới cái vấn đề này, nhưng bây giờ có lẽ là đã đến lúc để nhắc tới rồi.

"Tôi rất ích kỷ." Giản Yên nói: "Tôi vẫn luôn luôn ích kỷ."

"Lúc trước khi kết hôn, là tôi đơn phương mong muốn, tôi biết chị không hài lòng nhưng vẫn đồng ý, sau đó ly hôn, cũng là tôi tự ý làm chủ, chưa từng hỏi qua ý kiến của chị, bao gồm cả có thai, hay là không muốn giữ đứa nhỏ này, thật giống như đều là do bản thân tôi làm chủ, nghĩ đến đây tôi thật sự rất vô liêm sỉ. . ."

"Yên Yên, chị chưa từng nghĩ như thế." Kỷ Vân Hân đánh gãy lời nói của nàng: "Chị không hề cảm thấy em ích kỷ."

Giản Yên cười lên: "Kỷ tổng, chị không cần phải nói mấy lời trái lương tâm như vậy, vì đứa nhỏ này, chị đã trả giá rất nhiều, tôi biết chị rất để ý đứa nhỏ này, chị muốn giữ lại nó. Chị yên tâm, tôi sẽ giữ lại, tôi cũng sẽ nói cho nó biết, nó còn có một người mẹ khác, tên là Kỷ Vân Hân, tôi sẽ không ngăn cản hai người gặp mặt, thế nhưng tôi không làm được loại chuyện vĩ dại này giống như chị, tôi không thể vì nó mà phục hôn với chị, vì nó mà một lần nữa ở cùng một chỗ với chị, Kỷ tổng, chị hiểu không?"

Vầng trán Kỷ Vân Hân nhíu chặt, tôi không làm được loại chuyện vĩ đại này giống như chị, tôi không thể vì nó mà phục hôn với chị, vì nó mà một lần nữa ở cùng một chỗ với chị.

Hình như là nàng, không có hiểu rõ, tốt đến như vậy.

Sau khi Giản Yên nói xong Tô Tử Kỳ bước tới: "Được rồi, ngày hôm nay liền chụp tới đây đi, không còn sớm, chúng ta cũng nên về sớm một chút."

"Đợi một chút." Kỷ Vân Hân quay đầu lại, nàng nhìn về phía Giản Yên, thần sắc nghiêm túc, Tô Tử Kỳ nhìn vào nét mặt nghiêm túc của nàng hô lên: "Kỷ tổng?"

"Tô tiểu thư, tôi có lời muốn nói với Yên Yên, làm phiền cô tránh đi một lát."

Tô Tử Kỳ đưa mắt nhìn Giản Yên, nàng gật đầu: "Được, vậy hai người nhanh lên một chút."

Nàng nói xong thì lui về phía sau vài bước, chỗ này là hoa viên ở sau lưng công ty, bình thường không người qua lại, trên đường có đèn đường vàng nhạt mờ ảo, còn có bóng lá cây loang lổ đung đưa, Giản Yên đứng yên một chỗ, nàng nhìn về phía Kỷ Vân Hân: "Kỷ tổng, còn có chuyện gì sao?"

"Có." Kỷ Vân Hân nói xong đi về phía trước vài bước, đứng ở trước mặt Giản Yên, khoảng cách của hai người rất gần, Giản Yên muốn lui về phía sau lại nghe thấy giọng nói của Kỷ Vân Hân: "Đừng nhúc nhích."

Giản Yên sững sờ ở một chỗ, Kỷ Vân Hân đưa tay từ trước mặt nàng vòng tới sau lưng nàng, sống lưng Giản Yên ưỡn lên đến mức thẳng tắp, chớp mắt mấy cái, còn tưởng rằng Kỷ Vân Hân muốn ôm chính mình, nàng đang chuẩn bị kháng cự lại thì phát hiện ra mình hiểu lầm, Kỷ Vân Hân không hề ôm nàng mà trái lại còn khêu tóc nàng một cái, Giản Yên mờ mịt không hiểu: "Kỷ tổng?"

Dưới bóng đèn đường, thần sắc Kỷ Vân Hân nghiêm túc, đoan chính, hàm dưới nàng căng chặt, ánh mắt kiên định, Giản Yên có chút không đoán ra được nàng muốn làm cái gì. Kỷ Vân Hân vòng hai tay qua cổ Giản Yên, đem tóc dài của nàng biến thành một cái đuôi ngựa, nghiêng đầu ngắm nhìn, Giản Yên cảm nhận được tóc dài của chính mình bị cuộn thành một đoàn, tiếp theo đó Kỷ Vân Hân lấy ra một cây bút từ trong túi quần của mình, xuyên ngang ở phía trên, ánh mắt Giản Yên nghi hoặc, Kỷ Vân Hân nói: "Yên Yên, nếu như chị không hiểu sai lời nói vừa rồi, thì ý của em chính là, em cho rằng chị là vì đứa nhỏ, nên mới muốn phục hôn với em?"

Hai người đứng lại rất gần, hô hấp quấn quanh nhau, Giản Yên lui về phía sau một bước, nàng mở miệng: "Chẳng lẽ không đúng sao?"

"Đương nhiên không đúng." Ánh mắt Kỷ Vân Hân kiên định: "Yên Yên, mặc kệ là có đứa nhỏ này hay không, chị đều muốn phục hôn với em."

"Bởi vì chị yêu em."

Tác giả có lời muốn nói:

Kỷ tổng: Có muốn phục hôn cùng với chị hay không?

Giản Yên: Không muốn.

Kỷ tổng: Miệng lưỡi nữ nhân, khẩu thị tâm phi, nói không muốn chính là muốn.

Giản Yên: . . . Vậy tôi muốn.

Kỷ tổng: Đi thôi, chị đã đi tới cục dân chính rồi.

Giản Yên: . . . Bệnh thần kinh!

Gập người 90 độ chân thành cảm ơn một bạn nào đấy đã review truyện mình edit trên group review truyện BHTT. Cũng chân thành cảm ơn những bạn đã theo dõi và đồng hành cùng mình trong bộ truyện này. ( ◜‿◝ )♡

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement