Hoa Hồng Trao Kền Kền - Phong Hiểu Anh Hàn

Ads

Đầu dây bên kia im lặng mấy giây, sau đó đối phương mới lên tiếng.

“Chu tổng cố ý gọi điện sang đây là vì nói chuyện này với tôi? Tôi đang họp, nếu không có gì quan trọng vậy tôi cúp máy trước.” Giọng điệu lạnh nhạt lộ ra mấy phần không kiên nhẫn.

Chu Dư Ngôn nói: “Phó tổng, tôi gọi điện cho cậu là muốn hỏi cậu chuyện cậu kết hôn với em gái của Giang Lăng.”

“Ồ?” Phó Dĩ Hành khựng lại, tỏ vẻ khó hiểu, “Tôi kết hôn, việc này có liên quan gì tới Chu tổng?”

“Phó tổng, tôi còn nhớ lúc trước đã nói với cậu…” Âm thanh của Chu Dư Ngôn cũng lạnh lùng, “Nếu cậu làm ra chuyện gì quá đáng làm tổn thương vị hôn thê của tôi, tôi sẽ không khách khí.”

“Cái gì gọi là chuyện quá đáng?” Phó Dĩ Hành cười giễu, “Pháp luật quy định công dân được hưởng quyền tự do kết hôn. Chuyện giữa tôi và vợ tôi đó là chuyện của chúng tôi, cái này có liên quan gì tới Chu tổng? Hơn nữa, Chu tổng nói đính hôn với chị gái của vợ tôi, nhưng đến bây giờ hình như tôi chưa từng nghe tin gì về việc liên hôn giữa tập đoàn Chu thị và tập đoàn Giang thị. Vả lại có đính hôn thì cũng danh không chính ngôn không thuận, nhưng quan hệ kết hôn của tôi là được quốc gia công nhận.”

“Cho nên…” Anh ta cố ý tạm dừng, giọng điệu thong thả, “Chu tổng là một người ngoài, bây giờ dùng lập trường gì để nói như vậy với tôi?”

Chu Dư Ngôn: “…”

“Phó Dĩ Hành, cậu được lắm.” Anh cười lạnh ra tiếng.

Phó Dĩ Hành chậm rãi nói: “Cái này không cần Chu tổng khen ngợi, tôi sẽ không cảm ơn anh.”

Chu Dư Ngôn thấp giọng uy hiếp: “Cậu không sợ tôi nói chuyện này với Giang Lăng.”

Phó Dĩ Hành chẳng hề hoang mang: “Nói cái gì? Nói chuyện anh giúp tôi giấu diếm cô ấy sao?”

Chu Dư Ngôn: “…”

“Chu tổng, thà lo lắng chuyện nhà người khác chi bằng suy nghĩ làm sao giải quyết chuyện của mình trước đi.” Phó Dĩ Hành nói, “Tôi còn phải họp, vậy đi.”

Chu Dư Ngôn cười khẩy: “Vậy cũng tốt hơn Chu tổng, dù kết hôn cũng không thể phơi bày thân phận. Cậu nói đúng không?” Anh khựng lại, nói châm chọc, “Phó tổng khuân vác ở công trường.”

“…”

Phó Dĩ Hành không nói gì, trực tiếp cúp máy. Chu Dư Ngôn nghe được tiếng cúp máy bên kia, màu mắt dần u ám. Cuộc đối thoại bất hòa này thực ra nằm trong dự kiến.

Có cơn gió thổi tới mang theo khô hanh của mùa hè, thổi trúng khiến người ta bực dọc.

Chu Dư Ngôn lại gọi điện cho trợ lý Lưu.

“Chu tổng.”

Chu Dư Ngôn hỏi: “Chuyện Phó Dĩ Hành của tập đoàn Quân Trạch kết hôn có bao nhiêu người biết?”

Trợ lý Ngôn sửng sốt, nói: “Gần đây không có nghe thấy chuyện này, tôi nghĩ người biết được hẳn là không nhiều lắm.”

Chu Dư Ngôn rơi vào trầm tư.

Anh không nói gì một hồi lâu, trợ lý Lưu không khỏi nghi hoặc: “Chu tổng, anh còn dặn dò gì khác không?”

Chu Dư Ngôn suy nghĩ rồi nói: “Cậu chờ đó, tôi gọi một cú điện thoại trước.”

Anh nói xong thì gọi điện thoại cho Chu Vận Ninh. Khi tiếng chuông vang đến giây thứ năm mươi bảy, Chu Vận Ninh mới bắt máy, chỉ là âm thanh nghe ra lơ mơ như là vừa tỉnh lại từ trong mộng.

Cô ấy không vui lải nhải: “Chu Dư Ngôn, muộn vậy anh gọi qua đây làm gì hả? Hơn nửa đêm không ngủ còn quấy rầy người ta…”

Lúc này trong nước đang vào đêm khuya.

Chu Dư Ngôn đi thẳng vào vấn đề: “Anh hỏi em, là em nói với Giang Lăng chuyện Giang Thiệu Quân có ý định để con gái thứ hai của mình liên hôn với nhà họ Phó?”

“Đúng vậy, làm sao?” Chu Vận Ninh nghi hoặc.

Chu Dư Ngôn hỏi: “Đối tượng liên hôn là Phó Dĩ Hành ư?”

Chu Vận Ninh nói: “Không phải Phó Dĩ Hành, là bên dòng họ của nhà họ Phó, hình như tên là Phó Dịch An hay là Phó An Dịch… haiz, em không nhớ.”

Chu Dư Ngôn híp mắt, hình như anh đã đoán được chân tướng.

Chu Vận Ninh a lô vài tiếng, có chút bất mãn: “Này Chu Dư Ngôn, anh nói xong chưa? Xong rồi thì em ngủ đó.”

Chu Dư Ngôn hờ hững đáp: “Biết rồi.”

“Hả? Anh đang nói cái gì…”

Không đợi cô ấy nói xong, anh đã cúp máy. Sau đó anh gọi lại cho trợ lý Lưu.

“Phó Dĩ Hành làm như vậy, giấu diếm vợ cậu ta và người nhà của vợ cậu ta, như thế không tốt lắm nhỉ?”

Trợ lý Lưu khó hiểu: “Chu tổng anh muốn…”

Chu Dư Ngôn cong khóe môi: “Tôi làm người tốt thì phải làm đến cùng, kể lại chi tiết những việc cậu ta đã làm cho vợ cậu ta biết.”

Trợ lý Lưu giật mình: “Chu tổng, anh là muốn…châm ngòi ly gián?”

Chu Dư Ngôn đưa mắt nhìn trong phòng, anh nở nụ cười châm chọc: “Cái này sao có thể gọi là châm ngòi ly gián? Giống như Phó tổng đã nói, chúng ta là ‘người ngoài’, quả thật không nên can thiệp vào hôn nhân của người khác, nhưng làm đương sự thì có quyền biết chân tướng, cậu nói đúng không?”

“…” Trợ lý Lưu im lặng một lúc, “Tôi hiểu.”

***

Trong thời gian nửa tháng lưu diễn ở nước M, tập đoàn Giang thị giữ trạng thái yên bình ở bề ngoài, nhưng trên thực tế sóng ngầm đã cuộn trào.

Mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay của Giang Lăng.

Hôm nay sau khi buổi biểu diễn kết thúc, Phương Gia Minh như thường gọi điện thoại qua báo cáo.

Phương Gia Minh nói: “Giang tổng sắp đặt Giang Vĩ Ngọc vào tập đoàn làm nhân viên thực tập, còn đích thân dẫn dắt, giống như sợ người khác không biết thân phận của cậu ta.”

“Đây quả thật là chuyện Giang Thiệu Quân sẽ làm.” Giang Lăng nở nụ cười nhạt, “Tình hình bên ba em thế nào?”

Phương Gia Minh đáp: “Gần đây dự án đầu tư của Giang tổng xảy ra vấn đề. Anh nghe ngóng được hình như là vốn liếng có vấn đề, toàn bộ vốn do Giang tổng bỏ vào đều bị mắc kẹt. Mấy hôm nay ông ta không ở văn phòng, hình như đang đi tìm cách giải quyết.”

Giang Lăng nói: “Thế ư? Vậy xem ra thời cơ sắp chín muồi rồi.”

Quả nhiên vài ngày sau Giang Lăng nhận được điện thoại của Giang Thiệu Quân. Đây là lần đầu tiên cô nhận được điện thoại do đích thân Giang Thiệu Quân gọi tới trong thời gian đi lưu diễn.

“Ba?”

Giang Thiệu Quân khách sáo hai câu rồi đi thẳng vào vấn đề: “Giang Lăng, chị định khi nào về nước?”

Giang Lăng nói: “Ba, không phải con đã nói với ba rồi à? Chờ diễn xong trạm cuối cùng con sẽ về nước.”

Giọng điệu Giang Thiệu Quân hơi trầm: “Chị không thể về sớm ư?”

Giang Lăng chần chừ: “Ba, xảy ra chuyện gì chăng?”

Giang Thiệu Quân không đáp chỉ đè thấp giọng: “Hiện tại trong tay chị có bao nhiêu vốn lưu động? Có mười triệu không?”

“Vốn lưu động?” Giang Lăng tỏ vẻ kinh ngạc, “Ba, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao ba cần nhiều vốn lưu động thế?”

“Cái này chị đừng lo tới… Thôi đi, có lẽ chị cũng không có, cứ vậy đi.”

Giang Thiệu Quân mất kiên nhẫn, nhanh chóng cúp máy. Giang Lăng cũng chẳng sốt ruột, ba ngày sau Giang Thiệu Quân lại gọi điện qua.

“Giang Lăng, chị mau về nước đi, tôi có việc cần thương lượng với chị.” Giọng điệu của Giang Thiệu Quân khẩn cấp.

Giang Lăng ngạc nhiên: “Ba, đã xảy ra việc gì? Trong thời gian này có phải…” Cô suy đoán, “Tập đoàn xảy ra vấn đề gì không?”

Giang Thiệu Quân nói: “Được rồi được rồi, chị đừng hỏi nhiều, chị mau về nước đi, chờ chị về rồi nói.”

Giang Lăng chậm rãi đáp lại: “Được, con sẽ thu xếp ngay.”

“Mau lên!” Giang Thiệu Quân thúc giục nhiều lần mới cúp máy.

Trò chuyện xong, Giang Lăng lại gọi điện cho Phương Gia Minh.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”

Phương Gia Minh nói: “Để bù vào khoản thiếu hụt trong dự án đầu tư với tập đoàn Tạ thị mà Giang tổng lén dùng tài chính của tập đoàn, cuối cùng bị phát hiện. Hiện tại hội đồng quản trị đang thương lượng nên xử lý việc này như thế nào.”

Giang Lăng hỏi: “Phản ứng bên tập đoàn Tạ thị ra sao?”

“Tập đoàn Tạ thị trực tiếp rút vốn. Hơn nữa, bởi vì quyết sách sai lầm của Giang tổng, dự án Tinh Hồ Loan vẫn đình trệ.” Phương Gia Minh tạm dừng, “Đó là dự án phát triển trọng điểm của tập đoàn Chu thị, bây giờ có khả năng sẽ liên lụy tới bọn họ.”

Lúc này laptop truyền đến âm thanh nhắc nhở nhận được email mới.

Giang Lăng bấm mở, có chút nhàn nhã hỏi: “Thế con chuột trong tập đoàn ra sao rồi?”

Có người gửi một email nặc danh tới hộp thư của cô. Là vài đoạn video, không dài chỉ có mấy trăm MB. Cô bấm vào một đoạn video.

Lại nghe Phương Gia Minh nói: “Thư ký Tô kia hình như đang có âm mưu nào đó.”

Không cần anh ta nói, cô đã nhận được đáp án từ đoạn video.

Tô Y Nhiên —— không, phải nói là Tô Tùng Khê. Cô ta coi như lợi hại, trong thời gian ngắn như vậy chơi đùa hai cha con Giang Thiệu Quân và Giang Vĩ Ngọc xoay mòng mòng.

Cô tắt đi đoạn video.

Giang Lăng đứng lên, xoay người về phía tấm kính lớn bên cạnh, cô mỉm cười với người trong tấm kính.

Thời cơ đã chín muồi, là lúc về nước rồi.

***

Hôm sau, Giang Lăng bảo Chu Dư Ngôn đặt vé máy trở lại thành phố B trong đêm. Khi đến sân bay đúng lúc rạng sáng, so với ban ngày thì sân bay đèn đuốc sáng trưng vào lúc này trông có vẻ tịch liêu.

Giang Lăng không vội vàng trở về tập đoàn Giang thị, cô ở lại nhà Chu Dư Ngôn một ngày, sau đó được mời tham dự một buổi tiệc từ thiện.

Bên tổ chức buổi tiệc từ thiện này mặc dù không có tiếng tăm nhưng mời được một nhóm khách quý và truyền thông nổi tiếng, còn thông qua hình thức tuyên truyền rầm rộ cuối cùng gây ra chú ý không nhỏ.

Giang Lăng cũng không phải muốn tuyên dương tiếng tăm của mình, cô chỉ là lợi dụng cơ hội lần này tuyên bố một tin với mọi người —— Cô đã trở lại.

Sau khi kết thúc diễn tấu tại buổi tiệc từ thiện “Mộng Nha”, có phóng viên sang đây phỏng vấn.

“Cô Giang, màn trình diễn của cô ban nãy rất đặc sắc.”

Giang Lăng mỉm cười: “Cảm ơn.”

Phóng viên hỏi: “Người dẫn chương trình vừa rồi có giới thiệu, khúc nhạc ‘Ước mơ trẻ thơ’ là khúc nhạc nguyên tác của cô, nghe nói là viết cho con cái trong tương lai, cô nhất định rất thích trẻ con nhỉ?”

Giang Lăng hơi ngẩn ra nhưng vẫn giữ nụ cười: “Trẻ con đều rất đáng yêu, tôi đương nhiên thích rồi.”

Sau buổi biểu diễn, bên tổ chức còn sắp đặt tiệc buffet, nhưng Giang Lăng không ở lại tham dự. Sau khi phần trình diễn của cô kết thúc thì rời khỏi cùng Chu Dư Ngôn.

Trên đường đi lấy xe, Giang Lăng hỏi Chu Dư Ngôn: “Phần giới thiệu khúc nhạc nguyên tác kia của em là sao?”

Thời gian chuyến lưu diễn kéo dài, Thẩm Ức Âu cũng có công việc tại công ty LX, không thể nào theo cô chạy đi khắp nơi, trong khoảng thời gian này Chu Dư Ngôn làm trợ lý tạm thời của cô.

“Ước mơ trẻ thơ, anh hiểu là viết cho trẻ con. Thời gian báo tiết mục hơi gấp, cũng không ngờ còn phải viết giới thiệu ngắn, anh cũng chẳng nghĩ nhiều nộp lên như vậy.” Chu Dư Ngôn nhìn cô, giọng điệu lơi lỏng, “Chẳng lẽ không đúng à?”

Giang Lăng quả thực không còn gì để nói.

Chu Dư Ngôn thu lại tầm mắt, khóe miệng âm thầm nhếch lên, anh nói: “Đi thôi, ăn cơm trước.”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement