Hoa Hồng Trao Kền Kền - Phong Hiểu Anh Hàn

Ads

Quán bar dưới lầu khách sạn Waldron.

Tuy rằng đang là buổi trưa nhưng ánh đèn trong quán bar lờ mờ như buổi tối, ngọn đèn đủ màu sắc chập chờn, tiếng nhạc DJ đinh tai nhức óc. Người không nhiều lắm, chỉ có lác đác vài vị khách. Bọn họ ngồi rải rác tại mấy chiếc bàn xung quanh đang thấp giọng trò chuyện. Nhân viên pha chế đang xoay chai rượu ở sau quầy bar, thể hiện khả năng pha chế rượu xuất sắc của mình.

Hai người tùy ý tìm chỗ trống ngồi xuống, Chu Dư Ngôn đánh giá hoàn cảnh xung quanh rồi nhìn sang Phó Dĩ Hành ở đối diện.

“Cậu xác định chỗ thế này thích hợp để trò chuyện?”

Phó Dĩ Hành liếc anh một cái, nói hời hợt: “Chẳng lẽ Chu tổng chưa từng nghe một câu, nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất.”

Nhạc nền ở đây ồn ào, cho dù ngồi cùng bàn cũng phải chú ý mới nghe được lời nói của đối phương, hoàn toàn không lo sẽ có người nghe lén.

“Lúc này hai cô ấy sẽ không tới đây.” Anh ta gõ nhẹ mặt bàn, quay đầu nói với nhân viên phục vụ, “Hai cốc rượu.”

Nhân viên mỉm cười đáp lại: “Vâng, xin chờ.”

Đợi nhân viên đi rồi, Phó Dĩ Hành quay đầu lại, sắc mặt không kiên nhẫn: “Thời gian của tôi không nhiều lắm, muốn nói gì thì nói nhanh đi.”

“Phó tổng gấp vậy, nôn nóng đi hẹn hò với bạn gái ư?” Chu Dư Ngôn nhướn mày cười khẩy, “Nhưng bạn gái cậu đã bị vị hôn thê của tôi dẫn đi rồi, cậu gấp thế là muốn đi hẹn hò với không khí sao?”

“À, chẳng phải vị hôn thê của Chu tổng… ồ, tôi nói nhầm rồi, hiện tại còn chưa phải là vị hôn thê. Người đã chạy rồi. Nếu đã ngang ngửa nhau thì chúng ta cũng không cần thiết châm chọc nhau nữa.” Phó Dĩ Hành chẳng hề khách khí vạch trần.

Chu Dư Ngôn chỉ cười không tỏ rõ ý kiến: “Vậy quay lại đề tài chính, quan hệ giữa hai người định giấu tới khi nào? Phó tổng nên biết giấy không gói được lửa. Cậu cũng biết Giang Lăng coi trọng em gái cô ấy cỡ nào. Cậu định dùng cách gì thuyết phục cô ấy?”

Phó Dĩ Hành im lặng một lúc rồi nói: “Tôi đương nhiên biết. Nhưng trước đó tôi đã nói, chuyện này tôi có chừng mực, không phiền Chu tổng lo lắng.”

Chu Dư Ngôn không có cùng nhận thức: “Chuyện của Giang Lăng chính là chuyện của tôi. Tôi cũng đã nói nếu cậu làm ra việc gì quá đáng, tôi tuyệt đối không nể tình.”

Phó Dĩ Hành cười lạnh một tiếng, thẳng thừng châm biếm: “Chu tổng nhiệt tình như vậy, không bằng giải quyết vấn đề của bản thân anh trước đi. Ngay cả một danh phận cũng không có thì đừng cứ nghĩ tới chuyện của người khác. Nói mới nhớ, thân phận giả này của anh rốt cuộc muốn dùng tới khi nào?”

“Đợi đến lúc thích hợp.” Chu Dư Ngôn nói.

Phó Dĩ Hành như là có dự đoán trước, chỉ lạnh lùng cười khẩy một tiếng.

Chu Dư Ngôn vào đề tài chính: “Tôi tìm cậu ra đây là muốn bàn chuyện hợp tác với cậu.”

“Chu tổng nói tập đoàn Giang thị?” Phó Dĩ Hành nhíu mày, “Nhưng việc hợp tác không thể bàn vào ngày khác à? Bây giờ tìm tôi ra đây, cái này chẳng phải chứng minh Chu tổng nôn nóng sao?”

Chu Dư Ngôn nhìn thẳng anh ta, con ngươi đen sâu thẳm: “Chẳng lẽ Phó tổng không nôn nóng ư?”

“Ít nhất tôi cũng không nôn nóng như Chu tổng.” Phó Dĩ Hành tùy ý nói, “Vả lại muốn giải quyết chuyện này, tôi không chỉ đối phó với tập đoàn Giang thị theo cách đó. Nhưng Chu tổng thì khác.” Anh ta cười như không cười, “Chu tổng, anh nói phải không?”

“Thế à?” Đôi mắt Chu Dư Ngôn mang theo vẻ uy hiếp, “Nhưng mà Phó tổng, cậu đừng quên vị hôn thê của tôi là chị gái của bạn gái cậu, lỡ như quan hệ của hai người bị lộ ra…”

Đúng lúc này nhân viên phục vụ đưa rượu tới.

Phó Dĩ Hành hít sâu một hơi ngắt lời: “Được rồi, tôi hiểu.” Anh ta cầm lên cốc rượu uống một hớp, sau đó ngẩng đầu nhìn người đối diện, “Vậy Chu tổng có ý kiến gì?”

Chu Dư Ngôn lại hỏi: “Phó tổng, nếu cậu là tôi thì cậu sẽ làm thế nào?”

“Tôi?”

Phó Dĩ Hành nhướn mày: “Rất đơn giản.” Anh ta đặt cốc rượu xuống, nói bảy chữ, “Lập vỏ bọc, bán khống, thu mua.”

Chu Dư Ngôn nhíu mày: “Cậu không cảm thấy làm như vậy không có cảm giác thành tựu à?”

Phó Dĩ Hành chẳng thèm nhấc mí mắt, anh ta vô tư nói: “Trong chuyện làm ăn, có thể đạt được mục đích là tốt rồi, muốn cảm giác thành tựu gì chứ?”

Anh ta điều chỉnh tư thế ngồi, thong dong đánh giá Chu Dư Ngôn.

“Bằng không, Chu tổng còn muốn làm thế nào nữa?”

Chu Dư Ngôn trả lời ngắn gọn: “Giải quyết tận gốc.”

Phó Dĩ Hành hiểu ngay ý định của anh: “Ý anh là cắt đứt triệt để đường lui của Giang Thiệu Quân.”

“Đúng vậy.” Chu Dư Ngôn dừng một chút, “Chỉ như vậy mới có thể tránh khỏi những rắc rối về sau. Con người Giang Thiệu Quân tuy không có bản lĩnh gì, ánh mắt cũng chẳng tốt, nhưng mà tính tình của ông ta bảo thủ, tấn công trực diện lần đầu sẽ khiến ông ta nghi ngờ, lần sau nếu làm gì thì cục diện sẽ không thuận tiện.”

Phó Dĩ Hành hỏi: “Vậy anh muốn hợp tác thế nào?” Anh ta uống một hớp rượu rồi bổ sung, “Tập đoàn Quân Trạch và tập đoàn Giang thị cũng không có giao dịch kinh doanh gì.”

“Tôi nghe nói Giang Thiệu Quân có mấy lần muốn tìm các cậu hợp tác, nhưng đều bị cậu từ chối.” Chu Dư Ngôn nói, “Thời cơ tới rồi, thích hợp ném chút mồi nhử.”

Phó Dĩ Hành liếc anh một cái rồi nói: “Được, tôi biết rồi.”

Chu Dư Ngôn nâng lên cốc rượu, cười nói: “Vậy, hợp tác vui vẻ?”

Phó Dĩ Hành cũng nâng lên chạm cốc: “Hợp tác vui vẻ.”

***

“Em muốn ở thành phố B đến sau Tết mới trở về à?”

Tại nhà hàng món Tây gần khách sạn Waldron, mới vừa gọi món xong, Giang Lăng nhìn nhân viên phục vụ lấy thực đơn đi, cô quay đầu lại hỏi Giang Tầm.

Giang Tầm gật đầu: “Vâng, theo kế hoạch là vậy. Kết thúc kỳ nghỉ thì về trường hoàn thành luận văn tốt nghiệp và biện hộ, sau đó có thể chính thức tốt nghiệp.”

Giang Lăng hỏi: “Vậy sau khi tốt nghiệp em có dự định gì chưa?”

Giang Tầm đáp: “Em có quen một đàn anh cùng khoa trong trường, sau khi tốt nghiệp anh ấy vào làm tại công ty truyền thông 4A, chính là truyền thông Vân Hải rất có tiếng trong ngành truyền thông ở thành phố B ấy. Đàn anh đó mời em tới truyền thông Vân Hải làm việc sau khi tốt nghiệp, em đã đồng ý rồi.”

Lúc nói những lời này, ánh mắt cô ấy tràn ngập sự khao khát hướng về tương lai.

Ánh mắt Giang Lăng ôn hòa: “Vậy thì tốt quá rồi.”

Khi nói chuyện món ăn hai cô gọi đã được bưng lên.

Giang Tầm cầm lên bộ đồ ăn, làm như nghĩ tới gì đó, cô ấy do dự mở miệng: “Cơ mà…chị ơi.” Cô ấy cố lấy dũng khí nói, “Có chuyện, em muốn nói với chị.”

Giang Lăng hỏi: “Chuyện gì?”

Giang Tầm thử hỏi: “Là…nếu như, em ở trường quen bạn trai, chị có giận không?”

Động tác cắt thịt bò của Giang Lăng khựng lại, cô ngẩng đầu: “Em có bạn trai?”

Cô bất giác nhớ tới lời Chu Dư Ngôn đã nói ở sân bay ——

“Tuổi này rồi có bạn trai chẳng phải là chuyện bình thường ư?”

Trong lòng Giang Lăng loáng thoáng sinh ra dự cảm kỳ lạ, nhưng cô vẫn điềm tĩnh hỏi: “Đối tượng hẹn hò của em có bối cảnh thế nào? Gia đình làm gì?”

Giang Tầm nói: “Là…đàn anh em quen ở trường. Anh ấy giúp em rất nhiều việc tại trường, còn giúp em giải quyết một vụ phiền toái lớn. Về phần gia đình…anh ấy nói gia đình anh ấy vận chuyển gạch đá, có lẽ liên quan tới bất động sản.”

Cô ấy chẳng hề có gánh nặng tâm lý vứt ngay cái nồi cho Phó Dĩ Hành. Dù sao lời này cũng do chính anh ta nói, không liên quan tới cô ấy.

Là đàn anh trong trường, vậy không phải là người bạn ở thành phố B.

Trong lòng Giang Lăng có cân nhắc, giọng điệu cô hòa hoãn: “Lúc trước sao không nói với chị?”

“Bởi vì còn chưa hoàn toàn xác định, cho nên…” Giang Tầm hơi áy náy, “Em xin lỗi chị.”

Giang Lăng cười cười: “Em không cần nhận lỗi với chị, đó là cuộc sống của em, cho dù em đưa ra quyết định và sự lựa chọn nào, chị mãi mãi là hậu thuẫn của em. Chỉ cần em sống hạnh phúc, vậy là tốt rồi.”

Cô không hy vọng Giang Tầm bước chân vào vũng bùn kia, để cô ngăn cản bụi gai trước mặt hai người họ là được rồi. Cô chỉ mong cả đời em gái hạnh phúc khỏe mạnh.

Giang Tầm mỉm cười: “Cảm ơn chị.”

“Khách sáo với chị làm gì.” Giang Lăng còn nói, “Khi nào thì dẫn bạn trai em tới, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm.”

“Chờ em tốt nghiệp đi, cũng nhanh thôi, khi đó có thể cùng nhau…” Giang Tầm phản ứng đúng lúc, mau chóng sửa miệng, “Ăn cơm.”

“Được.” Giang Lăng mỉm cười đồng ý.

Ăn xong bữa trưa, Giang Lăng thanh toán xong nói: “Đi thôi, chúng ta quay về khách sạn trò chuyện tiếp.”

Giang Tầm gật đầu, đứng dậy cùng Giang Lăng rời khỏi nhà hàng.

Trở lại đại sảnh khách sạn, Giang Lăng sực nhớ một việc bèn hỏi: “Người bạn kia của em buổi tối có rảnh không? Hôm nay làm phiền người ta tới đón em, nếu có thời gian buổi tối chị mời người ta dùng cơm.”

Giang Tầm sửng sốt, mau chóng nói: “Không cần đâu, buổi tối anh ấy…”

Lúc này di động của Giang Lăng vang lên.

Cô nhìn biểu thị cuộc gọi đến: “Chị nhận điện thoại đã.”

“Vâng.” Giang Tầm gật đầu, quay đầu bấm nút thang máy.

Tại thang máy tín hiệu không tốt, Giang Lăng đi ra mấy bước nhận điện thoại.

Điện thoại kết nối, một chàng trai xa lạ cất tiếng: “Chào cô, tôi ở quán bar Thời Quang, bạn trai cô uống say, cô có tiện qua đây đón anh ấy không?”

“Bạn trai?” Giang Lăng nghi hoặc.

“Là một anh họ Chu.” Chàng trai nói, “Là anh ấy bảo tôi gọi điện thoại cho cô.”

Giang Lăng suy nghĩ nói: “Các anh nằm ở đâu?”

Đối phương đọc địa chỉ: “Tại khách sạn Waldron.”

Khách sạn Waldron, không phải ở dưới lầu khách sạn này sao? Chẳng phải Chu Dư Ngôn quay về công ty xử lý công việc à, sao lại chạy đến quán bar?

Giang Lăng nghi hoặc trong lòng nhưng vẫn bình tĩnh nói: “Được, lát nữa tôi qua đó.”

Cúp máy, cô xoay người, tại đây chỉ có một chiếc thang máy tới tầng này. Thang máy vừa mở ra, Giang Tầm đối diện thang máy nhưng trông như là gặp được quỷ, ngón tay vốn bấm nút cũng buông ra. Khi Giang Lăng đi qua thì cửa thang máy đã đóng lại.

“Sao vậy?” Cô nghi hoặc.

“Không, cái thang máy này muốn đi xuống.”

Giang Tầm thuận miệng nói, ánh mắt nhìn sang thang máy khác. Thang máy kia đúng lúc tới tầng này.

Cô ấy mau chóng bấm nút, nói: “Thang máy tới rồi, chị, chúng ta đi thôi.”

Giang Lăng gật đầu cùng em gái vào thang máy. Thang máy chạy lên trên.

Giang Tầm mau chóng lấy ra di động, gõ mạnh trên màn hình.

Tương Tương thích ăn đường: [Anh muốn đi đâu?]

Nhã nhặn bại hoại: [Không phải đã nói buổi tối ở cùng nhau ư? Anh đến phòng em chờ em.]

Giang Tầm đông cứng lại.

Thang máy nhanh chóng tới lầu 21, cánh cửa mở ra. Khi Giang Tầm đi ra thang máy, cô ấy lấy tay che miệng ngáp một cái, sắc mặt khó nén vẻ mệt mỏi.

Giang Lăng để ý tới sự thay đổi của em gái, cô dừng bước: “Tầm Tầm, không ngủ ngon à?”

Giang Tầm cúi đầu, nói: “Dạ, hôm qua ở trên máy bay không ngủ được.”

“Cả đêm em không ngủ?” Giang Lăng nghĩ nghĩ rồi nói, “Vậy không thì em về nghỉ ngơi trước đi, chị không quấy rầy em nữa. Đúng lúc chị phải đi đón một người bạn, chờ em nghỉ ngơi cho khỏe rồi chúng ta lại tụ họp.”

“Cũng được.” Giang Tầm gật đầu, “Vậy chị không cần tiễn em, em tự về phòng được rồi.”

“Được, chị về sẽ gọi điện cho em.”

“Ừm, tạm biệt chị.”

Hai người chia tay trước thang máy. Giang Tầm nhìn Giang Lăng đi vào thang máy, cô ấy thầm thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy xoay người, nhanh chóng trở lại phòng quẹt thẻ đi vào. Phó Dĩ Hành đã ở trong phòng, anh ta ngồi trên sô pha, áo vest tùy ý ném sang bên cạnh, vị trí rõ rành rành vào cửa là thấy ngay.

—— May mà không dẫn chị vào.

Ý nghĩ này chợt xuất hiện trong đầu, Giang Tầm bước nhanh về phía anh ta, oán trách: “Phó Dĩ Hành, tại sao anh không cho em nói với chị chuyện chúng ta đang hẹn hò? Hại em gặp mặt chị còn phải giấu tới giấu lui.”

Phó Dĩ Hành ngẩng đầu cười với cô ấy: “Anh sợ chị em có ý kiến với anh.”

“Chị em sao lại…” Giang Tầm nhận ra gì đó, đột nhiên khựng lại.

Khoan đã…tại sao có mùi cồn?

Cô ấy tiến đến gần, ngửi trên người anh ta: “Anh uống rượu?” Giang Tầm ngẩng đầu nhìn anh ta, hoài nghi hỏi, “Em mới ra ngoài có một chút, anh đi đâu hả?”

Phó Dĩ Hành nghiêm trang nói: “Em không ở đây, anh chỉ có thể mượn rượu giải sầu.”

Giang Tầm: “…”

“Này!”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement