“Nếu thật sự như thế thì tôi có thể…”  

 

 

“Cậu sẽ giảm giá đúng không?”, Tần Kiệt cướp lời Vương Tinh.  

 

“Cậu biết tôi đang nghĩ gì à?”, Vương Tinh kinh ngạc.  

 

“Rất khó đoán sao?”, Tần Kiệt nhún vai: “Cậu đừng quên, bây giờ tôi cũng là thương nhân đấy!”  

 

“Kiệt Tử, hôm nay cậu nói nhiều như vậy, tôi cứ cảm thấy trong lời nói của cậu có ý gì, đừng vòng vo nữa, cậu rốt cuộc định nói gì với tôi thì cứ nói thẳng là được! Chúng ta là anh em, lòng vòng mất vui!”, Vương Tinh nói.  

 

“Được! Cậu đã nói như vậy rồi, tôi không lòng vòng nữa, nói thẳng vào việc chính nhé!”  

 

Tần Kiệt bỏ lon bia xuống và nói: “Sau khủng hoảng kinh tế, suy thoái kinh tế là điều tất yếu!   

 

Nhưng mà có nguy thì sẽ có cơ! Tôi muốn nói với cậu chính là chữ “cơ” này!”  

 

“Nói nghe xem!”, sự tò mò của Vương Tinh phút chốc trỗi dậy.  

 

“Cậu có biết xuất phát điểm của văn học mạng không?”  

 

“Biết chứ! Nghe nói trong số 10 tác phẩm hàng đầu trong bảng xếp hạng tìm kiếm thường niên của Baidu năm 2006-2007 thì có 8 tác phẩm đến từ trang văn học mạng Hoa Hạ, và không ít tác phẩm có hơn 10 triệu lượt xem. Lưu lượng truy cập trang web đứng thứ 30 toàn quốc”, Vương Tinh nói như thuộc lòng.  

 

“Xem ra cậu cũng quan tâm không ít nhỉ!”, Tần Kiệt cười: “Thế nào, cậu thích đọc tiểu thuyết mạng à?”  

 

“Ừ, bình thường không có việc gì làm thì đọc, cũng hay phết đấy!”  

 

“Thế thì đúng rồi!”, Tần Kiệt nói: “Tôi dự định thành lập công ty về công nghệ mạng, lĩnh vực kinh doanh chủ yếu là về văn học mạng, tôi muốn hợp tác với cậu!”  

 

“Hả?”, Vương Tinh có chút sững sờ.  

 

Làm văn học mạng?  

 

Phạm vi kinh doanh quá rộng rồi.  

 

“Sao nào? Không có tự tin à? Hay là cậu không tin vào phán đoán của tôi?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Kiệt Tử, tôi chỉ cảm thấy là...”  

 

“Cậu không cần nói gì cả! Chỉ một câu thôi, là anh em thì hãy tin tôi! Cùng tôi đánh cược đi! Nếu thành công thì cậu có thể thoát khỏi công việc kinh doanh cũ là tiệm Internet, còn nếu cược thua thì cùng lắm là làm lại từ đầu, chỉ mở mỗi tiệm Internet là được! Cậu thấy thế nào?”, Tần Kiệt nhìn Vương Tinh.  

 

Vương Tinh rơi vào trầm tư.  

 

Cậu ta đang cân nhắc tất cả những lời Tần Kiệt nói.  

 

Suy thoái kinh tế và thu nhập giảm sút chắc chắn sẽ kéo theo hàng loạt phản ứng dây chuyền.  

 

Đến lúc đó, nếu muốn duy trì hoạt động của tiệm Internet thì chỉ có một cách, đó là giảm giá, nếu thế thì lợi nhuận sẽ bị giảm sút, và một khi đã giảm giá rồi thì muốn tăng giá trở lại là điều không thể, có thể nói đó là một bước đi mạo hiểm.  

 

Nếu như cậu ta nghe lời Tần Kiệt, mở công ty công nghệ mạng, nếu làm về văn học mạng thành công thì sẽ không kinh doanh tiệm Internet nữa, chính thức gia nhập vào một lĩnh vực mới, sự nghiệp sau này cũng sẽ khác, chỉ là làm văn học mạng không phải là việc một sớm một chiều có thể làm xong, ngộ nhỡ làm không tốt thì sẽ...  

 

“Tôi biết cậu đang lo lắng điều gì!”, Tần Kiệt nhìn thấu tâm tư của Vương Tinh: “Thực ra chúng ra có thể vẹn cả đôi đường!”  

 

“Vẹn cả đôi đường?”, Vương Tinh vô cùng hiếu kì: “Như thế nào?”  

 

“Muốn đọc tiểu thuyết mạng thì đi đâu?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Đương nhiên là phải đến tiệm Internet đọc!”, đang nói thì mắt Vương Tinh đột nhiên sáng lên.  

 

“Cậu nói là...”  

 

“Đúng vậy! Cậu có thể lợi dụng ưu điểm của tiệm Internet để quảng bá trang web văn học của chúng ra, để những người lên mạng vào đọc, đương nhiên, nếu bọn họ muốn viết tiểu thuyết chúng ta cũng sẽ hoan nghênh, cậu thấy ý tưởng này thế nào?”  

 

“Tuyệt, quá tuyệt vời! Kiệt Tử, cậu giỏi lắm! Cách này mà cậu cũng nghĩ ra được, quá tuyệt!”

"Cậu đừng vui mừng quá sớm! Tôi vẫn chưa nói hết!", Tần Kiệt ấn Vương Tinh đang kích động xuống.  

 

"Còn cái gì nữa, cậu cứ nói, tôi nghe mà!", Vương Tinh im lặng.  

 

"Cậu thấy hình thức kinh doanh Internet bar trong nước bây giờ như thế nào?", Tần Kiệt hỏi.  

 

"Nếu như không có cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu như cậu nói thì tôi cảm thất rất tốt!", Vương Tinh suy ngẫm rồi nói.  

 

"Không! Cậu sai rồi!", Tần Kiệt lắc đầu, không đồng ý với ý kiến của Vương Tinh.  

 

"Ý cậu là gì? Không nói tới những thành phố khác, chỉ nói tới Internet bar ở thành phố Hán thôi, có tiệm nào làm ăn không tốt? Đây chính là kiểu làm ăn nằm không cũng kiếm được tiền đó, có gì không tốt chứ?", Vương Tinh không nhìn ra Internet bar hiện hành tồn tại vấn đề gì.   

 

"Cậu chỉ thấy làm ăn dễ, nhưng lại không phát hiện khi làm ăn tốt, bên trong lại ẩn chứa rất nhiều vấn đề!", Tần Kiệt vặn ngón tay lại.  

 

"Thứ nhất, trong Internet bar hiện nay có phải rất âm u ẩm ướt, không nhìn thấy ánh mặt trời hay không?"  

eyJpdiI6IldrN0hnSGJMOG92VzAzYVNmeG10Wnc9PSIsInZhbHVlIjoiZ3BDVmYraGtBSFdua1JjSmtUSExlZHFzTFhzTGJtTVpMdEtXMjRLK3dOeXBIZDVCblljVXlIaTlpZGxTQURINiIsIm1hYyI6ImQzYjM3YWM5MzU4ODQ3MzI4YjczYWVjZjk4YTA4NzFkMDMyM2M4NTMwZGVhZjE0ZDc4MjMxNGJjNzM5M2U1OGUifQ==
eyJpdiI6IlNrYVFhczVCSnNscTRpWnNXblJrXC9RPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImlxQlFYUVFXd0ZsUncyQlBJM0RBN3FmNVV2ZnZGTEVGNlJJSE1NbVwvb1c0SGlTTzNZXC9vQXVRQkxoTEY5NktXOWRJSUhxUnpcL1JyR0xRV3ZqekRGdWVcL1lIdnBseDd6YXliMUsxWmNxMDM5UWw2N0lNa3k4dGFEYVNadnpJVDFVVCIsIm1hYyI6ImE0MDEzZmI2OTkzZGYzYTcxYjAwYzNmYTc3ZmZiMDBkMTU0YWY5ZjA4N2Q3OTI0NGJiYjFmMGE2OGUwNTU3NzMifQ==

Ads
';
Advertisement
x