Long kiếp vốn đã là chín chết một sống, long kiếp của Lâm Nhất sẽ càng kinh khủng hơn.
“Nếu thật sự không được, thì dùng Khô Huyền Mật Thược vậy.”
Lâm Nhất đã có chủ ý, cần dùng thì cứ dùng.
Khô Huyền Mật Thược vẫn còn dùng được sáu lần, với sức mạnh thánh nguyên mà Khô Huyền Đại Thánh để lại, chống đỡ long kiếp thứ ba chắc sẽ không có vấn đề gì lớn.
Ta và thân phận truyền nhân của Nam Đế, hình như ngày càng gắn bó chặt chẽ hơn rồi.
Lâm Nhất nhớ lời của Thiên Trì Thánh Quân, đối phương nói hắn là truyền nhân của Nam Đế, lúc đó hắn không xác nhận cũng không phủ nhận.
Nhưng hiện giờ tu luyện chính là kiếm pháp do Nam Đế để lại, còn Khô Huyền Mật Thược là truyền thừa của đại đệ tử Nam Đế, sau này muốn không thừa nhận cũng khó.
…
Khi Lâm Nhất đang đột phá cảnh giới Long Mạch tầng ba, ở sâu trong chiến trường Hoang Cổ, trong thung lũng đầy tuyết rơi. Các đệ tử Kiếm Tông, dưới sự dẫn dắt của Mộc Tuyết Cầm và các Thánh đồ khác, từng bước tiến sâu vào trong.
Vận khí đệ tử Kiếm Tông không tệ, sau khi tiến vào chiến trường Hoang Cổ, trong vòng một tháng hầu hết đã tập hợp.
Hiện giờ, bọn họ đã tìm được thung lũng, đang từ từ thăm dò từng chút.
Trong thung lũng có thánh dược băng tuyết, lờ mờ còn có thể thấy vài di tích còn sót từ thời thượng cổ, nếu may mắn đủ lớn, có thể sẽ tìm thấy truyền thừa phi phàm.
Phía trước đội ngũ, ba người Mộc Tuyết Cầm, Diệp Tử Lăng, Triệu Nham đi đầu mở đường, các Thánh đồ khác thì phụ trách hỗ trợ.
Không thấy đại sư huynh Cổ Nhược Trần và Diệp Thanh Huyền, hai người bọn họ còn có nhiệm vụ quan trọng hơn, họ phải tìm kiếm thánh điện Thanh Long trong truyền thuyết.
Với tông môn mà nói, thánh điện mãi mãi là sự tồn tại lớn nhất, cũng là tồn tại quan trọng nhất.
Diệp Thanh Huyền và Cổ Nhược Trần không có mặt, hiện tại trong đội ngũ của Kiếm Tông, người có thực lực mạnh nhất chính là Mộc Tuyết Cầm và Diệp Tử Lăng.
Tuy nhiên Mộc Tuyết Cầm tự cảm nhận, cảm thấy có phần không nhìn thấu Diệp Tử Lăng, kiếm thể Thần Long và huyết mạch Tuyết Diệu Hoa của đối phương dường như sâu không lường được.
Đặc biệt là kiếm thể Thần Long, sau khi đột phá đến cảnh giới Long Mạch tầng ba, Diệp Tử Lăng càng trở nên đáng sợ hơn.
Trong tay nàng ấy còn có thánh kiếm Bạch Long mà Lâm Nhất đã giúp nàng ấy đoạt được trong đại hội Thiên Trì, đó là thánh khí Tinh Diệu vô cùng khủng khiếp.
Thực lực thật sự của nàng ấy, vượt xa sự tưởng tượng của người thường.
Thậm chí trong cảm nhận của Mộc Tuyết Cầm, thiên phú của Diệp Tử Lăng chưa chắc đã yếu hơn Lâm Nhất bao nhiêu, thành tựu sau này tuyệt đối sẽ không thấp.
Chỉ là ánh hào quang của Lâm Nhất quá rực rỡ, khiến người ngoài không chú ý đến sự tồn tại của Diệp Tử Lăng, thật ra điều này cũng chưa chắc là chuyện xấu.
Còn về Triệu Nham thì sao?
Mộc Tuyết Cầm nhìn y, không ngừng cười khổ.
Ánh mắt của đối phương vĩnh viễn đều mờ mịt, nàng ta có chút nghi ngờ, đối phương căn bản không nhìn đường, hoàn toàn là dựa vào cảm giác mà đi.
Nửa canh giờ sau.
Tầm nhìn trước mắt mọi người bỗng trở nên rộng rãi, có khu vườn nở đầy hoa lạ cỏ quý hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
Thật thần kỳ!
Rõ ràng là thung lũng tuyết, vô cùng lạnh giá, thậm chí ngay cả những người đạt cảnh giới Long Mạch như bọn họ cũng khó mà chịu nổi.
Nếu có thánh dược thuộc tính băng tuyết sinh trưởng ở nơi này, mọi người cũng không thấy kỳ lạ, nhưng trước mắt là trăm hoa đua nở, xuân ý tràn đầy, tuyết lớn trên không trung vẫn không ngừng rơi xuống.
Những đóa hoa kỳ lạ rõ ràng vốn không thể mọc ở thung lũng tuyết, giờ nở rộ vô cùng đẹp đẽ.
Tuyết rơi xuống cánh hoa, chỉ dừng lại chút rồi từ từ tan chảy, hoàn toàn không tích tụ trên những đóa hoa kỳ lạ này.
“Thật là thần kỳ!”
“Thung lũng này là sao vậy?”
“Chẳng lẽ thật sự gặp kỳ ngộ rồi? Có vị tiền bối cao nhân nào tọa hóa tại đây, dùng thánh nguyên còn sót của mình nuôi dưỡng những đóa kỳ hoa dị thảo này.”
“Rất có khả năng! Nếu không những đóa hoa này sớm đã bị đông chết, cho dù là thánh dược, nếu tuổi thuốc không đủ, cũng vô cùng khó sinh trưởng.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất