Người đến chính là Cổ Nhược Trần!
Người đứng đầu bảng Thiên của Kiếm Tông, đại sư huynh Xích Tiêu Phong mà Mộc Tuyết Cầm đã nhiều lần nhắc tới, trong rừng Táng Thần đã đột phá đến cảnh giới Long Mạch tầng bốn.
Lâm Nhất từng thấy bức tranh của y trên bảng Thiên, trong lòng hắn đã sớm có dự đoán.
Người đến hoặc là người đứng đầu bảng Thiên - Cổ Nhược Trần, hoặc là người đứng thứ hai bảng Thiên - Diệp Thanh Huyền, vì không có sát ý, chỉ là đến để thăm dò thực lực của hắn mà thôi.
Quả nhiên sau khi gỡ mặt nạ xuống, đúng là Cổ Nhược Trần.
Lâm Nhất nhìn khuôn mặt Cổ Nhược Trần, đó là khuôn mặt khá điển trai, tuổi tác cũng không lớn lắm.
Nhưng nhìn giống như đã trải qua rất nhiều khó khăn, giữa mày có khí thế vô cùng sắc bén, không có quá nhiều tinh thần của tuổi trẻ.
“Nghe nói... Đệ đã giết bốn tinh anh bảng Hắc? Trong đó còn có kẻ phản đồ của Huyền Thiên Tông, Khương Thông!”
Cổ Nhược Trần ngồi xuống, nhìn Lâm Nhất hỏi, trong mắt y lộ ra vẻ vô cùng nóng bỏng.
Lâm Nhất hơi sững người, chắc hẳn rất ít người biết tin tức này.
“Ha ha, Mộc sư muội nói cho ta biết, muội ấy biết ta rất quan tâm đến tin tức của đệ. Sau khi ta và Thanh Huyền trở về, muội ấy lập tức nói cho ta biết, ta đã bị dọa cho giật mình!” Cổ Nhược Trần trầm giọng nói: “Sư đệ, đệ thật sự đã khiến ta kinh ngạc.”
Lâm Nhất cười gượng gạo: “Quả thực Mộc sư tỷ vẫn luôn để ý đến ta.”
“Muội ấy còn quan tâm đệ hơn đệ tưởng! Ta cũng vậy!” Cổ Nhược Trần nghiêm túc nói.
Lâm Nhất hơi ngẩn người, không dám nói tiếp.
Trực giác nói cho hắn biết Mộc Tuyết Cầm và đại sư huynh, hẳn là có chút chuyện, vẫn nên đừng nói nhiều kẻo sinh ra hiểu lầm.
“Ha ha ha, không phải ý như đệ nghĩ đâu.”
Cổ Nhược Trần thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Nhất, dường như đoán được hắn nghĩ gì, tiếp tục nói: “Mong muốn lớn nhất của ta và muội ấy, đều là muốn phục hưng Kiếm Tông, sau khi thế hệ hoàng kim hai mươi năm trước bị diệt. Ta và muội ấy phải gánh vác rất nhiều chuyện, chúng ta đã đấu với Huyền Thiên Tông nhiều năm, tuy miễn cưỡng còn có thể chống đỡ, nhưng trong lòng đều rất rõ ràng, thua kém rất nhiều. Kiếm Tông cần có một người, có thể át cả hoang cổ, chấn nhiếp Đông Hoang, kỳ tài ngàn năm có một, mới có thể thật sự trở về thánh địa!”
“Sư huynh, lần này giết tinh anh bảng Hắc, thật ra không phải chỉ dựa vào sức ta, khi đó nếu đấu một mình thì ta cũng chỉ miễn cưỡng thắng được Khương Thông thôi.” Lâm Nhất lắc đầu nói.
Hắn không hề nói dối!
Khi đó hắn mới chỉ là cảnh giới Long Mạch tầng thứ nhất, nhiều thủ đoạn đều bị hạn chế bởi tu vi, không thể phát huy toàn bộ thực lực.
Muốn đánh bại Khương Thông, kẻ đã đạt tới viên mãn đỉnh phong cảnh giới Long Mạch tầng ba, quả thực phải trả cái giá nhất định.
“Nhưng bây giờ thì khác rồi chứ?”
Cổ Nhược Trần mỉm cười nói.
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia tự tin, hắn cũng không hề giấu giếm: “Nếu gã chưa chết, bây giờ giao đấu với ta, tuyệt đối không chịu nổi mười chiêu!”
Sự tự tin này Lâm Nhất vẫn có!
Nếu đối phương chưa chết, dựa vào tu vi và kiếm ý hiện tại của Lâm Nhất, toàn lực ra tay, trong vòng mười chiêu chắc chắn có thể đánh bại Khương Thông.
Cổ Nhược Trần gật đầu nói: “Với thực lực hiện nay của đệ, nhìn khắp thế hệ trẻ trong Hoang Cổ Vực, cho dù tính cả đám hoàng kim yêu nghiệt gì đó, đệ cũng là một trong nhóm mạnh nhất. Ngoại trừ mấy kẻ biến thái của Huyền Thiên Tông...”
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia chiến ý, trầm giọng nói: “Sư huynh nói là ba người đứng đầu bảng nội bộ của Huyền Thiên Tông?”
“Đúng vậy!”
Cổ Nhược Trần chậm rãi nói: “Ba người này đều là đệ tử ký danh của Thiên Huyền Tử, từ khi bọn họ mới ở cảnh giới Tinh Quân đã được ông ta cố ý bồi dưỡng thành át chủ bài, là những nhân vật chủ chốt chuyên dùng để chinh chiến chiến trường Hoang Cổ. Về mặt nào đó, ba người này chính là đỉnh cao của thế hệ trẻ Hoang Cổ Vực, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn thiên phú có thiên phú, muốn cơ duyên có cơ duyên, ba người này chính là đối thủ lớn nhất của tám đại tông môn siêu cấp.”
Lâm Nhất hơi nhíu mày nói: “Rốt cuộc ba người này mạnh đến mức nào?”
Hắn từng nghe Mộc Tuyết Cầm nhắc đến, nhưng cụ thể mạnh thế nào, dường như Mộc Tuyết Cầm cũng không nói rõ được.
“Một năm trước bọn họ đều đạt tới cảnh giới Long Mạch tầng bốn, đều có chiến tích chém giết Long Mạch tầng năm, thậm chí từng giao đấu với Long Mạch tầng sáu, cũng có thể ung dung rút lui!”
Cổ Nhược Trần khẽ nói.
Chém giết trong nghịch cảnh!
Trong lòng Lâm Nhất chợt trầm xuống, ở cảnh giới Long Mạch muốn vượt cấp để giao chiến, cho dù là khi hắn chưa nắm giữ kiếm ý cấp năm, cũng khó mà làm được.
Dù hiện tại, Lâm Nhất cũng không dám nói chắc chắn có thể chém giết Long Mạch tầng năm.
Còn về Long Mạch tẩng sáu, càng không dám nghĩ tới, cảnh giới chênh lệch quá lớn.
“Đệ cũng đừng nghĩ nhiều, những Long Mạch tầng năm mà bọn họ chém giết chắc chắn là tán tu, không thể so với yêu nghiệt trong tông môn.” Cổ Nhược Trần cười nói: “Ta cũng có thể làm được, khi đệ đạt tới cảnh giới đó, cũng có thể dễ dàng làm được.”
Lâm Nhất lắc đầu, nói: “Cho dù như vậy, cũng quá khoa trương rồi.”
Trong mắt Cổ Nhược Trần lóe lên tia khác lạ, so với tưởng tượng của y, Lâm Nhất vẫn còn khá khiêm tốn, hoặc có thể nói là cảnh giác thì đúng hơn... Không hề có chút kiêu ngạo nào.
Vừa rồi chỉ là thử thăm dò, y có thể cảm nhận được, trên người Lâm Nhất có khí thế không hề thua kém y.
“Quả thật, đệ có thể nhận thức được điểm này, xem như là rất hiếm có.”
Cổ Nhược Trần gật đầu, nói: “Ngoài ba người kia ra, bảy người còn lại đều có tu vi viên mãn đỉnh phong cảnh giới Long Mạch tầng ba.”
Nền tảng của Huyền Thiên Tông quả thực đáng sợ!
Hết lần này đến lần khác thu được chỗ tốt trong chiến trường Hoang Cổ, tất cả đều chuyển hóa thành thực lực của tông môn.
Nếu lần này Kiếm Tông thua thêm lần nữa, cho dù sư tôn có thể vượt qua tử kiếp, thì Kiếm Tông và Huyền Thiên Tông cũng sẽ hoàn toàn bị kéo giãn khoảng cách.
Trên phương diện đệ tử đã cách biệt quá nhiều, trước mắt còn tạm ổn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất