Nhìn kiếm Táng Hoa đang lơ lửng giữa không trung, ánh mắt của Lâm Nhất lóe lên vẻ khác lạ.
Trước kia hắn có thể triệu hồi kiếm quay lại, hoặc là ném kiếm ra ngoài, nhưng tất cả đều phải dùng Long Nguyên để điều khiển.
Nhưng hầu hết thời gian kiếm chỉ có thể di chuyển theo đường thẳng, ít có gì biến đổi.
Nó giống như lấy vật từ xa vậy, có một tảng đá ở rất xa, ta có thể thúc giục Long Nguyên hoặc Tinh Nguyên để triệu hồi nó về trong tay.
Chỉ là kiếm Táng Hoa phối hợp với hắn ăn ý hơn, bản thân nó cũng có linh khí, nhiều lúc có thể tùy ý điều khiển nó từ xa.
Nhưng tình huống đang xảy ra này lại trở nên vô cùng huyền diệu, hắn chưa dùng Long Nguyên mà chỉ mới điều động kiếm ý thôi.
Vậy mà hắn lại có thể điều khiển kiếm Táng Hoa từ xa, phát ra ánh sáng chói lóa, từng luồng khí tức vô cùng sắc bén cũng bùng nổ theo.
Không khí không ngừng rung chuyển, nếu có người ở đây thì họ sẽ cảm nhận được một áp lực cực lớn.
Vut!
8
Tâm trí Lâm Nhất vừa nghĩ, kiếm Táng Hoa đã lao ra ngoài cả ngàn mét chỉ trong một cái chớp mắt hệt như lưu quang.
Vù vù vù!
Lâm Nhất đứng im bất động, kiếm quang ở trước mặt bay qua bay lại đan xen vào nhau.
Răc!
Không khí giống như một bức tranh bị kiếm quang xé nát, uy lực của kiếm ý Thiên Khung không thể nghi ngờ được. Hắn thử điều khiển từ xa thêm lần nữa, kiếm có thể bay xa hơn mười dặm.
rõ.
Ngoài mười dặm, lưỡi kiếm sắc bén yếu đi thấy
Thần kỳ hơn nữa là thanh kiếm giống như đôi mắt của Lâm Nhất vậy, những cảnh vật nó có thể thấy được đều hiện rõ trong tâm trí hắn.
Đó không phải là một biểu hiện bình thường, mà nó thật sự giống với mắt nhìn thấy thật, vô cùng kỳ lạ.
"Vậy cũng được à?"
Ánh mắt của Lâm Nhất thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, rồi lập tức bị niềm vui sướng lấn áp.
Người là trời, kiếm là khung, người kiếm hợp nhất!
Đầu óc Lâm Nhất nảy số, giữa chốn mơ hồ, anh chợt hiểu sâu hơn về những chữ này.
Khi kiếm ý đến cảnh giới này, kiếm không chỉ là một món binh khí mà ngoài việc giết chóc ra, nó đã trở thành một phần của kiếm đạo.
Nói ra thì huyền ảo thật, nhưng hiểu đơn giản là kiếm đã trở thành một phần cơ thể của Lâm Nhất.
Thanh kiếm bay ra ngoài giống như Lâm Nhất đang vươn cánh tay ra và đang điều khiển cánh tay của mình, đây mới là thực sự điều khiển cánh tay của mình.
Kiếm bay xa bao nhiêu tương đồng với cơ thể của Lâm Nhất kéo dài tới bấy nhiêu.
vê.
"Quay lại!"
Lâm Nhất đưa tay ra, kiếm bay từ đằng xa trở
Ánh mắt hắn nhìn chăm chăm vào thân kiếm,
chỉ là ngự kiếm, ngoài việc dựa vào kiếm ý Thiên Khung để nghiền ép đối thủ thì dường như chẳng có gì đặc biệt.
Nếu gặp phải kẻ có thể chống lại kiếm ý Thiên Khung, muốn dùng ngự kiếm giết địch sẽ không còn đơn giản nữa.
Lâm Nhất chợt nghĩ tới một điểm mấu chốt, kiếm ý Thiên Khung khó lĩnh ngộ đến vậy, ắt câu "Người là kiếm, trời là khung" phải có tầng nghĩa sâu hơn thế.
Kiếm bay ra ngoài hẳn sẽ có thể thi triển kiếm pháp, bởi vì Thiên Khung vốn là một thể.
Vút!
Lâm Nhất vừa nghĩ tới, thanh kiếm trong tay lại bay đi thêm lần nữa.
"Vân Hải Vô Nhai!"
Kiếm cách xa Lâm Nhất mười dặm, Lâm Nhất vẫn đứng đó thi triển chiêu đầu tiên của Thiên Thủy Kiếm Pháp.
Từng luồng kiếm khí khuếch tán ra khỏi thân
kiếm Táng Hoa, chỉ trong chớp mắt đã có bốn mươi chín luộng kiếm quang tỏa ra bốn phía như biển mây.
Ý cảnh kiếm pháp, hoàn mỹ không tỳ vết.
Thiên Thủy Vấn Nguyệt!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất