"Ngươi điên à, linh dịch Thần Long đối với cảnh giới Long Mạch hiệu quả không đáng là bao, ngồi đây chỉ tổ phí thời gian", Tiểu Băng Phượng sốt ruột giục: "Huống hồ, trước đó ngươi không cảm nhận được vực sâu dưới đáy hồ phóng ra biết bao bảo quang sao? Bổn đế đoán là bên ngoài đã đánh nhau loạn cả lên rồi!"
"Chính vì vậy, ta càng không thể hấp tấp lao ra".
Lâm Nhất đã tính kỹ: nếu ra ngoài mà không đủ sức áp chế người dẫn đoàn của các tông thì cũng chẳng để làm gì.
Đã thế, chi bằng dốc một hơi, đẩy thực lực mình lên đến đỉnh cao thật sự.
"Ta nói này, đừng coi thường hai phần còn lại, đợi ngươi chuyển xong thì đã quá muộn rồi", Tiểu Băng Phượng càm ràm. Tên Lâm Nhất này đúng là mơ mộng, tình hình đã đến nước nào rồi mà còn mơ mộng hão huyền như vậy.
"Ta tính giải cấm chế Khô Huyền Mật Thược thêm một lần nữa".
Tiểu Băng Phượng sững lại: "Có đáng không?"
"Vì An Lưu Yên ta còn từng giải một lần. Vì Kiếm Tông, lại càng chẳng có lý do gì để không làm".
Lâm Nhất đã có tính toán trong lòng; hắn không chút do dự, ngồi xếp bằng, kết ấn bằng hai tay, lần thứ ba giải trừ cấm chế của Khô Huyền Mật Thược.
…
Phía trên hồ Hóa Long, quả đúng như Tiểu Băng Phượng nói, đã loạn đến mức không thể loạn hơn!
Sức hấp dẫn của báu vật Thần Long quá lớn, mỗi món đều vô giá; có không ít báu vật hấp dẫn ngay cả đối với cao thủ cảnh giới Sinh Tử.
Dù bản thân không dùng, một khi nộp cho tông môn là lập tức đổi được lượng tài nguyên khổng lồ.
Không ai hẹn ai nhưng tất cả những người tham gia đều đã tế xuất Tinh Tượng, các thủ đoạn có thể dùng đều phô bày hết gần như chẳng giữ lại gì.
Và cục diện hỗn loạn ấy, tạm thời chưa thấy hồi kết.
Muốn cầm báu vật rồi chuồn ư?
Ngây thơ quá!
Hễ ai cầm được báu vật, lập tức sẽ bị cao thủ các tông khác vây quanh tấn công; sơ sẩy là bị trọng thương ngay.
Thiếu trang chủ đứng bên nhìn mà ngây người, đại hội Thiên Trì đã rất lâu không rối rắm đến mức này.
Thiên Trì Thánh Quân trầm ngâm không nói, mày hơi nhíu.
Cục diện này ông ta cũng không lường trước được; chủ yếu lần này báu vật Thần Long xuất hiện quá nhiều, khiến các tông đều phải đích thân xuất trận.
Ngày trước có được một món thánh khí thượng phẩm đã là hiếm có.
Lần này riêng thánh khí thượng phẩm đã có ba thứ; còn cây thánh kiếm trắng kia... ngay cả ông ta cũng khó lòng không động tâm chứ đừng nói là người của các tông.
Ai cũng muốn liều đến cuối cùng, tuyệt đối không chịu bỏ cuộc.
"Người của Huyền Thiên Tông mạnh quá!"
Bùi Khiêm khẽ cảm thán.
Không chỉ La Uyên mạnh khủng khiếp; hai kẻ theo sau gã trước đó vốn chẳng phô trương thực lực.
Giờ ra tay mới khiến người ta sửng sốt. Hai người đó âm thầm mà đã đoạt được mấy món báu vật Thần Long, thủ đoạn tàn độc khiến ai nhìn cũng tê da đầu.
Cả hai đều là đệ tử nội bảng của Huyền Thiên Tông; nội bảng của Huyền Thiên Tông tương tự bảng Thiên của Kiếm Tông, muốn lọt vào khó như lên trời.
Lúc này, hai người này đang vây đánh đệ tử Kiếm Tông; đệ tử Kiếm Tông vừa đoạt được chiến kỳ Thánh Long là một món báu vật thượng phẩm liền lập tức phải chịu áp lực cực lớn.
"Không phải họ mạnh, mà là Thiên Huyền Tử mạnh. Nay nền tảng của Huyền Thiên Tông hiển nhiên đã vượt xa bảy tông còn lại".
Thiên Trì Thánh Quân trầm giọng: "Mấy lần tiến vào chiến trường Hoang Cổ trước đây, Huyền Thiên Tông đều là kẻ được lợi sau cùng. Những cổ tịch tàn khuyết bên trong, sau khi bổ khuyết đều hóa thành nền tảng tông môn. Lão Kiếm Thánh mà đi, Hoang Cổ Vực e rằng không còn ai đủ sức chống lại hắn".
Bùm!
Đúng lúc ấy, một tiếng nổ vang rền vọng khắp bầu trời.
Thần long màu trắng dưới những đòn tấn công liên hoàn của La Uyên và những người khác rốt cuộc cũng tan vỡ, trở lại hình kiếm. Thân kiếm trắng tinh, không tỳ vết, lưu quang lấp lánh, thánh quang như ngọc.
Chỉ nhìn vẻ ngoài tuyệt thế ấy cũng đủ biết kiếm này phi phàm thế nào.
Vút!
Kiếm vừa hiện thân, lập tức có mấy bóng người như tia chớp đuổi theo.
Nhưng một thân ảnh đỏ rực như sao chổi bốc cháy rít lên lao vọt đi, bỏ lại tất cả phía sau.
Vèo!
Người đó thò tay nắm một cái, liền giữ chặt thánh kiếm trắng trong tay.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất