Dù sao ở cảnh giới Thần Đan, ai đến, hắn cũng không sợ! 

 

Đừng nói là cường giả của các tông môn siêu cấp trong Hoang Cổ Vực, cho dù là thiên kiêu của thánh địa tới, nắm giữ võ học cấp Quỷ Linh thượng phẩm, Lâm Nhất cũng không hề sợ hãi. 

 

Nên trở về thôi! 

 

Sau khi Lâm Nhất khắc sâu ký ức về hình vẽ và văn tự trên bia đá, thu dọn đơn giản, rồi chuẩn bị quay về Kiếm Tông. 

 

“Tiểu Lâm đại nhân, ngài sắp về rồi sao?” 

 

Ma Văn Hổ nhanh chóng bước tới, trong lòng thầm vui mừng, nhưng trên mặt lộ rõ vẻ không nỡ. 

 

Lâm Nhất nhìn Ma Văn Hổ, suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Đưa thánh đao của ngươi đây!” 

 

Làm gì? 

 

Ma Văn Hổ lập tức căng thẳng, nói: “Tiểu Lâm đại nhân... Thanh đao đó là tiểu vương ta hao tổn rất nhiều công sức mới có được đấy.” 

 

“Ngươi đang nghĩ gì vậy?” 

 

Lâm Nhất kỳ lạ nói: “Đúng là ta sắp đi rồi, trước khi đi sẽ diễn giải cho ngươi xem qua một lần đao pháp Sơn Hà, đao pháp của ngươi đối phó với yêu thú bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng trước mặt võ giả chân chính thì đầy rẫy sơ hở, hoàn toàn vô dụng.” 

 

Ma Văn Hổ vô cùng kích động, bản lĩnh của Tiểu Lâm đại nhân, nó đã từng tận mắt chứng kiến. 

 

Với thủ đoạn của đối phương, chịu chỉ dạy đao pháp cho mình, đúng là cơ duyên trời ban. 

 

Khi nó tự mình thi triển đao pháp Sơn Hà, có thể cảm nhận được những sơ hở bên trong, nhưng không có ai chịu chỉ dẫn, chỉ dựa vào tự mình mò mẫm, hiệu quả gần như bằng không, cùng lắm chỉ luyện được đến cảnh giới đại thành rồi khó tiến thêm. 

 

“Xem cho kỹ!” 

 

Lâm Nhất cầm thánh đao, diễn luyện một lần, phô diễn phong thái đỉnh cao viên mãn của môn đao pháp này. 

 

Sau đó lại luyện thêm vài lần, môn đao pháp cấp Thánh Linh đỉnh phong này, được Lâm Nhất luyện đến cảnh giới xuất thần nhập hóa. 

 

Khiến Ma Văn Hổ nhìn mà há hốc mồm, chuyện này đúng là thần kỳ quá mức. 

 

“Đi đây.” 

 

Lâm Nhất mỉm cười. 

 

Tuy hắn không giỏi về đao pháp, nhưng dù sao đây cũng chỉ là võ học cấp Thánh Linh, đối với hắn mà nói thật sự chẳng có chút khó khăn nào. 

 

Quay lại Kiếm Tông, Lâm Nhất chẳng làm gì, nằm xuống là ngủ ngay. 

 

Bảy ngày sau. 

 

“Lâm sư huynh, đến lúc xuất phát rồi!” 

 

Bên ngoài Phi Vân Phong vang lên giọng nói của Mộc Thanh Thanh, Lâm Nhất trong giấc ngủ bừng tỉnh, chỉ cảm thấy sảng khoái, tinh lực tràn đầy. 

 

Khoảng thời gian khổ tu này thật sự quá mức dày vò, dù Lâm Nhất có Thánh thể và Thần Long Cốt, cũng đã mấy lần suýt chút nữa không chống đỡ nổi. 

 

“Lâm sư huynhh!” 

 

Giọng của Mộc Thanh Thanh tiếp tục truyền đến. 

 

“Đến đây.” 

 

Lâm Nhất nói, vội vàng bước ra ngoài. 

 

Ngoài Phi Vân Phong, Mộc Thanh Thanh mang quần áo màu xanh, dáng vẻ anh khí bừng bừng, khiến người ta nhìn mà sáng cả mắt. 

 

“Khoảng thời gian này sư huynh đi đâu vậy? Mấy người Diệp Tử Lăng đều đã xuất quan rồi, mà chẳng thấy bóng dáng sư huynh đâu.” Mộc Thanh Thanh trách móc nói. 

 

Lâm Nhất gãi đầu, hai tháng nay hắn đều chìm trong khổ luyện, gần như không có mặt ở Kiếm Tông. 

 

Thì ra các Thánh đồ đều đã xuất quan rồi! 

 

“Lạ thật, sao cảm giác sư huynh trông đẹp trai hơn trước.” 

 

Mộc Thanh Thanh chớp mắt, Lâm Nhất mặc áo xanh, toát lên vẻ gọn gàng, ngũ quan tinh xảo, mắt mày thanh tú, đặc biệt là đôi mắt ấy, càng nhìn càng mê hoặc. “Lần đại hội Thiên Trì này, biết đâu sẽ có nhiều sư tỷ muội từ ngoại tông để ý đến sư huynh.” 

 

“Sư muội nói đùa rồi.” 

 

Lâm Nhất nói. 

 

“Khoan đã... Tu vi của sư huynh, là Thần Đan sáu sao à?” Mộc Thanh Thanh phát hiện có điều khác lạ, kinh ngạc vui mừng nói. 

 

Lâm Nhất khẽ cười, không khẳng định cũng không phủ nhận. 

 

Tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Thiên Thần Đan chín sao, nếu muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể thăng cấp cảnh giới Long Mạch. 

 

Nhưng để tránh quá mức phô trương, hắn cố tình dùng thuật Huyền Quy che giấu tu vi thực sự, nếu không ra tay, người ngoài chỉ có thể cảm nhận hắn ở cảnh giới tôn giả sáu sao. 

 

“Tốc độ tu luyện của sư huynh nhanh thật!” 

 

Mộc Thanh Thanh ngưỡng mộ nói: “So với các Thánh đồ cũng không chậm chút nào.” 

eyJpdiI6Im81UmdMYU9wTjdYVVlINVZXN0U1ZEE9PSIsInZhbHVlIjoiVnBQUlN3SGdEN1VacUdzVkxjYXg2NU5kVXgzek5VWVVMdUNORnozZ2hXTlpDNE1UNmVVSkRPOTF3YXYxdStLOCIsIm1hYyI6IjNhZTc0MWUyNmE0OTNjMWJkYzRmMWVkMjhmN2E4MTdjMzkxODkzY2UyZjMxOGUyZWI2MGMyYzQ0MTE0Y2Q0MzgifQ==
eyJpdiI6IlpkbkpJdkNGUWx5RGZSaDB5N3lKc2c9PSIsInZhbHVlIjoiQnN1MGJkWk9ZWFBIUUtQMGN1dUJmZ0NoZUJwZWZ0RzdKdll0Z2VjeWlGMjArTStFY3ZUMmtrdTRpTDBuTVhhNGtlWkRHYVM5MHR5cWhwSmI2Mld4ZmE0SFZmXC9sbTE3UGpINExlN3laV0NMbUlhVjZJM3hsc05jSTVPN0Fqam02ZlZHVStVVnRFTEFCOERua1BqVmp6ZGsrZ25lQWh1SDMzZUk4NG9XT001amE5YjUzd2FVZTRDOWVTMnVENm9Mc25YQTN4RlB1VU5vcWVoa3NBVmY5Z2prTmdLalRJdGFrUHlyYm5UVkVWZ0lWRno1Z2lBWGY5dEtvT2JydHNnNEpxMCtvUWROVFcyb05HditCWHU2ZDRCbXJyZTJJeHc5ekwwa1JtQlVQSEpoV0tFYlFsMEl2VTJWdzBIalNGaFk5Z1wvUjRHTnhcL3JWRjR2WWFQSjhkZlhlXC9QRzhXRUxGc1B1K1J2M1ptOWZrXC9CXC9cL0Y3THNCVGlnZmJrVithcW9GbWwyMjhLYUNrc24zV1ZjaVc2ZFBJRW9OM1lqeTVYVDA1dEx3YitxdHNuUkZsQVJNVHRzOVRJSlZ5cGpXRzcrMDRJZ2VWdGVXTUdtMWlEQUV0UXNEXC9nVlVESVFOWkR6dnQ2ejB2WVgyNmpoOWFyXC9BSWFENFZIQlZkXC9DaFBnSytWVFlxbFRkUHVcL2x5NndKREZWdVZ3bEhUSXRuQlEwZmJqdU1EM2hJUlVUUWM9IiwibWFjIjoiYzE0ZGEyYjBkNWYzZGY4ZGI3MTljOTJmMDFiOGIxYTQ5MTk1NGYxNTBkMmZmZmRlNjk0Y2VjNWUxZDRlYTYwYSJ9

Lâm Nhất không biết đã gặp phải cơ duyên gì, vậy mà không hề tụt hậu, thật sự quá thần kỳ.

Ads
';
Advertisement
x